(18+) CHAPTER 13:HỨA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(18+) CHAPTER 13:

-Vee Vivis-



Tôi để Mark lên phòng trước còn bản thân thì đưa bố mẹ về phòng ngủ cùng Yu. Trước đây tôi thường sẽ không quan tâm đến những chuyện như thế này nhưng bây giờ tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, phải thể hiện tình cảm của mình ra nhiều hơn, ít mắc những sai lầm hơn. Thằng anh Yu của tôi thì chẳng cần phải vậy vì nó vẫn sẽ loanh quanh ở đây thôi nhưng còn tôi thì sẽ đi xa bố mẹ, và như vậy họ chắc sẽ nhớ tôi rất nhiều.

"Ai, về chuyện với Ploy con đã giải quyết rõ ràng chưa?" Bố hỏi tôi.

"Rõ ràng rồi, như bố thấy đó, con và cô ấy hoàn toàn tách biệt nhau mà" tôi nói.

"Mẹ hy vọng con trai của mẹ cũng sẽ hiểu điều đó." mẹ nói rồi xoa đầu tôi.

"Ý mẹ là Mark?"

"Đúng vậy, thằng bé nói như đã hiểu nhưng có thể nó đang lo nghĩ rất nhiều." mẹ nói

"Này em trai, nghĩ sâu sắc hơn đi, đừng có hành động ngu ngốc nữa, được chứ?" tôi quay lại nhìn Yu. Được rồi, nó vẫn ở đây dạy đời tôi.

"Giống như anh con bảo, hãy nghĩ về điều đó." bố nói.

"Nghĩ, con sẽ nghĩ."

"Nghĩ nhưng mày có hiểu thằng bé không"

"Ồ, mày có thể nghĩ ra thì tao cũng có thể."

"Nếu có thể thực sự hiểu ra thì nói chuyện lại với Mark đi thay vì ở đây đấu khẩu với anh trai như thế này." bố nói, vì thế tôi nhướng mày.

"Đi nào con trai, và nói chuyện về cả công việc nữa." mẹ nói.

"Vâng, mẹ ngủ ngon, mơ đẹp ạ."

"Vợ tao." bố nói và vòng tay ôm mẹ trước khi tôi có thể ôm hôn bà 1 lần nữa.

"Haiz... bố ngủ ngon." tôi nói rồi vẫy tay với bố, tôi đã từ bỏ ý định ôm hôn mẹ trước khi đi ngủ và bước về phòng của mình.

Tôi đã nói chuyện với mọi người về việc sẽ đi làm vào năm tới. Em ấy đã đồng ý từ hôm ấy và cứ như vậy, thật tốt khi có thể nói chuyện với Mark, rồi cố gắng tìm việc làm lại là 1 thách thứ khác. Tôi đã nói với bố biết trước và ông bảo cứ đến đi. Mọi người đều đã biết về Mark, và Mark cũng đã biết tôi sẽ làm việc ở đó. Nhưng tôi vẫn chưa nói cho Mark biết hôm nay là ngày gì.

"Ngủ ở đây à?" Mark nói, đồ ngủ đã để sẵn và chỉ còn việc đi ngủ thôi, tôi gật đầu và tiến lại chỗ người ấy ngồi.

"Em sẽ đến gặp anh chứ?" tôi nói và cởi bỏ cái áo choàng mà tôi đã mặc cả ngày xuống. Có vẻ để cởi nó ra cũng không có dễ dàng gì.

"Lại đây." Mark nói, tôi tiến lại để được giúp cởi các cúc áo ở cổ.

"Chật quá."tôi nói, rồi di chuyển cổ để em ấy cởi dễ dàng hơn.

"Anh béo lên."

"...Thật?" tô dừng lại và nghiêm túc hỏi Mark.

"Có vẻ như thế." Mark nói sau đó cởi được cúc áo ra. Tôi xoay xoay cổ 1 chút, cảm thấy mình có thể dễ dàng thở hơn rồi.

"Anh có nên đi tập gym với em không nhỉ?" tôi hỏi.

"Em bỏ từ lâu rồi." Mark bảo.

"Em đã nói anh là anh đang béo lên."

"Nhưng đâu có bảo rằng điều đó không tốt đâu."

