Giáo sư và các môn học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" bồ có cần mình giúp gì ko Lola !" Hermione nói khi thấy cô bạn của mình loay hoay trong phòng tắm
" ừm .... hermione ! có thể giúp tớ .... cởi cái áo này ra ko !" lần đầu tiên tự mình tắm thay vì được Harry giúp đỡ nên có chút khó khăn
      Hermione cười tươi rồi chạy lại giúp cô
-------sáng hôm sau
      cô theo thói quen ngủ li nì nên Hermione phải lôi dậy mặc quần áo chuẩn bị sách vở rồi đưa đến lớp . hôm nay tiết đầu tiên là tiế chủ nhiệm môn biến hình nên tuyệt đối không được đến trễ .
     khi đến nơi , Cô cùng Hermione ngồi cạnh nhau và một số bạn học đã tò mò việc cô đọc sách như thế nào . cô không thấy phiền , chỉ mở cuốn sách ra đặt tay lên . nhưng chữ cái trên cuốn sách nổi lên và cô lưu loát đọc lại .
" Đó là đặc quyền của mình ! sách ếm ma thuật !"
       sau đó đã vào giờ như vẫn chưa thấy Harry và Ron tới . cô khá lo lắng khi hai người họ đến muộn vào tiết đầu tiên
" phù ! may quá .... giáo sư chưa vào ! mình không giám tưởng tượng biểu cảm của giáo sư sẽ tuyệt thế nào khi chúng ta đi muộn đâu !" Nghe tiếng nói quen thuộc cô mỉm cười
"Ồ ! cảm ơn trò nhé Weaslay ! và giờ thì cho ta biết lý do hai trò đi muộn !" giáo sư McGonagall
       nghe tiếng nhưng không thể nghe thấy bước chân khiến cô khá bất ngờ . sao cô ấy có thể đi nhẹ nhàng tới mức đó
" giáo sư McGonagall từ con mèo biến thành đấy !" Hermion nói nhỏ vào tai cô
     nhẹ nhàng gật đầu rồi tiếp tục theo dõi âm thanh

" thưa giáo sư.... bọn em đi lạc !" Harry run run
"lần sau hãy mang theo bản đồ !"
      mọi người bật cười . cô cũng phì cười một tiếng . anh trai cô nói dối dở quá .
" ta chắc là không cần tìm chỗ cho hai trò nhỉ !"
      hai người họ ngồi ngay trên cô và mở sách vở ra .
"Thật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts. Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó"
       sau khi ghi ghi chép chép hàng loạt những bùa chú thì giáo sư đưa cho mỗi học sinh một cây diêm và yêu cầu biến nó thành cây kim
       tất cả mọi người đều cố hết sức và người đầu tiên thành công là Hermione . nghe miêu tả thì có có mài bạc và hơi nhọn ở phần đầu . cô hâm mộ hướng Hermione khen ngợi . cây đũ phép bặc bạc tịn khiết của mình đã khiến giáo sư và Hermione chú ý .
" trời ơi ! bồ được cây đũa này nhận chủ ư !" Hermione bất ngờ thốt lên nhưng cũng chỉ cho hai người nghe thấy
" ừm ! sao vậy !"
" nó là câu đũa phép của cự nữa vương vĩ đại và cả cựu công chúa tạo nên một bức tường bảo vệ vương quốc hơn một nghìn năm đó !"
      cô cười trừ rồi tiếp tục công việc của mình . gần hết tiết thì giáo sư mới cầm thành phẩm của cô lên
" làm tối lắm trò Potter ! tuy hơi lâu nhưng rất tốt "
    thành phầm của cô nhỏ nhắn có màu bạc nhưng vẫn còn một số vân gỗ của que diêm . đầu nó hơi nhọn và dài hơn một chút . thành quả không kém Hermione là bao . với một người như cô thì đó là rất tốt rồi .
" giỏi lắm ! gấu con !" Harry quay xuống xoa đầu cô
       từ lúc đó đến cuối tiết thì không vó một thành phầm nào nên hồn và môn học kết thúc . cô và Hermione mang về cho Gryffindor 10 điểm
" gấu con ! lại đây ...."
