Chap 2 : ( tiếp tục )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

......
Qua hôm sau ! Lại tật đi trễ của cô ! Tuy học giỏi nhưng lại cà cưa đi trễ , cô gái này lạ nhỉ !

Thân là con gái mong manh thiên thần , thế nào lại năng động cả gan trèo cả tường để vào trường !

Có lễ cô gái trẻ này nghĩ sẽ như mong muốn được vào trường bình an ... ây dà da đâu có bàn tay nắm kéo balo Quyên Nhi lại !

Cô giật thảy cả người ! Mồ hôi bắt đầu vã ra ... cô thầm nghĩ :" kiểu này xong rồi ! Chúa cao cả ban lành cho con được bình an ...! "
Số cô hơi nhọ nhỉ , nhớ kĩ là đã xem không có ai rồi mà thế nào lại có ......

Rồi bàn tay ấy kéo , xoay người cô lại , vô tình vấp chân nhào thẳng vào người đằng sau .
Quyên Nhi cảm nhận được hơi thở ghé vào tai cô nói
-" Gan em to nhỉ ! Dám tái phạm , mà có lẽ lần này vi phạm hơi nặng hả ta ! "

Cô sợ hãi , ngước mặt lên , cô đoán không lầm là tên giám thị mới bắt cô hôm qua đó là TRẦN THIÊN
Lập tức theo phản xạ , Quyên Nhi đẩy Trần Thiên ra với vẻ mặt không còn chút máu ...

-" Thầy ! Em xi...i...nn lỗi...i , em hứa sẽ khô...ô...ngg tái phạm nữa ạ-~~~ạ !"

Có vẻ ánh mắt ấy nhìn cô với sự lạnh lùng , không nỗi một sự khoan dung dành cho cô bé tội nghiệp .
-"Em biết lỗi em à ! Hừ ... lỗi em sao em kể tôi nghe nào ! " miệng Trần Thiên lệch qua bên cười gian tà .

-" Dạ thầy ơi tha em đi ! Cho em lên tiết Văn đi thầy ! Ra chơi em chịu phạt cho thầy mà ...

-" Quyên Nhi lì lợm năn nỉ nhưng ... vô ích

-" Em giỡn mặt với tôi à . Hôm qua cũng gan nhỉ ! " Anh rút tờ giấy note hôm qua của cô để lại .

Quyên Nhi ú ớ , mồ hôi lăn lăn trên khuôn mặt chẳng miếng máu tái nhợt sợ hãi ! Miệng mập mò chối !

-" Tờ giấy này có gì hả Thầy ? Nó có gì với em không ? " mặt nàng này vẫn chôi chối , vờ như mình không làm , vô tội lắm ý !

-" Em chối tôi à ! Hài , làm sao không phải là em ! Em mà để tôi điều tra ra ai thì em biết hậu quả thế nào rồi nhỉ ! " miệng Anh nghếch hẳn một bên , đôi mắt như muốn nuốt sống Quyên Nhi .

ÔI THÔI CÔ NÀNG NÀY RỒI ! CHỐI MÃI CŨNG CHẢ ĐƯỢC ,THẾ THÔI CŨNG NHẬN TỘI LÌ LỢM CỦA CÔ !

-" Dạ dạ của em ...! Nhưng mà đâu có gì đâu chứ thầy ! " tỏ vẻ hồn nhiên ( haha khuôn mặt này lì nhỉ )
Sau 20phut lì lì chối cãi năn nỉ cũng đã lộ hết !

Trần Thiên tiến tới ! Thổi vào tai cô !
-" Em đùa nhầm người rồi !"

Rồi ra hiệu bắt cô la lết 10 vòng sân trường ! Lần này gấp đôi rồi , 10 lần 10 lần đó trời đất !!!!!!!

Đôi mắt cô rân rân muốn khóc lắm ... nhưng Quyên Nhi quyết định là :
-" Đừng khóc ! Vậy là mềm yếu lắm ! Cố lên , tên giám thị này sẽ không bắt nạt được mình nữa đâu ! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net