Thế giới thứ 3 (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7

Lăng Dương ngồi bên trong biệt thự của chính mình, chờ Khương Đại tới, cho dù có Khương Quy chống lưng, nhưng lo lắng cùng sợ hãi vẫn là tầng tầng lớp lớp đánh úp lại...

Hắn sợ chính mình lại lần nữa trở thành chó săn của Khương Đại, tiếp tục làm trò hề.

Liếc nhìn Lăng Dương đang căng thẳng, Khương Quy giảm nhẹ thanh âm, mang theo lực lượng giúp hắn thả lỏng nói: "Thả lỏng đi, tôi có ở đây, sẽ không để anh bị cô ta thôi miên."

Lăng Dương nhìn về phía Khương Quy, đập vào mắt hắn là hai tròng mắt đen láy như vực sâu không đáy, trái tim hỗn loạn của Lăng Dương đột nhiên bình tĩnh trở lại.

"Leng keng leng keng." Ngoài cửa truyền đến dồn dập tiếng chuông cửa điện tử.

Lăng Dương thoáng chốc cứng đờ: "Cô ta tới."

Khương Quy hơi nhếch lên khóe môi: "Mở cửa."

Lăng Dương hít sâu một hơi, dùng di động điều khiển cánh cửa điện tử mở ra, hắn không dám đơn độc đối mặt với Khương Đại, ở bên cạnh Khương Quy hắn mới có cảm giác an toàn.

"Phanh" một tiếng vang lớn, là Khương Đại dùng sức làm cánh cửa đập vào tường, tràn đầy khí thế đi vào, giày cao gót cũng bởi vì phẫn nộ mà phát ra từng tiếng lộc cộc lộc cộc rung động, mỗi một bước chân của cô, đều như là giẫm lên Lăng Dương, tên đàn ông ngỗ nghịch can đảm không nghe lời.

"Lăng Dương, Lăng Dương!" Người còn chưa đến âm thanh bén nhọn, chứa đựng sự tức giận đã đến, "Mày cút ra đây--" cho tao!

Sau khi nhìn thấy Khương Quy đang ung dung ngồi trên sô pha, Khương Đại đột nhiên im bặt, trong phút chốc cô trừng lớn hai mắt: "Cô như thế nào lại ở chỗ này?"

"Khương Đại, đã lâu không gặp." Khương Quy hơi hơi mỉm cười.

Gương mặt Khương Đại vặn vẹo, nhìn kỹ trong đó, có sợ hãi có phẫn nộ còn có hoảng loạn, cô căm tức nhìn Lăng Dương: "Mày sao lại thế này, chẳng lẽ mày thật sự tin chuyện bậy bạ của nó, đầu óc của mày có bệnh đúng không? Lăng Dương, mày đang nhìn đi đâu vậy, mày nhìn tao, nhìn tao mà nói chuyện!"

Khương Quy nhìn hai mắt Khương Đại giống như hai viên hắc diệu thạch, đen láy lại lộng lẫy, cô nhẹ nhàng nhướng mày nói: "Khương Đại đều đã thịnh tình mời anh như vậy, anh mau nhìn đi a."

Lăng Dương sửng sốt, nội tâm của hắn phát ra chống cự. Nhưng mà xuất phát từ sự tín nhiệm đối với Khương Quy, cho nên hắn mới căng da đầu chậm rãi quay mặt.

Lăng Dương trong lòng tự cổ vũ, Khương Đại đứng trước mặt hắn, nhưng hắn không có giống lúc trước vừa thấy cô liền sẽ mất trí, hắn đã thành công thoát khỏi sự khống chế của Khương Đại.

Trong lòng đã xây dựng xong, Lăng Dương liền nâng mặt lên nhìn thẳng Khương Đại: "Đầu óc có bệnh chính là cô đó Khương Đại, cô dùng tà thuật chiếm lấy thân thể của Hi Hi, còn không từ thủ đoạn tiếp tục hại Hi Hi, làm Hi Hi bị nghiện ma túy, cư dân mạng hận không thể giẫm chết Hi Hi."

