Chap 38: Đến công ty

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và K trở về nhà. Tôi vừa vào nhà đã ngồi phịch xuống ghế sofa, mắt nhắm nghiền, không có dấu hiệu sẽ mở ra. Miệng than thở.
- Mệt chết đi được !
- Tiểu bảo bối ! Sáng mai mình sẽ đến buổi tiệc xác nhập... Còn bây giờ tối rồi, đi ngủ thôi !
- Hừ ! Bây giờ mà anh còn nghĩ đến nó được ! Điều gì khiến anh trở nên biến thái như vậy hả ?
- Do em thôi !
K tiến đến bên tôi, tôi mở mắt ra lườm anh.
- Muốn gì ? Em sẽ không tha nếu như anh giở trò đâu !
- Không có ! Anh thấy em mệt nên muốn bóp vai cho em thôi !
- Vậy hả ? Được đó ! Ngồi máy bay hoài khiến em đau vai muốn chết đi được !
Tôi ngồi im cho K bóp vai. Hắn cũng có tay nghề đó ! Tôi nhắm nghiền mắt, tận hưởng sự chăm sóc của anh. Thật sự thoải mái hẳn ra.
- Mai mình xác nhập công ty rồi đi học lại nhé ! Nghỉ tới 3 ngày rồi !
- Ừ ! Theo ý em.
K chậm rãi rời khỏi vai cô, nhẹ nhàng xoa bóp bầu ngực căng tròn của cô.  Tôi dùng tay kéo tay anh ra, mắt không ngừng lườm anh.
- Anh thật là ! Hết thuốc chữa rồi !
- Ơ ! Nó cũng cần được xoa bóp mà !
- Không cần ! Anh chỉ biết lợi dụng thôi !
- Thôi mà ! Giúp anh đi !  Anh nhịn suốt chuyến đi rồi đấy !
- Không... Kyaaa !
Thế là tôi bị K vác lên phòng và hành suốt đêm...
-----------------------------------------------------------
Sáng hôm sau, tôi thức dậy trong tình trạng thân tàn ma dại...( Anh K sung sức quá mà ).
- Dậy mau tên khốn khiếp ! Hành người ta cho đã rồi ngủ ngon lành vậy hả ?
Tôi lôi K dậy.  K không chịu thua, ôm chặt tôi không buông.
- Bảo bối ! Cho anh ngủ tí đi !
- Không ! Tối nay có bữa tiệc quan trọng, phải chuẩn bị để tiếp khách.
- Rồi... Rồi...!  Anh dậy ngay !
K mắt nhắm mắt mở đi vào nhà tắm.  Tôi thì đi thay đồ,  chuẩn bị đến công ty để sắp xếp chỗ làm việc. Để sau này tôi làm thư kí ở đây chứ !
Xong mọi việc, tôi và K cùng nhau đi đến công ty. Trên đường đi, K hỏi.
- Có nhất thiết là em phải làm thư kí cho anh không ? Hay em cứ ở nhà đi,  anh đi làm là được rồi !
- Không. Em thích đi làm hơn, với lại,  em cũng phải giám sát xem anh có qua lại với ai không !
- Vợ anh đang ghen hả ?
- Không có đồ ngốc !
Tại tập đoàn lớn nhất thế giới đang có một cuộc tranh luận sôi nổi về vợ sắp cưới của chủ tịch.
- Nghe nói là vợ của chủ tịch là chủ tịch của tập đoàn lớn thứ hai thế giới đó !
- Không những giỏi mà còn rất xinh đẹp !
- Hai người họ quen nhau từ khi nào nhỉ ?
- Nghe nói là hai tập đoàn sẽ xác nhập lại thành một đó ! Thế này thì tập đoàn này sẽ lớn biết bao nhiêu !
- Muốn gặp cô ấy quá đi mất !......
Xì xầm... Bàn tán...
