Vì sao đưa em đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tự dưng dở hơi 1h sáng mò lên sân thượng chờ sao băng ;_; sao băng đâu không thấy chỉ thấy ốm sốt liệt giường chẳng làm được gì cảaa

thôi thì ghi lại hành trình đâm sầm vào tình yêu với các anh để sau này còn lấy ra kể lại cho con cháu nếu lỡ có già quá quên mất.

hồi mới đầu, cái hồi mà Bui Tien Dung và Bui Tien Dung nổi ào ào trên fb sau trận Iraq ấy. Mơ vẫn chưa để ý lắm đâu, Mơ quyết định giữ tâm bất thính giữa dòng đời vạn thính, vì Mơ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ chẳng kéo dài được đâuuu, mà Mơ thì không thích những chuyện chóng vánh.

cơ mà, đến hôm 23/1 thì thôi rồi. cúp cả Mac để ra xem u hai ba giời ạ. chả biết lúc đầu nhủ lòng thế nào chứ, Mơ nhớ hoài hôm đó ở napoli, một tiếng là anh Phượng, anh Trường thì hai tiếng cũng anh Dũng, anh Chinh. à còn chửi "trọng tài ***" luôn mồm trước bàn dân thiên hạ nữa.
chưa hút cần bao giờ nhưng ngày hôm ấy Mơ thề là high hơn hút cần gấp 23 lần huhu. mỗi lần lưới rung lên, dù là lưới bên nào Mơ cũng nắm đầu hai đứa bạn hai bên mà lắc mãnh liệt.
rồi đến loạt đá pen, chả hiểu sao, tự nhiên cảm thấy long trọng vcl, thế là rút đt ra quay. trời ơi thật sự, cứ mỗi lượt trôi qua là tim Mơ mỗi thòng, cổ họng thì rát vì gào thét. rồi đến lượt cuối, anh Thanhh đá, trời ơi, chàng trai xôi thịt chỉ cần thở thôi đã thấy manly xẹc xi, chàng trai ấy đã sút một phát đi thẳng vào trái tim Mơ, và bay luôn cái điện thoại xuống đất, tới bây giờ vẫn chưa thay màn hình ;_;

(tui nghĩ là tui bias Thanh từ hồi này rùi nè hihi)

nói thế thôi, vẫn tịnh tâm lắm. giữa một loạt các chị em rầm rầm rộ rộ đổ bộ trên mọi phương tiện truyền thông, Mơ vẫn bình tĩnh nhìn thế gian loạn lạc.

nói chung là cái khoảng từ 23/1 đến Tết là Mơ tiếp xúc với các anh cực kì thụ động, thậm chí thấy còn cố tình lướt qua. không biết là may hay rủi mà thậm chí cái đợt u hai ba vào SG ở sân Thống Nhất Mơ cũng không đi được vì phải học quân sự hiuhiu.

nhưng mà, Tết nhất rảnh rỗi thiếu chuyện làm. Mơ đọc fic. trời ơi cũng không nhớ được là từ đâu và vì sao lại mò ra được Panenka của chị Mun nữa, nhưng mà đó chính là chìa khóa mở ra cánh cổng lọt hố của Mơ ngày hôm nay.
lúc đầu đọc cho vui, giải trí thôi. nhưng dần dần cứ thấy mấy anh trong fic cưng ơi là cưng, với cả gặp Mơ lúc đó đang deep shit ba cái chuyện tình cảm nên đọc mấy đoạn ngược thấmmmm trời ơi thấm gì đâuuu luôn!!

nhưng vẫn chưa! lòng Mơ vẫn vô cùng vững chãi, đứng ở trên hố nhìn xuống ngó ngó xíu thôi chứ vẫn chưa lọt cái chân nào xuống cảaaa.