"Lăng Dương, mày thất tình đến điên rồi đúng hay không?!!!! Tao mới là Khương Hi!" Khương Đại tức muốn hộc máu, đôi mắt nhìn chằm chằm Lăng Dương cố ý phát động mị lực, ý đồ muốn lần nữa khống chế người đàn ông này.

Cô phải ở trước mặt Khương Hi giẫm đạp lên hắn, hung hăng làm nhục hắn, để cho Khương Hi đau lòng.

Lăng Dương giễu cợt, thanh âm cay nghiệt cùng khinh bỉ: "Cô cũng xứng! Khương Đại, cô cho rằng chiếm lấy thân thể của Hi Hi, cô liền chính là Hi Hi sao?

Đúng là nằm mơ! Cô chính là một đống phân, cho dù có trát bao nhiên vàng, cô cũng chính là một đống phân, đầu óc thanh tỉnh đều sẽ từ trên người của cô ngửi thấy một mùi hôi thối.

Tôi đã sớm biết cô không phải là Hi Hi, Hi Hi kỹ thuật diễn tinh vi, em ấy chuyên nghiệp lại khiêm tốn, giữ mình trong sạch, đối xử tử tế với mọi người, còn cô, cô có điểm nào giống em ấy.

Toàn thế giới đều biết từ tháng 5 năm trước tính tình Khương Hi liền đại biến, biến thành một người sa đọa, cô muốn đóng vai của Hi Hi, nhưng cô quá vô năng, cô căn bản không vào vai em ấy được.

Khương Đại, cô là dùng tà thuật khống chế đầu óc người khác, nếu không có loại tà thuật này, bằng vào chỉ số IQ và EQ của cô, cô cho rằng chính mình sẽ khống chế được nhiều đàn ông như vậy, làm cho những người đó cúi đầu xưng thần với cô.

Chúng tôi đều là bị cô khống chế, không phải bởi vì cô có bao nhiêu đẹp, mà là cô dùng tà thuật.

Có bản lĩnh cô đừng có dùng tà thuật, cái thứ nhất quay đầu lại muốn trả thù cô chính là chúng tôi, những người bị cô dùng tà thuật mê hoặc."

Khương Đại bị mắng đến ngốc, quả thực là khó có thể tin vào lỗ tai của chính mình.

Lăng Dương...Lăng Dương làm sao dám nhục nhã cô như vậy, cư nhiên lại nói cô là một đống phân, hắn sao lại thế này? Hắn làm sao không bị mị lực của chính mình khống chế? So với phẫn nộ, Khương Đại càng cảm thấy sợ hãi hơn, cô thấp thỏm lo âu gọi hệ thống:

【 Hệ thống, hệ thống, sao lại thế này, tại sao Lăng Dương không nghe lời tôi nói, mị lực của tôi tại sao không có tác dụng! 】

Đây là nỗi sợ sâu nhất trong đáy lòng Khương Đại, đúng như Lăng Dương vừa mới nói, mất đi mị lực, những người đàn ông từng quỳ liếm cô nhất định sẽ quay lại trả thù cô, Lăng Dương chính là một cái ví dụ, hắn hiện tại đều hận không thể giết chết chính mình.

Hệ thống: 【 Để hắn nhìn vào mắt ngài lâu một chút, lại gần hắn thêm một chút. 】

Tâm hoảng ý loạn Khương Đại liền xông lên phía trước, muốn bắt lấy cánh tay của Lăng Dương, để mắt đối mắt với hắn.

Chỉ tiếc Lăng Dương coi cô như phân, nơi nào chịu để cô tới gần người mình, hung hăng đẩy cô ra.

Khương Đại nghiêng ngã lảo đảo té trên sô pha nhỏ, đầu đập vào trên tay vịn, kêu thảm một tiếng, Khương Đại giận dữ: "Mày làm sao lại dám đẩy tao!"