"Hmm... quên không hỏi em thích style nào." tôi nói rồi tiến về phía Mark cho đến khi sát sạt và cố gắng quan sát em ấy trong khoảng cách hẹp này.

"Daddy hoặc anh trai cũng được?"

"Ừm, được."

"Thế style nào?"

"Cái nào cũng được, là anh thì đều được." Mark nói rồi đẩy tôi ra xa, thế nên tôi ngừng trêu và chỉ cười hài lòng.

"Ừm. Câu trả lời rất xứng đáng." tôi nói rồi hôn nhẹ lên chóp mũi Mark. Mark thì tánh đi rồi nheo mắt nhìn tôi.

"Đi tắm đi."

"Em đang đưa anh đi tắm?"

"Vậy là anh không ôm ai, không đứng cạnh ai khác hả? Em cũng không rõ lắm." câu nói của em ấy khiến tôi nhận ra luôn ý định của chàng trai này. (Rồi câu này là gì? Dịch mà k hiểu mẹ gì hết.)

"Anh đi ngay đây, đi ngay bây giờ, ngay lập tức đây." tôi nói và tóm lấy 1 cái khăn tắm quàng qua vai và nhanh chóng đi vào phòng tắm vì cái nhìn ác liệt của Mark hướng về phía tôi.

Tôi không tốn nhiều thời gian để gột rửa cơ thê mệt mỏi của mình. Tuy nhiên, điều khiến tôi mất nhiều thời gian là chuẩn bị những lời cần nói với người đang đứng chờ bên ngoài. Đầu tiên là liên quan đến Ploy. Nhưng tôi không quá lo lắng lúc này vì chẳng có chuyện gì xảy ra ở đó cả. Giờ tôi có thể thoải mái mỉm cười với cô ấy và không hề nghĩ ngợi gì cả. Với vấn đề thứ 2, nó nghiêm trọng hơn vì nếu Mark nổi giận thì tôi sẽ không biết phải làm thế nào để giải hòa với em ấy cả.

"Cái áo xanh của anh đâu nhỉ, mất tích đâu rồi?" tôi quay lại hỏi Mark. Em ấy đang nằm chơi điện thoại nhưng bật dậy thắc mắc nhìn tôi.

"Em mặc áo xám." Mark nói rồi nhìn xuống cái áo của tôi mà em ấy đang mặc.

"Ồ, thế nó chạy đi đâu rồi nhỉ? Cái áo xanh mà lần trước em mặc ý."

"Ồ, đâu nhỉ?" em ấy bước tới lục tìm cái áo mà tôi nói ở tủ quần áo của tôi, nhưng tôi chắc chắn với em là em chẳng thể tìm thấy nó đâu, vì tôi đã giấu kỹ trong góc tủ rồi.

"Em thấy không?"

"Mới mấy ngày trước em còn thấy mà." makr nói rồi cúi sâu vào tủ để tìm. Còn tôi thì bước lại gần em ấy hơn/

"Em..."

"Hử?"

"Mark." tôi gọi, rồi vòng tay qua eo em ấy kéo người về phía tôi, nhưng không để em nhìn thấy tôi.

"Gì? Anh nhờ em tìm áo của anh cơ mà." 1 tấm lưng mỏng manh, tấm vải mỏng tang dính vào lồng ngực ấm ướt của tôi, phía dưới Mark còn đang mặc quần đùi, còn tôi thì chỉ quấn 1 tấm khăn ngang hông.

"Anh cần nói chuyện với em." tôi thì thầm vào tai em.

"Vậy anh nói đi." Mark nói, giọng em run run hơn bình thường, và tôi cũng biết rằng ôm em ấy từ phía sau như thế này chính là kiểu mà em ấy thích. Em ấy thích kiểu ôm như thế này, mặc dù em ấy chưa từng nói với tôi, nhưng tôi vẫn biết điều đó.

"Anh sẽ nói cho em biết." tôi nói, đặt 1 nụ hôn lên phần cổ em.

"Nào nào, không được." Mark nói với chất giọng khàn khàn, rồi cố gắng di chuyển ra xa, nhưng tôi đã ôm cứng eo em khiến em không thể di chuyển được, miệng tôi khẽ di chuyển, nhẹ nhàng đặt lên làn da em những nụ hôn, tận hưởng mùi hương dễ chịu của em cho đến khi tôi không muốn em ấy rời đi dù chỉ là 1 chút.

