DÙ THẾ NÀO ĐI NỮA XIN HÃY TIN EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nắm tay cô đi về phía công viên nơi anh gặp cô lần đầu tiên , cả 2 cùng ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây liểu lâu năm , cảnh vật thật đẹp . Đúng vậy thời khắc này đúng là cái thời khắc anh nhìn thấy cô lần đầu tiên trong cuộc đời và đã quyết định cô là của anh ngay từ lần gặp đó .

_ Khánh ! nói em nghe , anh yêu em từ lần đầu gặp phải không ? - cô tựa vào vai anh ánh mắt mơ hồ .

_ Lần đầu gặp , em đã là tim anh lỗi 1 nhịp ! Lần 2 gặp , em đã chính thức lấy cắp trái tim anh ! Lần 3 gặp , anh đã khẳng định rằng cuộc đời này em là của anh - anh nhàn nhạt , cánh tay đang giang ra cho cô gối , liền đưa lên đầu cô xoa xoa , rồi hôn nhẹ 1 cái , hành động rất yêu thương .

_ Khánh ! vậy còn Nhu Nhi ? - Cô cảm thấy ấm lòng hơn vì câu nói này của anh . Nhưng vẫn hỏi tiếp .

_ Nhu Nhi ! cô ấy trước giờ vẫn là em gái của anh , chỉ có là sự rung động đầu đời , có thể tình yêu của anh dành cho cô ấy ngày đó là sự thương cảm , thông cảm cho sự mất mát của cô ấy . Nhưng Khởi My , anh đã lớn và anh đã xác thực , người anh yêu thật sự là em - anh quay sang nhìn cô , tay cầm lấy cằm của cô .

_ Nếu ngày đó ! Cô ấy không lựa chọn đi du học , anh sẽ không yêu em đúng không ? - Khởi My mất mát hỏi .

_ Cừu con , số phận đã an bài em đến với anh , dù cô ấy có đi hay không đi thì chúng ta sẽ gặp nhau và yêu nhau em có hiểu không . Ngốc ! Đừng có ghen , anh là người nói 1 lần không thích nói 2 lẩn , cái gì anh đã quyết định thì chắc chắn sẽ có được . - anh biết cô cảm thấy thế nào .

_ Khánh ! Em thật may mắn khi gặp được anh . Em không cần gì cả , chỉ cần anh tin em , dù có chuyện gì xảy ra , em chỉ cần anh tin em thôi , có được không ? -bản năng người phụ nữ cho cô biết được sắp có chuyện chẳn lành , nhưng cô không phải thầy bối , không thể biết được chính xác sẽ có chuyện gì xảy ra chỉ là cô muốn phòng vệ trước , cô biết anh là người luôn điều tra rõ mọi sự việc rồi mới giải quyết , nên có phần nào yên tâm .

_ Cừu con ! Anh lúc nào chẳng tin em ! - anh gõ nhẹ đầu cô 1 cái , mắng yêu .

Họ vui vẻ , tận hưởng giây phút buổi chiều đông , dù trời nắng không vàng như lần đầu nhưng cũng đủ làm cho lớp băng tan ở chỗ 2 người ngồi , họ truyền cho nhau hơi ấm tình yêu .

_ Khởi My ! Đàn cho anh nghe đi ! - anh chợt nhớ đến cây đàn , đã lâu anh không được nghe cô đàn .

_ Anh muốn nghe bài gì ? - cô liền với tay lấy hộp đàn .

_ Cái bài mà em đã đến đây hát - anh không biết tên .

_ À Be Aright ! - bài RUỘT cho nên cô biết liền .

_ Ừ !vậy hát cho anh nghe đi . - anh vui vẻ .

_ Đợi tí nhé ! - cô cầm cây đàn , chỉnh sửa giây đàn .

