Em làm support cả đời cho anh nhé !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện xảy ra cách đây 6 năm rồi , lúc ấy tôi chỉ là 1 thằng sinh viên đại học như bao thằng sinh viên khác mê chơi game , rồi số phận đưa đẩy tôi bắt đầu tập chơi liên minh huyền thoại(LOL) mà thực ra không phải số phận mà là thằng bạn cùng phòng nó chơi trước rồi nó rủ tôi chơi cùng mà rủ mãi tôi mới chơi vì thực ra lúc đầu tôi không hứng thú với game này lắm với lại lúc ấy đang cày gunny mệt lắm rồi :D.

Mà bây giờ chắc phải cảm ơn nó , vì nó đã vô tình mai mối cho tôi với em , và không có nó có thì tôi đã không là nhân vật chính trong câu chuyện này :D.

Đó là một ngày chủ nhật trời hơi âm u có vẻ sắp mưa và là 1 ngày định mệnh tôi gặp em . "mở máy làm trận LOL chào buổi sáng nhé " tôi tự nhủ với bản thân , nói là làm tôi thực hiện luôn vào trận tôi pick ad xong tab ra lướt hài vl . Một lúc sau vào thấy 1tf, 1 ahri , wtf????2 mid a? mình chat "không sp à ? " rồi cô nàng ahri với nick name "HoLyCoDai"đáp lại " thôi để mình sp cũng được " . Ahri sp tù rồi nhưng thôi có còn hơn không ( SAU Này TÔI mới biết em là 1 ap mid pro ) trận đấu diễn ra khá chán khi tôi liên tục farm miss , cả tem chê gà , óc chó , rồi ngu vl :D, nhưng đánh liên minh ở việt nam cũng quen rồi với lại mình đánh kém phải chịu chỉ có mình sp là cười trừ (game thủ chuẩn :D) tôi farm kém thật nhưng có sp chuẩn quốc tế với những pha hôn gió thần thánh, những pha phi hồ không thể chuẩn hơn lên ở đường dưới xạ thủ sp xanh như rau sau cơn mưa tôi và sp cân team . ôi cái cảm giác ấy , chỉ có game thủ mới hiểu . kết thúc trận " Victory" cũng đúng thôi tôi mà xanh thì đừng hỏi ( nổ tý nhưng thực ra sp quá hay ) tôi vinh danh ahri . tôi nhắn tin hỏi luôn :"sao lại đặt tên hồ ly có dái". Bạn ấy phản bác luôn : '' cỏ dại" không phải bậy bạ như kia đâu . Tôi bật cười khanh khách . Từ đó chúng tôi kết bạn thân nhau hơn với nhưng trận LOL đỉnh cao Bot cân team .kaka.

Chơi với nhau 1 thời gian tôi xin nick face , số điện thoại . ôlala thì ra là con gái , thảo nào nói ít thế nhưng đánh hay vãi chưởng :D. rồi bắt đầu những cuộc trò chuyện đến nửa đêm những dòng tin nhắn bất tận giữa tôi và em khiến chúng tôi trở lên thân thiết hơn . Những trận LOL dường như không còn hấp dẫn khi không có em , rồi tôi cũng biết lý do em chơi lien minh là do bạn trai cũ dạy chơi . Nhiều lúc muốn hỏi kỹ hơn nhưng ngại lại thôi . Rồi tôi quyết định hẹn em đi chơi . lần đầu hẹn hò có chút hơi run vừa run vì lạnh của tháng 12 vừa run vì lần đầu gặp em ngoài đời thực không phải ảnh qua mạng . A thấy rồi e còn xinh hơn trong ảnh , lòng tôi vui lên rạo rực, tim thì chạy loạn xạ . Tôi chết ngay từ cái nhìn đầu tiên , phải chăng tôi đã bị cô nàng hồ ly mê hoặc hôn gió sốc dame ??. 1 chút tự ti dâng lên trong lòng vì em xinh quá còn tôi quá bình thường không muốn nói là xấu , đã thế còn gầy như a chàng người que fiddlesticks :( . Em thì khác em nhìn thấy tôi thì vẫy tay cười vui vẻ làm tôi bớt chút ngại ngùng . em hôm nay mặc quần tất áo len hồng , đội chiếc mũ len tai cáo , cổ quàng khăn len vàng , mái tóc dài bồng bềnh thả trước ngực trông cute ứ chịu được (à mà em có vẻ lép hơn ahri :v). Hôm đấy là noel đông lắm , tôi chở em đến 1 nhà thờ lớn ở Hà Nội , rồi đi ăn kem ..., tôi nắm tay em qua những chỗ đông người hình như em có vẻ hơi ngại ngùng trước hành động bất ngờ của tôi , má em đỏ ửng lên , hay là do lạnh tôi cũng không biết nữa nhưng lúc này tôi thực sự hạnh phúc được nắm tay em đi dạo trên con đường đầy màu sắc những cửa hàng lung linh ánh điện huyền ảo trong không khí vui vẻ của lễ giáng sinh . thực sự lúc đó tôi chỉ ước thời gian ngừng trôi để được nắm tay em đi mãi . thôi bay bổng đủ rồi xuống thực thế đồng hồ điểm 11h rồi, tôi phải chở em về trong sự tiếc nuối đến cửa phòng trọ em lại cười tươi chào tạm biệt tôi lại chết lần nữa ôi tôi không biết mình chết với em bao lần với nụ cười tươi lung linh ánh mắt thiên thần ấy có lẽ với em tôi chỉ là thằng feeder .