Lăng Dương cười lạnh: "Cô không phải là Hi Hi chân chính, tôi vì cái gì không dám đẩy cô, nếu không phải giết người là phạm pháp, Khương Đại, tôi hận không thể giết chết cô!"

Khương Đại rống giận: "Tao chính là Khương Hi, tao không phải Khương Đại!"

Lăng Dương châm chọc nói: "Khương Đại, cô cũng thật là đáng thương, chính cô cũng đều khinh thường chính mình, người khác làm sao có thể để mắt tới cô.

Người như vậy, càng không thể thành Hi Hi được, túi da chung quy vẫn là túi da, Hi Hi ưu tú không chỉ ở bề ngoài của em ấy, càng là về năng lực của em ấy.

Cho nên cô xem, cô đoạt đi túi da của Hi Hi, lại không có được năng lực như em ấy, thế nên cô mới đem thành tựu Hi Hi vất vả mới đạt được giẫm nát đến không còn một mảnh.

Liền tính cô chiếm đi thân thể của Hi Hi thì như thế nào, cô không thành Hi Hi được, đức không xứng tất có tai họa!"

"Tao vì cái gì muốn trở thành Khương Hi!" Thẹn quá thành giận Khương Đại mặt mũi đều vặn vẹo, khàn cả giọng, "Tao so với cô ta còn lợi hại hơn! Tao nổi tiếng hơn, mị lực hơn, có tiền hơn, tao bắt được tài nguyên so với cô ta càng nhiều hơn, là Khương Hi kém xa tao!"

Lăng Dương trong lòng liền buông lỏng, cô rốt cuộc cũng thừa nhận, lại thấy Khương Đại không có cảm thấy nhục nhã mà còn cảm thấy vinh dự, tức giận không biết từ đâu tới, hắn nói:

"Tài nguyên của cô như thế nào tới, cô còn mặt mũi ở đây nói. Cô cũng thật sự cho rằng chính mình lợi hại hơn Hi Hi, sao còn cướp đi thân thể của em ấy, cô có bản lĩnh thì quang minh chính đại cạnh tranh cùng với em ấy đi."

Khương Đại thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm hai mắt của Lăng Dương: "Khương Hi nợ tao, từ nhỏ đến lớn, trong tất cả mọi việc nó đều giành trước, nó dùng tao để phụ trợ cho sự xuất sắc của nó, nó còn cố ý ép tao đến không thở nổi.

Tất cả mọi người đều nói chị gái ưu tú như vậy, em gái làm sao lại kém cỏi như vậy, mọi người suốt ngày đều lấy tao ra so với nó, mọi người đều xem tao giống như rác rưởi. Khiến tao cảm thấy chính mình thật dư thừa, tao liền không nên sống trên thế giới này.

Cái loại cảm giác đó có bao nhiêu thống khổ, mày có biết không? Loại người xuôi gió xuôi nước lớn lên như chúng mày làm sao có thể biết được! Chúng mày chỉ biết chế nhạo tao, để thỏa mãn tâm vinh của chúng mày!"

Khương Quy a một tiếng, "Khương Đại, nói chút lý đi, chính cô là phế vật liền không cho phép tôi ưu tú. Ý của cô là, bởi vì cô không chịu nỗ lực học tập cho nên thành tích kém, tôi cũng không nên cố gắng học tập đạt được hạng nhất.

Bởi vì cô không thể chịu khổ, không có quyết tâm, không chịu học khiêu vũ lại không chịu luyện cầm, cho nên tôi cũng không nên có hứng thú đi học khóa bồi dưỡng tài nghệ.

Bởi vì cô không giảm cân không biết tiết chế cho nên cô mập mạp xấu xí, tôi liền không thể tự hạn chế bản thân trở nên xinh đẹp hơn, thậm chí hẳn là tôi nên bị hủy dung.

