Phần 12: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tỉnh dậy cũng là 12 giờ trưa, cô động đậy thân bên dưới đau nhức ê ẩm, bước đi khập khiễng vào nhà tắm. Bên trong cô cố gắng che đi những vết bầm tím trên cổ sau cuộc vật lộn ấy.
"Chết... mẹ phát hiện mất!"
Bà từ ngoài nghe thấy cô chửi rủa bên trong liền lên tiếng " Con gái? Con ổn chứ?" 

Cô bỗng giật mình sém té khi nghe tiếng gọi của bà từ phía ngoài, vội đáp vọng lại "Con ổn thưa mẹ, mẹ xuống nhà đi đợi con tắm xong sẽ xuống liền với mẹ!"

"Được rồi con gái! Nhanh nhé!"

Cô mặc đồ rồi chạy xuống nhà, bà ngồi ở ghế sofa đợi cô. Cô bước xuống với bộ váy kín đáo khoét hình chữ V trước ngực. Nhìn bà rồi nở nụ cười tươi... "Hôm nay mình ra ngoài chơi được không mẹ?" Cô ngồi cạnh bà, sờ lên làn da trắng nõn mềm mại ấy.

"Được..!" Bà cùng cô bước lên xe.

"Bác tài, lái xe đến thành phố X nha!" Cô ngồi cạnh bà cười thân thiện.

Bước vào khu mua sắm của thành phố lớn nhất, cô là điểm nhấn cho mọi người chú ý. Trông cô rất xinh đẹp. "Mẹ.. mấy người kia nhìn con kì quá à?"
Cô làn vẻ mặt buồn, nũng nĩu với bà.
"Con xinh lắm nên người ta nhìn đấy! Đừng để ý vào thôi!"

Mỗi lần bước vào nhân viên đều cúi đầu chào rất kinh trọng bà với cô hơn bất cứ người khác. Cũng phải mà! Ai bảo anh là người sở hữu khu mua sắm này "Phu nhân, tiểu thư tới mua sắm sao? Mời vào ạ!" Một cô nhân viên bước ra rất biết ăn nói lấy lòng người khác.

"Cô làm việc đi, tôi chỉ ghé thắm thôi!" Bà phất tay rồi bước đi.

"Mẹ con đi mua nước, mẹ ở đây đợi Tiểu Mễ nhé!" Cô chạy vội về phía quán nước trong khu bên dưới, chân chạy mắt nhìn lên xung quanh bất chợt va vào hắn, hai người té lắn qua một bên.
"Xin lỗi... xin lỗi cô có sao không?" Hắn vội tới đỡ cô dậy, phủi những chỗ bẩn trên tay cô. Tay cô bị trầy xước nhỏ, máu chảy ra.

"Không...không sao..tại tôi vội quá!" Cô vừa thổi vừa nói. Trông rất đáng yêu.
Hắn đỡ cô dậy ngồi bên chiếc ghế đá gần đấy, lấy trong túi áo ra lọ nước muối nhỏ thoa lên tay cô... "Ráng chịu đau nhé!"

Vết trầy đau rát, cô bấu chặt vai hắn khiến mặt hắn nhăn nhó nhìn cô.
"Đau... đấy...!!"

"Xin.. lỗi anh không cố ý.!"
Cô cười hôn nhiên trước mặt hắn...

"Tôi tên là  Lục Dương! Còn cô?"
"Trương Tiểu Mễ mọi người hay gọi tôi là Mễ Mễ...!" Cô và hắn nói cười vui vẻ, từ đằng xa anh tiến lại gần gương mặt đen xì lạnh lùng nhìn hắn, nắm lấy cổ áo Lục Dương.

"Thân thiết nhỉ? Tránh xa cô ấy ra!" Anh vung tay đấm Lục Dương một cái thật mạnh rồi cầm chặt tay cô kéo đi. Lục Dương đứng phía sau nhếch mép nhìn bóng dáng của cô và anh "Thú vị thật! Tôi muốn cướp cô ấy từ anh.!!"

Anh kéo cô thật mạnh dí sát cô vào tường hôn ngấu nghiến lên đôi môi cô khiến cô không thể thở nổi liền đẩy anh ra "Anh.. anh làm gì vậy?"

"Em dám thân mật với người đàn ông khác!"

"Không có..!"

"Chính mắt tôi thấy em cười với cậu ta!"
Cô nhìn bộ dạng anh ghen liền bật cười thành tiếng...

"Anh ghen sao? Uầy dễ thương thế!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net