mãi đến tháng 5, nghỉ học, chẳng thèm ôn thi lại bị crush phũ buồn rầu ủ rũ tuột mood khủng khiếp, xong rồi lại bị con bạn phán cho một câu vào mặt "mày cứ như người yêu dự bị của nó ấy nhỉ?" xong rồi còn dẫn chứng Hoàng thượng ra một cách không thể nào cuksuk hơnnnn

thế là Mơ đi.. search xem mặt của Hoàng =))) tại lúc đó chẳng biết Hoàng đâuuu huhu. xong mò vào một cái bài nói về các cầu thủ trên wattpad cũng bđau biết hơi hơi về các anh mình. cũng có tí thinh thích roài đấyyy.
thiên thời địa lợi nhân hòa, vừa đọc xong bài đấy thì wattpad suggest cho Mơ Group Chat U23 của Chanh. thế là bay dzo đọc rồi cười banh hàm, rồi bắt đầu những bước đầu tiên trong cái hố sâu không đáy nàyyyy. Mơ đi-mò-fic-để-đọc cơ ạ huhu. tại Mun với Chanh ra chap mới lâu quá hự. mà vẫn chưa lọt sâu đâuu, mới chỉ dừng lại ở đọc fic thoiii.

cơ mà, nếu nói Mun là người dẫn Mơ đến với cái hố trai này thì Chanh (và Hoàng) là người đẩy Mơ xuống hố huhu.

Chanh viết thật sự có tâm, nhờ Chanh mà Mơ biết thêm được nhiều thứ ngoài đời của hai mươi ba chàng trai, từng người một. và rồi bằng sự nỗ lực qua mấy trăm chap của Chanh, vào một tập nào đó trong fic quên mất rồi, Hoàng có bảo là gì mà "ngày nào cũng nhớ Tuấn". Mơ không hỉu dì hết chơnnnn, vào đọc comt thì thấy Chanh chỉ vào Land 172 xem live của Hoàng.

thôi xong, Mơ lọt hố Hoàng thượng, một cách nghiêm túc và trực diện.

từ ngày đó, Mơ mới bắt đầu lần mò về hai mươi ba chàng trai . Mơ bắt đầu like page rồi join group các kiểu con đà điểu. và lún càng ngày càng sâu vào vòng luẩn quẩn vì traii nàyyy.

thật ra hồi mới đầu cái fandom Owker lập ra Mơ không ủng hộ lắm. vì Mơ cực kì dị ứng cái joke rụng trứng của các mẹ lúc đó, kém duyên vcl. nhưng càng về sau, thì fandom lại càng chứng tỏ được sự nghiêm túc trong tình cảm đối với các cầu thủ, cũng như khả năng điều hành và quản lý cực kỳ tốt. điều đó thật sự đã làm một đứa bảo thủ như Mơ phải thay đổi suy nghĩ về Owker (rồi sau đó dô fandom và chết chìm trong đó cmnl)

hơi sến một chút chứ Mơ nghĩ có lẽ đây là yêu thật sự hihi, vì bây giờ bảo Mơ kể lí do cụ thể đến với các anh thì Mơ không làm được. nó cứ tự nhiên như nước ý, Mơ chẳng hay biết nhận ra được các anh đang dần dần chiếm vị trí quan trọng trong tim Mơ từ khi nào nữa.

hic nói gì nói chứ thật sự muốn gửi lời cảm ơnnn u hai ba cũng như Mun và Chanh nhiều lắm lắm, vì từ khi có fic của hai chị nói riêng và nhiều bạn khác nói chung, có sự xuất hiện của các anh mình mà Mơ đã không còn buồn phiền nhiều nữaaa, mà lúc nào cũng toe toét hi hí high như là hút cần vậy á. u hai ba đã thay đổi cuộc đời Mơ rất rất nhiềuuuu luônnn.
cũng cảm ơn thật nhiều đến các masternim: Yingie, Khỉ và xương rồng, Flying Coke, SanU23, Noonaboys, vân vân và mây mây... đã cất công đu trai và lưu lại những khoảnh khắc thật sự xinh xắn đáng iu của mấy chú boiz lại cho em tiếp tục lọt hố huhu.

viết đến đây bất lực về ngôn từ quá huhu xin phép được bỏ qua công đoạn kết bài nha huhu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net