Chương 6 🧡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10:00AM tại sân bay Nội Bài ( Hà Nội )

- Ji ơi ! Mẹ ở đây ! ( mẹ tôi gọi )
- Mẹ ! Công ty làm sao ạ
- Ta cứ về nhà trước đã rồi mình lên công ty
- Dạ

Tôi và mẹ gấp gáp về nhà cất hành lí và chuẩn bị chạy lên công ty . Do có nội gián nên bây giờ ba tôi đang tức run người , thất thoát hàng chục tỷ đồng . Bước vào phòng họp tôi cảm nhận được cái cgiác ghê rợn đó . Người ba tôi cứ như đang toả ra lửa vậy

- Ba ơi ! Con vào được chứ ! ( tôi khẽ nói )
- Thôi mng họp tới đây thôi ! Tôi sẽ điều tra việc này sau ! Con đi lên phòng với ba
- Dạ ! ( tôi và ba đi về phòng làm việc )
- Con ngồi đó đi , chắc mẹ đã kể lại hết cho con rồi đúng không ? Ba đang rối cả lên nên không thể nào snghĩ được tại sao lần đầu tiên tập đoàn của chúng ta lại thất thoát 1 số tiền lớn đến như vậy
- Ba cho con 1 tháng , con sẽ giải quyết êm xuôi việc này . Ba chỉ cần bảo họ đem hết tất cả hợp đồng năm nay cho con , gồm thông tin những người chịu trách nhiệm và phê duyệt những hợp đồng đó
- Được ! Ta tin con . Phòng làm việc của con kế bên ta . Giờ cứ cần gì cứ gọi cho thư kí của ta , cậu ấy sẽ lo phụ cho con
- Dạ ! Ba về nghĩ ngơi đi ạ

Tôi từ đấy cứ lao vào công việc , tìm hiểu từng chi tiết mà chẳng nhớ đến cái đt rớt bể của tôi . Đt đấy là do anh tặng tôi . Đt couple của tôi và anh . Còn đt tôi xài ở việt nam thì chỉ sử dụng cho công việc mà thôi . Sáng đến tối cứ ở công ty về nhà thì mệt nằm ngủ ỳ tới sáng . Cứ như thế trôi qua 15 ngày

- Con à đừng gắng sức mà hại sức khoẻ ( mẹ tôi lo lắng )
- Mẹ à con không sao đâu ạ ! Nhưng chỉ mới 2 tuần con đã lọc ra được chỉ có 2 người liên quan gần nhất thôi đấy mẹ
- Con gái mẹ giỏi lắm
- Đó là Giám Đốc bộ phận kho và thư kí của ba . 2 người họ cứ như là đang yêu nhau ấy mẹ ạ . Lại có nguy cơ họ càng liên quan đến việc này . Từ lúc con vào cậu Tuấn ( thư kí của ba tôi ) cứ tỏ ra khó chịu vì mọi sổ sách con đều tự làm kh để 1 chút sơ hở cho bất kì ai biết
- Cậu ta đã theo ba con bấy lâu nay mẹ không nghĩ là cậu ta sẽ như vậy đâu . Ba con có ơn với cậu ta . Không lẽ nào cậu ta lại lấy oán trả ơn
- Mẹ à ! Trên đời này không có ai mà tốt suốt cả . Biết đâu được mình đang nuôi ong tay áo thì sao . Cứ để con lo cho mẹ đi về phòng ngủ với ba đi kìa haha
- Con bé này ! Thôi ngủ sớm đi . À mà con có liên lạc với JM không ?
- Chết . Mẹ nhắc con mới nhớ . Đt con để liên lạc với anh ấy hôm ở sân bay bị ngta đụng trúng nên rớt bể để hôm sau con đem đi sửa rồi gọi cho anh ấy . Bận quá nên con cũng chẳng nhớ luôn . Mẹ ngủ ngon nhé
- Con ngủ ngon

Mẹ đi về phòng thì tôi nằm trên giường snghĩ về anh và cầm sợi dây chuyền trên cổ . Tôi nhớ anh . Tôi mở lên xem báo Hàn thì thấy tin tức về anh khá nhiều < JM của TTG sau 1 năm ra mắt đã gặt hái thành công rất nhiều , JM với vẻ ngoài điển trai khiến hàng triệu cô gái ngất ngây , JM thành vien sáng giá của TTG liên tục được các nghệ sĩ công ty nổi tiếng chú ý > . Anh càng ngày càng thành công hơn rồi , chẳng biết bây giờ anh đang làm gì ? Có nhớ em không ? JM không biết tôi về VN là vì công ty đang gặp nạn , tôi chỉ bảo về có việc rồi sẽ lại sang ngay , 2 tuần hơn rồi chẳng biết không liên lạc thì anh có nghĩ gì sai về tôi không ? Tôi không hiểu sao mà mình cứ trằn trọc đến tận gần sáng....