      Harry ngồi xuống một chiếc ghế rồi khéo em ngồi  lên đùi mình . tay thành thào chải tóc và tết nó cho em . lúc nãy em hoàn toàn để thả và nó khiến nhiều người chú ý và muốn chạm vào . cũng đúng thôi , tóc của êm đen nhánh và xù xù giống như một bộ lông gấu vậy . nó dài đến ngang hông nên khi ngồi có cảm giác như là nhìn một con gấu nhỏ đang chìm trong bộ lông của mình vậy .
" hôm qua ngủ ngon chứ . !" cậu nhẹ nhàng hỏi
      cô kể toàn bộ cho cậu nghe . cô đã từ giặt đồ sau khi có sự giúp đỡ của Hermione . tối cũng là em ôm Hermione ngủ . cậu rất vui khi em kết bạn và cũng an tâm khi biết Hermiome là người tốt và biết giúp đỡ Lola
     Lớp học mà ai cũng sốt ruột chờ đợi là lớp chống lại nghệ thuật hắc ám. những bài giảng của giáo sư Quirrell lại biến thành một tiết khá buồn cười. Lớp học của thày nồng nặc mùi tỏi. học sinh đồn là thầy dùng tỏi để xua đuổi bọn ma cà rồng thầy đã gặp ở Rumani mà bây giờ thày vẫn sợ có ngày chúng mò lại thăm. Giáo sư nói với bọn học sinh là cái khăn vành quấn đầu của thầy là quà tặng của một ông hoàng châu Phi để tạ ơn thầy đã giúp hoàn thân thoát khỏi một con yêu tinh cái. chúng nghe mà không tin lắm. Vì một lẽ, khi Seamus sốt sắng hỏi thày đã chiến thắng con yêu tinh cái như thế nào thì ông đỏ mặt và nói lảng qua chuyện thời tiết. Mặc khác, bọn trẻ để ý thấy từ cái khăn vành đội trên đầu thày toả ra một mùi rất tức cười. Hai đứa sinh đôi nhà Weasley thì khăng khăng cho rằng cái khăn ấy nhồi đầy tỏi, giáo sư Quirrell đội là để tự bảo vệ mình mọi lúc mọi nơi.
      Vào lúc nữa đêm mỗi thứ tư, họ phải nghiên cứu bầu trời bằng kính viễn vọng, học tên các vì sao, và quan sát chuyển động của các hành tinh. Mỗi tuần ba lần chúng phải ra nhà kính phía sau lâu đài để học về các loại dược thảo với một phù thủy nhỏ choắt và chán ngắt gọi là giáp sư Sprout. Ở đó chúng học cách chăm sóc các loại cây cỏ lạ và nấm mốc lạ, tìm hiểu xem mấy thứ đó dùng để làm gì
        Thầy giáo dạy môn bùa mê, giáo sư Flitwick, là một phù thủy nhỏ xíu, phải đứng trên một đống sách mới nhìn qua được mặt bàn giáo viên. Vào buổi học đầu tiên của môn này, giáo sư bắt đầu bằng cách điểm danh. Khi gọi tới tên Harry Potter và Lola Potter thầy rít lên kích động và té lăn đùng xuống.
        Lớp học chán nhất là lớp lịch sử pháp thuật. Đây là lớp duy nhất do một con ma dạy. Giáo sư Binns đã già lắm rồi, có khi còn ngủ gục trước lò sưởi phòng giáo viên, sáng hôm sau thức dậy vội vã đến lớp, bỏ quên cả cái xác mình lại trong phòng . Hẳn là khi còn sống thầy đã tận tuỵ lắm . chết rồi vẫm yêu nghề thế cơ mà . Giáo sư Binns cứ giảng và giảng, họ cứ cặm cụi ghi và ghi những cái tên và những ngày tháng, rồi lẫn lộn những Emeric quỉ sứ với Uric ghớm ghiếc
          tất cả những giáo sư đều rất tuyệt vời và cô rất thích họ . chỉ sau vài tiết nhưng cô đã có thể thục hành được kha khá những bùa chú
        nhưng không phải tất cả . cô cũng giống như những học sinh khác . và dĩ nhiên điều đó là đúng khi mà Ông Flich có một con mèo tên là bà Norris, một sinh vật gầy khẳng khiu, lông xám như bám đầy bụi, mắt lồi sáng như bóng đèn, hệt như mắt ông Flich. Một thân một mình, bà Norris đi tuần tra dọc các hành lang. Chỉ cần ai đó thò một ngón chân qua khỏi lằn ranh qui định, là bà Norris lập tức chạy đi mét ông giám thị Flich ngay. Ông Flich sẽ xuất hiện liền, thở khọt khẹt, chỉ trong vòng hai giây, bởi ông biết rành những lối đi bí mật trong lâu đài hơn bất kỳ ai (có lẽ chỉ thua hai anh em sinh đôi nhà Weasley), và cũng giống như mọi con ma ở đây, ông có thể hiện ra bất thình lình, ngay trước mũi. Tất cả học sinh đều ghét ông Flich, và đứa học trò nào cũng khao khát được đá cho bà Norris một cái ra trò.( Trừ Layla vì nó rất thích bà Norris )
ở đây cả cô và Harry đều thở phài khi phát hiện học lục của cả hai đều không bị bỏ xa các bạn học . ( trừ việc cô học rất giỏi ) . có khá nhiều người giống như bai bọn cô đều không biết gì về phép thuật trước khi tới Hogwarts
Thứ sáu hôm đó là một ngày trọng đại đối với Harry và Ron hai đứa lần đầu tiên mò tới được đại sảng đường để ăn sáng mà không bị lạc. Lúc đổ đường vào tô cháo, Harry vhowif nhớ ra mình chưa biết môn hôm nay sẽ học
"Bữa nay tụi mình học môn gì?"
