Phần 3: Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày 4/7/XXXX
"Chào cô, tôi tên là Nhã Nhã, tôi đến đây để giúp đỡ cô."

"Ai kêu?"

"Dạ là ngài Cố"- nói đến đây khoé môi cô khẽ nhếch lên.

"Hô. Ngài Cố? Xin lỗi nha, tôi là Trần Phu Nhân. Chào"- cô nói rồi đánh sầm cửa, Nhã Nhã thì mặt tối lại, trong lòng thầm tính kế.

Anh thấy hết, đứng trên lầu, từ lúc cô ta đến và đi anh thấy hết. Cũng tương kế tựu kế để đối phó với cô ta. Sau khi nghĩ kế xong, anh đi xuống nhà, liền thấy cô đang mặc tạp đề nấu đồ ăn cho anh mặc kệ dú Nguyệt phản đối quyết liệt.

"Phu nhân à, tôi có nhiệm vụ là phải nấu buổi sáng, ông chủ mà biết được thì tôi phải làm sao?"

"Dú đừng lo, con sẽ nói anh ấy, con muốn nấu cho anh ấy!"

"Cứ để cô ấy nấu đi.":))))))

"Dạ vâng thưa cậu chủ"- bà nói rồi dặn cô đừng làm quá sức, cô chỉ vừa mới đẻ thôi. Cô cười duyên đáp lại.
Và một buổi sáng đã trôi qua êm ả, ai hỏi em bé đâu thì ông bà nội cướp rồi-3- Tuy là con gái, cần có con trai để nối dõi, nhưng họ không quan tâm, có cháu là mừng lắm rồi con nít là lộc của trời đấy^^
......

Buổi tối 2 người đi dự tiệc cổ đông. Vừa đến nơi, hai người liền trở thành tâm điểm của sự chú ý. Anh kêu cô đi ăn đi, còn mình thì đi gặp đối tác, cô chỉ gật đầu. Vừa tách nhau một cái là có chuyện. 2 bà già từ đâu ra, chặn đường cô.

"Chờ đã Trần phu nhân."

"Cái gì?"

"À, thật ra chúng tôi muốn mời cô uống một ly."- nói rồi bà ta đưa cho cô một chiếc ly rượu vang màu đỏ. Cô không cầm, chỉ khẽ liếc mắt qua nhìn về phía anh, anh thấy cô thì cũng là lúc cô cầm ly rượu lên, đang định uống thì anh lên tiếng từ đâu ra.

"Bỏ xuống."

"Dạ?"- cô giả vờ ngây thơ.

"Ly rượu đó, ai đưa cho em?"

"Bà ta."- cô nói rồi chỉ vào cái bà đang định bỏ chạy.

"A ha, Trần phu nhân nói gì vậy? Tôi chỉ vừa đi ngang qua thôi mà?"

"Hô, nực cười."

"Thôi, em đi với anh. Còn bà, chút tôi xử." anh vừa nói xong thì bà ta ngã quỵ xuống đất, hét lên.

"Aaaaaaaaa!!!!! Trần phu nhân đánh tôi!!"

"Hả?"- cô

"Chậc."- anh

"Theo như tôi biết thì bà là Dương Đình Hoa? Đúng không, dám đụng vào tôi, bà cũng không biết điều nhỉ?"- cô đe doạ, lúc này, bà ta như sực tủnh, liền cầu xin tha thứ, ánh mắt lúc nãy màu nâu chuyển sang màu đen, cô và anh không bỏ qua chi tiết này.

"Hm..... Thôi được, tôi bỏ qua cho bà."- cô liền nghi ngờ sau lưng có người dựt dây nên không làm gì, anh cũng không nói gì thêm.

"Anh có nghĩ là có người đứng sau việc này không?"

"Có. Nhưng hắn chưa manh động, còn cái cô Nhã Nhã đó, em hãy cẩn thận."

"Dạ, cô ta..."- nói tới đây cô nhếch môi, một nụ cười khinh bỉ.

"Vợ à, anh yêu em."- anh nói rồi đặt nụ hôn xuống môi cô, cô không làm gì, không cản cũng không đáp, chỉ để cho anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi về nhà, 2 người triền miên hết buổi tối. Âm thanh ngọt ngào, rên rỉ vang vọng khắp căn phòng.
.......

(Bây giờ chúng ta sẽ qua với Tiếu x Nhất)

"Này anh à."- Tiếu kêu Nhất

"Gì vậy em yêu?"

"Không có gì, kêu cho vui thoi."- Tiếu cười, Nhất yêu Tiếu rất nhiều và Tiếu cũng vậy.

