chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Trận cuối????. Mày tính xử gọn luôn sao. Không chơi nữa à_ Joong

- Không.....dù gì thì lão ta đã động vào Phuwin rồi để lão nhỡn nhơ như thế có lỗi với em ấy quá_ Pond xoa xoa má em nói

- Vậy mày tính làm gì_ Joong

- Jimmy cho tao mượn máy tính. Fourth gọi cho Earth với Force đi_ Pond

- Vâng ạ_ Fourth video call cho hai người kia

- Đây máy tính đây_ Jimmy đem máy tính ra

- Kích hoạt vào camera quán Bar lớn của thành phố X đi. Tất cả luôn_ Pond

- Được_ Jimmy bắt đầu làm việc

- Giờ Khun Natachai đây ngài muốn biết gì về Khun ArChen_ Pond

- Tất cả_ Dunk

- Tất cả à nghiêm trọng thế_ Pond

- Cậu có thể nghiêm túc được không hả_ Dunk

- Joong Archen năm nay 34t biệt danh Khabkluen là giám đốc công ty PP và là 1 trong 3 thành viên lập ra bệnh viện PDM lớn mạnh như bây giờ và là người yêu hợp đồng của cậu trong 10 năm qua_ Pond

- Tao biết chuyện đó. Cậu không thể nói chuyện rõ ràng hơn được sao. Cậu đang đùa tôi à_ Dunk

- Tại sao cậu không hỏi nó_ Pond

- Hỏi mà người ta trả lời thật tôi đâu cần hỏi cậu_ Dunk

- Tôi nói thật mà_ Joong

- Nói thật mà cậu lại để tôi tìm kiếm cậu hơn 1 tháng à. Thật dữ chưa_ Dunk

- Là do cậu không tin chớ đâu phải lời nó nói không đúng sự thật. Nó bị thương, chết lâm sàn mới tỉnh lại cách đây 2 tuần vết thương vẫn còn, mặt vẫn còn bầm thế kia cậu kêu tôi nói tất cả với cậu là nói những gì đây_ Pond

- Tại sao cậu lại kêu cậu ấy chết. Tại sao còn tổ chức đám tang còn khóc lóc còn gởi quà đồ các kiểu. Tại sao phải làm tôi buồn như thế_ Dunk

- Vì kẻ giết cả gia đình nó đã biết nó còn sống. Alex là cháu của người đó_ Pond

- Gì cơ_Dunk

- Pond mày nói gì thế. Alex là cháu của người đó là sao. Không phải ba của Alex mới là người giết chết ba mẹ tao à_ Joong

- Không, ba Alex chỉ là người đã hại gia đình Fourth. Và là người đánh sập công ty JC của gia đình mày thôi_ Pond

- Cái gì cơ. Mày đang nói chuyện hài gì thế. Tao khó khăn lắm mới có thể trả thù được gia đình người đó vậy mà m nói còn người khác là sao_ Joong

- Bình tĩnh đi. Mày còn nhớ không năm tao kêu m tìm một người đàn ông mặt sẹo và người đàn ông mặt không sẹo không_ Pond

Làm sao gã có thể quên việc đó được chứ. Gã vào băng của Pond cũng chỉ vì muốn tìm kiếm kẻ đã sát hại ba mẹ mình. Vào năm đó khi Pond kêu gã tìm kiếm hai người đàn ông đó gã đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi. Nhưng lúc đó gã còn chưa kịp giết chết lão ta thì lão đã bị ai đó đâm chết khi đang trên đường đi đến tòa án làm nhân chứng cho Fourth. Đã qua bao năm rồi gã vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân tại sao lão ta chết, gã chỉ nghĩ do lão ta làm quá nhiều chuyện ác nên bị người ta trả thù thôi. Vậy mà bây giờ Pond nói lão ta không phải là kẻ giết chết ba mẹ gã thì là ai nữa chứ. Chuyện gì đang xảy ra thế này.