Bởi vì cô lười biếng không tiến tới, không làm ra trò trống gì, cho nên tôi cũng không thể dốc sức làm ra sự nghiệp.

Thật sự là tôi chưa từng gặp qua ai mặt dày vô sỉ như cô, chính mình không nỗ lực liền không cho phép người bên cạnh nỗ lực trở nên xuất sắc hơn.

So với cô xuất sắc, cô liền chanh chua đố kỵ thậm chí là hận, cảm thấy người khác là đang cố ý chèn ép cô, như thế nào, chẳng lẽ tôi nên chiếu cố trái tim mềm yếu của cô, cùng cô trở thành cặp đôi chị em rác rưởi mới gọi là hảo chị em."

"Mày mới là rác rưởi! Mày nghiện ma túy, mày nhìn xem bộ dáng hiện tại của mày có nhìn giống quỷ không? Rõ ràng mày mới chính là cái rác rưởi, cặn bã của xã hội!" Khương Đại trong mắt tràn đầy vui sướng, là ác ý vui sướng.

Khương Quy cười nhạt: "Nói cô rác rưởi, cô đừng không phục. Thời điểm cô còn ở trong khối thân thể này, cô là cái dạng người gì, cô trong lòng biết rõ.

Trung học 6 năm, tôi đã tiêu cho cô trên một trăm vạn để tìm trường học tốt cùng gia sư, cô đâu, đại học tổng điểm 750, cô thi được 250, cũng thật đủ ngốc.

Tôi muốn đưa cô đi xuất ngoại để mạ vàng, tốt xấu gì cũng sẽ tốt lên một chút. Tiêu cho cô mấy chục vạn để cô đi học một khóa ngôn ngữ, học được một năm, còn chưa nhận thức được một ngàn cái từ đơn, một câu tiếng anh lưu loát cũng không có nói được, cuối cùng chỉ có thể tiêu tiền vào một trường tư thục để học.

Học đại học, đầu nóng lên muốn cùng bạn học gây dựng sự nghiệp, mất hơn 60 vạn, lại ngang ngược vô lý đổ hết trách nhiệm lên cho bạn học, cho nên toàn bộ bạn bè đều không chơi với cô, xem cô là không khí lười phản ứng với cô.

Cô là cái người tâm lý yếu ớt, vì chuyện này hậm hực mà bỏ học.

Cô nói, cô bị ức chế nên trầm cảm đi, đừng có đạp hư bệnh trầm cảm, cô chính là ở trường học không nổi cũng không muốn đi học, muốn ở nhà ăn no chờ chết, dù sao cũng còn có tôi, một cái chị gái làm bệ đỡ.

Sau đó lại tiếp tục muốn mở gì mà café mèo, trước sau đập vào hơn 50 vạn, ba phút nhiệt độ, năm tháng liền đóng cửa không làm nữa, thật là tiền không phải chính mình kiếm một chút cũng không cảm thấy đau lòng.

Cô nói tôi cố ý chèn ép cô, tôi nếu muốn chèn ép cô, tôi có thể cho cô hơn mấy chục mấy trăm vạn để cô lãng phí, có thể cho cô phòng ở, cửa hàng, xe do chính cô đứng tên.

Còn có Khương Đại, cô nếu đã hận tôi như vậy, làm sao còn có thể xài tiền của tôi, một chút cũng không nương tay, có cốt khí, cô đừng có dùng tiền của tôi.

Bưng chén thịt ăn, bỏ xuống liền chửi má nó, chính là loại người như cô vậy!"

Mặt Khương Đại đều đỏ cả lên, cô muốn mắng trở về, nhưng moi hết cõi lòng cũng không biết nên phản bác như thế nào, nghẹn đến mở trừng hai mắt.

Khương Quy lại tiếp tục: "Bị cô dùng đường ngang ngõ tắt thay đổi thân thể, tôi vốn muốn hảo hảo sinh hoạt, tôi liền rèn luyện để giảm béo cùng chăm sóc da, đem thân thể này thay đổi thành tốt hơn, bỏ ra một năm để ôn tập mới thi đậu đại học C, mắt thấy sẽ có một tương lai mới.