Tôi hạnh phúc phi xe về nhà . về cái tôi nhắn tin luôn cho em , vừa nhắn vừa cười làm thằng bạn cùng phòng phải thốt lên " nửa đêm mà cười gì dữ vậy trời". tôi vẫn cười và thầm cảm ơn thằng bạn đã dạy tôi chơi lien minh.

Rồi những trận game , những tin nhắn, cuộc gọi thi thoảng 1 buổi đi chơi đã khiến tôi yêu em, thực sự yêu chứ không phải cái thích nhất thời như lần đầu gặp mặt, nhưng tôi vẫn chưa dám ngỏ lời yêu nàng, đương nhiên vì tôi nhút nhát . Một đêm tôi nằm gần đến sáng suy nghĩ cách tỏ tình nghĩ đến trăm phương nghìn kế tìm trên mạng trên phim ảnh nhưng nhìn đâu cũng thấy sến bỏ mẹ . Rồi nghĩ đến LOL , 1 ý tưởng lóe lên trong đâu tôi . Nghĩ là làm tôi hẹn em đi xem phim 1 bộ phim về sở thích của cả 2 đó là phim liên minh huyền thoại 3D . kết thúc tôi dẫn em đi ăn chè . đến lúc phải tỏ tình đây tim lại đập chân tay run lòng thổn thức tôi đứng ngồi không yên y như kiến cắn . Thấy lạ em hỏi : anh sao thế, không được khỏe hả ?

Tôi : không . anh ...anh không sao , em chờ anh vào wc 1 chút ?

Em cười : vâng!

Tôi phi thẳng vào wc vã nước vào mặt cho tỉnh táo lấy lại bình tĩnh , bình thường chém gió như thần giờ sao khó nói thế .

Sau mấy phút trấn tính tôi lien bước ra hít 1 hơi dài tiến lại chỗ em

Tôi ấp úng nói : "em .. em làm support cho...a...anh ..."

Em nhăn mặt hỏi : thì em vẫn support cho a mà ? anh nói gi kỳ thế

Tôi giật mình nói tuột luôn : không ý anh làm support suốt đời nhé , chịu không ?

(mọi ngừoi thấy tỏ tình được không :D )

Hình như em đã hiểu ý tôi em đưa tay bịt miệng em khóc sao? , ánh mắt em long lanh những giọt nước mắt đượm buồn em quay đi . Tôi thì đứng thẫn thờ , tỏ tình thất bại sao ? haizz cũng đúng thôi có lẽ em coi tôi như 1 người bạn . lòng tôi buồn man mác, con tim tan tác .

Tôi lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng : đừng khóc em ơi , a không có ý gì đâu em không yêu anh cũng không sao mà ? tôi nói giọng thản nhiên nhưng trong lòng buồn tủi , chán không tả được :(

Em chỉ lắc đầu : không ...

Rồi bất ngờ em quàng tay qua cổ ôm tôi , 1 dòng điện xẹt qua người tôi ( lần đầu được con gái ôm các bác thông cảm :v) tôi hơi giật mình , tôi chả biết làm gì nữa đứng chôn chân tại chỗ.

Em nói trong tiếng nấc nghẹn ngào : em ...hức... em sẽ sp cả đời cho anh nhé hứa đừng xa em !!

đến đây tôi chợt như tỉnh giấc đưa hay tay lên ôm lấy em mỉm cười hạnh phúc : a hứa mà cô hồ ly đáng yêu !!