Across the ocean, across the sea

Starting to forget the way you look at me now

Over the mountains, across the sky

Need to see your face, I need to look in your eyes

Through the storm and through the clouds

Bumps in the road and upside down now

I know it's hard to be asleep at night

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

[Hook]

Through the sorrow and the fights

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

All alone in my room

Waiting for your phone call to come soon

For you, oh, I would walk a thousand miles

To be in your arms holding my heart

Oh I, oh I, I love you

And everything's gonna be alright

Be alright

Through the long nights and the bright lights

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

You know that I care for you, I'll always be there for you

I promise I'll just stay right here

I know that you want me to, baby we can make it through

Anything, cause everything's gonna be alright

Be alright

Cô lại ngân nga bài hát , bài hát này luôn làm cô cảm thấy bình an , nó như 1 lời động viên mỗi khi cô mệt mỏi cho nên cô luôn đặt hết tâm trạng vào bài hát , âm thanh êm dịu , nhẹ nhàng làm cho lòng người chợt dao động .

Họ bên nhau cả bữa chiều , cô hát anh nghe , lòng anh cảm thấy ấm áp khi ở bên cô , cô đã cho anh thấy cuộc sống này là muôn màu , giúp anh thoát khỏi cái hụt hẫng lạnh giá và tàn khốc kia , trong anh luôn muốn được bảo vệ cô , dù là bất cứ chuyện gì xảy ra , anh vẫn yêu cô .

Họ lại rất hạnh phúc , cùng nhau trở về nhà , lúc này người hầu vó vẻ hoảng sợ , anh nhíu mày , bước bại hỏi . Lâm quản gia ấp úng không dám nói , chỉ là Nhu Nhi trở về tức giận , quát mắng chửi mắng hết tất cả những người trong nhà từ quản gia đến người hầu ( Giận cá chém thớt đó mà ) . Quản gia chỉ lấp bấp .

_ Thưa thiếu gia ! Nhu tiểu thư trở về , cô ấy tâm trạng không được vui , nên đang giam mình trong phòng . - quản gia Lâm không bao giờ than vãng , trách khứ việc bị mắng oan . cũng không có tính mách lẽo , Nhu Nhi đã sống ở đây 10 năm , cô thừa hiểu rõ nên đã làm càng không ít lần .

_ Cô ấy đâu ? - anh có cũng hiểu tính khí này của Nhu Nhi . Định rằng sẽ lên dỗ cô ấy , dù đã 20 tuổi nhưng cô vẫn nhõm nhẻo như ngày nào .

_ Để em cho . - Khởi My biết anh sắp lên phòng của Nhu Nhi liền ngăn lại , cô cũng muốn hiểu hơn về cô gái Nhu Nhi này .

_ Ờ cũng được ! Em hãy dỗ cô ấy giùm anh - anh gật đầu đồng ý , cũng là muốn để cô và Nhu Nhi hòa thuận hiểu nhau hơn , dù sao sau này cũng sẽ là người 1 nhà .

_ Em biết rồi , anh đi nghĩ trước đi . - cô nghe anh đồng ý liền đi lên , không quên căn dặn .

Cô đi thẳng lên lầu gõ cửa phòng của Nhu Nhi , Nhu Nhi bên trong nghĩ rằng là anh nên đã làm vui mừng nhưng lại sửa lại bộ dạng bị thảm , Thấy cửa không khóa , Khởi My bước vào lên tiếng " Nhu Nhi " , cô ở bên trong nghe thấy tiếng nói này là của Khởi My , liền hụt hẫng , không cần giả đò nữa liền trở nên tức giận .

_ vào đây là gì ? - Nhu Nhi gắt giọng .

_chị muốn sang đây hỏi thăm em - Khởi My cười tươi .

_ Tôi không có ốm đau bệnh tật , hỏi thăm làm gì ? - Nhu Nhi máu đã sôi .

_ Từ hôm qua em về , chị em ta không có dịp nói chuyện với nhau , dù sao sau này cũng người 1 nhà , nên chị muốn nói chuyện hiểu em hơn - Khởi My vẫn trong trạng thái cười tươi như hoa .