Cô lại nhìn tôi không hợp ý, không sa đọa theo ý muốn của cô, còn sống rất tốt, tôi càng sống tốt chứng tỏ trước kia cô càng vô dụng, cho nên cô lấy ma túy hại tôi, tôi thật vất vả mới cai nghiện được, cô lại tiếp tục hại cho tôi bị nhiễm, Khương Đại, cô thật ác độc!"

"Cô cho rằng như vậy là có thể bóp chết tôi, mơ tưởng." Khương Quy đứng lên đi về hướng Khương Đại, ánh mắt sắc bén bức người: "Rác rưởi chính là rác rưởi, sẽ không bao giờ vì thay đổi một cái vỏ bọc mà biến thành bảo. Cô cho rằng chiếm đoạt được gương mặt này cùng nắm giữ kỹ năng tà thuật có thể mị hoặc nhân tâm là có thể thắng tôi. Mơ mộng hảo huyền, liền tính tôi không có gương mặt này, Khương Hi vĩnh viễn là Khương Hi, còn cô vĩnh viễn cũng không thể nào thắng được Khương Hi, biết vì sao không? Bởi vì tôi có đầu óc, "Khương Quy nhẹ nhàng điểm điểm lên trán, miệt thị Khương Đại, "Mà cô thì không có."

"Mày câm miệng!" Chịu kích thích lớn Khương Đại giận dữ cực độ, thiêu đốt đi lý trí của cô, Khương Đại liền giương nanh múa vuốt nhào lên định đánh Khương Quy.

Khương Quy có thể để cho Khương Đại đánh sao? Đương nhiên là không thể, cô giơ tay lên liền cho Khương Đại một cái tát trên mặt.

Khương Đại bị đánh đến lảo đảo, không dám tin tưởng: "Mày dám đánh tao!" Liền tính khi cô vẫn còn là vịt con xấu xí, Khương Đại vẫn chưa từng bị người nào đụng tới đầu ngón tay, càng không nói đến ăn một bàn tay.

Trở thành người có vạn người mê, càng là mọi người đều quỳ liếm cô, cho dù đó là phụ nữ xem cô không vừa mắt, nhưng bọn họ e ngại những người đàn ông của cô, cũng chỉ có thể nhịn nhục.

Khương Đại cảm thấy vô cùng nhục nhã, cô nổi trận lôi đình, hai mắt đỏ tươi ngũ quan vặn vẹo, cô lại lần nữa nhào lên, lần này là bị Lăng Dương hung hăng đẩy ra.

Khương Đại nhân cơ hội ôm lấy cánh tay của Lăng Dương không bỏ, cả người cô đều dán lên, nhìn chằm chằm đôi mắt của Lăng Dương, gấp giọng chất vấn: "Lăng Dương, anh rốt cuộc là bị làm sao thế này, đột nhiên anh liền thay đổi, trước kia anh không có như thế!"

"Tôi không có thay đổi, đây mới là tôi của bình thường, tôi khi thanh tỉnh." Lăng Dương không chút nào lưu tình bẻ ra cánh tay của Khương Đại, chán ghét vứt ra.

Đế giày cao gót nện mạnh xuống sàn nhà, phát ra một thanh âm chói tai.

"Lăng Dương!" Khương Đại rống giận, giống như là không chấp nhận được Lăng Dương thoát ly khỏi khống chế của cô.

Lăng Dương lạnh nhạt lại chán ghét nói: "Lúc trước tôi giống một tên thiểu năng không có đầu óc, là bị cô dùng tà thuật thôi miên, tôi mới có thể bị cô đùa giỡn trong lòng bàn tay. Khương Đại, kỳ thật cô cũng chỉ có cái bản lĩnh này, cô chỉ có thể dựa vào tà thuật để khống chế người, không có tà thuật, cô cái gì đều không có."