Chiếc siêu xe Lamborghini màu đen tuyền dừng lại trước tập đoàn. Tất cả nhân viên đều hướng mắt về phía chiếc xe ấy.  Họ nhận ra được chiếc xe của chủ tịch thì nhao nhao lên, ai cũng chăm chú nhìn.
Một người con trai cao lớn mặc bộ vết đen sang trọng bước ra khỏi xe, khuôn mặt chỉ có vẻ lạnh lùng. Anh nhẹ nhàng mở cửa sau xe ra. Miệng mỉm cười, ngọt ngào nói.
- Tới rồi vợ yêu của anh ! 😍
- Không cần anh nhắc !
Giọng nói ngọt ngào quyến rũ vang lên, tất cả đều tò mò.  Cô bước xuống xe, tất cả ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô.  Một người con gái vô cùng xinh đẹp, thân hình bốc lửa, mặc một bộ đồ công sở kín đáo,  mái tóc xõa dài ngang lưng, bờ môi đỏ mọng, ánh mắt hút hồn bất cứ ai nhìn vào. Thật dẹp !
Tất cả nhân viên đều ngỡ ngàng,  lần đầu tiên họ gặp một người xinh đẹp đến như vậy, không ai nói một lời, cả tập đoàn chìm vào im lặng.

Tôi hiện giờ đang rất mệt mỏi,  nhưng vẫn giữ bộ mặt bình thường, thong thả bước vào phòng. Anh thì đi sau, cầm túi xách cho cô.
Cả tập đoàn sững sờ, vị chủ tịch đáng kính của họ đang xách túi cho một cô gái ư ? Tôi nhìn xung quanh,  thấy mọi người đang nhìn mình thì quay sang chào hỏi.
- Chào mọi người !
Nụ cười của cô toả nắng, tất cả nam nhân viên đều mê mẩn. Anh thấy vậy thì không vui, nụ cười của cô, chỉ mình anh được thấy ! Anh lạnh lùng liếc sang đám nhân viên, giọng nói lạnh lẽo của anh vang lên.
- Sao còn dám đứng đây ? Đi làm việc !
- Rõ !
Tất cả sợ hãi cuống cuồng chạy đi làm. Tôi nhìn thì lắc đầu, lại ghen tuông nữa rồi... Tôi nhanh chóng nắm tay anh kéo vào thang máy.
- Anh phiền quá đấy !
- Bảo bối ! Anh xin lỗi mà !
Thế là thang máy đóng lại. Cả đám nhân viên không tin vào mắt mình,  thái độ yêu thương của chủ tịch thật khiến con người ta không thể tin được.
- Chủ tịch vừa gọi cô ấy là bảo bối ?😱
- Cô ấy xinh đẹp thật đấy !😘
- Lại còn lịch sự nữa ! Những người giàu có chẳng bao giờ chào hỏi chúng ta đâu !
- Phải đó ! Từ giờ tôi sẽ là Fan của cô ấy  ! 😍😍
.........
Trên lầu cao nhất dành cho chủ tịch, tôi đang vô cùng bực bội nói với anh.
- Anh có bỏ cái thái độ ghen tuông đó được không hả ?
- Tại em cười với họ mà !
K giận dỗi khoanh tay đứng dựa vào tường. Tôi nhìn thái độ ghen tuông ấy mà phì cười. Cái tính chiếm hữu của anh ta lại trỗi dậy, từ giờ phải để ý một tí không thôi thì hắn sẽ ghen đến phát điên mất !
Tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, nhìn anh ngọt ngào.
- Được rồi, em xin lỗi. Từ giờ không ghen tuông nữa nghe chưa !
- Ừ !
K yêu chiều ôm tôi vào lòng, tôi ngại ngùng, vội đẩy anh ra. Miệng lúng túng nói .
- Đây là công ty nhá, không đùa đâu !
- Được rồi, tối về anh sẽ phạt em sau, giờ thì đến phòng làm việc của em thôi !
- Hừ...!
