PN (1) : Kịch bản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến đột nhiên up một bức hình hai đôi tay đan xen vào nhau cùng một dòng cảm nghĩ ngắn 'Hạnh phúc'. Khiến fan của anh cứ nghĩ anh lén lút kết hôn khóc lóc đòi sống đòi chết để rồi phát hiện đó chỉ là một bài hát trong phim sắp sửa công chiếu.

"Lần này anh sẽ đi công tác bao lâu?"

Tiêu Chiến vừa thu dọn đồ cho Vương Nhất Bác vừa hỏi.

"Khoảng 3 ngày, em có muốn mua gì không?" - Vương Nhất Bác vừa lật xem báo cáo vừa đáp.

"Nếu em nói không, anh sẽ không mua sao?" - Tiêu Chiến đứng dậy đi đến ôm Vương Nhất Bác từ phía sau.

Vương Nhất Bác đặt báo cáo sang một bên kéo lấy tay anh. Ôm lấy bờ eo thon Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến bằng một ánh mắt dịu dàng đầy yêu thương.

"Em đoán xem."

Nằm trong lòng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến nở một nụ cười nhẹ bàn tay vuốt ve khuôn mặt hắn. Đứa trẻ với những suy nghĩ khác thường ngày nào cuối cùng đã trưởng thành.

"Tại sao anh không nói cho em nghe lại bắt em đoán?"

Vương Nhất Bác nắm lấy tay anh đặt lên đó một nụ hôn.

"Nghịch ngợm."

Tưởng tượng so với thực tế chính là một trời một vực. Vương Nhất Bác tuy rằng cũng có ngọt ngào đấy nhưng không đến mức khiến người bình thường trở thành bệnh nhân tiểu đường.

"Anh Chiến, em mới viết xong một kịch bản mới. Anh có thể giúp em kéo lượt xem không?"

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến chớp chớp mắt nói.

"Đưa kịch bản anh xem đã."

Kịch bản Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến không phải kịch bản phim truyền hình mà là kịch bản phim ngắn kết hợp với nhạc. Mỗi khi nhân vật nói ra sẽ lồng một bản nhạc vào.

"Em định quay nội dung này thật à?"

Kịch bản thì cũng không gì mới chẳng qua là hơi máu cún một chút.

"Ừa, chúng ta dợt thử một chút xem."

Vương Nhất Bác nhanh chóng đứng dậy tìm thêm một người hổ trợ.

"Bác Bác, con thật sự sẽ cho ba chọn nhạc theo ý thích hả?"

Vương ba được tuyển trở thành người bấm bài hát, Vương mẹ đóng vai diễn viên quần chúng. Lam Trạm làm đạo diễn phụ trách luôn quay phim.

"Mọi người chuẩn bị xong chưa?"

Vương Nhất Bác sau khi sắp xếp xong mọi thứ thì cùng Tiêu Chiến bắt đầu vở diễn thử.

Kịch bản 1 :
• Tiêu Chiến vai anh rể tra nam.
• Vương Nhất Bác vai em vợ tiểu tam.
• Bối cảnh : Quán nước.

'Diễn'

Tiêu Chiến : Nhất Bác, em hẹn anh ra đây có chuyện gì thế?

Vương Nhất Bác : Anh Chiến, chúng ta chia tay đi.

Tiêu Chiến : Vì sao?

Vương Nhất Bác : Chị em.... chị ấy.... có lẽ đã ... phát hiện ra ... chuyện của hai chúng ta rồi...

/Đôi ta ở trên tình bạn, ở dưới tình yêu/

Tiêu Chiến : Không thể nào (bộ dạng vô cùng kinh ngạc)

'Cắt'

Vương mẹ một khán giả phi thường có tâm lên tiếng.

"Hai đứa diễn cái gì nó hấp dẫn hơn một chút đuợc không?"

Vương Nhất Bác thở dài, đem kịch bản vứt đi sau đó nhìn Tiêu Chiến.

"Chúng ta mỗi người tự phát huy được hay không?"

Tiêu Chiến gật đầu xem như đồng ý với đề nghị này của hắn.

Kịch bản 2 :
• Tiêu Chiến vai anh rể tra nam.
• Vương Nhất Bác vai em vợ tiểu tam.
• Bối cảnh : Quán Cà Phê.

'Diễn.'

Vương Nhất Bác : Anh Chiến, anh hẹn em ra đây có chuyện gì thế?

Tiêu Chiến : Nhất Bác à, anh có việc này muốn hỏi em.

Vương Nhất Bác : Chuyện gì? Anh nói đi.

Tiêu Chiến : Tối qua em đã đi đâu?

/2h sáng anh gọi em không bắt máy, không một tin nhắn từ tối qua/

Vương Nhất Bác : Anh Chiến, em cũng đã lớn rồi. Chuyện của em không cần quản.

Tiêu Chiến : Vương Nhất Bác, sao em có thể nói thế với anh hả?

Vương Nhất Bác : Tại sao tôi không thể nói thế với anh? Anh và tôi bây giờ đã chẳng còn quan hệ gì cả.

/Một người từng thương nhiều thế rồi cũng hoá ngươi dưng./

Tiêu Chiến (kích động) : Nhất Bác, người anh yêu là em, anh đến với chị em chỉ vì tiền thôi.

/Vì ham mê giàu sang Kiều bán đi hạnh phúc đời mình./

Vương Nhất Bác : Tiêu Chiến đã bao nhiêu năm rồi mà anh vẫn chưa thay đổi lời nói dối này sao? Anh còn định dùng nó để lừa gạt tôi bao lần nữa đây.

Tiêu Chiến : Nhất Bác, chúng ta lại như trước đây có được không? Anh biết là anh sai rồi.

Vương Nhất Bác : Không, anh không sai, người sai là tôi đây nè. Là tôi khờ tin vào những lời đường mật của anh bắt đầu một mối quan hệ không rõ ràng.

'Đôi ta ở trên tình bạn, ở dưới tình yêu.'

Tiêu Chiến : Nhất Bác, em hãy nghe anh giải thích.

Vương Nhất Bác : Giải thích? Tôi nghĩ anh nên để lại những lời đó nói với chị tôi kìa. Chào anh./ nói xong bỏ đi/

Tiêu Chiến /ôm đầu đau khổ/

'Cắt'.

Người hô cắt lần này là Vương ba, ông cảm thấy kịch bản thế này quá thiếu không gian để ông mở nhạc.

"Hai đứa không thể diễn dài thêm một chút hay sao? Làm lại đi."

Thế là đêm hôm đó Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến phải diễn đi diễn lại kịch bản này. Tiêu Chiến dù sao cũng là diễn viên chuyên nghiệp nhập vai nhanh xuất vai cũng nhanh chỉ tội cho Vương Nhất Bác nhập diễn quá sâu xém chút nữa cho rằng bản thân thật sự là tiểu tam.

End /PN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net