"Anh sao có thể thanh tỉnh!" Khóe mắt Khương Đại muốn nứt ra, khó có thể tin. Sợ hãi xâm nhập toàn thân, làm huyệt thái dương của cô đột nhiên nhảy lên.

"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Khương Đại, ngày lành của cô đã hết rồi a."

Đối mắt với đôi mắt tràn ngập thù hận của Lăng Dương, Khương Đại giống như bị người đổ vào một chậu đá, rét lạnh thấu xương, rùng mình một cái thật mạnh.

Chương 8

Khương Đại chật vật rời đi, vô biên sợ hãi bao chùm lấy cô, khiến hai đùi cô không nhịn được run rẩy, cả người đều tái nhợt không chút huyết sắc.

Người đại diện Trần Khiếu chờ bên ngoài cửa lớn thấy vậy liền khiếp sợ, chạy nhanh đỡ lấy Khương Đại đang bước đi không vững, trong lòng hắn như bị lửa đốt: "Sao lại thế này, Lăng Dương đánh em, hắn làm sao lại dám!" Trần Khiếu vẻ mặt hung ác muốn đi vào liều mạng với Lăng Dương, hiển nhiên lại là một con rối bị Khương Đại khống chế.

"Câm miệng!" Khương Đại quát hắn một tiếng, rồi hung tợn đẩy ra Trần Khiếu đi lên xe.

Trần Khiếu một chút cũng không để tâm, hắn lo lắng đuổi kịp xe, muốn hỏi lại không dám hỏi, gấp đến độ giống như kiến đang bò trên chảo nóng.

Khương Đại dựa vào ghế, hoảng sợ chất vấn hệ thống: "Lăng Dương tìm được người giúp đỡ, có phải hay không? Mi không phải đã nói, trên đời này không có ai có thể khống chế được mị lực của tôi sao? Nếu những người đó đều mất đi khống chế, bọn họ sẽ lộng chết tôi!"

Khắp người Khương Đại đều phát lạnh, hàm răng cô sợ hãi mà va chạm vào nhau, yết hầu như bị bóp chặt, trong nháy mắt không thể hô hấp.

【Tạm thời đừng nóng nảy. Ý thức cá nhân của Lăng Dương thật sự rất mạnh, lúc trước đều đã có lần tránh thoát được khống chế của ngài, tình huống của hắn là đặc thù, không thể quơ đũa cả nắm. Lấy trình độ phát triển của thế giới này, sẽ không thể nào có người cự tuyệt được mị lực của ngài, nơi này khẳng định là có sự tình chúng ta không biết đến. Trước mắt chúng ta nên điều tra rõ ràng, Lăng Dương trước đó đã tiếp xúc qua những người nào, tìm ra người giúp Lăng Dương cởi bỏ thôi miên, diệt trừ hậu hoạn.】

Đúng vậy, Lăng Dương chỉ là một ngoại lệ, hệ thống chính là ở một cái thế giới cao đẳng đến, ở thế giới này hệ thống là vô địch, không ai có thể cùng hệ thống đối kháng, không có một ai.

Khương Đại dần dần an tâm, hậu tri hậu giác cô cảm thấy gương mặt đau đớn, cô sờ sờ mặt, nghiến răng nghiến lợi, Khương Hi cũng dám đánh cô!

"Anh điều tra cho em Lăng Dương gần đây tiếp xúc qua những người nào, đặc biệt là người xa lạ, kỳ kỳ quái quái." Khương Đại mệnh lệnh cho Trần Khiếu.

Trần Khiếu liền nói tốt, hắn lại đau lòng nhìn một bên má sưng đỏ của Khương Đại, lòng đầy căm phẫn nói: "Lăng Dương làm sao lại dám đánh phụ nữ! Tên cặn bã bại hoại này."