Tôi đi theo K vào một căn phòng với hoạ tiết sắc xảo, màu chủ đạo chỉ có trắng và xanh da trời. Đúng màu tôi thích. Bàn làm việc khá rộng, kế bên còn có tủ sách vô cùng to luôn. Tôi thích thú nhìn xung quanh thì thấy một cánh cửa, không biết nó dẫn đến đâu nhỉ ?
- Cánh cửa kia dẫn đến đâu vậy ?
- Phòng làm việc của anh. Nếu em thích có thể qua phòng anh chơi !
- Ừm... Cũng được.
Tôi ngồi lên ghế sofa, cầm lấy chiếc điện thoại bấm gọi Jalia. K thì ngồi uống trà.
- Chị Jalia ơi ! Chị giúp em việc này nhé !
- Cô chủ cứ dặn dò.
- Chuẩn bị cho em một bữa tiệc, mời những vị khách quen của công ty mình, bên công ty anh K thì sẽ gửi danh sách qua cho chị. Đây là bữa tiệc quan trọng, xác nhập hai công ty với nhau nên chị chuẩn bị cẩn thận nhé. Em tin ở chị !
- Dạ tôi sẽ làm ngay !
Tôi cúp máy, nhìn sang xuống đùi mình. Sao anh có thể tự nhiên đến như vậy chứ ? Không sợ ai vào rồi nhìn thấy sao ? Anh đang gối đầu lên đùi cô. Vẻ mặt vui vẻ thấy ớn.
- Anh thật kì cục !
- Đùi em mềm quá đi mất.
K liếm rồi cắn nhẹ đùi tôi khiến tôi rùng mình, anh ta thật biến thái, dám giở trò ở công ty nữa chứ ! Tôi đẩy đầu K ra, miệng hét toáng lên.
- Anh làm gì vậy hả ?
K dùng tay ôm chặt eo tôi, vùi đầu vào đùi tôi mà cắn mút. Tôi cố đẩy K ra, có ai thấy thì kì lắm !
- Dừng lại mau !
- Em ngoan cố thật đấy !
K bỏ tôi ra, nhanh như chớp đè tôi xuống ghế.  Tôi dùng hai tay, toàn lực đẩy anh ra.
- Này ! Không đùa được đâu !
K dùng tay nắm chặt hai tay tôi lại, đưa lên đầu. Tay còn lại, anh vuốt ve đùi tôi. Tôi hoảng hốt, anh ta muốn làm ở đây sao ?
Cạch...
Cánh cửa mở ra, Jalia bước vào thấy cảnh ấy thì quay lưng lại, nhẹ giọng nói. Vốn tính là báo cáo cô chủ công việc, ai ngờ họ dám làm ở đây, tiến triển tới mức này rồi à...
- Xin lỗi đã làm phiền.
Tôi đỏ mặt hết cỡ. Thật kì quá đi mất. Jalia thấy rồi kìa. Từ giờ không cho hắn chạm vào nữa !
Tôi lợi dụng lúc K không để ý, nhanh chóng thoát ra. Chỉnh lại quần áo, tôi ngồi xuống ghế kế bên, nói với Jalia.
- Chị tìm em có gì không ?
- Tôi đã hoàn thành công việc, chỉ còn chuẩn bị trang phục cho cô chủ thôi.
- Vậy hả ? Cảm ơn chị.
- Tôi xin phép. Không làm phiền hai người nữa !
Nói rồi Jalia đi mất. K bây giờ đang ngồi chống cằm chán nản ở ghế kế bên.
- Thật mất hứng !
Tôi nhìn K lắc đầu. Anh hết thuốc chữa rồi ! Tôi đứng dậy, nói với K.
- Đi mua sắm thôi ! Anh cũng phải chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay đó !
- Ừ !
Thế là tôi và K đi một mua sắm. K thì đi đến phòng giám sát để xem xét vì đây​ là siêu thị cửa anh mà. Tôi thì đi đến lầu cao nhất, chỉ bán đồ cho khách VIP. Tôi vào chỗ bán đồ nam, lựa đồ cho anh, có lẽ nên chọn một bộ vest đen như bình thường.