_ Ai là người 1 nhà với cô , Hớ ! ảo tưởng - Nhu Nhi nghe vậy liền đanh mặt , liếc mắt với Khởi My .

_ 3 tháng nữa anh với chị sẽ cưới , nên ... - Khởi My ngồi xuống giường , nhẹ nhàng , nhịn nhục .

Vừa mới nói đến chữ nên , Nhu Nhỉ đã nhãy ào miệng của Khởi My ...... _ Cô tưởng anh yêu cô hả ? chỉ vì tôi đi , nên anh tìm đến cô để tìm lấy hơi ấm thôi , bây giờ tôi đã trở về , ccô đừng mơ sẽ cưới được anh ấy , nói trắng ra cô chỉ là người thay thế tôi thôi , À mà quên , cô thua tôi đến 3 tuổi mà đúng không sao lại vô lễ dám gọi tôi bằng em . Mau cút ra cho tôi , thứ dân thường như cô mà dám trèo cao hả , tỉnh lại đi , tự nhận thức lấy , rồi mau rời đi đi . - Nhu Nhi lộ hoàn toàn bộ mặt trước mặt Khởi My .

Khởi My đã hiểu , biết rằng tuổi đời nhỏ hơn nhưng trường đời đã dạy cô rất nhiều nên thể loại con người như Nhu Nhi cô đã gặp nhiều , huống chi Nhu Nhi cũng giống như Hồng Nghi chị cô , con người giả ngây nhưng mưu kế thì đa đoan . Cô không nói gì , đã hiểu rõ tình hình , nên đứng dậy đi ra , về phòng của mình , vẻ mặt có chút ưu tư , nhưng lại không hiện ra , cô lấy lại nụ cười sau đó bước vào phòng nơi Khánh đang đợi cô quay về .

_ Sao rồi ? con bé đó có làm khó em không ? - Khánh nghe tiếng mở cửa biết rằng cô đã về nên cười vui lên tiếng .

_ Không cô ấy rất dể thương . Em rất thích cô ấy - Cô tươi cười , không muốn anh biết .

_ Vậy thì được , anh chỉ sợ 2 người không hòa thuận được - anh nhíu mày , bày tỏ lo lắng .

_ Không ! Cô ấy rất dể thương , em sẽ hòa thuận với cô ấy anh yên tâm - Cô trấn an anh .

_ Vậy mọi việc nhờ em - Anh có phần an tâm

_ Khánh này ! Em nói rồi nhé , dù có chuyện gì xảy ra , hãy tin em . - cô ngừng lại 1 chút , sau đó ánh mắt có chút cầu khẩn .

anh gật đầu mỉm cười , sau đó ôm cô vào lòng ngủ , trong đêm cô chằn chọc , bây giờ cô đã xác định được rằng , tháng ngày bình yên sẽ không còn , cơn bão sẽ lại đến , cô đang không biết phải làm sao đây , không thể ra tay với Nhu Nhi vì dù sao cô gái này cũng là người anh từng yêu , lại là con gái nuôi cưng chiều của nhà họ Nguyễn .

Tháng ngày bảo táp sắp đến , cô phải chuẩn bị tin thần thôi , còn anh , anh sẽ ra sao đây , giữa mới và cũ . Anh sẽ dứt khoát được chứ ?

Ánh sáng lại chiếu xuyên qua cửa sổ , hôm nay tự Khánh dậy sớm , cùng Khởi My xuống bếp phụ nấu bữa sáng , Nhu Nhi không biết , nên cố tình dậy muộn tí , sau đó giả bộ vào phòng anh đánh thức anh dậy , Nhưng cô nào biết anh đã cùng Khởi My lây hoay dưới bếp . Nói tiếng phục chứ thật ra là phá hoại , trứng đập bỏ vỏ nhưng anh lại dụt luôn vỏ vào trong . Cà sắc lát , anh lại cắt thành hạt lưu , nói túm lại , phá cô thì nhiều còn phụ thì hầu như không có . Đến khi cô la lên anh mới làm giả ngu vô tội , ngồi ngoan ngoãn nhìn Khởi My làm .

