Khởi đầu cho hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đã ổn hơn chưa? - Trấn Thành đi lại bên giường nói.

Cô nghe thế liền nhảy phốc xuống giường, không để ý đến vết thương của mình, do lực khá lớn nên vết thương cô lại đau may mà có Trấn Thành ở đó nếu không cô đã tiếp đất một cách "nhẹ nhàng" . Cô ở trong lòng Trấn Thành vô cùng ấm áp, mùi bạc hà xộc vào mũi khiến cô khá là dễ chịu, bỗng nhiên cô giật mình đứng dậy, đỏ mặt mà đi nhè nhẹ qua bên phòng. Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô bất giác anh cười thành tiếng, thực ra rất đáng yêu nha. Bây giờ anh đã định vị được vị trí của cô trong lòng mình qua khó khăn lần này, dù gì cũng cảm ơn Lâm Thái Bằng.

- Tiểu Dạ ngoan nào bây giờ hai mẹ con ta cùng sống nha, hãy bỏ những chuyện đã xảy ra vào trong quá khứ và vùi lấp nó bởi nó chỉ đem cho chúng ta những đau thương, mất mác, hãy lãng quên mà nhìn về tương lai, một thế giới mới đang chờ con.

-Vâng ạ

- Thôi Tiểu Dạ à, giỡn vậy đủ rồi.

- Hì...hì, vâng lệnh ạ.

Cô cười rồi chạy đến ôm cổ mẹ mình, hôn bà một cái, ái chà chà, có người ăn dấm chua nồng nặc, tại sao cô dám ôm và hôn người khác ngay trước mặt anh chứ, dù là mẹ cũng không được, cô là của anh, mãi là của anh. Cái con tiểu nha đầu này về xem tôi trừng trị em ra sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net