Ánh mắt của đám nhân viên bây giờ đang chăm chú nhìn cô. Cô thật đẹp, nhìn vô cùng sang trọng, mọi động tác của cô đều toát lên vẻ cao quý, cứ như là một người quý tộc vậy. Không biết người đàn ông hạnh phúc nào đang được cô lựa đồ cho đây ?
Một nhân viên đến trước mặt cô, cúi đầu cung kính.
- Thưa tiểu thư. Tôi có thể giúp gì cho cô không ?
- Có thể cho tôi xem vài bộ vest đen không ?
- Mời cô theo tôi.
- Cảm ơn.
Giọng nói của cô trong trẻo, ngọt ngào thật khiến người ta mê mẩn a ! Còn lịch sự nữa chứ !
Bây giờ có một người con gái ăn mặc hở hang, đôi giày cao cả tấc, mặt trang điểm lòe loẹt, giọng nũng nịu nói với anh nhân viên.
- Anh có thể cho em xem mấy bộ vest mắc nhất được không ạ ?~
- Mời D tiểu thư.
Cô ta tên là D, con gái của một công ty nhỏ. Tính tình vô cùng chảnh choẹ, mê trai, ăn mặc hở hang không ý tứ.
Tôi đang xem một bộ vest đen, nó có họa tiết sắc sảo, kiểu dáng sang trọng, rất hợp với dáng của anh. Tôi vừa cất tiếng gọi anh nhân viên.
- Anh lấy cho tôi bộ này đi !
- Không ! Tôi thấy nó trước !
Cô ta đứng trước mặt tôi, cao ngạo nói. Tôi nhìn cô ta thì cảm thấy chán ghét, người gì đâu vô duyên, ăn mặc thì hở hang, trang điểm lòe loẹt. Mặt tôi không biến sắc, chỉ lịch sự nói với cô ta.
- Cô có thể lấy bộ khác không ? Tôi đã lấy bộ này trước rồi !
- Cái gì ? Không bao giờ, tôi thấy nó trước, cô là ai mà dám nói với tôi như vậy ? Có đủ tiền không mà mua thế ? Biết tôi là ai không mà dám lên mặt ?
- Cho hỏi cô là ai thế ?_ chỉ lịch sự hỏi.
- Không biết thì nghe cho rõ đây ! Tôi là con gái của giám đốc công ty Jiko đó !
Thì ra là công ty Jiko, một công ty nhỏ xíu mà cũng muốn lên mặt. Thật buồn cười.
Đám nhân viên nghe vậy thì khinh thường, công ty nhỏ như vậy mà dám lên mặt. Cô kia thì cư xử lịch sự. Nhưng không biết cô kia là ai ? Nhìn sang trọng nhưng không biết có danh phận gì không nữa ?
- Thì ra là công ty Jiko. Công ty nhỏ xíu ấy mà cũng muốn tranh với tôi ?
Tôi cười mỉa mai, cô ta phạm sai lầm rồi. Cô ta tức giận, chỉ vào mặt tôi mà mắng.
- Cô là ai mà dám nói vậy hả ? Công ty của tôi mà nhỏ ? Công ty của cô là gì, tôi sẽ kêu ba làm công ty cô phá sản !
- Phá sản ? Thử nhé !
Tôi rút điện thoại ra, một chiếc iPhone 7 mạ vàng vô cùng sang trọng khiến đám nhân viên trầm trồng. Cô này có lẽ là một nhân vật lớn, cô tiểu thư chảnh choẹ kia đụng phải thứ dữ rồi !
Tôi gọi cho Jalia. Vừa nói vừa quan sát biểu hiện của cô ta.
- Công ty Jiko, phá sản ngay lập tức !
- Dạ !
Tôi cúp máy, nhìn biểu hiện của cô ta. Cô ta tức giận mắng tôi.
- Cô là ai mà dám phách lối như vậy ? Công ty tôi mà phá sản ? Nhảm nhí !
Tiếng nhạc chuông vang lên. Cô ta lấy điện thoại ra, thấy số của ba thì nhìn sang tôi cười mỉa mai.
