ONESHOT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi luyện tập kết thúc lúc gần một giờ sáng. Sau khi các tuyển thủ giải tán, Hwang Seonghoon nhíu mày, hơi lạnh của tháng ba theo khe mũi tràn vào đường hô hấp khiến anh rùng mình.
Huấn luyện viên nói với chính mình một tràng, người phiên dịch nghe xong không cười mà chậm rãi nói với giọng điệu uyển chuyển rằng huấn luyện viên dự định cho tuyển thủ ADD ra sân trong trận đấu tiếp theo với WE. Sau một khoảnh khắc im lặng, người phiên dịch lại vỗ vai anh và an ủi rằng huấn luyện viên muốn thử một đội hình khác trong trận đấu tới chứ không phải vì anh chơi không tốt.

Hwang Seonghoon, người ở mười phút trước, đã trả lời và nói vài lời rằng anh sẽ tiếp tục nỗ lực để điều chỉnh trạng thái của mình. Ngón cái và ngón trỏ không ngừng di chuyển co lại và duỗi ra. Mười phút sau, anh khó khăn cử động những ngón tay lạnh giá của mình, kiểm tra tin nhắn trên điện thoại trước khi trở về ký túc xá.

Ngay khi anh chuẩn bị tắt màn hình và về, tin nhắn của Kim Geonwoo đột nhiên xuất hiện trên thanh thông báo. Đèn nhắc nhở ở phía trên màn hình tắt, thúc giục anh nhanh chóng mở nó ra. Hwang Seonghoon sửng sốt một lúc, cuối cùng vẫn mở tin nhắn lâu ngày từ em trai đã lâu không gặp của mình.

"Anh ơi, anh có thời gian ra ngoài ăn không?"

Trên thực tế, Hwang Seonghoon chưa bao giờ tỏ ra thất vọng hay chán nản trước mặt Kim Geonwoo. Thậm chí, năm ngoái, anh và anh Kyungho thay phiên nhau giữa ghế dự bị và đội hình xuất phát tại KT, trong những trận đấu khốc liệt để trụ hạng. Nhưng những chiến thắng khó khăn hay thất bại đau lòng không bao giờ xuất hiện trong cuộc trò chuyện với thực tập sinh KT Kim Geonwoo. Anh sẽ cầm cốc bia lạnh còn bốc hơi và cụng với lon Coke của người em trai chưa thành niên, cùng nhau nuốt chửng cay đắng và áp lực. Khi khóe miệng rời khỏi ly, anh sẽ mỉm cười khi nghe cậu phàn nàn về trận đấu tập và khoe chiến tích hôm nay.

Hơn mười ngày trước, Kim Geonwoo cuối cùng đã chiếm được vị trí xuất phát trong đội hình và đối mặt với người đi đường giữa Rookie đã vô địch S8. Hwang Seonghoon nhìn qua trong khoảnh khắc nghỉ ngơi, vừa thấy Ekko với KDA 0/0/0 đang đợi ở suối nước để phá hủy viên pha lê. Màn ra mắt LPL của Kim Geonwoo đã có một kết thúc ảm đạm. Hwang Seonghoon vỗ nhẹ vào hình ảnh tuyển thủ Zeka trên màn hình lúc kết thúc, băn khoăn không biết có nên rủ em trai mình ra ngoài thư giãn hay không.

Vấn đề này nhanh chóng bị lãng quên bởi thời gian nghỉ ngơi không đồng nhất và những trận thua liên tiếp giữa hai người. Lịch thi đấu của LPL rất dày đặc và sự cạnh tranh cũng rất khốc liệt. Sau khi thua trận trước IG, VG đã liên tiếp thất bại trong ba trận đấu. Tuyển thủ Zeka trở lại băng ghế dự bị một lần nữa sau khi giành MVP trong ván đấu duy nhất. Và giờ đây, chính Hwang Seonghoon cũng bị đẩy trở lại ghế dự bị.

Công bằng mà nói, anh có những bí quyết điều chỉnh tâm lý độc đáo của riêng mình, đó là một trong những lý do khiến anh thích tập thể dục. Chuỗi sáu trận thua liên tiếp của đội không phải là giai đoạn tồi tệ nhất trong sự nghiệp của anh. Hwang Seonghoon cay đắng nghĩ, ít nhất cũng không phải ngồi sau sân khấu nhìn các tiền bối chiến đấu để giữ lại tư cách tham gia LCK.

