19(Thỏ con,Chị yêu Em)
Hèlu mọi ngừi
Chúc mọi ngừi buổi tối vui vẻ nha
Zô truyện hoi
––––––––––
Mọi người về nhà chuẩn bị đồ rồi chạy qua nhà Hương chờ Nhung thức dậy rồi đi
Mọi người ngồi xuống canh chừng Nhung sẵn nhìn ngắm nhan sắc của Nhung một chút
Đang say mê bởi nhan sắc của Nhung thì mọi người giật nảy mình vì tiếng hét của cô
Nhung:á!anh đừng lại gần tôi,đừng ôm tôi mà,tôi xin anh đó...hic..hic!
Bình lật đạt chạy lại ôm Nhung vào lòng rồi dỗ dành
Bình:không có Quỳnh ở đây đâu,anh nè,Bình nè
Tiếng khóc của cô vẫn nức nở khiến cho mọi người sốt ruột la lên
Quốc Bảo:là anh nè,không phải thằng Quỳnh đâu,em mở mắt ra đi
Nghe lời Quốc Bảo,cô mở mắt ra thì thấy mình đang ở nhà Hương,không thâý Quỳnh đâu khiến cô mừng rỡ ôm chặt cổ Bình
Nhung:em..em sợ lắm hức..hức..anh đừng để anh Quỳnh lại gần em nữa hức..hức
Bình:rồi rồi,anh biết rồi đừng khóc nữa xấu lắm biết không
Nhung:dạ..hức.dạ
Để Nhung bình tĩnh hơn một chút mọi người mới hỏi cô
Quốc Bảo:em uống gì không anh mua cho
Gia Triều:em ăn gì không anh mua luôn cho
Nhung:dạ thôi em chưa muốn ăn,ủa mà mọi người qua đây chi vậy khuya rồi
Hùng Cường:em đi biển chơi không
Nhung:dạ đi,mà khuya rồi sao đi
Bình:thì giờ mình đi nè,mình sẽ ở ngoài đó một thời gian luôn
Nhung:vậy hả
Cô mừng rỡ đứng dậy nhảy rồi vỗ tay*bép bép*
Hương:thôi đi thôi tui soạn đồ sẵn cho bà rồi
Nhung:đi hoi
Mọi người chạy xe ra tới biển thì đã 3 giờ sáng.Nhung do quá buồn ngủ nên đã ngủ gục trên vai Gia Triều.Tới nơi Quốc Bảo ẫm cô lên phòng rồi mọi người ai về phòng nấy ngủ.
..............
Đang gọt thì Bình xuống hỏi
Bình:Nhung đâu rồi Hương
Hương:Nhung còn ngủ trong phòng á,ngồi xuống ăn trái cây nè
Bình mới vừa ngồi xuống cầm miếng táo lên ăn thì
Gia Triều:Hương ơi Nhung đâu
Hương:Nhung còn ngủ trên phòng á,ngồi ăn trái cây
Gia Triều đi lại cầm miếng lê lên
Quốc Bảo:Nhung đâu rồi
Hương:đã nói là Nhung ở trên lầu á,sao suốt ngày mấy người cứ Nhung Nhung Nhung hoài vậy
Bình:hoi ngồi xuống đây ăn trái cây nè
Quốc Bảo:thì người ta hỏi có miếng thôi làm gì căng vậy
Hương:giờ có ăn không
Quốc Bảo:ăn thì ăn
Hùng Cường:Hương ơi có thấy...
-Bình,Triều,Bảo:im đi
Hùng Cường ngơ ngác giữa cuộc đời luôn.Tự dưng mới sáng sớm bị mọi người la cái hoảng hồn
Hương liếc Cường với ánh mắt bén hơn dao lam rồi cầm con dao đang gọt trái cây lên hâm dọa mọi người
Hương:tôi đã gọt sẵn cho mỗi người một dĩa trái cây rồi,bưng về phòng của các người mà ăn
Hương:muốn hỏi cái gì thì tự hỏi rồi tự trả lời đi,ai rảnh đâu mà ở đó trả lời hoài
Thấy mọi người còn chần chừ đứng đó,Hương cầm con dao lại gần hơn
Hương:giờ có đi không
Thấy thế thì không ai dám đứng lại cả,mỗi người cầm một dĩa trái cây rồi chạy về phòng mình
Đang định gọt thêm một dĩa nữa cho Nhung thì
Quỳnh:Nhung đâu?
Hương:đã nói là...
Nhận ra đó là Quỳnh,Hương khựng lại một chút
Hương:sao lại là anh
Quỳnh:tôi đến đây tìm người của tôi thì có gì sai đâu
Hương:ai nói Nhung là của anh
Quỳnh:chính Nhung nói
Hương:anh nói như vậy chả khác gì anh nói Mặt Trời mọc đằng Tây
Hương:trong khi cô ấy còn đang sợ chết khiếp vì anh,lúc nào cũng trách xa anh mà anh nói chính miệng Nhung nói như thế
Quỳnh:không nói nhiều,tôi sẽ ngồi đây chờ Nhung dậy
Hương:nè,đi ra đi,Nhung mà thấy anh ngồi ở đây chắc sợ xuất hồn đi luôn mất
Quỳnh:khi nào tôi nói chuyện với Nhung xong thì tôi mới về
–––––––––––
Hết ời
Đọc thấy hay thì nhớ vote cho em nha
Chúc mọi người ngủ ngon
Bye
Phạm Ngọc Lụa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net