"Hai tiết độc dược học chung với tụi Slytherin. Thầy Snape là chủ nhiệm nhà Slytherin. Nghe nói ổng thiên vị tụi nó lắm. Để coi bữa nay có đúng như vậy không?"
"Phải chi giáo sư McGonagall cũng thiên vị tụi mình hả?"
Giáo sư McGonagall là chủ nhiệm nhà Gryffindor, nhưng không vì vậy mà bà tha cho chúng một đống bài tập cao như núi giống như ngày hôm qua. thậm trí có khi còn bị phát tới không dám ngọc đầu lên
Vừa lúc đó thư đến. Harry giờ đã quen với chuyện không bao giờ nhận được thư. con cú của cậu chỉ toàn đầu trên vai sau đó mổ vào tai cậu xin bánh . ngược lại với Lola , em nhận được rất nhiều thư . đa phân đều là của những nam sinh giấu tên . nói trắng ra là thư tình , và điều này khiến Harry nhiều lần phồng má đi dọn dẹp . Con Layla ngày nào cũng mang tư tới vì đó là công việc của nó . hơn nữa cũng chỉ có nó mới có thể đưa thư cho cô mà không bị Hary Phát hiện
nhưng hôm nay có một chút bất ngờ, con Hedwig sà xuống giữa hũ đường và hũ mứt để thả một lá thư vào dĩa của Harry. Harry mở thư ra đọc ngay tức thì. Bức thư viết bằng những dòng chữ ngoằn ngèo sau
" Harry thân mến!
Ta biết trưa thứ sáu con được nghỉ, vậy con và Lola có muốn đến uống một tách trà với ta vào lúc bà giờ không? Ta muốn nghe con kể về tuần lễ đầu tiên con và Lola đi học. Hãy bảo Hedwig hồi âm cho ta.
Hagrid"
Harry vội mượn chiếc bút lông của Ron viết thư hồi âm . Cậu vui vẻ nói nhỏ với em khi nhìn em tập trung đọc những chữ cái trên cuốn sách và làm bài tập .
em luôn như vậy , chữ của em rất đẹp . thẳng hàng và mượt mà , cậu rất thích nhìn em khi đang tập chung chạm lên những con chữ nổi như thế này . em thật thông minh và xinh đẹp , chẳng có gì tốt đẹp bằng rm những lúc như thế .
may là Harry có buổi hẹn uống trà với bác Hagrid để mà trông ngóng, chứ không thì chết chán luôn với buổi học về độc dược. Bài học độc dược hôm đó đúng là kỷ niệm tồi tện nhất trong đời Harry từ trước tới nay.
Lúc ở bàn tiệc khai giảng, Harry chỉ mới có cảm tưởng rằng giáo sư Snape không ưa nó . vì ông nhìn nó bằng một ánh mắt không hài lòng . chỉnlaf ông ấy lại nhìn Lola bằng ánh mắt gì đó rất sâu xa . và điều đó khiến cậu lo lắng . Nhưng đến cuối buổi học thứ nhất thì cậu biết chắc là cậu hoàn toàn sai lầm.
Không phải giáo sư Snape không ưa nó, mà ông ghét nó... và rất để ý Lola .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net