CHAPTER 17: YÊU THƯƠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
về việc chúng tôi đến cùng một nơi, em ấy không yêu cầu tôi đưa  đến một nơi sang trọng hơn. Chỉ là hải sản bình thường thôi, nhưng với tôi, càng lúc càng cảm thấy ngọt ngào hơn.

"Anh bóc tôm cho em nhé?" Tôi hỏi.

"Thế thì anh chẳng cần phải ăn gì nữa đâu, "Mark nói, đặt con tôm vào đĩa của tôi.

"Ngon quá."

"Anh đã quên món mà anh đã gọi rồi à?" Mark nói, mắt anh ta tránh né tôi.

"Chà, gần như đã quên rồi, nhưng có người đã đến nhắc," tôi nói, nhìn em ấy, nhắc tôi về những gì em ấy đã làm.

"Ồ, anh thật sự đã quên?"

"Đừng cố tỏ ra hài hước, hãy giải thích cho anh lý do tại sao," tôi nói .

"Em chỉ muốn đến gặp anh." Mark cười nói, trong lòng có lẽ đã biết tôi không còn giận, tôi không thể cứ giận em ấy mãi. Ngay cả sau những gì đã xảy ra ngày hôm qua.

"Em thật thông minh nhỉ? Tự mình nghĩ ra chuyện này à?" Tôi đã nói.

"Thông minh cái gì?"

"Không nói."

"Ồ!." Tôi có thể nói gì để không trở nên tự phụ? Tôi đã bảo rằng không còn gì khác, chỉ đẩy con tôm về phía Mark, còn Mark thì từ từ mở miệng nhận lấy.

"Ăn đi, anh không nói đâu."

"Wr ... in ... wu"

"Ăn thật ngoan," tôi cười nói trước bộ dạng trẻ con của em

Rrrr

"Trả lời trước đi, "Mark nói, và vì vậy tôi đặt con tôm chưa kịp bóc hết xuống và nhấc điện thoại lên.

"Sao thế?"

'Cậu có thể quay lại phòng làm việc một chút được không? Vì tôi cần phải đi gấp.' Giọng người đang nói nghe thực sự lo lắng, khiến tôi cau mày.

"Có chuyện gì vậy Tay?"

'Tôi phải về nhà, có lẽ tôi sẽ đi đến thứ Hai. Nhờ cậu trông giúp.' Tay nói.

"Cậu cần về nhà?" Tôi lặp lại, mặc dù trong đầu tôi biết tôi sẽ giúp bạn tôi vì nếu công việc của tôi còn thì cậu ấy sẽ giúp. Cậu ấy sẽ đưa tay ra như vậy.

'Đúng thế, tôi gửi nó cho cậu rồi. Tôi đã lập một kế hoạch làm việc rồi sau đó thứ 3 tôi sẽ trở lại. Người đó là anh trai tôi. chết tiệt!'

"Ok,để tôi làm cho'

'Cậu có thể đến ngay bây giờ không? Tôi cân phải đi luôn.'

"Có gấp như vậy không?" Tôi hỏi ngược lại.

"Anh ấy làm một cô gái nào đó có thai, tôi cần phải quay lại và nói chuyện với mẹ tôi." Tôi im lặng một chút trước sự bực tức của bạn mình, nhưng chuyện đó lớn nên tất nhiên là đáng lo. Tôi nhìn lên Mark trước khi trả lời.

"Ok, tôi đến ngay."

"Công việc à?" Mark hỏi.

"Phải, Tay cần anh về đưa chìa khóa cho anh," tôi nói.

"Ồ, không sao đâu, dù sao thì em cũng no rồi, "Mark nói.

"Ừ? Vậy thì đi thôi." Tôi biết rằng đồ ăn rất ngon, và tôi biết rằng Mark vẫn muốn tiếp tục ăn, nhưng tôi rất vui vì em ấy hiểu và coi trọng công việc của tôi, đến mức em ấy đã ngừng ăn để chúng tôi có thể đi luôn.

Tôi nhận chìa khóa từ Tay và lắng nghe khi cậu ấy giải thích cặn kẽ công việc cho tôi, trước khi bước đến xem những gì còn dang dở và gật đầu hiểu ý, cố gắng động viên khi nghe cậu ta lẩm bẩm nói.

"Những vấn đề của anh ấy lại làm phiền mọi người một lần nữa." cậu ta nói.

"Anh ấy là anh trai của cậu, "tôi trả lời.

"Ừ. Cảm ơn mọi người rất nhiều. Tôi thực sự xin lỗi vì đã làm gián đoạn chuyện của 2 người." Tay nói rồi quay lại nhìn Mark.

"Không sao mà." Mark mỉm cười đáp.

"Ok, tôi đi đây," Tay nói, trước khi vẫy tay với tôi.

"Ở nhà anh ấy có chuyện sao?" - Mark hỏi, mắt nhìn theo Tay.

"Ừ, anh nghĩ anh trai của cậu ấy đã làm cho 1 người mang thai" tôi nói những gì tôi biết.

"Ồ ... em không hiểu, tại sao phải làm to chuyện như vậy?" Mark nói.

"Thì nếu đó là chuyện mang thai thì lớn rồi."

"Thật tốt là em không thể vì nếu không, anh sẽ thấy mình trong tình huống nghiêm trọng đấy, "Mark mỉm cười nói.

"Buồn cười lắm phải không? Nếu như em có thai thì bố anh sẽ phải bán nhà để thu xếp mọi thứ cho em, ông ấy sẽ không thể đợi đến khi anh có thể tự mình kiếm đủ tiền." Tôi đã nói.

"Nhưng có con cũng sẽ rất tuyệt, đúng không?"

"Em muốn nuôi chúng?" Tôi hỏi Mark, nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu

"Bố mẹ của chúng ta đã rất hạnh phúc mặc dù đúng là đó sẽ là một gia đình trọn vẹn." Mark nói khi đang nhìn tôi.

"Nó không liên quan đâu Mark, chỉ cần em và anh, vậy là đã hoàn chỉnh rồi phải không?" Tôi nói lại.

"À vâng."

Rrrr

Tin nhắn LINE của tôi vang lên, làm gián đoạn cuộc trò chuyện u ám của chúng tôi. Người gửi tin nhắn khiến tôi càng suy nghĩ nhiều hơn. Tôi nhìn Mark sau khi đọc tin nhắn, và em ấy bước đến gần tôi và nhìn vào màn hình. Bạn trai tôi ngước mặt lên nhìn tôi sau khi đọc đoạn tin nhắn ngắn ngủi, cảm xúc của chúng tôi không khác gì nhau, vừa mông lung, vừa bàng hoàng, không ngờ lại phải nghĩ đến chuyện này.

Ploy : Vee, em có thai rồi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net