- Ji à em đang làm gì mà anh gọi mãi chả được thế này ? ( JM đi qua đi lại cầm đt mà lòng khó chịu )
- Anh JM anh không đi ăn trưa cùng mng hả ?
( Jisu ghé ngang phòng tập , thực chất là cố ý đến để gặp JM )
- Em với mng đi ăn đi anh đang gọi cho Ji
- Em nghe bảo bên Việt Nam nhiều thú vui lắm chắc nó ham chơi 1 tí thôi kh sao đâu anh
- E đi ăn trước đi đừng phiền anh

- ( Jisu hậm hực , nghĩ thầm ) Để rồi xem , sau này anh cũng sẽ là của tôi thôi , cái con tiểu thư đó là thá gì , tôi ước nó chết quách đi cho rồi đỡ cản chân

Sang hôm sau tôi đem đt đi sửa thì tầm 2 ngày sau tôi mới quay lại lấy . Sẵn đi đặt cho anh một mảnh bạch kim có khắc tên chúng tôi do tôi thiết kế và đặc biệt nhờ họ làm . Khi lấy đt xong thì tôi thấy tin nhắn của anh . Anh nhắn cho tôi cả gần trăm tin
" Em đang làm gì vậy ? Anh gọi mãi chả được " " Em bận lắm hả " " Anh có gọi cho cô chú nhưng đa số toàn máy bận nên a kh làm phiền " " anh nhớ em lắm " " hôm nay tập xuyên suốt mà chẳng có em để dựa ".....v..v rất là nhiều luôn . Tôi gọi cho anh ngay

- Alo !
- Sao tới bây giờ mới gọi cho anh hả ? Em bên đấy có ai khác rồi đúng không ? ( anh giả ghen vu vơ )
- Em bị ngta va trúng nên rơi đt , hnay e mới sửa xong , công việc sắp xong rồi . Anh yên tâm nhé , e sẽ về sớm thôi !
- Mau về với anh nhé ! Anh muốn dựa vào bờ vai nhỏ của em quá

Nói chuyện với anh xong tôi lại thấy nhớ anh hơn , nhớ lại những ngày chúng tôi bên nhau

- Ji này ! Sau này lớn lên anh mày nổi tiếng có nhiều tiền rồi sẽ cưới mày nuôi mày
- Hahaha anh JM à ! Trc khi lo nuôi em thì giờ đổi cách xưng hô với em đi

-----------

- Ji à ! Tuyết rơi rồi kìa
- Wow ! Đẹp thật luôn í anh ạ , sau này sau này nữa cứ mùa tuyết rơi thì anh hứa xem cùng em nha
- Ừmm

------------

- Anh đào nở rồi ! Anh dắt mày đi xem
- Thật á đợi em đi thay bộ đồ cái
- Cái bớt sau tai của mày giống hoa anh đào nhỉ
- Để lỡ sau này lạc em anh còn nhìn này mà nhận ra em chứ
- Con điên này ! Anh sẽ ở đây mãi để bảo vệ mày mà lạc gì chứ

------------

- Đi ra đâyy anh dắt mày đi xem cái này ( JM lôi tay tôi )
- Cái gì đấy anh ?
- Thì ra đây
- Trời ơi anh tự làm á . Anh biết em thích màu tím nữa cơ á 🤭 ( trước mắt tôi là cả hàng ngàn con hạt màu tím treo ngay cây trước nhà )
- Thích không ? Sau này lớn rồi mày đừng có quên anh . Phải nhớ chỉ có anh là tốt với mày thôi . Anh sẽ bảo vệ mày
- Hứa nhá !
- Umh

------------

Tôi cứ nằm snghĩ về những ngày còn nhỏ ! Anh dắt tôi đi đủ nơi , thậm chí cả 2 gđ chúng tôi còn đi Pháp chơi , chụp ảnh , vui đùa ăn uống đủ nơi nữa cơ . Nhớ ! thật sự rất nhớ những ngày êm đềm đó

Tôi và anh cũng thường nhắn cho nhau hơn cứ 2 3 ngày anh rảnh là lại nhắn và gọi cho tôi . Càng ngày tôi lại càng thương anh hơn . Loay hoay cũng 1 tháng trôi qua tôi cũng đã giải quyết xong công việc . Cũng đã đặt hết vé máy bay về Hàn . Trên đường tới sân bay tôi đi lấy món quà mình đặt để về tặng cho anh ! May là nó xong đúng vào ngày tôi bay về Hàn

- Cô chủ ! Để tôi đi lấy cho cô ạ
- Không sao đâu chị ! Tôi muốn tự tay đi lấy món quà này . Cứ dừng xe đây đi tôi đi lấy rồi ra ngay
( sau khi cầm trên tay món quà rồi tôi đi ra )
- Wow! Nó thật đẹp và sắc sảo . JM nhất định sẽ rất thích . Muốn tới đưa cho anh ấy ngay luôn quá ( tôi cứ trông mong về anh )

*RẦMMM*

- Cô chủ ! Cô chủ ơi ! Tỉnh dậy đi cô ! Mau mau đưa cô chủ tới bệnh viện gấp ! ( ng làm hốt hoảng )

Lúc sang đường để ra xe tôi chẳng để ý nên một chiếc xe tải đã tông tôi văng xa , tôi chẳng cảm nhận được là mình đau . Chỉ nhớ hình ảnh cuối cùng khi tôi kiệt sức đó là anh , tôi thấy khuôn mặt của anh . Khuôn mặt trông mong chờ đợi . Đang đợi tôi trở về !

- JM à ! Em xin lỗi , em không biết mình có về với anh được không nữa ! ( nói nhẩm rồi tôi ngất lịm đi )

------end Chap 6-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net