Đừng hiểu lầm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vâng - Cô ta tức muốn sôi máu, liếc anh cũng không thèm liếc một cái nhưng Trấn Thành à sớm ngày anh sẽ là của tôi.

Trong lúc cô ta đang trên đường về phòng làm việc của anh đã vô tình thấy cô, bất ngờ nhưng trong đầu lại hiện lên một kế hoạch, đi thật nhanh về phòng làm việc.

- Giám đốc bản thiết kế đây...á...

- Tiểu Dạ...- Ở trong lòng vô lực hô to, cô nhất định đã hiểu lầm, chuyện đó là hiểu lầm. Hơi sức cả người đều giống như bị hút hết thân thể xụi lơ.

- Ừm chào - Cô đáp lại, lấy tay lau đi những giọt nước mắt ấy.

- Cô tên gì vậy? Tại sao lại ngồi đây khóc?

- Tôi tên Vỹ Dạ- Cô trả lời nhưng câu hỏi thứ hai đã được cô bỏ đi.

- Tôi tên Nhã Phương, rất hân hạnh được biết cô, làm bạn nhé - Nhã Phương chìa tay ra trước mặt cô.

- Được.

Cô đưa tay nắm lấy tay Nhã Phương, ở cô gái này cho cô cảm giác bình an, dường như trong đôi mắt cô ấy vẫn chất chứa một nỗi buồn sâu thẳm.

- Cô rất thích hoa oải hương sao?

- Đúng nó rất đẹp và thơm.

- Vậy là chúng ta cùng sở thích rồi trùng hợp quá nhỉ?

- Đúng vậy.

Sau khi cả hai nói chuyện một hồi, cô xin ở lại nhà của Nhã Phương, cô đồng ý ngay dù gì cô cũng chỉ ở một mình.

————-/————————————————————/——-

- Vào thôi - Hàn Dư nói.

- Cảm ơn nhé - Cô mỉm cười nói.

- Không cần đâu, chẳng phải chúng ta là bạn sao? - Nhã Phương dịu dàng nói cầm tay cô kéo vào.

Lúc Nhã Phương tiến vào không thấy bóng dáng của nó cũng liền quên mất, vừa nghe tiếng câu của cô thì chạy nhanh ra ngoài, đập vào mắt chính là một màn ấm áp này. Vỹ Dạ nằm ngửa trên đất, còn đầu sỏ gây nên chuyện kia đang nằm trên người của cô ăn đậu hũ.

- Ha ha - Đầu tiên là sững sờ, rồi sau đó lớn tiếng bật cười.

Đưa tay kéo cô đang nằm dưới đất lên.

- Suky rất ít thích người lạ, tôi chẳng qua thấy nó hình như đặc biệt thích cô.

Những lời này Nhã Phương nói không sai, Suky là quà tặng duy nhất của mẹ cô khi còn sống ở bên Mỹ, ở bên cạnh mình đã năm năm rồi, tính tình Suky thay đổi rất nhiều, trừ người quen bất kỳ người lạ nào nó cũng hờ hững, hôm nay tất cả đã ngoài ý nghĩ của cô rồi.

- Suky, ngươi tên là Suky - Vỹ Dạ yêu thương sờ sờ lồng của nó nói.

- Thật là một tiểu tử làm người khác ưa thích - Cô hôn nó một cái.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net