Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Anh Chiến, em thích..."

"Vương Nhất Bác, đừng làm phiền anh nữa, anh không có ý đó với em!"

—Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến, hậu trưởng buổi gặp mặt và chào hỏi tại Thái Lan.

"Vương Nhất Bác, cậu con mẹ nó đúng là điên rồi! Nếu cậu còn tự hành hạ bản thân như thế này nữa, Tiêu Chiến sẽ không bao giờ để ý đến cậu!"

—Lý Vấn Hàn, tại nhà của Vương Nhất Bác.

"Cậu nhìn cậu ta xem, cả người đều chằng chịt vết thương là vết thương. Tôi nghe nói rằng để có được tài nguyên nên cậu ta đã chơi mấy trò "biến thái" cùng người khác".

—Những kẻ nhàn rỗi đứng hỗ trợ phía sau hậu trường.

"Xin chào... 120 sao? Tôi.. tôi đã tự cắt cổ tay... chảy rất nhiều máu... Tôi đang ở khách sạn XX phòng 203... Nhanh lên... tôi không thể chịu thêm được nữa..."

—Vương Nhất Bác, tại Đô Quân, Quý Châu.

"Aaaaaaaa!! Thả tôi ra! Các người có nghe thấy không thả tôi ra! Con mẹ nó tôi không có bệnh! Không có bệnh! Tôi không đi! Thả tôi ra!! Mau thả tôi ra!!"

—Vương Nhất Bác, tại trung tâm phục hồi tâm lý.

"Tôi đã luôn nghĩ về điều đó, nên tôi đã đến Đô Quân, Quý Châu để tự kết thúc cuộc sống của bản thân. Nhưng trong khoảnh khắc đó tôi đã nghĩ đến rất nhiều chuyện, nghĩ đến bố mẹ của tôi, nếu như tôi thật sự chết đi, họ sẽ cảm thấy rất buồn và khổ sở, đúng không? Sau đó, tôi không còn cách nào khác là gọi cho 120".

—Vương Nhất Bác, tại phòng tư vấn tâm lý.

"Đến tận bây giờ tôi vẫn không phân biệt được mùa hạ đó rốt cuộc là hiện thực hay chỉ là một giấc mộng trong thoáng chốc. Tôi xem lại Trần Tình Lệnh, xem từng cái hotsearch một rồi cả những cuộc phỏng vấn và cuộc gặp mặt kia, cái nào cũng có mặt tôi nên chắc hẳn mọi thứ đều là hiện thực. Tôi luôn cảm thấy đau đớn, những vẫn không kiềm chế nổi ham muốn muốn tự làm tổn thương bản thân mình, tôi nghĩ nó đại khái chỉ là một loại bệnh thông thường".

—Vương Nhất Bác, tại phòng tư vấn tâm lý.

"Tôi muốn quên anh ấy, quên mùa hè kia, và quên tất cả mọi chuyện diễn ra trong mùa hè với người đó. Để về sau cho dù là có bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi cũng không bao giờ muốn nhớ lại mùa hè ấy thêm một lần nào nữa".

—Vương Nhất Bác, trong phòng phẫu thuật, trước khi tiến vào giai đoạn gây mê.

Hotsearch weibo:

#Vương Nhất Bác#

#Vương Nhất Bác mắc bệnh trầm cảm#

#Vương Nhất Bác tự sát bất thành#

#Vương Nhất Bác tâm lý có vấn đề#

#Tiêu Chiến#

#Tiêu Chiến đến thăm bệnh#

#Vương Nhất Bác tự hại bản thân#

#Vương Nhất Bác bị tai nạn giao thông#

#Vương Nhất Bác đã mất tích#

Tác phẩm lấy cảm hứng từ bài hát "Cruel Summer" của nữ ca sĩ Taylor Swift.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC