Chương 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*chú ý: ở trong dấu '...' là suy nghĩ của nhân vật nhé :)))

~Bắt đầu từ V và Jungkook nhé~

Ngay khi vừa biết được nghỉ anh đã nghĩ ngay đến muốn cùng Jung Kookie đi sở thú thăm đồng loạ... à nhầm động vật. Lâu lắm rồi anh với kookie không đi chơi, dạo gần đây em ấy có vẻ thân với Jimin hơn nên cậu ấy hạnh phúc lắm còn anh thì buồn chết được... 2 đứa bỏ rơi anh rồi :'( 

Nghĩ là làm anh xông thẳng vào phòng của Rapmon và Kookie mà không thèm gõ cửa (từ trước đến giờ đâu có gõ) chạy lạch bạch đến chỗ bé Út đang sắp xếp sách vở? Sách vở á? Đến trước mặt Jungkook anh dừng lại rồi đi ra sau lưng cậu, ngồi xuống vòng tay qua ôm eo cậu. Anh thực sự rất thích backhug kiểu này nha~ cảm giác rất ấm áp. Nhưng ôm Kookie khác hẳn lúc ôm an ủi Hoseok hyung hay ôm thằng bạn cùng tuổi kia... giống như cả thế giới đều ngừng lại ở khoảnh khắc này. Anh tựa cằm lên vai cậu rồi quay mặt sang nhìn cậu hỏi:

- Em đang làm gì vậy? Được nghỉ mà lại xếp sách vở vào balo hả?_anh vừa hỏi vừa bĩu bĩu môi 'Kiểu này chắc kookie không đi chơi được rồi.'

Jungkook quay ra để trả lời anh nhưng lại giật mình cúi đầu xuống vì thực sự khoảng cách giữa mặt anh và mặt cậu rất rất gần... suýt nữa thì chạm môi rồi.

- Mai em phải đến trường làm bài kiểm tra bù lại những hôm không đi học, hyung quên mất em vẫn còn đang đi học sao?_sau khi đã đảm bảo được khoảng cách cậu nhìn anh và trả lời, trên môi thường trực nụ cười vui vẻ.

- Sao mà hyung quên được maknae của chúng ta vẫn là 1 cậu bé chứ~ _anh cũng cười hì hì với cậu.

- Cái gì a? em đã 18 tuổi rồi, là người đàn ông trưởng thành rồi nhé!

- Thật á hả? Trưởng thành chỗ nào chứ?_ông anh dê già lợi dụng tư thế thuận tiện mà rụt tay lại cù cậu em, 2 người cứ thế lăn lộn trên sàn nhà, đá qua đá lại mà không hề để ý đến sự hiện diện của lít đờ cũng đang ở trong phòng. Ngược lại 1 màn tình tứ ngọt ngào kia lọt hết vào mắt rapmon đang ngồi trên giường với nụ cười mờ ám (fanboy :)))

~ Sang đến Jimin và Hope nè~

J-hope vừa tắm xong mặc độc cái quần đùi bước vào phòng của anh, Jimin và V. Anh không tốn nhiều thời gian để nghĩ xem muốn đi đâu vì đương nhiên anh sẽ về nhà thăm gia đình rồi ~ Nhưng Jimin thì có vẻ đang bí chỗ đi chơi lắm, cái mặt ngơ ngác nhìn màn hình máy tính thật muốn hun cho phát mà. Cậu hình như chú tâm đến mức chẳng để ý có người vào phòng, anh nổi hứng muốn dọa cậu nên nhẹ nhàng bò đến bên cạnh giường với cái mặt hết sức đểu cáng nhưng chưa kịp làm gì thì đã nghe thấy Jimin giọng lạnh tanh:

- Đừng có nhảy bổ lên đây trêu em em nhìn thấy hyung rồi.

Bị bắt bài nên anh chỉ đành cười hê hê nhìn ngốc chết đi được nhưng vẫn là không nghe lời, nhảy bổ lên người Jimin mà nắm vai cậu lắc trái lắc phải.

- Jimin à ~~~ Em đang tìm chỗ để đi chơi sao?

Jimin cũng chỉ biết mặc kệ ông anh lại lên cơn tăng động của mình mà "Vâng" một tiếng cho xong chuyện nhưng hopie nào có ngừng nói mà cứ lảm nhảm vớ vẩn bên tai cậu. 'Hay là hỏi thử hyung xem nên đi đâu chơi cho vui nhỉ?'

- Hyung! Hyung góp ý cho em chỗ đi chơi đi!_cậu ánh mắt mong chờ nhìn J-hope.

Vừa nghe thấy Jimin nói chuyện với mình lại còn là xin ý kiến anh đã muốn nghiêm túc trả lời câu hỏi của cậu rồi đấy chứ, nhưng nhìn thấy cái ánh mắt chờ mong kia lại kìm không được muốn chọc cậu...

- À... Thế em có muốn đi cùng hyung không?_cái mặt gian hết sức.

- Đi đâu cơ?

- Mai hyung về thăm gia đình đó. Em có muốn chính thức về ra mắt bố mẹ với chị em chồng luôn không? Nói mấy câu như là "Từ nay về sau con sẽ chăm sóc anh Hoseok thật tốt" nè~

Lúc đầu cậu còn ngơ ngác không hiểu đơ mất vài chục giây mới ngớ ra rồi tia ánh mắt hình viên đạn về phía cái con người vô duyên kia nhưng không hiểu sao mặt lại có chút nóng, còn J-hope thì đang ngồi nhìn cậu cười khoái chí. 'Thật đúng là trông không khác gì con ngựa mà!'. Cậu bực mình đẩy anh ra rồi bước xuống giường.

- Hyung đùa chẳng vui tí nào!!_cậu nhắn nhó mắng hyung lớn rồi đi ra khỏi phòng. Jimin sang phòng tình yêu của đời cậu rủ em ý đi ngắm biển còn hơn ngồi đối thoại với J-hope hyung, cứ như thế này rồi sẽ có ngày cậu trụy tim mà chết mất.

Jimin đi rồi nên không biết cái con người muốn làm cậu trụy tim kia đang cười ngu lắm, tim cũng sắp đập đến 150 nhịp/phút rồi. Tất cả chỉ vì cậu em quá mức dễ thương, lại còn đỏ mặt nữa chứ~ 'Aaaaaaa tôi chết mất thôi!!!' Hopie lăn lộn trên giường của Jimin mà la hét vào cái gối đang úp lên mặt... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net