- Người lấy cắp hợp đồng cho ba Alex đánh sập công ty nhà mày là ông ta, người đã giết chết ba mày là anh em sinh đôi với ba Alex. Ông ta tên là Mike và là ba của Jay đàn em của Pond_ Force

- C-Cái gì cơ???. Tao nhớ coi camera ông ta đâu có vết sẹo nào đâu. Còn ba Jay là sao nó khôg phải mồ côi sao??_ Joong

- Vết sẹo đó lúc vụ của Fourth ông ta cũng không hề có_ Gem

- Này làm sao cậu phân biệt được thế. Trong bữa tiệc có hai anh em ông ta đều xuất hiện. Làm sao cậu biết ai là người bắn ba Fourth_ Pond

- Vì ba Alex mắt phải ông ta không thấy được. Cho nên ông ta không thể nào đứng vị trí xa để bắn được. Trong bữa tiệc của ba Fourth ông ta đứng cách ba Fourth một khoảng rất xa nếu tính đến việc ông ta bắn được thì khả năng chỉ trúng vào bả vai của ba Fourth thôi. Lúc đó người đứng sau ông Mike là em cho nên đã thấy ông ta lấy súng và bắn cùng lúc với ba Alex. Lúc đó ông ta đã tính trước hết rồi thì phải_ Gem

- Vậy mẹ tôi cũng là do ông ta bắn sao_ Fourth nhìn Gem với ánh mắt đau thương

- Hong.....người bắn mẹ cậu là ba Alex ông ta bắn lệch hướng_ Gem

- Đến cuối cùng thì anh em nhà ông ta cũng là chủ đích giết ba mẹ tôi mà thôi_ Fourth

- Nhưng ba Alex vẫn còn lương tâm chán_ Earth

- Lương tâm chỗ nào thế Phi. Nếu có lương tâm thì em đã không có mồ côi rồi_ Fourth

- Năm ông ta chết người giết ông ta là ông Mike_ Force

- Ô-ông ta giết anh mình luôn sao_ Gem

- Lúc đó Joong là người chứng kiến tất cả. Nó còn định giết ông ta nhưng có người đã làm dùm rồi_ Pond 

- Lúc đó ông ta đang trên đường đi đến phiên tòa của ba Fourth. Joong lúc đó nó định làm nhưng nghe ông ta dính tới vụ ba mẹ Fourth nên đã bảo vệ ông ta nhưng là không thể_ Force

- Ông ta tới phiên tòa với mục đích muốn đầu thú nhưng ông Mike vì sợ luyên lụy nên đã giết người diệt khẩu_ Pond

- Từ đầu đến cuối kẻ thủ ác trong tất cả mọi chuyện đều là lão ta. Vậy Jay cũng là một phần trong kế hoạch của lão ta sao_ Joong

- Jay chỉ là phần nhỏ thôi. Jay không đủ bản lĩnh cho lão ta lợi dụng. Đến cả việc vào băng lấy lòng tin của tao mà nó còn bị mày khích tướng cho rời băng thì làm được cái gì. Cái nó làm được là cho người vào đánh tao trong nhà hàng đó_ Pond

- Có chuyện đó nữa sao. Sao tao chẳng nghe_ Joong

- Lúc đó anh còn đang nằm sống dở chết dở ở đây. Anh Dunk có chứng kiến mà_ Fourth

- Nghe nói sáng bữa sau lại bị Pang nó dọa cho sợ tái mặt không dám làm gì nữa mà. Về nhà lão ta còn lắc đầu ngao ngán với thằng con thỏ đế của mình_ Force

- Sao anh rành thế. Chuyện gì cũng biết_ Fourth

- Kkkk Pang chưa nói với mọi người à_ Force

- Nói gì???. Có nghe nó nói gì đâu_ Joong

- Anh được nó kêu đi qua làm gián điệp lấy thông tin trong từ tay lão ta. Mục đích là để nó có những bằng chứng hữu ích đưa cho công an để nó có thể tự xử lý lão ta mà bên công an không nói gì nó. Bây giờ đã đủ bằng chứng rồi nhưng nó chả chịu hành động_ Force

