Chương 1: Đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào m.n, bộ truyện này được tui lấy ý tưởng từ @emylinchan nên nó sẽ giống một vài phần.

- - là nói bình thường
-" "- là suy nghĩ
Mọi người đọc truyện vui vẻ
-----------------
Hôm nay là một ngày yên bình và mát mẻ, trong 1 căn phòng có 1 cậu bé đang say giấc nồng, ngủ ngon lành trên chiếc giường êm ái. Không ai khác đó chính là Boboiboy của chúng ta.

"Ting ting" đó là tiếng đồng hồ báo thức vang lên, nghe thấy tiếng ồn cậu nhẹ nhàng đưa tay lên tắt đồng hồ, rồi mệt mỏi ngồi dậy.

-"Đã 7 giờ rồi sao"-Cậu nhìn vào đồng hồ mà nghĩ

-7 giờ...Khoan đã! 7 giờ rồi-Cậu sực nhớ ra sắp tới giờ vào lớp, rồi hốt hoảng chạy đi sửa soạn

-"Mình sẽ trễ giờ mất thôi"-Giờ cậu đang trên đường chạy tới trường

-"Cổng kia rồi"- Trước mặt cậu là cổng trường có vẻ là cậu tới kịp rồi

Nhưng xui làm sao, cậu trong lúc chạy đã va trúng một người

-Uida!"Ôi cái mông yêu quý của tui"-Cậu ngã xuống đất kêu lên một cách khá đau đớn :')

-Cậu không sao chứ?-Một giọng nói trầm ấm phát ra, đó là từ người mà cậu đụng trúng

Người đó hỏi thăm rồi đưa tay ra đỡ cậu dậy, cậu cũng cầm lấy bàn tay ấy rồi đứng dậy luống cuống xin lỗi người trước mắt

-Thành thật xin lỗi vì đã va vào anh, mong anh bỏ qua cho tôi-Cậu cúi đầu mà xin lỗi

-Không sao, đây cũng không phải chuyện gì quá to tác nên cậu đừng nói thế. Lần sau nhớ chú ý hơn là được-Người đó xua tay nói

-Cảm mơn anh, lần sau tôi sẽ cẩn thận - Cậu ngước mặt lên, nở một nụ cười nhẹ

"Thịch" Cậu không biết điều đó làm cho ai đó lỡ mất một nhịp

Cậu khá bất ngờ khi nhìn anh, anh và cậu khá giống nhau. Anh có một cặp mắt màu vàng đất, mái tóc màu nâu và có một phần màu trắng, trên người là một bộ quần áo khá sành điệu

-Mà cho tôi biết tên cậu được không?-Anh nhìn cậu rồi hỏi

-Tên của tôi là Boboiboy, còn anh?- Cậu hơi nghiêng đầu hỏi

-Còn của tôi là Quake, à mà không phải nãy cậu vội đi đâu sao?-Anh sực nhớ hồi nãy cậu luống cuống chạy

-"A đúng rồi!Chết thật rồi, lo nói nên quên mất phải đi học"- Được hỏi vậy cậu mới nhớ lại

Sau đó cậu và anh chào tạm biệt nhau, rồi mỗi người một hướng mà đi

Anh ngoảnh đầu lại nhìn cậu rồi nở nụ cười, sau đó tới khi cậu khuất bóng anh mới đi tiếp.

-------••<>••-------
Ánh mắt ân tình
Nụ cười tươi xinh
Chỉ có mình cậu
Làm tôi rung rinh
-------••<>••-------

____________________
-Ủa boboiboy! Làm gì mà chạy như bị ai đuổi vậy?-???

-Rev cậu làm gì ở đây! Lúc này cậu phải vào học rồi chứ-Cậu đang chạy thì nghe thấy tiếng ai gọi tên mình

Tên: Reverse boboiboy, gọi tắt là Rev
Giới tính: Nam.
Là thanh mai trúc mã của boboiboy

-Hả học gì cơ!?-Rev khó hiểu nhìn người bạn của mình rồi nhanh chóng nhận ra vấn đề

-Đồng hồ cậu chắc sai rồi đấy, mới có 6h45' thôi-Cậu nhìn người bạn của mình mà lắc đầu thở dài

-Hể!!!!!-Cậu nghe xong mà ngồi gục xuống khóc. Thế mà nãy giờ uổng công cậu chạy thục mạng đến trường

-Thôi lỡ rồi thì đi xuống căn tin kiếm gì ăn sáng đã, cậu chưa ăn gì đúng không-Rev vừa nói vừa đỡ cậu dậy

-Ừm đi thôi- Cậu ỉu xìu mà bước đi
__________________
Đang đi xuống căn tin thì một đám con gái chạy ngang qua cậu tới chỗ một cậu con trai.Làm cậu và Rev xém nữa thì té.