Tôi dẫn em về trong niềm vui hạnh phúc vô bờ bến . à há đèn xanh qua đường thôi ! em dắt tay tôi chạy trước . Khoan , 1 ánh sáng đèn pha chói lòa bên phải làm tôi không nhìn rõ em nữa, oto , 1 cái oto với vận tốc kinh người đang lao vào em . Không !! tôi chỉ kịp đẩy em lên phía trước . Rầm bịch bịch em ngã xoài về phía trước tôi lộn 1 vòng trên mui xe rồi lăn xuống đất. máu nhiều máu quá , hòa vời nước mắt của em không ngừng tuôn : anh ơi!! Sao thế này a!!... có ai không giúp với , gọi cấp cứu ... . mắt tôi mờ, tai tôi ù dần đầu óc quay cuồng tôi ngất lịm đi . khi tôi tỉnh dậy tôi thấy mình đang trong phòng cấp cứu bệnh viện với dây rợ lằng nhằng , băng bó toàn thân , ôi đau quá bây giờ mới thấy đau đau kinh khủng . thì ra tôi bị đa chấn thương , gãy xương đùi phải phẫu thuật đóng đinh . trong lúc phẫu thuật xong xuôi , thuốc mê hết tác dụng ý thức tôi dần hồi phục nhưng không nhúc nhích được . Tôi thấy em và bố mẹ chạy vào bên giường tôi lờ mờ thấy mẹ và em khóc sưng cả mắt lên lại thêm cả vết thâm lờ mờ dưới khóe mắt có lẽ do thức đêm . Rồi bỗng em chạy ra ngoài có lẽ do bác sỹ yêu cầu rồi bác sỹ nói chuyện với bố mẹ tôi , tôi không nghe rõ họ nói gì nhưng chỉ biết mẹ tôi ôm mặt ngồi phịch xuống đất . bố tôi không khỏi bàng hoàng quay lại nhìn tôi . Tôi giả vờ nhắm mắt lại , tôi nghĩ đến cảnh mình có thể chết . Rồi tôi tỉnh dậy trong niềm vui của bố mẹ và cả em , những ngày sau đó mẹ và em thay nhau săn sóc tôi , nhưng ánh mắt mẹ không giấu được nỗi buồn nhưng vẫn gượng cười vì biết tôi có thể ngồi xe lăn vĩnh viễn . chính bố mẹ cũng không ngờ tôi lại nghe lóm được câu chuyện của bác sỹ và bố mẹ . nghe bác sỹ nói khó có thể đi lại được nữa mặt đất dưới sân như sụp xuống còn đầu óc tôi thì quay cuồng "chẳng lẽ mình không đi lại được nữa ". Tôi âm thầm về phòng khóc 1 mình , bất ngờ em vào với bát cháo gà , nhận ra mắt tôi đỏ hoe . em chạy vội lại hỏi: sao thế anh ? sao a lại khóc?

Tôi buồn bã trả lời : còn đau em à ?

Em cười : đàn ông con trai gì mà mau nước mắt thế !! thôi ăn cháo đi anh còn uống thuốc nữa !!

Tôi nhếch môi cười nhạt : ừ!! . em đâu có biết rằng nỗi đau không đi lại được nữa mới chính là nỗi đau dày vò khiến tôi bật khóc .

Tháng đó là tháng thi của em lên thời gian bên tôi của em rất hạn hẹp . nhưng rảnh lúc nào là em đến em kể cho tôi những chuyện cười quanh LOL những pha xử lý hài hước của đồng đoàn . Nhiều lúc tiếng cười đã làm tôi tạm thời quên nỗi đau bị liệt kia .

Và có những ngày vắng em tôi suy nghĩ rất kỹ về tôi về em về quan hệ của tôi với em khiến tôi không khỏi lo lắng liệu có lên tiếp tục mối quan hệ này không? Khi tôi chỉ là thằng tàn phế không thế đem lại hạnh phúc cho em hay là níu kéo giữ em lại vì tôi quá yêu em với lại do tôi cứu em mới ra nông nỗi này.

Nhưng tôi lắc đầu xóa ngay ý nghĩ ích kỷ đi cuộc đời em về đâu khi lấy 1 thằng bị liệt như tôi . tôi cay đắng ngậm ngùi bật khóc . những giọt nước mắt long lanh như những giọt sương buổi sáng lăn dài trên má tôi .