- Chờ gì nữa sao_ Joong

- Chờ cá vào lưới_ Pond

- Có phải kẻ cho người đi định bắn bọn em là lão tao không_ Phuwin

- Kể cả kế hoạch ký hợp đồng hay gọi cho em đều là lão ta đã lên kế hoạch cho cha con nhà đó làm. Kể cả vụ của Joong người bắn nó là lính bắn tỉa của lão ta phái tới chớ người bắn không phải Alex_ Pond

- Hèn gì lúc đó tao cảm thấy Alex hốt hoảng lắm. Cậu ta còn run rẩy mà rớt súng luôn mà_ Dunk

- Đạn bắn ra hoàn toàn không phải là loại đạn của súng lục. Nó có lực rất mạnh để tao phải nằm liệt 2 tuần thì súng lục hoàn toàn không có khả năng. Nếu lúc đó không phải tao mà là Dunk thì có khi ông ta không sống tới bây giờ đâu_ Joong xoa xoa lưng Dunk nói

- Lão ta bắt đầu hành động rồi. Dám cả gan gọi cho Phuwin lừa em ấy thì lão ta đã chuẩn bị kế hoạch khá kỹ rồi_ Pond

- Nhưng tại sao lại là từ Phuwin_ Dunk

- Vì Phuwin là người của Pang. Và là người dám và đủ khả năng khiến Pang nghe theo. Còn không nữa thì cậu đã hết giá trị cho lão rồi vì lão nghĩ Joong đã chết_ Force

- Hơ....lão ta mưu mô phết_ Joong

- Lão ta coi tôi là công cụ sao_ Dunk

- Lão ta ngu mới coi cậu là công cụ. Cậu thông minh như thế mà lão không biết. Cậu đừng bận tâm đến lão_ Joong vỗ vỗ lưng Dunk

- Lão ta định chia rẻ nội bộ và coi em là công cụ sao_ Phuwin

- Ui thông minh quá. Bé nhà ai thế này. Nhưng mà sao lại nói mình là công cụ chứ. Em là bé của anh ai dám coi em là công cụ anh xử người đó liền_ Pond xoa xoa hai má em

- Bé của anh chớ ai_ Phuwin cười tít mắt

- Mệt......tụi tao mệt_ Joong

- Hazzz được rồi đến mày. Bây giờ mày muốn hỏi gì. Đừng nhìn tao như kiểu muốn giết chết tao như thế_ Pond nhìn Dunk

- Chuyện của tên này. Sao mọi người không nói với tôi. Còn để tôi tự tay giết Alex_ Dunk

- Là tao......người muốn giấu mày là tao. Người muốn mày giết Alex là tao. Lúc Joong tỉnh dậy đã chửi tao khi biết chuyện rồi. Nhưng mà tao làm vậy là vì muốn cho mày biết. Tuy nó hơi khó khăn cho mày nhưng mày biết mà phải không, bọn tao chỉ cần ra đường có thể bị giết bất cứ lúc nào. Nhưng nếu để mày biết nó còn sống mày có biết chỉ cần mày sơ hở thì sẽ là nguyên nhân để nó chết đi không_ Pond

- Pond......tao nói là đừng nói thế kia mà_ Joong

- Im miệng. Đừng để tao chửi chuyện này lần nữa_ Pond liếc qua Joong

- Nhưng cậu ấy không có lỗi_ Joong

- Ở đây chẳng có ai có lỗi cả. Là nó chấp nhận quen mày thì mày phải cho nó biết những chuyện mà nó phải trải qua và nó cần phải làm gì để không gây ảnh hưởng cho nó và mày. Có hiểu không_ Pond

- Nhưng nói nhẹ nhàng thôi có cần nặng thế không_ Joong

- Nó không phải Phuwin. Nó bằng tuổi mày với tao đó. Với lại tao đâu phải người yêu nó mắc gì tao phải nhẹ nhàng_ Pond

- Anh......được rồi. Nói chuyện cần nói thôi_ Phuwin thấy tình thế hơi căng thẳng nên đã ngăn Pond lại

