Chương 8: Như thế tôi càng tiện ( H rất nhẹ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đừng....đừng...nghịch ah ~" cô khó chịu ôm nó.
" cô à ~~ " nó ngồi lên người cô cười nguy hiểm.
" này này, tôi còn giáo án chưa làm xong em mau tránh ra." cô cố gắng né tránh nó nhưng cũng vô ích mà thôi.
__dục cự còn nghênh. Cô thật là.....dễ thương chết được.__nó nhìn gương mặt đỏ lự của cô mà vui vẻ nghĩ.
" em muốn cô." nó nắm cổ áo kéo đến gần thì thầm vào tai cô.
" ư...." cô có chút ngượng liền lùi về sau.
" cô ~~" nó hôn nhẹ vào gò má cô.
__trời ạ, mình để đứa nhóc thua mình cả 10 tuổi đè mình sao?! Sau này mặt mũi tui nên để đâu đây! Không phải mình nên là người chủ động sao?!__cô loạn tâm nghĩ.
Cả người cô nhũn ra như nước chỉ biết bám lấy nó. Đôi mắt đầy dục vọng của nó nóng rực nhìn lấy cô. Người cô  liền căng cứng cả người, làm nó ngồi trên người cô mà nén cười.
__cô đây là gì?! Sợ em ăn sạch cô sao?!__nó giật giật khóe môi nhìn cô đang nhắm tịt mắt chờ chết.
" được rồi, cô thả lỏng đi. Em chưa ăn cô lúc này đâu." nó nheo mắt vui vẻ với chiến tích của mình.
Cô lúc này mới dám mở mắt ra nhìn thấy gương mặt đểu cán kia liền muốn trút giận.
" cô sợ em sao?!" nó đưa tay áp vào tai của cô mũi chạm mũi hỏi.
Ánh mắt đầy ý cười nhìn thẳng vào đôi mắt nai tơ của cô.
" em đang đùa tôi sao?!" cô vươn tay bắt lấy cái cằm của nó đẩy ra xa.
" hahaha. Em làm sao dám." nó vui vẻ sáp mặt lại gần.
" mau bỏ cái móng của em ra ngay." cô gương mặt không cảm xúc bảo nó.

Nó cảm giác cả cơ thể đều sắp bị cô đem đi quăng ra cửa sổ. Nó chỉ biết cười "haha" ngu ngốc kéo tay đang đặt trên bụng dưới ấm áp kia của cô về. Bản thân thật muốn mọc cánh bay lẹ khỏi đây.
" haha. Em đi lấy chút sữa cho cô ha. Ha ha." nó giả ngu đứng dậy định rút lui.
" em chạy không thoát đâu." nó vừa đứng dậy khỏi giường liền bị cô kéo trở lại.
Cô leo lên ngồi trên người nó, gương mặt nhỏ kia lúc xanh lúc đỏ sau lại trắng. Làm cô liền muốn vồ đến ăn sạch nó.
__không phải cô muốn trả thù đấy chứ?! Em em cũng chỉ làm....__nó đại não quá tải đang khởi động lại.
" cô...chúng ta bình tĩnh ngồi lại nói...cái tư thế này quá mức... Mập mờ đi..." nó chống lấy người cô cố giữ khoảng cách.
" hừm...em nói xem. Em bao nhiêu lần ăn đậu hủ của tôi rồi hả?! Đến giờ tôi lấy lại một ít coi như chúng ta huề." cô hứng thú nhìn nó.
__không không phải là muốn ăn sạch em chứ. Em là trẻ vị thành niên đó.__nó hoảng loạn dãy đạch đạch như cá chết cạn.
Cảm giác mềm nhẵn trên môi làm cho nó chẳng còn sức để suy nghĩ gì nữa rồi. Đại não tạm ngừng hoạt động. Cảm giác non mềm chui vào trong miệng, nó liền vươn người cố tóm lấy viên kẹo ngọt kia mà mút lấy.

Cô bị nó mút lấy đầu lưỡi tê dại truyền đến đại não. Cả người liền như có ai châm lửa vào, nóng rực bụng dưới đều khó chịu.