Rồi những ngày thi cử của em cũng qua tôi cũng dần bình phục sức khỏe . em đến thường xuyên hơn , nhưng tôi vẫn phải có tỏ ra lạnh nhạt với em hơn mặc dù điều đó thực sự làm tôi đau đớn còn em vẫn vui vẻ chấp nhận sự lạnh nhạt của tôi. những tin nhắn hỏi han quan tâm của em được đáp trả lại bằng những dòng chữ cụt lủn lạnh lùng : uk, ok, khỏe., tốt . không có gì ?...

mặc dù thế em vẫn nhắn tin kể chuyện đến khi tôi kêu mệt , muốn ngủ em mới chịu thôi , dù tôi muốn nhắn với em là : anh nhớ em , anh nhớ em nhiều lắm , và anh yêu em !! hãy đến bên anh ... nhưng tôi không đủ dũng cảm để nhắn tin hay nói với em đơn giản vì tôi không muốn duy trì mối quan hệ chằng đi về đâu này . Giờ tôi chỉ như nocturne k còn chân nữa nhưng nocturne biết bay còn tôi thì không . những ngay tiếp theo tôi cố giữ khoảng cách với em lạnh nhạt hơn. Vì em càng quan tâm tôi bao nhiêu tôi càng đau khổ bấy nhiêu.

Rồi điều gì đến cũng phải đến , tôi đã bí mật mời cô bạn của tôi đến săn sóc tôi trước mặt em 1 cách tận tình nhất có thể . khi vừa bước chân vào cửa tôi nhìn thấy em mặt xám lại đôi mắt tối sầm xuống nhưng như cố tỏ ra bình tĩnh lại gần tôi đặt cặp lồng cháo khẽ hỏi : ai vậy a?

- tôi lạnh lung trả lời : bạn a

Rồi tôi quay sang bên con bạn tươi cười nói : em đi nấu cháo giúp a nhé!! A có chuyện muốn nói với cô em họ a chút !

bạn tôi ngoan ngoãn trả lời : vâng.

"em họ" 2 từ như đâm sâu vào tim em nó hằn rõ trên khuôn mặt buồn tủi , đôi mắt ngạc nhiên như muốn khóc .

Em : anh không còn yêu em nữa sao? Sao lại là em họ ? sao lại như thế ? - đến lúc này em mới bật khóc

Tôi: a xin lỗi , anh không còn yêu em nữa , chúng mình chia tay đi, người đó là người yêu mới của a!!

Em gạt nước mắt dàn dụa cố níu kéo 1 chút hi vọng : anh không còn nhớ lời hứa lúc tỏ tình với em sao, tại sao anh lại thay đổi như thế?!

Tôi lạnh lùng cười nhếch mép 1 nụ cười đểu giả đáng khinh của những thằng sở khanh : khi yêu thằng nào chả hứa thế này thề thế kia có ngu mới tin , thôi tôi mệt rồi cô về đi , không người yêu mới của tôi hay ghen lắm - nói xong tôi quay người lại giấu đi những giọt nước mắt chảy trộm trên khóe mắt .

Tôi nghĩ em sẽ tức lên chửi mắng tôi hoặc có thể chạy đi nói hết mọi chuyện với người yêu hờ của tôi rằng em không phải em họ tôi... nhưng không em lẳng lặng bước đi . nhìn em quay lưng đi mà cả thế giới của tôi như sụp đổ . Tôi chán nản úp mặt xuống gối mà khóc như 1 đữa trẻ bị mất đồ chơi .

Bỗng cô bạn vào lay tôi : nó đi rồi ông nói gì mà nó khóc quá trời , mắt nó sưng mọng lên rồi kìa, có đổi ý không tôi gọi nó lại , tội nghiệp con bé không khéo nghĩ quẩn...

Nghĩ đến đây tôi giật mình vớ cái điện thoại trên bàn nhắn tin : cô đừng vì tôi mà tự tử nhé ! mang tiếng tôi ra !!_ (nhắn tin thế này đủ phũ phàng chưa . ?)