- Hazzzz được rồi. Mày có thể trách tao, tao không cấm kể cả chửi tao cũng được. Nhưng mà tao với nó làm việc rất nguy hiểm kẻ thù bọn tao còn nhiều hơn gấp 10 lần số tuổi của mày. Việc chọn 1 người làm bạn đời là việc rất khó bởi vì bọn tao không những bảo vệ người đó mà ngược lại người đó phải đủ thông minh để bọn tao không phải chết vì người đó. Mày hiểu ý tao chứ_ Pond

- Hiểu......nhưng tại sao Joong đó giờ còn chưa nói với tao những điều đó. Joong kêu tao là muốn làm gì cũng được. Tao không biết những chuyện đó_ Dunk

- Cậu không cần làm gì đâu. Cậu chỉ cần là chính cậu là được_ Joong

- Hazzzz được rồi. Tao muốn giấu là vì lão ta nếu biết được Joong còn sống thì sẽ lợi dụng mày để hãm hại Joong. Một tháng qua Phuwin đã muốn về đây lắm rồi nhưng tao không cho vì lão ta vẫn cho người theo dõi. Muốn giết cũng được thôi chỉ là tao không muốn tao muốn xem lão sẽ làm gì tiếp nếu như nhìn thấy mày giết Alex. Quả nhiên lão ta đã đổi mục tiêu sang Phuwin. Cái làm tao bất ngờ là lão dám cho người chạy theo hãm hại cả 3 người. Dù đã tính trước rồi nhưng đã không thể bảo vệ được 3 người_ Pond

- Anh đã làm rất tốt mà. Bọn em giờ vẫn còn ngồi đây nói chuyện là nhờ anh mà. Đừng nghĩ nhiều mà_ Phuwin dựa vào Pond nói

- .......lần sau anh sẽ tính toán kỹ hơn. Sẽ không để em bị thương và chịu thiệt nữa_ Pond

- Um.....anh như thế đã giỏi lắm rồi P’Pond đừng tự trách rồi làm khổ mình nữa. Em tin anh mà. Hưm_ Phuwin

- Cảm ơn em_ Pond

- ......._ Phuwin ngước lên hôn nhẹ vào má anh

- Hihihi_ Pond cũng áp má mình lên má em

- Tao mệt cái gia đình này ghê má ơi_ Joong

- Cảm ơn mày vì đã bảo vệ hai bọn tao. Xin lỗi mày vì đã trách mày_ Dunk

- Kkkkk tao biết mày vẫn còn khuất mắc nhưng người giải đáp chúng không phải là tao. Người mày nên hỏi là nó_ Pond hất mặt về phía Joong

- Vậy sao. Để xem người ta chịu nói thật không đã_ Dunk

- Thật mà cậu muốn hỏi gì tui đều nói thật với cậu_ Joong

- Tại sao đến bây giờ cậu mới nhận lời của tôi_ Dunk

- T-Tại vì???......Chuyện đó....._ Joong

- Đấy thấy chưa. Có bao giờ chịu nói thật đâu_ Dunk

- Mạnh mẽ lên trả lời xem nào. Dũng khí đi đâu hết rồi_ Pond

- T-Tại.....tôi sợ cậu giận tôi_ Joong

- Hả????. Giận gì cơ. Giận quần què gì 10 năm_ Dunk

- Giận vì tôi đã hôn cô gái kia. Tôi sợ cậu khi biết chuyện sẽ không tha thứ cho tôi. Tất cả là tại Alex cậu ta nói tôi không xứng đáng với cậu còn kêu tôi giúp để cua cậu. Là tôi đã dại nghe lời hắn cho nên mới làm tổn thương cậu. Tôi không có ý làm cậu đau khổ thế đâu_ Joong

- Cái quần què gì dị trời....vì chuyện đó mà 10 năm qua cậu dám từ chối tôi. Cậu có biết là 10 năm rồi không là 10 năm đó. Thanh xuân của tôi để cậu sợ mấy cái điên khùng đó 10 năm sao_ Dunk

