chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hải về khách sạn mặt hải ục một đống  hải và hậu ngồi dưới sảnh cùng mọi người
Tòn: sao mặt ục một đống vậy
Hải: bị dật chồng
Ỉn: ai giám dực chồng bồ hải
Hậu: trả có ai cả là con của em hải nãy giờ bị ăn 2 quả bơ của các con
Hải(quế): bữa nào cho tụi tao đi nữa
Hậu: ok luôn mà có bé tội lắm anh mới đẻ ra bị mẹ bỏ ngoài sọt rác
Mạnh: má đứa nào ác vậy
Hải: về tới đây còn nhắc con nữa
Tòn: ôi thằng này tưởng như nào ruốc cuộc ganh với con
Hải: kệ em bị ăn bơ nãy giờ hơi bị bật rồi đấy
Hậu: thôi nào
Hải: hứ
Hậu lắc đầu bỏ lên lầu
Hải: hứ cứ không nói gì thích thì đi luôn đi
Hậu từ lầu nói vọng xuống
Hậu: ghen ai không ghen đi ghen với các con 2 năm tôi không gặp các con nhớ thì hỏi thăm liên quan gì tới các con hả
Hải: mắt gì em quát tôi
Hậu: ghen tuông vớ vẩn
Hậu bỏ xuống bỏ đi
Hải: nè giỏi đi được đi luôn đi đừng quay về
Hậu: được tôi đi luôn cho vừa lòng mấy người
Ba(hải) từ ngoài bước vào
Ba(hải): không chịu được nó thì ly hôn đi để nó đi lấy vợ
Papa: không được ly hôn
Hậu: tại sao
Papa: hậu con bình tĩnh tại đừng quá kích động con không tốt cho con
Hậu: mặc con đi
Tòn: mày đừng chọc nó kích động
Hải: tại sao
Hậu: thuốc thuốc khó thở quá
Papa: thuốc con để đâu

Hậu: con không nhớ con
Papa: đứa nào chạy lên phòng lấy ba hủ thuốc nhanh lên lấy ba cái khăn sạch để hậu không cắn lưỡi
Hậu: ba có khó thở lắm rồi
Lâm: thuốc của hậu nè ba
Papa đúc viên thuốc vào cho hậu
Hải: hậu bị sao vậy
Papa: nó ở bên đó bị kích động không hiểu ly do mỗi lần như vậy trong dòng 3-7 tháng trong quá trình này không được kích động
Hậu: anh hỏi làm gì đi về lấy vợ đê
Hải: nè nói gì vậy hả hông thích thì ly hôn đi đừng nói ở bên đó 3 tháng không gọi được 1 cuộc chắc có đứa nào ở đó rồi
Papa: đó là lúc nó nhập điện thoại không gọi được
Hậu: tôi kiếm tiền về cho anh anh nỡ nói như được ly hôn thì ly hôn
Papa: con đừng kích động không tốt đâu
Hậu: ảnh có bao giờ quan tâm con nghĩ gì bệnh gì ảnh đều không hề hay biết gì cả
Hậu nói sức câu thì cậu dịn tim mình
Papa: đừng kích động nữa đau rồi đúng không
Hải: em
Bị tòn dữ lại
Tòn: mày hạ cái tôi xuống đi nó đã hy sinh mày rất nhiều
Papa: đừng tự làm hại bản thân
Hậu: con chịu đủ rồi ba gia đình anh ấy gặp những con nyc gian diều với thằng Toản
Hải: mấy nyc giải quyết hết rồi mà
Hậu: anh quên 1 đứa
Hải: phương
Hậu: đúng lúc ở bển nó xem giết tôi 7 lần được chưa
Hải: sao không nói giờ mới nói
Hậu: anh có quan tâm gì tới tôi đâu nói cũng bằng thừa
Phương từ xa đi đến
Phương: anh hải
Hải: cút
Phương: sao mày lại còn sống
Hậu: ba con xin phép lên phòng trước
Hậu bỏ lên phòng
Papa: con lên với nó luôn đi ba sợ nó nghĩ quẫn
Hải: dạ
Vừa mở cửa hải bị cái gói bay lại hên chụp kiệp hải đi vào khóa cửa lại
Hậu: anh đi ra ngoài đi tôi không muốn nhìn thấy anh nữa đi
Hải: cho vợ xin lỗi mà
Hậu: anh đi đi o đau quá
Hải: sau vậy
Hậu: thuốc thuốc
Hải móc trong túi lọ thuốc papa đưa hải đúc cho hậu
Hải: đỡ chưa chồng
Hậu: được rồi anh ra ngoài đi
Hải: hông vợ hông đi
Hải ôm hậu lại
Hậu: chồng sợ lắm chồng sợ lắm
Hải: sao vậy
Hậu: cô ta xuất hiện ở khấp mọi nơi
Hải: chồng đó chỉ là ảo giác thôi
Hậu: hông chồng sợ lắm chồng rất sợ
Hải: đi ngủ cho thoải mái tinh thần
Hậu: à um
Hậu ngủ được 1 giấc thì hậu ngồi dậy im lặng đi lên sân thượng papa thấy kỳ lạ papa cùng mọi người đi theo xem thử hải quay qua không thấy hậu vừa ra khỏi phòng thì mọi người kêu đi theo đi lên thấy hậu đang ngồi khóc dao để kế bên chân đầy máu hậu thấy papa lên liền chạy lại
