6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đến điểm hẹn jieun đã thấy lisa ngồi đó. Cũng may là nơi này gần nhà nó nên không cần đi xe. Jieun đi đến chỗ lisa, nhìn lisa  có vẻ tiều tụy, có lẽ vì thay phiên chăm sóc Taehyung. Thấy Jieun, lisa hơi bất ngờ.

- Cậu uống gì? - lisa đẩy menu qua Jieun

- Cậu có chuyện gì cứ nói? Tôi không có thời gian - Jieun lạnh lùng nhìn lisa nói.

Lisa ngạc nhiên về thái độ của Jieun, từ trước tới giờ jieun không bao giờ đối xử lạnh lùng với lisa, dù có chuyện gì xảy ra Jieun vẫn không bao giờ tỏ thái độ này. Chuyện gì đã khiến Jieun thay đổi nhiều như vậy?

- Thực ra gia đình Taehyung định đưa cậu ấy ra nước ngoài điều trị, sau đó là định cư bên đó luôn - lisa nhìn Jieun nói.

- Vậy tốt rồi. Bên đó điều kiện tốt, bệnh của cậu ấy sẽ nhanh chóng khỏi - Jieun bình tĩnh nói.

- Còn một chuyện nữa....- lisa do dự, lisa không biết có nên nói với Jieun không?

- Có chuyện gì cứ nói.

- Thật ra, mình và Taehyung.... không phải người yêu. - lisa cúi đầu nói. - Taehyung nhờ mình đóng giả người yêu để cho cậu từ bỏ cậu ấy... Vì cậu ấy sợ, lỡ cậu ấy phẫu thuật không thành công thì cậu..... Thật ra thì cậu ấy rất thích cậu.

Lisa lén ngước lên nhìn Jieun, thấy Jieun vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh lisa ngạc nhiên hỏi.

- Ơ? Cậu không thấy vui à? Đáng lẽ ra cậu phải vui chứ?

- Vui? Tại sao tôi phải vui? - jieun nhíu mày hỏi lại.

- Cậu ấy thích cậu đó. Không phải cậu luôn thích cậu ấy sao?

- Nếu lúc trước tôi nghe câu này chắc chắn tôi sẽ rất vui...Nhưng bây giờ tôi đã từ bỏ cậu ta rồi. Bây giờ cậu ta có thích tôi, tôi cũng không thể đáp lại tình cảm đó.

- Từ bỏ? Sao cậu có thể nói từ bỏ liền từ bỏ? - lisa tức giận nói.

- Tôi từ bỏ không phải cậu nên vui mừng sao? - jieun cười lạnh

- Ý cậu là sao? - lisa khó hiểu nhìn nó.

- Không phải cậu cũng thích cậu ta sao?

Lisa ngạc nhiên. Làm sao Jieun biết được.?

- Cậu thấy không? Tôi dùng cả một năm để theo đuổi cậu ta, nhiều lần khóc vì cậu ta, nhưng trong một năm đó tôi nhận được gì? Cậu nói cậu ta thích tôi? Vậy sao cậu ta không chấp nhận lời tỏ tình của tôi. Cậu nói cậu ta sợ tôi đau khổ? Vậy trong một năm đó cậu ta làm tôi đau khổ bao nhiêu lần rồi?Tôi không muốn tiếp tục,tôi muốn kiếm hạnh phúc cho riêng tôi. Tôi muốn kiếm một người thật sự yêu thương tôi. - Jieun lạnh lùng nói.

Nghe jieun nói lisa mới biết được rằng một năm nay nó  đã chịu đựng những gì. Đơn phương một người đau khổ vậy sao?

- À còn một chuyện nữa...thật ra, ngày mai mình sẽ đi du học - lisa nhìn nó  nói.

- Oh vậy.... Cậu qua đó sống mạnh khỏe.

- Chuyện gì cần nói mình cũng đã nói xong.Mình về trước.

Nói rồi lisa bước về, lisa không muốn đối mặt với vẻ lạnh lùng của Jieun, Jieun thay đổi rồi, Jieun không còn là l bạn thân của Lisa ngày trước nữa.