"Anh chẳng được nhận bất cứ phần thưởng nào." tôi nói, đề cập đến điều tôi mong muốn trước đó, rồi nhấn xuống 1 nụ hôn mạnh mẽ.

"Ừm... nói cho em biết."

"Hmmm."

"Cần gì thì nói cho em biết."

"Anh đang yêu cầu phần thưởng mà." tôi thương thảo, rồi nhẹ nhàng xoay người em lại nhìn tôi.

"Vee." Mark nói như thể đang van lơn cầu xin tôi nói cho em ấy điều quan trọng kia trước. Nhưng tôi không thể, nhìn khuôn mặt của em tôi càng nhận ra mình không thể nào nói được.

"Anh cần nhận được phần thưởng của anh trước." tôi nói và Mark chỉ thở dài có vẻ như không vui, nhưng em vẫn tiến lại phía tôi.

"Hừ."

"Uh..." 1 nụ hôn mà tôi không phải là người khởi xướng rảy ra. Em ấy tiến đến, môi kề môi tôi, em ấy phải kiễng chân lên 1 chút, nhưng điều đó không hề quan trọng vì tôi cũng cúi xuống để đón nhận em ấy, vòng tay qua eo ôm em ấy như mọi lần trước của chúng tôi. Lần này, Mark là người bắt đầu trước, và thật sự khiến tôi rất vui vẻ.

"Đủ rồi." Mark nói sau khi buông ra, nhưng mà cậu nhóc này không thể cưỡng lại được vì nụ cười của tôi, và rồi lại tiến đến môi tôi cùng nhau chiến đấu tiếp.

"Hmm?"

"Um." lần này thì tôi thật sự nghiêm túc.

Tôi thực sự hôn em Mark, không giống như mọi lần là chỉ di chuyển môi qua lại, lần này tôi ấn môi mình thật sâu vào đôi môi em, hơn nữa, Mark cũng không lùi lại hay nhượng bộ, chỉ đáp lại nụ hôn của tôi, mời gọi tôi để tôi thưởng thức vị ngọt không chỉ của đôi môi 2 đứa.

Khuôn miệng xinh đẹp đó khép mở, và tôi kịp chen lưỡi vào. Ngay khi đầu lưỡi chạm nhau, Mark đã quấn lấy tôi, trêu chọc lẫn nhau, dùng miệng nghiền ép lẫn nhau thật sâu, cái nhịp độ này tạo cảm giác thật sự phấn khích, khiến chúng tôi chạm đến mọi ngóc ngách trong khoang miệng đối phương. Tôi đã không làm điều đó chỉ vì tôi muốn có được em ấy. Vâng, tôi tham lam, và tôi rõ ràng rất muốn em ấy. Nhưng tôi cũng làm vậy vì muốn em ấy cùng đạt được hạnh phúc. Đó không chỉ là về nhu cầu riêng của cá nhân, mà còn về cả địa điểm và thời gian thích hợp cho cả 2 đứa.

"Nói cho em." Mark nói với tông giọng đầy đen tối, nhưng tôi vẫn chỉ lắc đầu.

Tôi tiếp tục rúc mặt vào hõm cổ makr. Hôn em ấy nhiều đến ức Mark phải ngước cổ lên để tôi có thể hôn em ấy dễ dàng hơn.

Lưng Mark tiếp nối với cánh cửa tủ, khuôn mặt điển trai của Mark hơi cúi xuống nhìn tôi, trong khi tôi cũng thích thú cắn mút cần cổ em và nắn bóp làn da thịt mềm mại của Mark.

"Uh... Vee."

"Vâng?"

Bang

"Mark." thay vào đó tôi giật mình vì Mark xoay người tôi ép lại về phía cánh cửa tủ. Tôi có thể cảm nhận được sự mát lạnh của chất gỗ dọc theo sống lưng của mình, rồi tôi gọi tên em lần nữa,trong khi em chỉ cúi xuống nhìn tôi.

"Ừm?"

"Urg." miệng em ấy áp xuống bờ ngực tôi, gặm cắn tôi như cách tôi đã làm, điều này lại 1 lần nữa khiến tôi nhận ra rằng chơi đùa với phần cơ thể này thật sự tuyệt vời, và Mark cũng thấy tôi cảm nhận như thế nào khi em ấy chơi đùa với đầu ngực của tôi cho tới khi nó nóng ran lên và ngứa ngáy làm tôi hoàn toàn không thể giảm bớt cảm giác kích thích nãy.

"Mark" tôi rên lên, tôi đã hoàn toàn thất thủ, bởi vì Mark không hỉ chiếm hữu bờ ngực tôi, mà bàn tay nghịch ngợm đó cũng đã trượt xuống xé toạc cái khăn tắm tôi đang quấn quanh hông. Em ấy đẩy đẩy nó, rồi nắm lấy thứ đó, để tôi cảm nhận được sức nóng của lòng bàn tay của mình, và thực chất, tôi còn muốn cảm nhận được nhiều hơn thế.

"Giờ có thể nói cho em biết chưa?" Mark nói, đôi mắt xinh đẹp của em nhìn tôi, như ra lệnh cho tôi, như van lơn tôi, 1 cảnh tượng mà tôi có thể chưa bao giờ được chứng kiến, hoặc ít nhất là rất không thường xuyên nhìn thấy, vì cách em ấy nhìn tôi lúc này khiến con tim tôi loạn nhịp.

"Anh sẽ nói," tôi nói. Vấn đề tôi muốn nói với em ấy, những lời tôi đã chuẩn bị giờ đã hoàn toàn tan biến khỏi não tôi. Tất cả những gì tôi nhận thức được giờ này là tim tôi cứ đập loạn nhịp theo sự di chuyển đầy chậm dãi của bàn tay của Mark trên thứ đó của tôi.

"Anh Vee à."

"Mark, anh muốn nhiều hơn." tôi nói, nhưng Mark không hề đếm xỉa đến, hoặc giả như em ấy không hề có chút cảm thông nào. Khuôn miệng xinh đẹp đó vẫn chỉ nở 1 nụ cười như cũ, và bàn tay đó vẫn cứ di chuyển nhẹ nhàng như khi nãy, thậm chí còn chậm hơn cả khi nãy.

"Hơn thứ gì?" Mark hỏi, khóe miệng nhếch lên và để lộ ra chiếc răng nanh 1 chút, khiến tôi biết rằng, sexy à, vợ tôi còn hơn cả sexy đấy.

"Mark."

"Nói chuyện."

Tôi gần như ngã khuỵu xuống khi ngón tay em ấy dịch đến đỉnh của thứ đó của tôi, rồi chỉ xoa nhẹ, rồi ấn xuống 1 chút, nhưng cũng  đã đủ khiến tôi muốn khuỵu ngay lập tức.

"Nói chuyện,"

"Anh... phải đi làm."

"Đã biết."

"Đầu năm sau." tôi nín thở sau khi nói xong, và những gì nhận lại là sự im lặng hoàn toàn.

Mark đã giải phóng chỗ đó của tôi hoàn toàn khỏi sự mắc kẹt hay khó khăn. Bàn tay tôi vốn đang đặt trên ngực em trượt xuống bám vào em, đôi mắt xinh đẹp đầy quyến rũ trước đó phút chốc chuyển sang tức giận, rồi đổi thành 1 điều gì đó mà tôi không lý giải được.

"Mark." tôi không thể nhìn thấy, nhưng tôi hiểu được.

Tôi hiểu ra khi em ấy khuỵu gối xuống và ngậm lấy thứ đó của tôi. Tôi hiểu ra khi em ấy không từ từ bình thản như mọi khi mà ngậm thẳng thứ đó vào, dùng lưỡi đảo qua đảo lại khiến cho tôi suýt tắt thở. Đó là điều khiến tôi nhận ra Mark đang trừng phạt tôi.

Phần thưởng tốt nghiệp?

Tôi không muốn bị chết trong tay Mark ngay ngày hôm nay khi mà còn quá nhiều thứ dang dở, tôi muốn 2 đứa có thể nói chuyện với nhau lần nữa.

"Mark, nhẹ thôi, Mark." tôi đã cố gắng di chuyển ra xa, nhưng không thể. Eo tôi thì càng muốn tiếp tục chuyển dịch về phía miệng Mark hơn. Và khi lẽ ra tay tôi phải đẩy em ra thì cuối cùng lại kéo em vào mỗi lúc một gần hơn.

Tôi buông ra khi lưỡi Mark quét qua phần đầu của thứ đó, nhưng thay vì di chuyển ra chỗ khác thì em ấy lại làm ngược lại, và làm tôi lơ đãng đắm mình vào sự ấm áp đó lần nữa.

Mark buông tôi ra và ngồi bệt xuống sàn nhà trước tủ quần áo. Đôi mắt xinh đẹp nâng lên nhìn tôi, rồi nhanh chóng quanh đi và nhìn vào đôi tay chính mình, khóe miệng em ấy vẫn còn dấu vết của vệt trắng sữa do tôi để lại.

"Thằng nhóc chết tiệt này," tôi khẽ mắng em, rồi đưa tay để lau đi chất dịch đó, nhưng Mark ngoảng ngay mặt đi, rồi tự lấy tay mình lau.

"Không cần anh bận tâm." chết tiệt, tôi biết chắc mình sẽ sớm đi đời thôi.

"Mark, trước tiên phải nghe anh nói đã."

"Không nghe, dừng lại ở đó được rồi." Mark nói rồi ném lại cho tôi cái khăn tắm, nhưng tôi chỉ cầm lấy và giữ, đôi chân khi nãy đã chôn chặt vào nền nhà thì nay lon ton theo sau vợ lên giường. Nếu em ấy thực sự muốn dừng lại thì em ấy đã khiến tôi đi đời ngay tại đây rồi. Nhưng giờ thì tôi gặp rắc rối lớn rồi, em ấy tức giận, rồi trừng phạt tôi bằng cách khiêu khích, rồi sau đó khiến tôi không thể làm gì hơn được nữa.

"Anh định hôm nay nói với em. Anh xin lỗi nhưng anh không biết phải mở lời như thế nào." tôi đứng ở cuối giường nói, nhìn Mark, em ấy vẫn đảo mắt đi chỗ khác, điều này cho thấy em ấy còn đang rất kích động. Ngay cả chuyện tôi đang trần chuồng đứng trước mặt em ấy cũng không hề ngại ngùng chút nào.

"Vừa rồi anh đã nói với tôi thế nào?" Mark nói.

"Em... đã yêu cầu anh."'

"Và rồi 1 tháng sau anh có cho tôi thời gian để thích ứng với điều đó hay không?"

"Anh xin lỗi, anh xin lỗi mà." tôi chỉ có thể nói ra câu đó vì không còn thứ gì khác ngoại trừ xin lỗi. Tất cả những gì tôi có thể làm là nằm xuống, đưa tay về phía em ấy nhưng lại không đủ can đảm để ôm lấy em, để hôn lấy em, vì tôi còn sợ bị trừng phạt hơn.

"Anh, chết tiệt." Mark nói, ánh mắt em ấy nhướng lên nhìn tôi, và tôi chỉ có thể thừa nhận lầm lỗi của mình.

"Em có thể đến đó thăm anh."

"Không phải chuyện đó, lẽ ra anh nên nói thẳng chuyện này trước." lời Mark nói khiến tôi câm lặng ngay lập tức.

"Anh..."

"Đừng động đến em cho đến khi em cho phép." Mark nói rồi đẩy tôi nằm bắt chéo chân trên giường, rồi Mark cũng ngồi thẳng lên người tôi.

"M... Mark, anh nghĩ."

"Câm miệng."

"Dạ." làm sao em ấy có thể mong tôi im lặng khi mà mặt sau mềm mại của em đang hạ xuống, nuốt lấy của tôi và siết chặt, nhẹ nhàng di chuyển đến mức tôi gần như không tài nào thở nổi

Mark dừng lại đôi chút, đúng lúc đó tôi cũng từ từ mở mắt ra,

Mở mắt ra nhìn Mark khi chúng tôi làm tình thật sự là 1 sai lầm lớn về mặt tinh thần. Giống như tôi đang chạm tới thiên đường ngay trước mắt, nhưng địa ngục cũng lại đang đón chờ tôi trở lại cái hố đen tăm tối của nó. Mark đang thoát chiếc quần đùi của mình xuống, đứng trên giường, ngay trước mắt tôi, trong quá trình từ từ cúi xuống và thoát khỏi trói buộc.

"Em..."

"Hử?"

Sau đó công việc xoa nắn thịt thà của chúng tôi lại bắt đầu lần nữa. Tôi vẫn ở nguyên chỗ cũ, nhưng từ chỗ bị bắt chéo chân thì bây giờ tôi lại dạng chân ra để đỡ lấy người đang đè mình xuống. Hai cánh tay của tôi đặt sang 2 bên thân, tôi định không làm điều này đâu, nhưng cái nhìn của vợ mình cho tôi biết giờ tôi phải làm thế, và vì vậy tôi mặc kệ như vậy dù thực ra tôi rất muốn giơ tay lên bắt lấy em ấy, xoa nắn bóp nghẹt em ấy, nhưng mà ánh mắt đầy sức đe dọa trừng phạt đó lại không cho phép. Điều đó đã quá đáng lắm rồi, nhưng giờ em ấy còn dùng ánh mắt để chế giễu tôi, khiêu khích tôi dù chẳng đi đến đâu.

"M...Mark, anh chết mất." tôi thực sự sẽ chết thật đấy, nếu em ấy chí trong vài phút nữa làm bất cứ điều gì hơn thế,tim tôi sẽ nổ tung mất thôi.

"Ha." em ấy chỉ cười, ánh mắt đầy vẻ mãn nguyện, ngoài ra thì chẳng còn gì khác, không còn bất cứ mong đợi gì nữa.

"Mark, anh xin đó." tôi cầu xin Mark lần nữa, nhưng Mark chỉ cứ thể tiếp tục.

Cả 2 chúng tôi cứ tiếp tục rên rỉ, tuy mỗi người theo 1 lối riêng, nhưng chính tôi lại có phần dữ dội hơn, vì đến giờ Mark vẫn chưa hề nói gì, cứ tiếp tục đay nghiến tôi cho đến khi tôi sắp chết mới thôi. Em ấy ổn định lại cơ thể rồi nhún nhảy trên cơ thể tôi.

Sự mềm mại ấy lại nuốt chửng lấy tôi, tôi ngước nhìn em, từ cơ bụng cứng cáp đến viền cổ xinh đẹp, rồi đến khuôn mặt điển trai đó đang ngẩng lên cố gắng hít thở. Rồi Mark vòng tay qua 2 bên vai tôi, vuốt ve cổ tôi rồi luồn tay vào tóc tôi rồi giật mạnh khi tôi đẩy vào hoàn toàn.

"Mark."

"Urgh."

"Bình tĩnh."

"Um."

"Cục cưng, bình tình nào, anh thuộc về em mà, Mark."

"Câm miệng. Im đi."Tôi đã nhân nhượng hết nấc dưới mọi hình thức rồi. (bản gốc là cút đi)

Tôi chỉ có thể chống cánh tay của mình trên giường để giữ vững tiết tấu mà Mark đã tạo ra. Nêu tôi buông tay bây giờ thì tôi sẽ ngã hẳn xuống. Mà nếu điều đó xảy ra thì tôi chết chắc, chết mất xác, vì Mark không cho phép tôi nằm xuống giường. Vợ tôi là thế, tôi chỉ cần giữ nguyên tư thế này, cho dù mãnh liệt đến mức tôi có sắp chết đi chăng nữa thì tôi cũng phải trung thành với tình cảm của em ấy.

"Mark."

Tôi bí mật di chuyển eo mình, nhưng Mark nhận ra và đưa mắt xuống nhìn trừng trừng tôi. Bàn tay em ấy nắm lấy tóc tôi kéo căng đến mức tôi phải ngửa mặt nhìn lên.

"Đã bảo đừng nhúc nhích."

"Vâng." miệng tôi nói, tuy nhiên tim tôi vẫn cứ không ngừng rộn ràng.

"Anh. Chết tiệt, đồ khốn nạn." Mark phàn nàn.

