Nơi ánh dương không bao giờ tắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại Hưởng đã yêu một mùa hạ nồng nàn như thế, một mùa hạ có Chính Quốc với nụ cười tươi như những đóa hoa.
Hỡi em có đến cùng rạng mai mỗi sớm, đem nắng chiếu sáng một khoảng trời của đời anh.
__________

Đi giữa miền hoa nở, có những tối ngồi trước hiên nhà và nghe em hát. Trăng đậu xuống cùng vì sao rực sáng mê mẩn giọng hát em, đưa anh vào giấc mộng ngàn về một nơi xa tít... Nơi mà ánh dương không bao giờ tắt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net