2.Gọi dậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ tên chương  mà tôi đã mất 1 hôm đó mấy bác ạ =))

Không biết dịch nên tôi dựa tranh mà tự nghĩ fic , lười tạo ra chủ đề lắm tại tài viết lách không tốt lắm =<

Đọc vui vẻ nha  ~ Cảm ơn vì #6 và #12

---------------------------

Như mọi hôm , em và mẹ em lại thức dậy thật sớm rồi làm bữa sáng cho cả nhà . Việc này cũng chẳng lạ lẫm gì trong Casita nữa . Em phụ mẹ nấu ăn xong liền đi làm nhiệm vụ đánh thức mọi người dậy , như bao lần em vẫn ngân nga một bài hát mình tự sáng tác ra để chào một ngày mới tại gia đình Madrigal . 

Chị Luisa cũng đã dậy từ sớm để tập thể dục , em mở hết cánh cửa này tới cánh cửa khác . Nhưng đến phòng Bruno thì thấy cậu vẫn chưa có ý muốn thức dậy lắm . Cả nhà hình như đã dậy hết , nghĩ tới việc trễ bữa sáng thì em đến hết kéo anh xuống giường rồi lại hét vào tai anh nhưng người cậu này có vẻ đang rất lười . Em xíu nữa là nhịn ăn sáng luôn chứ chẳng đùa .

.

.

Sau khi dọn dẹp xong đống bát đũa chất hàng đống kia em ung dung đi lấy con thú nhồi bông trên bàn khâu lại . Chắc con báo của Antonio đã cắn vào con thú bông này rồi . Em khâu rất chuyên nghiệp , đang khâu được một nửa con thú thì Camilo mang vẻ mặt hậm hực đập tường đi vào .

-" Chị Mirabel , chị có nghĩ rằng mình quên thứ gì không ? "

Em vẫn đang chăm chú với con thú bông , chẳng để ý tới câu hỏi của cậu chỉ vu vơ trả lời

-" Chị nhớ là không quên gì đâu "

Camilo tức tới mặt nổi hắc tuyến , chỉ cần gõ cửa thôi có cần quên cậu đến qua bữa sáng như vậy không . Dolores đứng ngay ngoài cửa , cô đang nói chuyện với Mariano thì nghe tiếng động ở phía Castia liền chào người mình thương về hóng chuyện đã . 

-" Chị quên gọi em dậy mà vẫn ung dung vậy sao ? "

Cậu nhắc tới đó thì em mới giật mình toát mồ hôi hột , bảo sao hôm nay cô thấy mình quên quên cái gì đó mà lại không nhớ . Hóa ra là lo tới bữa sáng mà bỏ đói cậu trên phòng . Em thấy không ổn nên cắm cúi khâu nốt con thú bông trên tay , cậu giật giật mắt .

-" Chị bỏ đói em mà vẫn không định xin lỗi là sao "

-" Được rồi , chị làm Apera cho em nha ! "

Em cố gắng tìm cách chối tội với cậu em bằng cách làm cậu ta nguôi giận . Dolores đứng ngoài cứ cười cười , không ngờ vẻ mặt cậu khi bị đói ăn là vậy sao đáng yêu quá đi . 

-" Chị Dolores thấy thằng em bị vầy vui lắm sao "

Đã đang quạo lại còn bị cười nữa chứ , tức nổ não cho mấy người coi .

---------------------------------------------

Xin lỗi tại tôi lười ra chương mới nên giờ mới có . Tôi đang học vẽ nên quên mất mãi tới tầm 4h chiều mới mò dậy viết cái oneshot ngắn cùn cũn này =<

Cảm ơn vì đã đọc tới đây ~ Nhớ góp ý để tôi viết tốt hơn nha



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net