Nhu Nhi từ trên lầu đi xuống thấy cảnh này , thật sự là cô rất là tức giận , cắn môi như muốn chảy máu , 2 tay thì siết chặc , ánh mắt cực kì bực " Khởi My ! cô được lắm , dám dành Khánh với tôi , cô đừng mơ " rặng lợi của cô nghiến lại nếu mạnh thêm chút nữa có khả năng sẽ bể luôn đó . Cô lấy lại bình tĩnh , thản nhiên đi xuống lầu , đi thẳng đến phía anh ngồi , bay thẳng lên đuồi anh ôm lấy cổ anh , hôn lên má anh nữa chứ .

Anh đang say sưa nhìn Khởi My thì bị cô nhãy lên như vậy làm cho không kịp phản ứng . 1 lúc sau anh mới lấy lại tinh thần , sắc mặt lạnh như băng , gắc giọng " Leo xuống ! " anh phung ra 2 chữ , không hề nể tình cũ tí nào . Cô trạng thái vui vẻ liền nghe 2 chữ này làm đơ người , Khởi My ánh mắt như không quan tâm nhưng trong lòng lại rất buồn bực . Xem ra cuộc chiến đã chính thức bắt đầu rồi , Khởi My cần phải cẩn trọng hơn .

Nhu Nhi đang trong trạng thái rất vui vì đang chọc tức Khởi My nhưng đâu ngờ rằng Khánh lại lên tiếng đuổi cô xuống , châu mày đẹp tức giận , cô cắn môi cuối đầu leo xuống tỏ vẻ không phục . di chuyển sang ghế kế bên ngồi cạnh anh , Nguyễn lão gia cũng đã dậy và đi ra , Khởi My cũng đã dọn đồ ăn xong , hôm nay Khởi My không bị sock nữa cho nên cô đã chọn ghế ngồi đối diện anh , để chỗ kia cho Nhu Nhi ngồi .

Mọi người đã vào bàn ăn ngay ngắn , tự , Khánh đứng dậy cầm dĩa ăn sáng của mình đi qua chỗ Khởi My ngồi , để lại 1 Nhu Nhi ngơ ngác nhìn không cử động , Nhu Nhi đứng hình trong vòng 10 giây , còn Khánh thì mặc kệ cô ta ngồi ngu người đối diện , quay sang nhìn Khởi My cười rồi bắt đầu ăn . Nhu Nhi tay siết chặc cái nĩa và con dao đang cầm trên tay , chỉ muốn dùng con dao này đâm chết cái con bé chết tiệt kia dám dành Khánh với cô .

_________________________________

Nhu Diệp Loan : tên thân mật Nhu Nhi .

Năm : 20 tuổi .

Ba mẹ mất sớm , ở trại trẻ mồ côi , được gia đình họ Nguyễn nhận nuôi lúc 5 tuổi và yêu Khánh .

_ Do cô đi học lại có niềm đam mê thiết kế thời trang , thời lúc còn đi học ở đây , được học cùng trường với anh , nhưng lại bị rất nhiều bạn nữ để ý , ganh ghét vì cô được anh quan tâm lo lắng hết mực , các bạn thường nói cô không xứng đáng với anh , thân là trẻ mồ côi thì làm sao sánh bằng với anh , cho nên cô đã quyết tâm đi du học học chuyên ngành thiết kế thời trang , nay cô cũng đã có danh tiếng bên Pháp , cảm thấy sự nổ lực của mình đã có kết quả nên cô liền quay về , mang trên người danh " Nhà thiết kế nổi tiếng của hãng thời trang nổi tiếng " nên cô đã quay về , muốn xin lỗi anh và cùng anh gầy dựng tương lai cho cả 2 .