- Ba tôi gọi này. Tôi sẽ khiến công ty cô phá sản !
Cô ta mở máy, nũng nịu nói.
- Bà yêu ơi có người ăn hiếp con !~~
- Có méc ta cũng không làm gì cho con được đâu ! Công ty của mình phá sản rồi ! Có một công ty lớn đã thu mua toàn bộ công ty rồi !
- Tại sao ? Sao lại vậy ?
Cô ta bàn hoàn nhìn tôi, chỉ thẳng mặt tôi nói.
- Là do mày phải không ? Mày đã làm gì vậy hả ?
Đám nhân viên sững sốt, ai mà có thể khiến công ty của ả ta phá sản chỉ bằng một cuộc gọi vậy ?
Tôi mỉm cười, nhìn cô ta trêu đùa nói.
- Cô nói là làm công ty tôi phá sản mà ? Sao ? Không còn khả năng à ?
- Tao sẽ giết mày !
Cô ta cầm cái kính trên bàn lao tới đập vào đầu tôi. Tôi dùng tay che lấy đầu. Nhân viên hốt hoảng chạy tới.
Kì lạ ? Sao tôi không bị gì nhỉ ? Tôi hé mắt nhìn lên, một bàn tay đã chặn cái kính lại. Là K !
Cô ta hoảng sợ ngã khụy xuống đất. K với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt tức giận nhìn cô ta. Anh cất giọng lạnh lẽo.
- Cô dám đụng vào N !
- Tôi... Tôi !
Đám nhân viên cung kính cúi đầu chào anh.
- Kính chào chủ tịch !
Cô ta sợ hãi, chủ tịch, là vị chủ tịch tập đoàn K&K hả?
K đỡ tôi dậy, lo lắng hỏi.
- Em có sao không ?
- Không sao, tay anh có bị thương không ?
Tôi cầm tay anh xem xét, chảy máu rồi này. Sao anh lại liều mạng chắn lại tấm kính ấy chứ ? Thật là, chỉ khiến người ta lo lắng thôi ! Anh mỉm cười nhìn cô, cô đang lo lắng cho anh à ?
- Chủ tịch ! Người có sao không ?
- Không ! Lấy ghế lại đây !
- Dạ.
Anh nhân viên lấy ghế lại, anh để tôi ngồi lên. Nhìn sang cô ta, lạnh lùng nói.
- Cô dám đụng vào N ?
- Tôi... Tôi...
- Biết cô ấy là ai không mà dám đụng vào !
Anh quát lên. Đám nhân viên sợ hãi, người này là ai mà chủ tịch lại lo lắng đến thế. Chắc là một nhân vật vô cùng lớn !
- Thôi bỏ đi ! Em không sao mà !_tôi
- Nhưng...!
- Em không sao !
- Hừ...!
K quay sang cô ta phán.
- N là chủ tịch tập đoàn N&N, và là vợ của tôi ! Nếu cô còn dám đụng vào, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết !
Cô ta sợ hãi, chạy đi mất. Nhân viên ngạc nhiên, người này là chủ tịch tập đoàn N&N sao ? Thảo nào công ty cô ta phá sản ngay lập tức. Chủ tịch chưa bao giờ để ý đến phụ nữ mà lại động lòng thì chắc chắn người này vô cùng quan trọng !
- Em lựa được đồ chưa ?
- Rồi... Chỉ là không thích nó nữa !
- Vậy mua cái khác.
Tôi lại đi lựa đồ, K thì ngồi trên ghế để nhân viên băng bó vết thương. Trong lúc băng bó, anh không hề hé răng nửa lời, thỉnh thoảng còn cười vài lần. Vị chủ tịch của họ không biết từ bao giờ mà có thái độ yêu thương như vậy với con gái.
- Sắm đồ xong, mình đi đến bữa tiệc luôn.
- Ừ.
Sau khi chuẩn bị xong, tôi và K đi đến bữa tiệc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bemeo