Chương 8: Thật Ngạc Nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau vài lần gọi cuối cùng con trai mình mới hoàn hồn trở lại. Hắn chào mẹ một cái rồi sau đó bà mẹ hỏi một câu khiến hắn không biết trả lời làm sao
- Con làm sau thế, dạo này mẹ thấy con bị làm sao ấy, con có bệnh à bệnh thì nói mẹ nói dì hai ( bà vú nuôi của hắn coi hắn như con ruột vậy ) mua thuốc cho uống, không nói không rằng sao mẹ giải quyết được chứ, con làm vậy mẹ lo lắng lắm biết không con trai.
- Mẹ...(ấp a ấp úng không nói nên lời) mẹ...con hông có gì đâu mẹ đừng lo cho con con lớn rồi mà đâu còn là con nít đâu, mẹ lo cho con nhiều rồi giờ để con lo thì đúng hơn.
- Cái con này nói mẹ già đó hả, mẹ còn khỏe lắm đó, ra đường con hỏi người ta xem mẹ có già không?
- Thôi mà, mẹ của con là đẹp nhất, chịu chưa nè.
- Thằng con ngốc này ( hồi nãy giờ thấy con trai mình ấp a ấp úng bà đã sinh nghi nên quyết định hỏi cho ra lẽ, bà mong đúng như bà nghĩ ). Mà con này tối ngày mai đi với mẹ nghe, bạn bè của mẹ lâu lâu mới gặp lại, con chở mẹ đi nha.
- CÁI GÌ, đừng nói với con là cái chỗ mà tuần trước mẹ nói với con đó chứ_hắn ngạc nhiên hỏi lại
- Đúng rồi đó con trai, ờ mà sao con ngạc nhiên giữ vậy?
- Ờ ờ không có gì đâu mẹ.
- Khai mau.
- Không có gì thật mà
Bà làm mặt như nâng xuân về và phán một câu làm hắn khai ra bid mật.
- Đúng rồi ha mẹ gặp mặt bạn mẹ rồi sẵn tiện mẹ túng tới KẾT HOoNNNNNNN- bà nhấn mạnh hai từ cuối để xem con trai mình có biểu hiện gì trên mặt.

- Không được, con không chấp nhận.
- Vậy thì nói lí do vì sao không chấp nhận đi con trai.
- À con, con...
- Sao nào.
- Con, con có người yêu rồi_vừa nói mặt hắn đỏ ửng như hai trái cà chua lên trong thật soái ca.
- Cuối cùng cũng khai, con bé đó có xinh không, cao hay thấp, mập hay ốm, bao nhiêu tuổi, con cái nhà ai,..._ bà hỏi một hơi một nhiều câu hỏi làm hắn đổ mồ hôi hột không biết trả lời ra sao.
- Mẹ , mẹ làm gì mà dữ vậy, hỏi thế sao con trả lời.
- Ờ tại mẹ gấp có con dâu quá, xin lỗi con ( giờ giá như ba mẹ làm sai cũng xin lỗi con thế này thì tốt wa; vk ck: về nhà nằm mơ đi bạn; tg: hai người hùa nhau ăn hiếp tôi coi chừng tôi đó; vk ck: coi chừng gì; tg: k gì hehe; vk ck: nham hiểm), giờ mẹ hỏi lại, cô bé đó ở đâu, con ai, bao nhiêu tuổi?
- Con cũng không biết nữa.
- Thế mà cũng nói, vậy sao con gặp cô bé đó?
- Cô ấy là học trò của con nên con biết.
- Quen lâu chưa, biết gì về gia đình cô bé đó hông.
- Con mới biết cách đây 2,3 tuần thôi, lần gặp cũng gần 10 lần nhưng con không thể biết thân thế của cô ấy, chỉ biết là con của tập đoàn nào đó thôi.
- Vậy thì cô bé đó có yêu con không?
- Chắc không.
- Sao lại nói chắc chắn như vậy.
- Coi ấy có bạn trai rồi, con không muốn xen vào hạnh phúc của người khác.
- Tội cho con trai của tôi yêu đơn phương một mối tình không kết quả.
- Mẹ này.
- Hèn chi dạo này con cứ như người mất hồn vậy, thì ra là vì chuyện này. Giờ con tính sao, chẳng lẽ con cứ như vậy.
- Chắc có lẽ tình duyên của con vẫn chưa đến, chưa tới lúc, cái gì đến rồi sẽ đến thôi mẹ ạ.
- Ừm thôi mẹ đi ngủ đây, con cũng ngủ sớm đi không được thức khuya sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe đó.
- Con biết rôì mẹ, mẹ cũng ngủ sớm đi, ngủ ngon.
- bye con yêu, ngủ ngon.
______________________________
Ngày hôm sau
Cuộc hẹn bắt đầu lúc 19:00 bây giờ là 18:00
Tại nhà nó
Nó được mẹ kêu đi thăm bạn vài tối ngày hôm nay mắt nó sáng rỡ lên vì được đi chơi và đi ăn, nó đang mặc một bộ quần áo hết sức teen và tôn lên vẻ đẹp của nó, bộ đồ đó nó mua ở Pháp chỉ có duy nhất một bộ này, giá thành cũng ít, được xếp hạng vào top 20 bộ đồ mắc nhất thế giới. Hiện tại nó đang đứng trước gương soi mình trong gương vừa soi vừa lẩm nhẩm  câu nói của mẹ dì ghẻ của nàng Bạch Tuyết (đồ con điên). Sau đó nó lấy điện thoại ra chụp hình tự sướng. Được một lúc mẹ kêu nó xuống đi đến nơi cần đến.
Lúc này hắn cũng đang chải chuốt hét sức điển trai , hắn soi mình trong gương thấy đã hoàn mĩ rồi bước xuống nhà gọi mẹ đi đến nhà hàng Match Donald (tôi học không giỏi tiếng anh cho lắn nên có sai cho xin lỗi nha).
Bây giờ đã gần tới giờ hẹn, hai bà mẹ đi vô trước chỉ còn hai đứa con đang từ từ bước vào. Đi đến trước cửa hai người vô tình đụng mặt nhau. Nó lễ phép chào hỏi trước.
- Chào thầy ạ, thầy đi đâu mà ăn mặc bảnh bao thế, đi hẹn hò với bạn gái à ( nó nói cáu sau bỗng lòng nó chùn xuống)
- Tôi đi công chuyện thôi, mà em đi đâu thế , có hẹn với bạn trai sao.
- ờ dạ vâng, mà thôi em đi trước đây bye thầy.
Nó nhanh nhảu đi một mạch không biết là có một người từ mừng vui chuyển sang đau buồn. Hiện giờ nó đang đứng trước bàn mẹ nó và bạn của mẹ nó. Nhưng đằng sau nó nhiều cặp mắt đang hướng về nó, một cô gái xinh đẹp. Nó thở dài thầm nghĩ " đẹp quá cũng khổ nữa hả trời" rồi chào hỏi thật lễ phép.
- Con chào cô ạ, cô thật xinh đẹp.
- Đây là con gái cậu sao xinh gái quá ta, cô chào con.
- Ủa mà sao không thấy con trai của cậu vậy.
- Nó đi vô liền giờ đó. Kìa mới nhắc.
- Con chào mẹ, con chào cô, chào e...m_ hắn vào nó đều miệng há chữ o và đều cùng chung suy nghĩ thì ra mẹ mình và cô ấy là bạn thân.
- là thầy/em- cả hai đồng thanh tập 1.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net