Sự việc sau khi về nghe được quản gia Lâm nói Khánh đã có vị hôn thê , đích thân anh sang Việt Nam để rướt cô về . Sự cố gắng của Nhu Nhi dường như muốn sụp đổ ngay khi nghe điều này , vậy công sức của cô suốt 5 năm trời bỏ ra đều đã lãng phí rồi hay sao . Không được , cô quyết phải dành lại anh , quyết phải có được anh để công sức 5 năm cố gắng mỗi đêm khóc vì nhớ anh mà có được ngày hôm nay mà lại bị 1 đứa nhóc thua mình 3 tuổi sỏ mũi cướp mất anh sao ? . Cô không bao giờ chấp nhận điều này .

_______________________________

Sau khi ăn xong , Khánh phải vội đến công ty vì đối tác bên Anh đã qua đến , anh hôn chào Khởi My , sau đó lấy tay xoa đầu Nhu Nhi rồi bước đi , Nhu Nhi căm tức , quay lại liếc nhìn Khởi My , còn Khởi My thì vui vẻ chỉ mỉm cười với cô 1 cái rồi quay đầu đi vào . Chuyện ai náy làm , phòng ai náy ở , họ không liên quan đến nhau . Đến trưa , Nhu Nhi đang ngồi ở ghế sofa liền nghe thấy tiếng xe của anh , Nhu Nhi tính rằng sẽ chạy ra đón anh . Nhưng , cô chợt nhận ra 1 cái gì đó ,

Cười mẽ , gian manh , sau đó cô lại chạy ngược lên lầu , đi thẳng vào phòng của Khởi My đang ngồi . Cô chạy đến .

_ Nhu Nhi , em làm gì vậy ? - Khởi My có chút giật mình đứng lên theo quán tính .

_ Cái này là do tự cô làm ra , giờ thì tự cô chịu - vừa thấy Khởi My nói , Nhu Nhi không đợi cô dứt lời . liền xông tới nhếch miệng cười gian.

Khởi My còn đứng ngớ người , thì Nhu Nhi đã chụp lấy tay cô , tự lấy tay Khởi My tát vào mặt mình 1 cái thật đau in lằng 5 dấu tay trên mặt cô Sau đó chai thủy tinh bên bàn Nhu Nhi chạy như bay đến đó , bước về phía Khởi My , cười ra tiếng , Khởi My còn đang nhíu mày nhìn vì cái hành động không rõ ràng vừa xảy ra ,thì nghe 1 cái " Choảng " tiếng chói tai đã vang lên Nhu Nhi tự cầm đầu chai thủy tinh bị vỡ , đưa tay mình lên , quẹt 1 đường khá sâu , rồi nhét đầu thủy tinh bị vỡ vào tay của Khởi My và ngồi xuống , tay ôm cánh tay bị chạy máu , nhìn Khởi My 1 cái gian tà rồi la lên , khóc thé lên .

Khánh đang đi lên thành cầu thang thì nghe tiếng thủy tinh vỡ trong phòng mình liền chạy lại . Khi anh mở cửa ra , cảnh tượng trước mắt anh là Nhu Nhi bị thương đang ngồi dưới sàn nhìn lên Khởi My , còn Khởi My đứng nhíu mày nhìn Nhu Nhi trên tay cầm đầu chai thủy tinh bị vỡ còn rướm máu .

_ Nhu Nhi , em sao vậy , - Như phản xạ từ nhỏ , khi thấy Nhu Nhi bị thương hay khóc anh đều chạy lại ôm lấy cô .

_ Huhuhuhu , Khánh huhuhuhuuuu - nước mắt nướ mũi tèm nhem , Nhu Nhi khóc gọi tên anh .

_ Khởi My sao em lại làm vậy với Nhu Nhi vậy ? HẢ ? - anh rống lên quát nhìn Khởi My.

_ Em ..... em ..... em ..... em không không có , em .... em không có - Khởi My vội bỏ vỏ chai , chẳng thể hoàn hồn , liền chạy lại phía anh đang ôm Nhu Nhi.