Ở Thượng Hải, nơi bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh, có rất ít phòng tập gym có thể hoạt động trở lại sau tết, phương án cuối cùng của anh đã tan vỡ trước hiện thực. Vào một đêm xuân lạnh giá, Hwang Seonghoon ở một đất nước xa lạ, bất ngờ cảm thấy thất vọng trước tình hình hiện tại. Anh buộc phải thừa nhận, sau khi đi xa, sau những thất bại liên tiếp, thậm chí cả tâm trạng của anh cũng trở nên mong manh. Lúc này đi gặp Kim Geonwoo, chắc chắn không thể duy trì được trạng thái thoải mái thuộc về một người lớn tuổi. Nhưng đối phương tựa hồ không để ý tới sự vướng mắc của anh, vẫn liên tục gửi tin nhắn.

"Gần đây có một quán ăn vặt đã mở cửa lại. Ăn rất ngon. Seonghoon hyung, anh nhất định sẽ thích."
"Trước đây đã nói là muốn gặp mặt, nhưng đã lâu rồi không gặp. Nhớ anh lắm."

Thật kỳ lạ, rõ ràng là chưa đến một tháng trước đã gặp. Hwang Seonghoon hít một hơi, nhanh chóng trả lời tin nhắn, rồi đút hai tay vào tay áo, cuối cùng đi về phía ngược lại của ký túc xá.

Những gì họ ăn và những gì họ nói đều mờ nhạt trong ký ức, giống như mỗi lần gặp nhau - cụng ly, trò chuyện và đùa giỡn. Nhưng lần này khi Hwang Seonghoon khui một lon bia mới, bàn tay của người kia từ từ quấn lấy cổ tay anh. Kim Geowoo không dùng chút lực nào, chỉ đơn giản là da kề da. Hơi ấm truyền đến từ bộ phận được chạm vào khiến Hwang Seonghoon run lên, suýt làm đổ cả lon bia xuống bàn. Anh vô thức nhìn Kim Geonwoo, người đang nghiêm túc nhìn vào mắt anh và nói: "Seonghoon hyung, anh có thể dựa dẫm vào em nhiều hơn được không?"

Rượu có thể làm tê liệt não và làm chậm đi mạch suy nghĩ. Hwang Seunghoon không hiểu được lời thú nhận đột ngột của em trai mình, buột miệng thốt ra vài lời mà không kịp suy nghĩ: "Chà, nếu sau này chúng ta ở cùng một đội, chắc chắn anh sẽ phải dựa dẫm vào tuyển thủ Zeka nhiều hơn rồi."

Khi nói về điều này, Hwang Seonghoon mỉm cười chân thành với Kim Geonwoo. Mặc dù gần đây cậu thi đấu không tốt nhưng Kim Geonwoo vẫn luôn là người đi đường giữa tài năng nhất trong tâm trí anh. Dù có chút tiếc nuối khi năm nay hai người không thể thi đấu cho cùng một đội nhưng luôn có khả năng điều đó sẽ xảy ra trong tương lai, có thể là năm sau hoặc năm tới nữa.
Nhưng em trai anh có vẻ không hài lòng với câu trả lời này. Kim Geonwoo cau mày một lúc, nhưng cuối cùng cũng buông tay ra, dời mắt đi và mơ hồ nói: "Không chỉ như thế."

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Dù bộ não của anh có chậm hiểu đến đâu, anh cũng có thể nhận ra rằng tình hình hiện tại không ổn. Hwang Seonghoon bị em trai đè lên chiếc giường mềm mại, một cảm giác mềm mại và ẩm ướt từ môi anh, cơ thể anh hiểu được ý đồ của đối phương. Nếu muốn đẩy ra, anh hoàn toàn có thể làm được. Nhưng anh phải chịu đựng sự cướp bóc hơi thở thở từ Kim Geonwoo, choáng váng đặt hay tay lên vai cậu. Kim Geonwoo 17 tuổi cao hơn và khỏe mạnh hơn so với lần đầu họ gặp nhau, nhưng điều vẫn không thay đổi là ánh mắt kiên định và nồng nhiệt mà cậu nhìn anh.

Seonghoon hyung, có được không?

