1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh Pháp nằm trên sofas vừa ăn bim bim vừa xem bộ phim yêu thích của mình, bên cạnh là chàng trai mệnh thủy người mà cả mxh đồn là thích cậu ship cậu với anh nhiều nhất. Tuấn Duy vừa cười tủm tỉm vừa nhắn tin với ai đó, xung quanh có thể thấy cả 1 vườn bông hoa bay phấp phới, Thanh Pháp nhìn anh "chồng" của mình đang nhắn tin với chồng mà không khỏi kì thị, cậu chề môi rồi tiếp tục quay lại với bộ phim đang xem. Đang mãi mê xem phim thì tiếng chuông ngoài cổng in ỏi vang lên phá tan bầu không khí yên tỉnh. Cậu không khỏi kêu trời mà vội chạy ra mở cửa. Ngoài cổng, một chiếc xe máy đậu bên ngoài, kế bên là chàng trai bịt từ đầu tới cuối, hắn ta mảnh khảnh, cao, giọng hắn ta cất lên khi cậu lại gần cửa:
- chào quý khách, quý khách có đơn hàng gửi đến Gung0cay, xin quý khách nhận hàng và đánh giá 5 sao cho chúng tôi, xin cảm ơn ạ!
- à dạ đơn hàng bao nhiêu tiền vậy anh
- dạ người gửi đã thanh toán bằng cách chuyển khoản rồi ạ
- à dạ
Thanh Pháp nhận lấy gói hàng rồi cuối đầu chào người đàn ông kia đi vô, không quên khóa cửa, khi thấy cậu quay đi hắn ta liền nở 1 nụ cười như bị sảng rồi dặn ga chạy đi. Cầm trên tay gói hàng kì lạ Thanh Pháp thắc mắc " đây là gì?". Thấy người kia cầm trên tay gói hàng to Tuấn Duy bèn hỏi:
- gì vậy Kiều?
- hàng của thằng Gừng ấy anh,anh nhắn nó xuống lấy dùm em cái
-oki để anh

Tuấn duy ➝ Hoàng Long


Anh zai mệnh thủy
Này nhóc xuống lấy hàng nè

                                      Gầy ko cưng
                 Ủa? Em có đặt gì đâu ta

Anh m có biết đâu
kiều nói sao anh nói lại thôi
Xuống đi rồi biết

                                             Dạ đợi tí

Hoàng Long bò khỏi chăn mà đi xuống, em chưa biết là hàng gì cả, em nhớ là nguyên tuần nay em chả đặt gì cơ mà. Hoàng long tiến lại chỗ Thanh Pháp và Tuấn Duy đang ngồi rồi nói:
- hàng gì vậy chị Kiều
- Chế có biết đâu, ngta nói giao cho cưng thôi có nói giao dì đâu