_ Em tránh ra , Nhu Nhi đã làm gì mà em phải làm như vậy chứ , em tránh ra đi , anh hiện tại không muốn nói chuyện với em . - Anh xô cô ra , miệng quát lớn. Anh lo lắng cho Nhu Nhi đến mức quên đi ý thức .

_ Khánh ! - cô bị anh đẩy ra liền nói .

_ Chút nữa anh sẽ nói chuyện với em sau - Anh nói xong , liền ôm Nhu Nhi đứng dậy , quay lưng bỏ đi , mặc cho cô đang ngồi đó ngóe người .

Cửa phòng đóng sập lại , Khởi My đứng lên , quay đầu đi lại ghế ngồi , định thần mình lại , mọi chuyện xảy ra quá nhanh , bộ não của cô không sử lý kịp nên chỉ đứng ngớ người .Hóa ra , mấy ngày nay , cái làm cho cô bất an là tình huống này .... hahahaha hay thiệt , Nhu Nhi hành động nhanh hơn cô tưởng . Giờ thì cô sẽ giải thích thế nào với anh , tận mắt anh đã nhìn thấy cô cầm vỏ chai , phải nói toàn bộ chứng cứ đều nghiêng về cô .

_ Nhu Nhi yên để anh làm ! - anh đưa Nhu Nhi về phòng sau đó lấy bông băng và thuốc sửa lý vết thương cho cô .

_ Á .... á ...... Khánh .... á ..... đau ... nhẹ tay thôi .... - do vết thương tự cắt khá sâu , nên lãnh hậu quả cũng khá nặng .

_ Ngoan ! Sắp xong rồi - anh nghe cô la lên liền dụ dỗ .

_ Huhuhuhuhu - cô giả ngây ,.

_ Em làm gì mà Khởi My lại làm vậy với em ? - lúc này Khánh hỏi sự việc.

_ Á ..... hix .... em ... em có làm gì đâu .... hix . á ..... em chỉ đến nói chị cho ngày mai anh đi với em đến show trình diễn thời trang .... hix .... vậy mà chị .... hix ..... chị bảo em là hồ ly tinh. .. bảo em cố ý dành dựt anh của chị ấy .... hix hix ... rồi chị ấy tát em .... mắng em rồi cái chai nước kế bên .... chị ấy đập nó rồi đánh lên em .... huhuhuhu ... anh nói đi , em là em gái anh mà , đi coi show diễn với anh trai thì có gì là sai chứ huhuhu - cô ấm ức , nước mắt tuông rơi . 1 câu chuyện đã được dưng lên .

Ánh mắt anh lúc này có chút nhíu lại , Khởi My của anh tuy người võ công thâm hậu nhưng tuyệt đối sẽ không đánh người vô cớ lại còn dùng thủy tinh như vậy , Nhưng mọi việc đã rõ ngay trước mắt anh như vậy , thử hỏi anh phải làm sao đây .

Anh im lặng suy nghĩ , Nhu Nhi tỏ vẻ rất hài lòng với việc này , xem ra cô đã đạt được kế hoạch rồi .

_ Khởi My ! Em ra đây chúng ta nói chuyện - anh sau khi băng bó cho Nhu Nhi , nghe Nhu Nhi kể sự việc , nhưng dù bình tỉnh thế nào thì anh cũng không thể yên lòng vì dù sao Nhu Nhi cũng là người anh đã rất yêu thương .

_ Em đây ! Cô ấy sao rồi ? - cô bước đến ánh mắt lo lắng .

_ Em còn hỏi ! Em làm rồi em còn hỏi à ? Anh hỏi em , Nhu Nhi đã làm gì mà em lại làm như thế HẢ ? - anh gắt giọng .

_ Vậy anh tin rằng em làm như vậy sao ? - cô lúc này nhíu mày nhìn anh .

_ bằng chứng trước mắt anh , em còn biện minh ? Khởi My cô ấy chỉ là em gái anh , em có ghen thì cũng có chừng mực chứ , vì sao em lại làm như vậy ? Anh rất thất vọng về em - anh tức giận trước sự bình thản của cô .