Khương Đại giật mình, mở ra camera của di động, xem mặt của chính mình, liền 'tách, tách' chụp hai tấm hình: "Liên hệ paparazzi, nói cho bọn họ, Lăng Dương hẹn hò với em gái của em, còn vì em gái của em mà đánh em, em muốn chơi chết hai con chó này."

Khương Đại lạnh lùng cười, hiện tại xã hội này không có khoan nhượng với kẻ thứ ba cùng với bạo lực gia đình, liền tính Lăng Dương là ảnh đế đang nổi cũng sẽ bị róc một tầng da, cô sẽ để cho Lăng Dương biết được kết cục khi phản bội cô.

Còn có Khương Hi, đầu óc tốt đi, cô thừa nhận Khương Hi là có chút thông minh.

Thì làm sao, một anh khỏe chấp mười anh khôn, hiện tại Khương Hi chỉ có hai bàn tay trắng, lấy cái gì để đấu với chính mình.
.
.
.

Hai giờ sau, Weibo của một paparazzi trứ danh có dấu V đăng lên một bài viết, hắn tuyên bố với mọi người rằng Lăng Dương đưa Khương Quy về biệt thự, cùng với ảnh chụp một bên mặt sưng đỏ của Khương Đại.

Khương Đại cũng ở trên Weibo phát ra một tin tức: Bốn năm cảm tình, chung quy là trao sai người.

Lăng Dương thông đồng với em gái Khương Hi, Lăng Dương bạo hành Khương Hi, hai danh mục này liền trở thành hot search, kích nổ toàn bộ cư dân mạng.
.
..

Khương Đại người một tay thúc đẩy hết mọi chuyện, hiện tại cô lại không mấy cao hứng, bởi vì hiện thực cùng với cô tưởng tượng khác xa nhau, cô cho rằng một khi tin tức này được thả ra, toàn bộ cư dân mạng sẽ trào phúng Lăng Dương cùng Khương Hi.

Kết quả, vừa mới mở ra Weibo liền thấy, người trào phúng Lăng Dương cùng Khương Hi có rất nhiều, nhưng cũng không ít người chế nhạo cô 'xứng đáng, nói Lăng Dương rốt cuộc cũng trở về làm một người đàn ông đích thực'.

Thậm chí còn có người nói 'Lăng Dương cùng Khương Hi làm tốt lắm làm đẹp lắm, cắm sừng người khác thì chính mình cũng nên bị cắm sừng'.

Một năm qua Khương Đại mang danh bạn gái của Lăng Dương đi trêu hoa ghẹo nguyệt. Lăng Dương lại si tâm không thay đổi, bao nhiêu người trào phúng hắn là nón xanh vương.

Mấy ngày trước Khương Đại còn làm ra thao tác bỏ đá xuống giếng giẫm đạp lên em gái, có nhiều người còn hoài nghi cô hạ ma túy cho em gái.

Đảo mắt, Khương Hi liền bị Lăng Dương cùng Khương Đại liên thủ hố, tuy rằng không phù hợp với giá trị quan, nhưng sảng a, thiệt tình sảng!

Đặc biệt là fan của Lăng Dương, quả thực là vui đến rơi nước mắt, một năm này đêm nào bọn họ cũng mong ngóng, ngóng trông Lăng Dương lạc đường có thể quay về, hung hăng chia tay với Khương Hi, nhưng Lăng Dương chính là chấp mê bất ngộ, khiến cho các fan tức giận đến mức bỏ fan.

Có thể chịu đựng đến bây giờ đều là chân ái, bọn họ cao hứng đến muốn bắn pháo bông chúc mừng.

Muốn chơi chết Lăng Dương cùng Khương Hi, kết quả lại lấy đá đập chân mình, Khương Đại tức giận đến thở không nổi, mắng Trần Khiếu vô năng.

Trần Khiếu liên tục nhận lỗi, dỗ dành cô: "Đều là anh sai, là anh không suy nghĩ chu toàn." Hắn thật tình cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net