Hậu: ba ơi con sợ
Papa: chỉ là ảo giác thôi con
Hậu: con vô dụng lắm phải không papa con thua cuộc rồi phải không papa con mất hải thật rồi phải không
Papa: con không vô dụng con chưa thua con còn hải
Hậu: con mất hải thật rồi hải không hiểu con hải la con hải luôn nói con không tích sự gì hải nói con ngoại tình
Papa: không có đâu tại papa chưa nói cho hải biết con nhập viện nên hải hiểu nhầm thôi con còn có các con con nữa con thương chúng nó lắm đúng không con phải sống hải đã dắc papa tới đó chúng nó luôn nhắc tới con, con  về phòng với hải đi con
Hậu: dạ
Papa: ba băng vết thương cho con
Hải cùng mọi người đứng dưới nghe hết tất cả mọi người vỗ vai hải tất cả đi xuống papa và hậu đi xuống hậu
Hậu đi xuống thấy hai người đang ngồi khóc hải liền chạy lại quỳ
Hậu: vợ đừng khóc chồng biết chồng vô dụng vợ đừng khóc nữa
Hải: chồng không vô dụng chồng cũng không mất vợ
Hậu: chồng chồng
Hải: nào đi mua trà sữa ui
Hậu: um chồng đi
Hải: vợ hun cái nào
Hải kéo hậu hun vào má. Hậu đi mua về thì thấy hải đang phương hậu làm rớt ly trà sữa trên tay hải đẩy phương ra táng cô ta 1 cái chạy về phía hậu
Hải: không như chồng nghĩ vợ không có phản bội chồng đâu
Hậu: tôi hiểu mà anh không thương tôi thì anh nói ra đại đi đừng có mà ngoài nói thương mà sau lưng thì như vậy tôi mệt lắm anh để tôi yên đi
Hải: không như chồng nghĩ đâu
Phương: đúng đó tôi yêu hải tôi muốn như thế đấy anh chia tay với hải đi để tôi thay anh chăm sóc hải và đẻ cho hải 1 đứa con
Hậu: được chúc hai người hạnh phúc
Hậu tháo dây chuyền và nhẫn ra đưa cho hải và quay mặt bỏ đi
Tòn: có khi nào nó tới thăm con không hay mày thử đi xem
Hải: giờ này là 7h rồi chùa không mở cửa đâu em không biết hậu sẽ đi đâu thường thường là ra bờ hồ rất dễ kiếm từ lúc bị gia đình và my thì hậu không còn tới đó nữa từ lúc nhận con thì là chùa nhưng em không biết hậu chịu được không
Phương: anh nên chia tay anh ta đi là vừa anh ta không có tích sự gì hết á không đẻ được lấy về tốn cơm
Hải đi lại táng cô ta
Hải: cút ngay cho tôi
Cô ta với vẻ mặt vui mừng đi về. Hậu đi cũng được 2 ngày gọi không bắt máy buổi tối mọi người ngồi dưới sảnh chuẩn bị tập trung để đá chận đấu giao hữu với Indo vào 2 tháng sau hậu từ ngoài bước vào
Hải: chồng đi đâu mấy ngày nay giờ mới về (đi lại ôm hậu)
Hậu: buông ra tôi về vì trận đấu tránh ra (mặt hậu lạnh)
Hải: sao chồng nói chuyện như thế
Hậu đẩy hải ra ngồi xuống ghế hải định ngồi vào lồng nhưng bị hậu đẩy ra kế bên định khoác tay thì bị hậu hất ra nắm tay thì hậu buông không thèm nhìn ngó hải dù chỉ một lần
Papa: trận đấu giao hữu sắp tới chúng ta ta tập tăng giờ và thêm buổi chiều ai rảnh thì tập thêm phòng vẫn như cũ hậu con cần phải kèm hải con vì đó chính là vũ khí quan trọng của chúng ta lần này bắt chính sẽ là Trường
Hậu: con biết rồi
Add: chú tấn trường vô tuyển lâu rồi mà giờ mới nhắc mình ghi không phải sự thật
Papa: vậy các con ngủ đi mai tập sớm
Cả đội: dạ papa mình thi sân nhà à
Papa: um
Trên phòng hậu đã tắm xong do mỗi phòng được thêm một cái mền hậu lấy trong tủ ra đặt gói ôm chính giữa
Hậu: giường chúng ta chia làm hai phần anh ngủ bên này tôi ngủ bên này cấm dược qua cái gối này ( mặt lạnh)
Hải: sao ngủ được
Hậu: anh tập làm quen đi (lạnh)
Hải: sáng mai kêu vợ dậy nha
Hậu: không tự dậy (lạnh)
Hải: ơ
Do hải không quen cứ chồm qua ôm hậu mà bị hậu hất tay ra không thèm quan tâm tới hải


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#0519