-Gì mà đông vậy nhỉ?-Cậu nhìn theo đám con gái đang hú hét, ầm ĩ reo hò.

-Ai mà biết, cứ tới đó rồi biết thôi-Rev đang che tai lại vì bọn con gái cứ ầm ĩ

Nói rồi hai người cùng đi tới đó, giữa đám đông là hai người con trai. Cậu nhìn hai người họ cũng hiểu lí do tại sao lại được đám con gái thích như vậy. Cậu con trai bên trái, người anh ta mang chủ đạo là đỏ đen có vẻ cậu ta đang rất khó chịu. Người bên phải thì ngược lại, anh ta còn thích thú mà thả thính họ, anh ta màu chủ đạo là trắng và vàng.(các cô biết là ai chưa nè)Nhưng có một điểm rất lạ ở đây.

-Hai anh ta công nhận cũng đẹp trai thật, cậu thấy sao boboiboy -Rev quay sang cậu rồi hỏi

-Boboiboy! Cậu có nghe tớ nói không đấy-Không thấy cậu nói gì Rev đặt tay lên vai cậu mà lắc nhẹ

-À hả!? À tớ có nghe mà, hai người họ đúng là đẹp thật- Cậu giờ mới hoàn hồn lại mà trả lời Rev

-Cậu nãy bị sao vậy?-Rev thấy cậu hơi lạ nên hỏi

-À cũng chẳng có gì to tát đâu-Nghe cậu bạn mk hỏi vậy, cậu chỉ xua tay mà trả lời

-Hay là cậu thích người ta rồi- Rev thấy vậy liền dở tính trêu cậu

-Không có mà, chỉ là thấy họ và mk khá giống nhau thôi-Cậu nổi giận mà phồng má lên

-À ra vậy, thôi chúng ta đi ăn đi đã-Rev nhớ ra là phải đi ăn

Nhưng đoạn cậu phồng má ban nãy đã được hai người kia vô tình nhìn thấy. Cả hai cùng bất giác nở một nụ cười rồi liền trở lại bình thường với một chút khó hiểu với bản thân mình.

__Sau khi ăn và học xong__

Cậu và Rev định đi về thì thầy giáo chủ nhiệm của cậu có bảo cậu ở lại nói chuyện một chút. Cậu tạm biệt Rev rồi ở lại nói chuyện.

-Thầy cảm ơn phiền con rồi-Thầy cười nhẹ

-Vậy còn gì nữa không ạ-Cậu thấy thầy còn gì đó muốn nói

-À cũng không có gì, thầy phiền em mang cái này tới phòng giáo viên giùm thầy thôi-Thầy đưa một tập giấy ra đưa cho boboiboy

-Vâng cứ để đó cho em-Cậu cầm lấy rồi chào thầy mk rồi đi lên phòng giáo viên
___________________
"Cốc...cốc" Cậu gõ cửa rồi đợi nhưng chẳng thấy có động tĩnh gì, cậu thử gõ lại lần nữa nhưng mọi thứ vẫn yên lặng. Cậu nghĩ không có ai trong phòng nên tự mở rồi vào cất luôn.

Đang tới chỗ để tệp thì cậu thấy một cậu con trai đang nằm ngủ trên bàn, cậu chạy lại gọi người kia dậy.

-"Này anh gì ơi? Bây giờ ra về rồi nên anh dậy đi"- Cậu lay người trước mặt kia nhưng có vẻ chả có tiến triển gì

Cậu cất tài liệu vào bàn rồi, kêu anh ta dậy tiếp :). Trong lúc gọi thì bỗng nhiên......

__________

Thơ ở trong truyện không phải của tôi chỉ thấy hợp thì thêm vào thôi, nên đừng thắc mắc nhé

Vì còn non nớt và không giỏi văn :') nên mong m.n đọc sẽ hiểu và ko chê.

Cho những ai không biết hoặc đã quên

Boboiboy

Quake

Thunder


Cyclone


Blaze


Ice


Thorn


Solar(đừng chú ý tới thorn π_π)


Supra

Frostfire


Glacier

Sori


Gentar


Boboiboy flower (Au)

Boboiboy Reverse(xin lỗi vì cái tên gọi tắt kì cục của ổng tại tôi không nghĩ thêm được cái nào nữa.)

Người yêu của Reverse thì giống các chồng của bé nhà boboiboy chỉ khác màu tóc và mỗi tên ở đằng sau thêm reverse :)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net