sự đồng ý của hai bên gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang nghe Đạt nói vậy liền lên tiếng
Giang : ai bảo anh tôi không yêu Dạ , tôi đã yêu cô ấy từ rất lâu rồi nhưng cô ấy không chấp nhận tình cảm của tôi
Đạt : hôn nhân là tình cả của hai bên chứ không phải là 1 bên ! Tôi biết anh chỉ nói vậy để Lâm gia và Võ gia kết hợp lại
Chứ anh đã có người anh yêu rồi
Giang : đúng ! Người tôi yêu là Lâm Vỹ Dạ
Đạt : không phải người anh yêu là Nhã Phương ! Là người hầu riêng của anh
Giang : tôi ...tôi
Đạt : anh dám không thừa nhận không ?
Bỗng từ xa Phương chạy đến
Phương : anh Giang !!! Anh nói anh thương em mà anh ! Sao giờ anh lấy đại tiểu thư nhà Lâm gia hả ? Em hận anh ! Em hận anh
Giang : anh...anh
Phương : anh như vậy thì ai chịu trách nhiệm với em đây trong người em đang mang thai con của anh đấy
Phương vừa dứt lời thì mọi người mắt chữ a mồm chữ ô
Giang : hồi ...hồi nào vậy
Phương : hồi anh hẹn em ra bụi chuối sau nhà
Giang : ba con không sống giả tạo với lương tâm con nữa ! Đúng đại thiếu gia Hứa gia nói đúng người con yêu là Nhã Phương chứ không phải là Vỹ Dạ nên con mong ba cho con được cưới Phương và bên trong Phương đang mang giọt máu của con
Ông Võ : nhưng ...nhưng
Đạt : ông Võ à ba mẹ sinh ra ai mà không muốn con mình hạnh phúc bây giờ ông muốn ép hôn cho con mình với một người không có tình cảm sao?

Bà Võ : má thấy con Phương cũng được nên hai đứa cưới đi
Ông Võ : nhưng ...nhưng
Bà Võ : đúng không ông ( giọng ghim )
Ông Võ : đúng rồi ! Đúng rồi ( ông này đâu dám cãi nóc nhà )
- vậy thì chúng ta về nhà làm lễ đi
Ông Lâm : ông Võ chuyện này là sao
Ông Hứa: là vậy đó
Bà Lâm và bà Hứa chỉ nhìn nhau cười
Đạt : là tôi với Dạ sẽ lấy nhau
Dạ : đúng rồi !!!
Vừa nghe Dạ và Đạt được lấy nhau mặt cô liền sáng rực liền chạy tới ôm anh thật chặt ( nhưng chú chị đâu dễ cưới nhau như vậy em tính hết rồi 😀)
Tất cả gia đình ông Võ cũng đem của hồi môn về để tổ chức đám cưới cho Giang và Phương
Ông Lâm : nhưng Đạt phải đi qua Mỹ du học 5 năm mới được cưới Dạ
Ông Hứa : ông với tôi cùng chí hướng tui cũng muốn cho thằng Đạt qua nước ngoài du học rồi mới về cưới Dạ
Ông Lâm : đúng là sui gia với nhau thật là tâm đầu ý hợp
Ông Hứa và ông Lâm : hahahaha ( đồng thanh )
Đạt : nhưng ...nhưng
Dạ : không sao đâu anh 5 năm thôi mà ! Em đợi anh được
Đạt : em chắc chứ ?
Dạ : em chắc với anh
Đạt : vậy anh sẽ đi
Cả hai gia đình nói chuyện với nhau đến gần tối thì
Ông Hứa : thôi cũng trễ rồi tôi xin phép về trước
Ông Lâm : ừm ông về
Bà Hứa : thôi chào bà nha
Bà Lâm : ừm bà về bữa sau qua đây nói chuyện với tôi nữa nha
Bà Hứa : ừm mai tui qua
Ông Lâm : có lẽ hai bà đã thân với nhau rồi
Ông Hứa : giống như ông với tôi đấy thôi mai ông với bà qua nhà tôi đánh cờ với tôi nha ( hai sui gia này thân thiết thật )
Trong lúc hai bên sui gia nói chuyện với nhau thì có một cặp đôi đang rất buồn
Dạ : anh có biết khi nào đi không
Đạt : anh cũng không biết , khi nào đi anh sẽ báo trước cho em
Dạ : ừm anh nhớ đó !
Ông bà Lâm tiễn ông bà Hứa ra cửa nơi cặp đôi ấy đang đứng
Bà Lâm : thôi chào bà
Bà Hứa : chào bà
Ông Lâm : ông nhớ mai qua nha
Ông Hứa : tui biết mà
Đạt : thôi anh về
Dạ : ừm anh về đi
Đạt hun trán Dạ một cái
Đạt : ngủ ngon !
Dạ cũng nhón chân lên hun má Đạt một cái
Dạ : anh cũng ngủ ngon nha
Đạt : chỉ vậy thôi sao
Dạ : chứ anh muốn gì ?
Đạt : anh muốn em hun ở đây cơ
Đạt tiến gần tới môi Dạ và trao lên nó một nụ hôn thật sâu
Dạ : ưm~
Anh cố gắng tách răng Dạ ra để hưởng thụ chiếc lưỡi của Dạ , chiếc lưỡi của anh quấn lấy chiếc lưỡi của Dạ và hút hết tất cả vị ngọt trong môi Dạ
Dạ : ưm~
Tầm 5p sau Đạt thấy Dạ đã hết dưỡng khí nên luyến tiếc rời bỏ đôi môi Dạ vừa buông ra Dạ liền thở hỗn hễn
Ông Hứa : hai đứa này có người lớn ở đây nữa mà hazzzz
Ông Lâm : kệ tụi nó đi ông Hứa
Ông Hứa : ừm
Thế rồi cả nhà Hứa gia đều ra về


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net