----

Lisa đi, chỗ đó chỉ còn mình Jieun. Đột nhiên jieun quay xuống đằng sau nói.

- Cậu nghe lén đủ chưa?

- Ai...ai nói tôi nghe lén. Tôi chỉ là vô tình nghe thấy. Là vô tình thui à nha.- Jungkook lắp bắp nói.

- Có thật.....không? - Jieun kéo dài.

-....- Jungkook nhìn Jieun

-....- Jieun nhìn Jungkook, như muốn nói " Nhìn chị mày giống đang tin mày không? "

- Được rồi, là tôi cố ý nghe lén. Lúc nãy tôi tới nhà cậu định rủ cậu đi chơi cho  khuây khỏa thì thấy cậu đi ra ngoài nên tôi quyết định bám theo.- Jungkook cúi mặt ngại ngùng gãi đầu nói.

Jieun buồn cười nhìn Jungkook. Tên này cũng có lúc dễ thương vậy à? Nhìn Jungkook như trẻ con làm sai sợ bị má la nên cúi mặt.

- Không phải cậu muốn rủ tôi đi chơi sao? Vậy đi thôi.

À...hả? - Jungkook ngước mặt lên nhìn thì thấy jieun đã đi tới cửa, hắn liền đuổi theo - Nè nè, đợi tôi với.

Jungkook đang rất vui nha. Vì sao hả? Vì cậu được đi chơi với nó và đặc biệt chỉ có hai đứa thôi. Jungkook như mở cờ trong bụng. Phải nắm lấy cơ hội này.

- Cậu muốn đi đâu? - jungkook quay xuống hỏi jieun

- Đi khu vui chơi đi.

- Được rồi, ôm chặt tôi vào đó - Jungkook bắt đầu khởi động xe.

- Hả... Ôm cái đầu cậu chứ ôm? Cậu làm như tôi lần đầu....Á..

Jieun đang luyên thuyên nói thì jungkook lên ga phóng nhanh đi làm jieun hoảng loạn ôm chặt Jungkook.

- Cậu thấy chưa? Tôi nói rồi mà.- Jungkook cười nham hiểm nói.

"Thấy thấy cái đầu cậu " cô thầm rủa Jungkook. Nhưng dù Jungkook giảm tốc độ jieun cũng không buông Jungkook ra, vì jieun sợ lỡ tên điên này lại phóng nhanh lần nữa thì cô có cơ hội gặp anh Vương soái ca sớm.

Đến khu vui chơi......

Jungkook nắm tay jieun lôi vào trong.

- Ấy... Buông tay tôi ra, tôi đâu phải con nít - jieun nhìn Jungkook cằn nhằn.

- Tôi sợ cậu lạc. Cậu lùn như vậy, lạc là tôi không biết tìm cậu ở đâu luôn. - Jungkook cười cười

- Tôi lùn thì sao? Bộ tôi ăn hết của nhà cậu à? - jieun lườm Jungkook

- Tôi nguyện cho cậu ăn hết của nhà tôi.

- Thui dẹp vấn đề này đi. Cãi với cậu tôi cũng không cao lên được. Đi chơi thôi.

Jieun và Jungkook đi chơi tới chiều. Cả ngày nay Jungkook đều nắm tay jieun không buông, chỉ có lúc chơi trò chơi Jungkook mới buông ra, còn jieun mặc kệ để cho Jungkook nắm. Đến tối,Jungkook đưa jieun về tới nhà. Jieun tạm biệt Jungkook định bước vào nhà thì Jungkook kêu nó lại.

-  Ê...tôi thích cậu.- Jungkook bày tỏ với jieun.

- Hả?

-Hả gì mà hả? Tôi nói tôi thích cậu đó. Cậu đồng ý để tôi theo đuổi cậu không?

- Nhưng tôi nhớ không lầm là cậu có người yêu rồi mà - jieun ngạc nhiên nói.

- Cái gì mà người yêu, Tôi có người yêu hồi nào?- Jungkook kinh ngạc hỏi lại cô.

