Bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yon chạy đi nhưng vấn còn xấu hổ, nhưng vì da mặt quá dày nên nó vẫn không biểu lộ trên mặt. Nó quay xuống nhìn vào cuối lớp thì thấy anh đang ngồi ở đó," đùng " thần tình yêu đã bắn nó. Nó xấu hổ. Một lúc sau cô đi vào nói :

-Chào các em. Hôm nay, cô sẽ sắp lại chôc ngồi. Bạn A ngồi chỗ này, B chỗ kia, bla bla bla. Cuối cùng con Yon ngồi với Sơn Tùng.

Yon giả vờ e thẹn trả lời cô :

- Dạ thôi, không được đâu cô ạ. Em không thể ngồi đó được đâu ạ- nó nói bằng giọng ngọt như đường ( lấy xô hứng giùm đi ọeeeeeeeeeeeeeeeeee * mặt xanh lè * 😖😖😖😖 )

- Thế Ran em....

-Thôi cô để em ngồi chỗ đó cho. - nó ngắt lời cô, rồi dọn xuống chổ anh mà ngồi.

Anh đau khổ nghĩ " hi vọng từ đây đến hết năm học mình vẫn còn là xử nam, số mình nhọ dữ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net