- Đã xong đâu. Còn lý do xàm xí kia nữa mà_ Pond

- Còn nữa sao. Bộ còn lý do nào xàm hơn lý do này sao_ Dunk

- Hỏi nó kìa_ Pond

- Tại.....vì....._ Joong

- Nói nhanh không cậu biết tay tôi_ Dunk

- Tại vì lúc tôi cứu cậu tôi lỡ làm chuyện đó với cậu nên tôi nghĩ lúc đó vì cậu bị bỏ thuốc nên đã cớ sự đó cho nên tôi sợ cậu vì chuyện đó mà yêu tôi. Lúc đó tôi nghĩ cậu vì giận Alex nên đã quen tôi để trả thù. Tôi không muốn như thế nên đã âm thầm bên cậu nhiều lúc tôi cũng muốn tiến lên 1 bước với cậu nhưng tôi không dám. Tôi sợ bản thân mình ảo tưởng. Dù gì tôi cũng không xứng với cậu. Pond nói cậu yêu tôi nhưng tôi sợ nó thấy tôi thương cậu quá nên mới nói dị. Tôi sợ nó lầm tưởng như tôi_ Joong

Bốp......

- Ay da......._ Joong ôm lấy mặt mình

- Đồ khốn nhà cậu. Tôi vì cậu làm bao nhiêu việc. Vì cậu từ bỏ đi du học, vì cậu từ bỏ luôn việc làm công an, vì cậu từ bỏ luôn biết bao nhiêu buổi xem mắt, vì cậu mà đến cả ba mẹ tôi cũng dám cãi tự hủy bỏ luôn danh hiệu đứa con ngoan trong gia đình. Vậy mà 10 năm qua cậu đem sự hèn nhát đó của cậu ra để từ chối tôi. Cậu được lắm. 10 năm qua tôi đau khổ như thế để cậu trả lại cho tôi cái gì hả. 1 tháng đau khổ hay sao. Cậu nói đi đồ khốn_ Dunk tát Joong 1 cái rõ đau uất ức nói

- Dunk......tôi.....tôi xin lỗi. Tôi không có ý làm tổn thương cậu đâu. Chỉ là tôi thật sự hết cách cậu biết gia đình cậu gia giáo còn tôi thì là gì chứ. 1 thằng du côn làm sao có thể xứng với cậu được. Tôi thiệt sự muốn tiến đến bên cậu lắm nhưng tôi lại sợ vì mình mà cậu phải chịu tủi nhục. Ai Pond từng nói yêu là phải đứng lên dành lấy mặt dày thừa nhận nhưng tôi không làm được. Bên cậu nhiều người như thế tôi không thể nào xứng với họ được. Tôi biết sự hèn nhát của mình đã làm cậu buồn nhưng năm đó tôi chỉ là cậu nhóc mồ côi, ngông cuồng có nhưng khi gặp cậu tôi không biết sao bản thân cảm thấy cậu như thiên thần còn tôi như ác quỷ. Mãi mãi chẳng thể bên nhau. Lúc cậu tỏ tình tôi thật sự tôi đã rất hạnh phúc tôi đã phải từ bỏ mọi thứ suy nghĩ hèn nhát của bản thân mới có thể nắm tay cậu mà đồng ý. Tôi không biết tại sao mình lại hèn nhát như thế nhưng tôi lại không muốn mình vấy bẩn cậu. Cậu xứng đáng có những thứ tốt hơn_ Joong lau khóe mắt Dunk ôm anh vào lòng bày tỏ

- Nhưng tôi yêu cậu. Từ đầu đến cuối đều là cậu chưa từng yêu ai khác kể cả Alex. Cậu dựa vào đâu mà nói cậu từ bỏ sẽ tốt cho tôi. Cậu dựa vào đâu mà có quyền quyết định mọi chuyện. Tôi không cho phép cậu bỏ tôi, không cho phép cậu rời xa tôi. Cậu có thấy chỉ cần tôi rời xa cậu thì tôi gặp biết bao nhiêu chuyện không hả. Không có cậu ai sẽ bảo vệ tôi, không có cậu ai sẽ chăm lo cho tôi, không có cậu ai sẽ nấu ăn cho tôi, không có cậu ai sẽ làm tôi cười, không có cậu ai sẽ.....ai sẽ yêu tôi. Tại sao tôi chưa từ bỏ mà cậu lại từ bỏ tôi. Tôi không cho phép cậu là của tôi mãi mãi là của tôi. Thiên thần hay ác quỷ gì ở đây, chỉ có Dunk Natachai và Joong Archen thôi. Cậu còn dám có ý định nói dối hay rời xa tôi nữa thì đừng trách. Nghe rõ chưa_ Dunk đấm vào lưng gã