2p 3p 5p 10p ? chết cha sao chưa có tin nhắn, hay là.. lòng tôi như lửa đốt gọi điện cô bé không bắt máy , chết rồi cô ấy có làm sao thì tôi ân hận cả đời . đang vò đầu bứt tai thì có tin nhắn đến , tin nhắn của cô bé, hi vọng không phải tin tuyệt mệnh híc!. Tôi mở và đọc : "anh à ! anh đừng lo , em sẽ không làm gì tổn hại đến bản thân mình cũng như đến a đâu . Cảm ơn anh đã cứu em , em chúc anh hạnh phúc". Tôi đọc xong rưng rưng nước mắt , thà em đánh tôi chửi tôi còn đỡ đau còn bây giờ lòng tôi day dứt không nguôi có phải tôi đã quá phú phàng với em ?? tự nhiên tôi nhớ về bạn trai cũ cảu em cũng như tôi đang yêu em say đắm rồi quay lưng phản bội có phải quá tội nghiệp cho 2 cuộc tình đẹp đẽ của em .

mấy ngày sau không tin nhắn của em , không sự có mặt của em làm tôi khó chịu chả buồn ăn uống gì, chỉ vì thương mẹ nên tôi cố ăn uống thuốc cho mẹ an lòng. Có lẽ bà là người vất vả và lo lắng cho tôi nhất .

2 tháng sau bác sỹ nói chân tôi có tiến triển tốt nếu tập vật lý trị liệu tốt và dùng thuốc điều độ tốt có thể đi lại được. điều này làm bố mẹ và tôi vui mừng khôn xiết. Có cơ hội đi lại ôi tôi vui quá . có lẽ 2 tháng là không đủ để làm mờ hình ảnh em trong tâm trí tôi, tôi vẫn đau khi nghĩ về em . Hằng ngày tôi cố gắng tập vật lý trị liệu khó khăn vất vả đau đớn tôi sẽ cố gắng đi được , điều đầu tiên khi đi được- tôi sẽ đến bên em nói hết những nỗi niềm tôi phải giấu bao tháng ngày qua . nghĩ đến em , tôi bất giác em giờ như thế nào, liệu em còn yêu tôi , em đã có người yêu chưa. Tôi chợt buồn "1 người xinh đẹp nết na như em có bao nhiêu thằng xin chết". Tôi thờ dài gồng mình trên 2 thanh xà bước đi nhưng bước đi tập tễnh nhưng đứa trẻ 1 tuổi tập đi .

Bỗng nhiên có 1 cái ôm quen thuộc từ sau lưng và tiếng nói nhẹ nhàng tôi mong ước từ lâu lắm rồi : để em support cho a nhé!!.

Tôi giật mình quay lại mắt tôi nhòa đi là em... mọi người tin được không ... là em ... ôi , miệng tôi nghẹn đắng không thốt lên lời . tôi buông tay ôm em và đương nhiên ngã nhào . Vẫn nụ cười ấy vẫn mái tóc ấy nhưng mặt em hốc hác hơn nhiều , thân hình tiều tụy thấy rõ , tôi không dám nghĩ tới 2 tháng địa ngục mà em phải chịu đựng còn tôi chính là kiến trúc sư của cái địa ngục đau khổ ấy !

Tôi khóc trong hạnh phúc vui sướng tột cùng : sao em.. lại...

Em nhanh tay bịt miệng tôi lại : em biết hết rồi anh ngố lắm!! hôm qua em gặp chị người yêu hờ của a tay trong tay với người khác em mới chạy lại định lấy lại công bằng cho anh ai ngờ bị hớ ngại chết đi được !!:v . Rồi em nghe chị kể hết mọi chuyện ... anh phải đau khổ thế nào khi nói chia tay em - nói đến đây giọng em trùng xuống .

1 lần nữa nước mắt tôi dàn dụa chả biết nói gì, em dựng tôi dậy tựa vào thanh xa ngang , tôi như 1 thằng câm đứng trước 1 thiên thần mà ú ớ không thể nào nói lên điều ước của mình . Tôi chỉ biết là tôi nhớ em rất rất nhớ em . Em đưa tay lên lau nước mắt trên má tôi , tôi lấy tay giữ tay em trên mặt minh nói: anh xin lỗi , em lại làm support cho anh hết đời cho anh nhé cô nàng hồ ly .

Em nhẹ nhàng đặt tay còn lại lên má tôi : vâng !! em nguyện làm support suốt đời cho a !!

Tôi và em cười cái nắng cuối ngày nhạt nhòa dần cũng như xua đi nhưng ngày đen tối của tôi và em .

Có lần tôi hỏi em : vì sao lại yêu anh ? anh không đẹp trai như ezreal, không lãng từ như garen, và không chuẩn men như tryndamere , mà cũng chả thanh lịch như jayce ?? :D

Em cười tươi nói : đơn giản vì anh là anh 1 chàng ad carry khờ dại nhưng chung tình!!.

Hết


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#games #lol