Người em trai tốt bụng thì thầm bên tai anh. Hwang Seonghoon liếm vết thương ở môi dưới vừa bị cậu cắn nhẹ, cuối cùng anh dùng đầu gối chạm vào eo đối phương. Khi môi họ chạm vào nhau lần nữa, Hwang Seonghoon không thể không nhớ rằng không lâu sau khi giải đấu mùa hè năm ngoái kết thúc, sau khi anh và Kim Geonwoo quyết định đến LPL để phát triển, anh đã nói chuyện này với một người bạn cùng tuổi ở KT. Đối phương cười nói, đứa nhỏ kia dường như rất phụ thuộc vào anh, sẽ không từ chối yêu cầu của anh.

Cuối cùng ai là người sẽ không thể từ chối. Hwang Seonghoon thở hổn hển khi môi anh được buông tha, và siết chặt tay hơn một chút. Không thể từ chối và người cần đối phương hơn rõ ràng là chính anh. Nếu không, anh đã không cố gắng hết sức để mời Zeka vào thời điểm đó. Anh biết rằng khi Kim Geonwoo còn ở đội hai, cậu đã mong muốn được cạnh tranh với Faker, Chovy và những người đi đường giữa xuất sắc của LCK trong tương lai.

Nhưng cuối cùng cậu đã đồng ý đến Trung Quốc, mặc dù hiện tại họ không ở cùng một đội.

Hwang Seonghoon cảm thấy nước mắt chảy ra, đột nhiên cảm thấy ngón tay được chôn sâu trong cơ thể mình dừng lại chậm rãi ra vào. Anh bối rối nhìn Kim Geonwoo, mới phát hiện ra người đối diện đang lo lắng nhìn anh như thể cậu đã làm sai điều gì.

"Anh ơi, em có làm anh đau không?"
Anh hít một hơi, kìm nén nước mắt muốn rơi ra từ trong mắt, nói bên tai người em trai không kinh nghiệm tương tự rằng không sao đâu, xin hãy chạm vào anh nhiều hơn.

Chỉ cần chạm vào nhiều hơn.

Mặc dù Kim Geonwoo vội vàng đổ ra nửa ống gel bôi trơn và cẩn thận dùng ngón tay mở rộng kỹ càng, khi thực sự xâm nhập, Hwang Seonghoon vẫn vô thức siết chặt tay mình vì đau. May mắn thay, người em đi đường giữa của anh không chỉ giỏi chơi game mà còn giỏi những việc trên giường. Những nụ hôn liên tiếp và sự vuốt ve từ phía trước khiến Hwang Seonghoon dần lấy lại ý thức hỗn loạn, chỉ còn lại bản năng muốn đến gần đối phương.

Kim Geonwoo kiềm chế chờ đối phương thích nghi, lại hôn lên môi Hwang Seughoon, giọng nói khàn đi: "Seonghoon hyung, nếu cảm thấy không thoải mái, anh có thể cắn vào vai em."

Những gì xảy ra tiếp theo hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của Hwang Seonghoon. Anh có thể cảm nhận rõ ràng tinh khí của cậu đang từng chút một mở ra bức tường bên trong của mình, ấn mạnh vào phần da thịt mềm mại nhạy cảm nhất bên trong rồi rút ra. Mỗi cú thúc sâu như ném anh lên nhiều tầng mây. Sau khoảnh khắc khoái cảm tột độ là cảm giác vô trọng lực. Anh hé miệng, nhưng cuối cùng lại không nhịn được mà cắn vào vai cậu, cọ xát lên cằm của Kim Geonwoo.

Và Kim Geonwoo đáp ứng cho anh thứ anh mong muốn, một nụ hôn sâuu, cuốn lấy anh trong làn sóng khoái cảm. Cuối cùng, Hwang Seonghoon hoàn toàn bị Kim Geonwoo thao túng, nhưng anh vẫn kiên trì trong việc đòi hôn và mơ hồ gọi tên Geonwoo. Kim Geonwoo mạnh mẽ giữ chạy thắt lưng của anh, mài mạnh vài lần trước khi xuất tinh đến nơi sâu nhất.

Sau khi dọn dẹp tàn cuộc, Hwang Seonghoon không còn sức để nói gì với em trai mình. Đang mơ mơ màng màng cảm nhận được động tác của cậu hướng về phía mình, cậu ôm chặt lấy anh, đột nhiên anh cảm thấy dù rằng hiện tại đang ở trên đất nước xa lạ, trận đấu diễn ra không mấy tốt đẹp nhưng cũng không đến nỗi tệ như vậy. Sau khi ý nghĩ này lóe lên trong đầu, anh chủ động dựa vào người Kim Geonwoo và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Nơi khiến cho tâm hồn này yên bình chính là quê hương của anh.

END.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net