Cô nhẹ nhàng dụ chiếc lưỡi nhỏ về phía mình, nó chỉ đăm đăm nghĩ về viên kẹo ngọt liền ngoan ngoãn bị dụ dỗ, đến lúc phát hiện mình mắc bẫy của cô cũng chỉ có thể chờ chết mặc cô ôn nhu thăm dò bên trong nó.

" ưm" đến lúc không khí bị cô đoạt sạch thì nó mới dùng giọng mũi phản kháng. Cô luyến tiếc rời khỏi nó, đôi môi bị mút đến có chút sưng lên. Lưỡi nó thì cứng đờ cả rồi, hơi thở gấp gáp tham lam hít lấy không khí. Gương mặt ửng đỏ ngực không ngừng phập phồng chính là muốn người đến ăn sạch.

Nó sớm bị cô châm lửa thành công rồi, cả người đều cảm giác như bị kiến căn bức rứt không thôi. Cô chạm đến đâu nơi đó đều nóng rực thật mẫn cảm.

" ân ....khó chịu." nó như mèo nhỏ kêu liền rên lên.

" hảo. Tôi giúp em." cô đưa tay kéo chiếc áo kia thoát li.

Tay từ bụng nhỏ vuốt ve một hồi, tay nhẹ nhàng chạy lên phía trên vùng đồi chưa phát dục hoàn toàn kia.

" em....sao em không mặc nó?!" cô có chút ngượng nhìn nó.

Nó 'phốc' một cái mặt liền đỏ như tôm hùm nhỏ.

" thực....thực...ra mặc hay không cũng như vậy?! Không khác biệt." nó ngượng chín mặt đưa tay che lấy đôi mắt chẳng dám nhìn ai nữa rồi.

__cô nói đến đồ lót nó liền đỏ cả mặt rồi.__sau này em còn phải làm sao sống đây.

" hảo. Như thế tôi càn tiện." cô cười gian xảo liền đưa tay đến chạm vào 'vùng bằng phẳng' khiến nó run rẫy một trận.
em nhìn tôi này." cô đưa tay kéo tay nó đang che mắt kia ra.
"Ân." nó ánh mắt lấp lánh nhìn cô.
Cô mút lấy cổ nó, nhẹ nhàng cắn cắn liếm da mềm kia liền xuất hiện lên màu hồng nhạt in lại. Cô vui vẻ gặm nhắm cái cổ sau đó là xương quai xanh nho nhỏ kia. Nó chỉ biết xụi lơ ưng theo cô mà di chuyển.
Cảm giác trên tay, thứ mềm non của trẻ vị thành niên chưa hoàn toàn phát dục, trên lại nhìn đến 2 điểm kia liền nổi lên ý xấu. Cô nhẹ nhàng liếm lấy nó, vờn đùa giỡn ngậm lấy điểm nhỏ kia. Một lúc đùa bỡn không ngờ cái chưa phát dục kia thực sự có phản ứng lại.
" em nói xem nó thực sự có phản ứng này." cô đưa tay sờ sờ lấy điểm nhỏ đã thay đổi chơi đùa.
" ân..ư..không...cho..cô..ư nói." nó bị cô trêu đùa đến sắp phát điên rồi.
Lần đầu cảm nhận cảm giác khoái cảm lạ lẫm này khiến nó khó mà thích nghi huống chi cô lại đang cô ý nói những lời khiêu gợi kia.
Cô thấy nó tư thế cam chịu kia liền lớn mật đưa tay chuyển đến đùi mà sờ sờ. Nó lúc này mới thanh tỉnh chút ít, tay cô đang trong quần nó chạm đến....