_ Vậy anh tin rằng em làm như vậy ? - cô lập lại câu hỏi , mày nhíu càng chặc hơn , mắt đã đỏ rồi .

_ Vậy em muốn anh phải tin ai ? - anh chống nạnh mặt nghiêm nhìn Khởi My .

_ À được ! Em làm đó , tất cả do em ... vậy đi , em ghét cô ấy. Em mới như vậy ! Anh tin rằng em làm như vậy thì OK em làm đó , anh vừa lòng chưa ? - cô biết rằng nếu giờ giải thích thì cũng thế thôi . Anh đã tức giận thì nói gì cũng như không . Anh hứa anh sẽ tin cô nhưng giờ đây ánh mắt anh tất cả đều đổ lỗi cho cô thì cần gì giải thích nữa .

_ Em đã sai rồi em còn nói như vậy hả ? Mau đi xin lỗi Nhu Nhi cho anh . MAU ! - anh nghe cô thú nhận liền tức giận hơn thế nữa .

_ Em không xin lỗi , em đã làm gì sai mà phải xin lỗi ? - cô cố cứng rắng .

_ Em không làm sai ? Vậy cái tát trên mặt và vết rác trên tay là do ai hả ? không lẽ em muốn nói là tự Nhu Nhi làm rồi vu oan cho em ? - anh giận dữ , lúc này ánh mắt hiền lành nhìn cô ngày nào đã không còn , giờ là 1 ánh mắt lửa đốt .

_ Nếu em nói đúng vậy , anh có tin không ? - cô ngất mặt trả lời .

_ Nhu Nhi tự làm vậy ? Hơ , anh đã thấy Nhu Nhi lớn lên từ 5 tuổi đến giờ , chỉ 1 vết mũỗi đốt thôi mà Nhu Nhi đã hoảng sợ thì làm sao có thể tự làm mình bị thương , Khởi My , 1 lần nữa anh muốn em , đến xin lỗi Nhu Nhi - anh bênh vực cho Nhu Nhi .

_ À ! Em hiểu rồi . Anh không tin em , được rồi. Vậy em không còn gì để nói nữa ! - nghe anh nói , tim cô như bị ai bóp , nhói lên đau đến hoa mắt nhưng cô vãn cố gắng không khóc. Giữ nguyên trạng thái , nếu khóc lúc này , chứng tỏ là mình sai

Nói xong , cô để mặt anh , bỏ đi ra bên ngoài. Đi lên sân thượng tay cầm đàn , rung đến không thể đánh . Coi phải làm gì đây. Nhắm mắt lại cô nhập mình vào Thiên Võ Mộng ,gặp sư phụ để chút tịnh tâm . Cả đêm cô ngồi như thế , không nhúc nhích . Còn anh trong phong ngồi trên ghé sofa mắt mở ra nhưng nhíu lại . Anh suy nghĩ , xem xét , anh muốn tin lời cô , nhưng chứng cứ ngay tại trước mắt thử hỏi làm sao anh có thể tin. Phần cô cũng ngạo mạng khiến anh không kềm được lòng ....

Đêm nay , có 2 người không ngủ. Chỉ riêng kẽ chủ mưu thì ngủ rất ngon .

Mặt trời đã lên , ánh sáng đã chói chan , anh ngồi đó , thấy trời đã sáng liền đứng dậy đi xuống lầu về phía nhà bếp tìm Khởi My để làm rõ chuyện hơn , nhưng lại không thấy cô , tính quay lưng đi kiếm cô vì đêm qua cô không thèm về phòng thì tiếng của Nhu Nhi cất lên vang lên từ trong phòng , anh liền chạy vô lên .

Hóa ra cô gặp ác mộng nên khi tỉnh đã la lên , anh lên dỗ dành Nhu Nhi sau đó diều Nhu Nhi đi ra phòng xuống lầu ăn sáng , cùng lúc này Khởi My từ lầu 3 đi xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cảm #hay