- ........_ Joong

- Có nghe rõ chưa hả_ Dunk

- .....hic....hahah rõ rồi_ Joong cố nén nước mắt nói

Đúng vậy 10 năm qua gã đã rất hèn nhát phải để anh chờ đời rất lâu như thế. Nếu anh không níu gã lại thì gã mãi mãi sẽ bỏ chạy khỏi anh rồi. Gã sợ, sợ bản thân sẽ không thể cho anh những thứ tốt hơn, sợ vì bản thân gã mà làm anh chịu thiệt. Tất cả những điều gã lo là do gã đã thấy được tình yêu của Pond với Phuwin đau khổ thế nào. Gã lo sợ anh sẽ vì chuyện của Alex mà quen gã rồi lại bỏ gã ra đi. Gã tự ti vào chính tình yêu mình dành cho Dunk không phải tự ti vì gã không yêu Dunk đủ nhiều mà là gã yêu anh rồi liệu gã có mang lại được hạnh phúc cho anh không. Đến cuối cùng sau tất cả 10 năm qua gã nhận ra mình rất ngốc. Tại sao có thể để anh chờ đợi như thế anh có thể tìm được người tốt hơn gã kia mà. Gã lại không nghĩ trong 10 năm anh vì gã làm rất nhiều chuyện. Sao gã lại ngu như thế chứ nếu gã có thể đứng lên tiến tới nắm chặt tay anh thì đâu bao giờ có chuyện đau khổ như bây giờ. Nhưng may mắn cho gã sau tất cả anh vẫn chịu chờ đợi gã không bỏ gã đi. Gã thật sự hạnh phúc khi nghe anh nói yêu mình. Gã sẽ không bao giờ dám đẩy anh ra nữa đâu không bao giờ.

Từ đầu đến cuối ai cũng nghĩ có mình gã thương anh nhưng người ta đâu biết được thực ra anh đã làm bao nhiêu chuyện vì gã đâu chứ. Một mình anh chịu tất cả những lời nói không đúng về mình, ai cũng nghĩ anh vô tâm nhưng đến cuối cùng kẻ vô tâm là kẻ ngốc. Đồ ngốc như gã vậy mà anh đã chờ đợi rất lâu để gã có thể bỏ hết tất cả tiến tới nắm tay anh. Đau lắm chứ, thất vọng lắm chứ, tuyệt vọng lắm chứ nhưng anh chẳng thể làm gì khác. Anh yêu gã rất nhiều yêu từng ấy năm chưa 1 lần phai nhạt, lúc biết được gã yêu mình anh đã mừng như lên mây. Vậy mà chờ gã bao nhiêu năm chưa bao giờ thấy gã tỏ tình toàn để anh nói ra. Nhưng nói ra rồi vậy mà gã tránh né anh suốt 5 năm đến cuối cùng anh phải làm tất cả để gã rơi vào thế bí mà nhận lời anh. Ai nói anh ngốc cũng được nhưng ai cũng không thể cướp gã khỏi tay anh. Kẻ ngốc như gã anh chọn rồi, chỉ cần gã bỏ anh ra đi anh sẽ cho gã biết Dunk Natachai này đáng sợ thế nào.