" ân..cô!!" nó hoảng túm chặt lấy bàn tay hư hỏng
" em còn không chịu buông vũ khí đầu hàng?" cô cười khuynh quốc khuynh thành với nó.
" không buông! Cách mạng chưa thành không thể buông vũ khí ah."
__chính là chưa ăn được cô liền chết vì cách mạng lật cô chưa thành công.__nó trong lòng đều là hừ hực quyết tâm.
Cả người cô sớm đều là dục vọng chiếm lấy. Bây giờ nó lại muốn đốt lửa rồi chạy sao?!
" em muốn tự cởi hay tôi cởi đây?!" cô cho nó quyền dân chủ.
" không không.....không cởi ah~~" nó liều chết cầm chặt quần.
Cả hai đang chiến tranh cao trào thì tiếng mở cửa thu hút sự chú ý của cả 2.
" thất lễ, ta chỉ đưa Cục Thịt Bò đến. Tạm biệt."  Bright cái đầu vàng phía sau cánh cửa bối rối để lại lời nhắn rồi bỏ chạy đi mất.
Cả hai mất một lúc định thần lại thì đã sớm cao chạy xa bay.
" ngao ngao." con mèo ba tư trắng nuốt mập mạp đi đến bên 2 người.
" ân. Chúng ta nên đi kiếm gì ăn thôi." nó gượng đỏ mặt với lấy áo thun mặc vào.
Cô cũng không nói gì chỉ biết vỗ trán rời khỏi người nó, cả hai ăn ý không ai nhắc đến cái vấn đến này nữa.
__có phải hay không mặt ta đều đem cho chó ăn rồi. Tôi vừa mới thấy cái gì kia. 2 người.....___Brightvừa lái xe vừa ra sức hét loạn.
___________________
" ừ uh" nó giọng điệu nghiêm túc nhìn cô.
" giới thiệu với chị đây là Cục Thịt Bò. Năm nay Cục Thịt bò đã 4 tuổi rồi, em nhặt nó lúc đi lạc." nó tự hào giới thiệu cục thịt bò với cô.
" ngao ngao." Cục Thịt Bò hướng cô đến ngửi ngửi chút liền đem móng bám lấy cô.
" này này cục thịt bò. Em có thể có chút tự trọng không?!" nó tức giận quát mắng.
" em mắng nó nghe hiểu sao?!" cô có chút buồn cười khi thấy nó ghen với Cục Thịt bò.
" nó nghe hiểu đấy. Cái con mèo chết kia, mau cút khỏi cô ấy có nghe không? Cô ấy là của tao?!" nó giận chân lần nữa mắng.
" này cục thịt bò rất thích chị sao?!" cô hứng thú vuốt ve con mèo mập kia.
" ngao ~" cục thịt bò được cưng nựng liền ngoan ngoãn nằm yên.
" này trong bếp có thịt bò đấy mau đi." nó từ trong bếp đi ra chán ghét nhìn cục thịt bò.
" ngáo" cục thịt bò nghe đến thịt bò liền bỏ người chạy lấy của phi thân vào nhà bếp lấy thức ăn.
" cô thấy chưa ? Nó nghe hiểu mà, cô đừng tin nó, nó hay ăn vạ lắm."
" chủ nào tớ nấy thôi." cô cười cười nhìn nó kể tật xấu của cục thịt bò.
" meo meo." từ ngoài cửa dưa chua đi chơi cũng đã trở về.
" em làm sao?!" em chính là thích ăn vạ với cô đấy.
Nó tức giận giả chết nằm đè lên người cô.
"Xoảngxoảng....méo...ngáo..ngao..meo" bên trong nhà bếp ồn ào khiến 2 người phải vào xem.
Bên trong đều bị đảo lộn cả rồi, 2 con mèo một trắng một đen đem nhau ra vật.
" ân. Hình như 2 đứa này nó không hợp nhau lắm nhỉ." nó cạ cạ cô đang ngây người nhìn 3 con mèo kia chiến.
" chắc vậy rồi." cô ngơ ngác nhìn bọn chúng chiến tranh.
_____________________________
Thế là cả 2 quyết định phải tách 2 đứa đó ra, mỗi người chăm 2 con dưa chua do nó phụ trách còn Cục thịt bò liền đưa cho cô chăm.
" cô chăm cục thịt bò đi, dù sao thì nó cũng dễ nuôi. Nó không nghe lời liền bỏ đói nó đi." nó ghét bỏ nhìn Cục Thịt Bò bám dính lấy cô.
" huhu. Chỉ có em mới yêu chị." nó ôm dưa chua cưng nựng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net