"Em yêu. Anh muốn được hôn, P muốn hôn." tôi nói rồi hướng mặt về phía Mark, lúc đầu thì có vẻ Mark muốn từ chối, nhưng cuối cùng thì cái tay nắm lấy tóc tôi lại di chuyển đến cổ rồi kéo tôi vào trước khi dùng miệng mình nghiến ngấu miệng tôi.

Mới vừa rồi tiết tấu còn trùng điệp mạnh mẽ, giờ thì trở lên chậm dãi và dè dặt hơn.

Mark khẽ di chuyển eo mình để tôi ép khuôn miệng 2 đứa vào gần nhau, hôn nhau, và trao đổi tình yêu của chúng tôi dành cho nhau. Không phải là giận dỗi, giờ em ấy chỉ muốn nhắc tôi rằng tôi đang thuộc về ai. Tôi cũng muốn điều đó, nụ hôn này của tôi là để minh chứng với em ấy rằng tôi thuộc về em ấy. Vẫn như mọi khi, nhưng lần này cảm xúc gia tăng, vì chúng tôi đang nghĩ đến khoảng thời gian tới khi chúng tôi phải xa nhau.

"Vee..."

"Ừm, Mark..." chúng tôi lên đỉnh cùng 1 lúc. Nhưng rồi Mark thả lỏng và càng di chuyển mạnh mẽ hơn khiến tôi muốn lên cơn đau tim, ngay cả khi em ấy nhấc người lên và rời khỏi tôi, cảm giác thật tuyệt, giống như đang bay trên thiên đường trước khi từ từ trôi xuống 1 lần nữa vậy.

Tôi tiến đến và hôm Mark, cậu chàng đang hổn hển thở trước mặt tôi. Thực sự tôi không muốn tra tấn em ấy chút nào, nhưng mà tôi hiện tại lại cần 1 nụ hôn. Vì rằng Mark quá là khêu gợi, ngoài ra thì chúng tôi vừa trải qua cuộc ân ái, thế nên tôi muốn nhấn mạnh điều đó. Tôi muốn em ấy biết rằng không chỉ tôi thuộc về Mark, mà Mark cũng cũng chỉ thuộc về 1 mình tôi mà thôi.

"Vee."

"Anh xin lỗi vì đã nói với em quá chậm, xin lỗi em." tôi khẽ hôn lên  má em và nói.

"Em không giận."

"Anh thực sự sai rồi ạ."

"vâng."

"Nhưng lúc nãy em trừng phạt anh quá nhiều."

"Lúc nào chứ?"

"Anh suýt lên cơn đau tim đó." tôi lặp lại, và em ấy chỉ mới nhận ra được điều này, vì giờ em ấy mới bắt đầu đỏ mặt.

"Đủ rồi..."

Tôi hôn thật mạnh vào má Mark, rồi lần nữa ngồi an tĩnh nhìn em, nhìn sâu vào đôi mắt em để nói rằng tôi thuộc về em, và quá khứ của tôi đã qua rồi. Tôi sẽ bảo vệ em ấy khỏi quá khứ tổn thương, và tương lai của tôi là em ấy. Nó thuộc về 1 mình Mark, vì em có thể cho tôi sự quyết tâm, em khiến tôi muốn đạt được 1 điều gì đó, hơn thế nữa, để tôi có thể được chăm sóc em tốt hơn và nuông chiều em nhiều hơn.

"Em yêu anh." Mark bày tỏ tình yêu giữa sự im lặng của 2 chúng tôi. Chỉ có tiếng điều hòa chạy đua cùng tiếng trái tim đập mạnh mẽ đến mức tệ hại của tôi, nó còn chạy nhanh hơn cả luồng gió từ điều hòa phả ra.

"Anh cũng yêu em, rất rất yêu em." tôi nói khi tiến lại phía em ấy lần nữa.

Chúng tôi hôn nhau, đôi môi quyện lấy nhau đến mức không còn khoảng cách, rồi bám víu nhau thật lâu, đủ lâu để cả 2 có thể nghe được tiếng con tim chính mình, sau đó đôi môi lại di chuyển, lại hôn nhau đắm đuối, thay cho mọi lời nói ngọt ngào, thay cho hàng trăm hàng ngàn từ yêu thương trong tim cả 2. Chúng tôi đều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net