"Bíp. Bíp. Bíp. Bíp. Bíp. Bíp"

"Nhất!"- giọng Tiếu run run.

"Gì em?"

"Tại sao anh lại đi ngoại tình?"

"Hả?"

"Em hỏi anh tại sao anh lại đi ngoại tình?!"- Tiếu bắt đầu nói lớn lên.

"Em nói cái gì, NGOẠI TÌNH?!?!"

"Đúng vậy, sao anh dám đi ngoại tình, chúng ta chỉ vừa kết hôn thôi mà?!"

"Em coi ở đâu, đưa anh coi?"

"Đây."- Tiếu nói rồi liền đưa điện thoại cho Nhất, anh liền thấy mình và cái cô nào đó lđứng kề vào nhau.

"Ai làm?"- giọng Nhất bây giờ rất đầy mùi sát khí.

"Em không biết, để em hỏi Mạc."
2 phút sau.

"What?!"

"Cậu có biết cô nàng đó là ai không?"

"Theo như miêu tả của cậu nói cho mình thì đó là Nhã Nhã."

"Khư khư khư, được, để tôi xem cô sẽ bị gì khi đụng vào chồng tôi, Nhã Nhã."

"Em tin anh?"- Nhất hỏi.

"Đương nhiên là vậy, em làm sao nghi ngờ, nhưng nếu đó mà là sự thật thì anh chết với em. Vì vậy biện pháp là em sẽ biến anh thành của em Forever he."- và 2 người này cũng triền miên như bên kia.
...........

"Chào cô, Nhã Nhã, tôi tên là Đinh Tiếu Tiếu."

"................................À .....c...h...à.....o ......c...ô"

"Sao vậy?"

"Không có gì."- Nhã Nhã lấy lại khí thế.

"Vụ này là sao vậy cô?"- Tiếu nói rồi chỉ tay vào tấm ảnh trong điện thoại, giọng nói khàn đặc khiến người nghe hoảng sợ.

"Tôi đó. Anh ấy thật đẹp trai đúng không? Tôi đang mong được làm vợ anh ấy, anh ấy chưa lấy vợ."

'À, hèn gì cô ta có thể thoải mái như vậy, có biết mình là vợ của anh ấy đâu. Thôi thì xin lỗi cô nhé Nhã Nhã, tôi không thích chia sẽ đồ của mình trừ 2 người kia đâu.' Tiếu nghĩ thầm.

"Này Nhã Nhã, tôi là vợ của anh ấy đó."

"HẢ?! Cô đùa tôi à?"

"Thật mà."- Tiếu nói rồi xoè giấy kết hôn ra, Nhã Nhã giật lấy, coi cẩn thận, lúc sau mới đưa mắt của mình lên nhìn Tiếu

"Tôi không tin."

"Vậy nếu anh ấy ra đây giải thích thì cô tin không? À mà nhớ giải thích tại sao cô lại đứng ôm anh ấy như vậy nhé."- 'tách'

"Anh đây thưa vợ."- Nhất từ đâu xuất hiện bất thình lình.

"A!!"- Nhã Nhã hét lên.

"Tôi là chồng hợp pháp của vợ tôi, và tôi ghét nhất là Ghép Ảnh với người mà không phải là cô ấy"

"A, tôi không biết gì hết, xin lỗi."- nói rồi Nhã Nhã bước nhanh rời khỏi chỗ đó.

'Tôi đó, anh ấy thật đẹp trai đúng không? Tôi đang mong được làm vợ anh ấy, anh ấy chưa lấy vợ.'

"Ha ha haaa~~~"- Tiếu cười.

"Cô cười cái gì?!"- Nhã Nhã hét lớn.

"Nothing."

"Thôi cô về nhà đi Nhã Nhã."- Tiếu nói

"Hừ."- Nhã Nhã quay đi rồi bước đi.

'Quả thật ả không phải là cái dạng cừu non, mà là sói thực thụ, giả vờ chúng kế, hên là mình còn biết được, nếu không bị ả gài bẫy rồi.'
Sau đó Nhất dẫn Tiếu đi ăn rồi đi chơi
_________________________________________________________________________
(Tôi công nhận là, mình viết truyện tệ đến mức nào, mè thôi kệ đi:))))) Ok, từ giờ trở đi tôi sẽ cho biêt tên chap mới. Cmt nhiều vào, để tôi biết mà sửa.)
..........
(Haizzzzzz, tụi này ngày càng lộng hành mà. Mà cái vụ 20 cmt và 40 vote ấy, mọi người cứ tiếp tục, đừng nói Luby rảnh nhé, luby tâm trạng hiện thất thường nên lên cơn xuống cơn ấy mà._. )
- | Chap sau: Game Start | -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#oe