- Không phải một người mà là rất nhiều người. Nào là cô A, cô B, cô C, D,E,F,....bla bla - Jieun liệt kê ra những người nhận là bạn gái Jungkook

- Thôi thôi ngưng ngưng. Mấy người đó tôi không biết. Tôi chỉ biết là tôi thích cậu thôi. Cậu có chịu cho tôi theo đuổi cậu không? - Jungkook nói nhỏ dần.

- Được thôi. Nhưng tôi nói cậu biết, tôi không giống mấy người khác, tôi không thích hoa cỏ,  các thứ nên cậu đừng tặng tôi, nếu không là tôi vứt ráng chịu. Chúc cậu thành công cưa đổ tôi, bạn trai thử việc.

Jieun cười với Jungkook rồi bước vào nhà. Còn Jungkook đang tiêu hóa những lời cô nói, tiêu hóa xong Jungkook vui mừng đến mức muốn nhảy cẩn lên, vậy là cô cho cậu  cơ hội rồi, Jungkook sẽ cố gắng từ bạn trai thử việc trở thành bạn trai chính thức của Lee Jieun

.................
Những ngày sau đó Jungkook lập ra cả một kế hoạch cưa đổ Jieun . Jungkook không ngừng dùng mọi cách theo đuổi Jieun, bám đuôi nó, làm tài xế riêng cho nó....bla...bla. Nói chung là Jungkook làm mọi cách rồi mà  Jieun vẫn không chấp nhận cậu làm bạn trai.

Đột nhiên Jungkook nghĩ ra một kế hoạch,cậu liền lấy điện thoại ra gọi cho ai đó rồi cười nham hiểm " Để xem lần này cậu có chịu làm bạn gái tôi hay không?"

-------------------------

Mấy ngày nay Jungkook không  bám theo nó nữa,  Jieun nghĩ có lẽ Jungkook không kiên nhẫn nữa rồi. Thật là, làm cho nó hạnh phúc  rồi bỏ rơi nó...

Jieun cũng được báo là Taehyung đã phẫu thuật thành công, lisa đã tỏ tình với Taehyung và anh đã chấp nhận rồi. Vậy không phải tốt rồi sao, ai cũng tìm được hạnh phúc của mình rồi....chỉ còn nó  thôi...

Đang suy nghĩ miên man Jieun không biết là đằng xa có một chiếc xe đang lao về phía nó, đột nhiên có người bay ra đẩy nó ra.jieun quay lại nhìn người nằm trên vũng máu - là Jungkook. Trái tim nó co thắt dữ dội.  Jieun chạy lại ôm Jungkook khóc lớn:

- Nè cậu tỉnh lại đi. Không phải cậu theo đuổi tôi sao? Cậu thương tôi mà, sao lại bỏ tôi. Làm ơn cậu tỉnh lại đi. Cậu tỉnh dậy đi, tôi sẽ chấp nhận cậu làm bạn trai tôi. Tôi thích cậu. Tôi thích cậu rồi cậu tỉnh lại đi, làm ơn..

- Cậu không được nuốt lời đó

- Được tôi hứa mà.

Mà khoan.... Jieun nhìn xuống Jungkook, thấy cậu  nhìn nỏ cười cười. Bây giờ Jieun mới biết nó bị lừa.

- Chết luôn đi - Jieun bực bội đẩy Jungkook ra và bỏ đi.

Thấy Jieun bỏ đi Jungkook liền chạy theo ôm  lại.

- Cậu mới hứa gì không nhớ à?

- Hừ... lừa tôi, cậu giỏi lắm- jieun muốn thoát khỏi cái ôm của Jungkook nhưng với sức nó  thì không thể.

- Không lừa cậu sao cậu chịu chấp nhận tôi đây. - Jungkook đặt cằm lên vai Jieun

- Tôi cũng đã chấp nhận cậu lâu rồi.

-. Thật là.....yêu cậu chết mất thôi - jungkook cười, ôm chặt lấy Jieun như sợ nó sẽ rời xa cậu .

- Tôi cũng yêu mất cậu rồi.

Jieun quay lại ôm Jungkook, cười hạnh phúc.

Có lẽ ông thần hạnh phúc đến kiếm Jieun rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net