- Tôi xin lỗi.....Dunk. Tôi xin lỗi.....tôi sẽ không bỏ cậu đâu. Tôi sẽ bảo vệ cậu, sẽ nấu ăn cho cậu, sẽ làm cậu cười, sẽ chăm lo cho cậu,.....sẽ yêu cậu thật nhiều. Sẽ không bỏ cậu nữa quá đủ rồi Dunk. Tôi đã hèn nhát quá đủ rồi từ giờ sẽ dính lấy cậu không cho cậu rời xa tôi đâu. Cậu cứ chờ đó cho tôi, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi_ Joong

- Không thèm nữa. Tôi không thèm cậu nữa_ Dunk

- Cậu mơ mà rời xa tôi được. 10 năm không danh phận cậu còn chẳng thể rời xa tôi bây giờ danh phận đã có rồi. Cậu thử đi xem tôi sẽ bắt cậu lại nhốt cậu mãi mãi bên tôi_ Joong

- Thử xem. Thử nhốt tôi lại đi không nhốt tôi chạy mất đó_ Dunk

- Cảm ơn cậu Dunk. Cảm ơn cậu đã đến và làm cả thế giới của tôi. Cảm ơn cậu vì đã chờ tôi, yêu tôi. Cảm ơn cậu rất nhiều_ Joong

- ......cảm ơn vì đã tiến tới nắm tay tôi nhé. Nắm rồi buông không được đâu đấy_ Dunk

- Kkkk sẽ không buông đâu_ Joong

Hai người họ ôm nhau thật chặt, miệng nở nụ cười thật tươi dưới sự chứng kiến của mấy con người kia. Ai nhìn họ cũng cười hạnh phúc cho họ, chứng kiến từ lúc họ gặp nhau đến lúc họ đến bên nhau đã trải qua biết bao khó khăn. Ai nấy đều cười rất tươi, không biết tương lai có gì chỉ biết hiện tại ta có nhau vậy là đủ rồi. Duyên nợ đã là của nhau thì dù có xa nhau như thế nào cũng sẽ về lại bên nhau thôi.

Đang ngồi nhìn hai người họ tình cảm thì bất chợt Gem hỏi

- Chuyện tình của anh Joong Dunk em đã chứng kiến rồi. Theo lời anh Pond nói là yêu tụi anh rất khổ. Vậy anh trai em cũng bị thế rồi sao_ Gem

- Hờ......_ Phuwin liếc qua Pond

- Thôi chuyện cũ nên bỏ qua_ Pond

- Qua sao được. Để tao kể cho nghe. Năm đó là Pond đang theo đuổi Phuwin theo đuổi đâu chừng 6 tháng gì đó. Phuwin sắp chấp nhận rồi cái nó biến mất. Biệt vô âm tín luôn. Phuwin chạy tới tìm tao mà lúc đó tao không biết thiệt tại nó đâu nói với ai đâu. Má Phuwin lúc đó nó chạy đi tìm thằng này muốn khùng luôn mà. Nhưng với một năng lực nào đó mà nó biết thằng này trốn nó chớ không phải có việc nên biến mất. Mà sao mày biết thế_ Joong ôm Dunk ngồi xuống khui chuyện thằng anh em của mình

- Anh ta có trốn đằng trời_ Phuwin liếc nhìn Pond

- Lúc đó anh chỉ muốn biết em mạnh mẽ không thôi mà. Sợ em bị người ta lừa thì toi anh. Anh cho người theo dõi em cũng được nhưng lỡ có nhiều lúc tình huống cấp bách ai biết được nguy hiểm nào đến với em_ Pond

- Nói thì hay lắm. Chuyện gì làm xong rồi cũng nói như mình quan tâm lắm á_ Phuwin

- Xin lỗi mà. Lúc đó tuổi trẻ bồng bột anh đâu nghĩ sẽ nên cớ sự thế đâu_ Pond

- Thôi im luôn đi. Càng nói càng bực_ Phuwin

- Xin lỗi em mà. Đừng giận. Chuyện lâu rồi mà. Đừng giận anh mà_ Pond

- Xin lỗi tôi có là gì của anh đâu mà xin lỗi. Tôi còn bị anh đùa giỡn nhiều như thế kia mà_ Phuwin

- Hả?????. Đùa giỡn sao. Anh ấy mà có thể đùa giỡn anh sao_ Gem

- Anh ta vì muốn xem thử tao có phải người chung thủy không. Anh ta trốn đi biệt tích cả 2 tuần trời chỉ vì muốn xem không có anh ta tao sẽ thế nào. Anh ta không hề nói với ai kể cả P’Joong_ Phuwin

- Nó giấu kỹ thật sự. Tao còn chưa người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#pp