- chắc của thằng " tê giác" mua cho mày chứ đâu. Tuấn Duy cười khanh khách trêu chọc cậu em út của mình. Em cũng chẳng vừa vặn lại anh:
- xí anh Khang của anh mới là tê giác ấy lè
- nè Khang nào của anh
- thôi đi ông ông chọc nó quài hồi nó chọc lại cho đừng có mà ngại
- ơ Kiều hết thương anh rồi, em chả bênh anh
- cho xin nhá, ai thèm thương ông
- hớ hớ em ghi âm lại rồi nha, hồi anh Khang về em méc ảnh cho anh chết luôn há há bỏ tội dám nói anh Tuấn Huy của em là tê giác
- ơ cái đm chơi dị mà mày cũng chơi hả em, làm người ai làm thế bao giờ
- há há sợ thì lóii, chết anh luôn cho mà xem
- thôi xinnn anh mua mày 2 ly trà sữa mày xóa cho anh
- no no em khum phải loại người ham mê tà tưa đâu à nha
- 5 ly
- oki anh, chta là anh em ai đời chơi thế đúng không hihi
- ui sời lời to à nha, cho chế xin ké ly nhó
- được luôn, của anh Duy mà nhờ
- à mà quên em đem này lên phòng xem sao nha
- okii đi đi
Hoàng Long hí hửng ôm lấy gói hàng đi lên phòng. Hôm nay em dô mánh lời hẳn 5 ly tà tưa miễn phí cơ dui quá dui. Chạy vào phòng lấy con dao răm trên bàn rồi phóng lên giường, em từ từ bóc gói hàng ra xem. Bên trong là 1 lọ nước 7 màu bắt mắt kèm theo là 2 hộp bánh bông lan trứng muối, cùng với mảnh giấy màu be được gắp gọn trong gói hàng, em cầm tờ giấy lên đọc. "chúc ebe ăn ngon miệng, nhớ uống hết lọ nước nha ebe, êu em nhiều ♡"
Em bất giác cười rộ lên, em nghĩ đây là quà của anh người yêu mình gửi nên chả nghi ngờ gì mà làm theo lời nó nói. Em cầm lấy lọ 7 màu rồi mở nắm ra uống. Vị nó rất ngon, giống như là trái cây em thích thú uống hết cả lọ. Định bụng nhắn tin gửi lời cảm ơn đến anh người yêu thì cơn buồn ngủ kéo đến bất chợt, mí mắt em nặng trĩu gần như là sụp xuống, em vội  gom tất cả lại vào gói hàng rồi đặt lên bàn. Thả mình xuống giường em thiếp đi ngay, em ngủ quên trời quên đất tận khi người anh cùng phòng Đình Dương trở về sao 1 ngày đi chơi với cô người yêu Huyền của mình, em mới lờ mờ tỉnh giấc.
Đình Dương bước vào phòng cất đồ gọn gàng anh mới vơ lấy bộ đồ ngủ mà đi vào phòng tắm, suốt cả quá trình anh chả để ý gì xung quanh cả đến khi anh tắm xong anh mới nhớ đến người em út của team cũng là người bạn cùng phòng với anh, anh mới nhìn khắp phòng rồi nhìn về phía giường ngủ của em, anh mới chú ý có một cục bông màu trắng đang cuộn tròn trên đống quần áo kia, anh tò mò đi lại gần nơi cục bông kia mà nhìn ngó, bỗng, cục bông ấy động đậy rồi từ từ mở mắt em vươn vai rồi dụi mắt, suốt quá trình anh vẫn không nói gì mà chỉ quan sát rồi anh lên tiếng:
- này, nhóc là con cái nhà ai mà vào đây được vậy
- ơ … anh sao vậy Tez… em nè Long đẹp trai nè chứ ai
Em cười cười vừa trả lời anh trong khi mắt vẫn díu lại với nhau. Đình Dương ngơ cmn ngác vll sao cục bông này biết anh. À mà trong cũng quen, cái đầu trắng, cái giọng nói này và mà khoan… Long á, í là Hoàng Long. Anh suy nghĩ rồi mở to mắt, cả miệng mà thốt lên:
- gì, WTF nhóc nói mình là ai cơ!!!
- hả, em Long nè sao… vậy
Hoàng Long trả lời anh, em chống tay xuống giường ngồi dậy, nhìn anh với vẻ mặt chả hiểu gì? Còn anh anh hoang mang lại nói tiếp:
- Gừng là em hả?? đừng làm anh sợ nha
- dạ?? Là sao, em nè
- anh nói em nghe cái này, em bình tĩnh lắng nghe nha
- dạ
- giờ anh nói em bây giờ không khác gì thằng cu 5 tuổi em tin không
- haha anh cứ đùa chả vui gì cả sao mà tin được
- em nhìn lại mình cái rồi hả nói
- em làm sa…
Hoàng Long xém thì bật cười trước câu đùa của anh, em định vặn lại anh thì em nhìn xuống tay mình. Nó nhỏ xíu cả chân luôn, áo hôm nay cũng rộng hơn cơ em run run lấp bấp hỏi anh:
- anh…anh…chuyện…chuyện gì vậy em…em đang mơ hả anh
Nhìn thấy khuôn mặt hoảng hơn cả chữ hoảng của em nhỏ anh bình tĩnh xoa lấy đầu em mà trấn an.
- từ từ bình tỉnh có anh, giờ nói anh sáng giờ có ăn hay uống gì bậy bạ không
- em có ăn gì đâu mà, khoang
- có!! Có á cái lọ kia kìa
Hoàng Long chỉ tay về phí gói hàng sáng nay trên bàn rồi nói:
- hồi sáng có ai gửi em cái đó bên trong có 2 cái bánh bông lan với lọ 7 màu với tờ giấy em tưởng của anh Huy nên làm theo uống hết lọ đó, uống xong cái em buồn ngủ, rồi ngủ tới giờ thức dậy … dậy là bị dị luôn
Mấy từ cuối giọng em run lên như sắp khóc mặt em nhỏ xị xuống rồi mếu máo mà khóc nấc lên. Đình Dương luống cuống bế  em lên mà xoa xoa lưng dỗ dành.
- nín không sao không sao có anh để anh gọi mọi người lại giải quyết, nín anh thương
- dạ hức… em … em hức biết rồi
Hoàng Long bình tĩnh lại lấy tay lau nước mắt rồi trả lời anh.
- rồi anh đưa em đi rửa mặt rồi mình giải quyết ha
- dạ
Em phụng phịu, mặt chả tí gì vui vẻ mà trả lời anh. Đình Dương bế em vào nhà vệ sinh rồi rửa mặt cho em. Sau 15p anh ẩm em ra đặt nhẹ xuống giường.
- em ngồi đây đi, đừng bấm đt mắt mới khóc coi chừng đau mắt
- dạ
Dặn dò em xong anh lấy điện thoại điện cho anh bigdaddy rồi nhắn tin vào group chat thông báo với mọi người trong team.
➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝➝ hết nho♡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net