kết hôn(oneshot)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một cung điện xa hoa nọ. Từ cửa sổ đến nhưng chiếc bình hoa, nơi đâu cũng toát lên vẻ sang trọng không nơi đâu có thể sánh bằng. cánh cửa lớn bước vào. Thảm đỏ trải dài từ cửa đến đại sảnh, nơi mà chiếc đèn lấp lánh ánh kim được treo gọn gàng ngay giữa trung tâm nơi mà một lát sẽ nhảy múa, cạn ly chúc mừng một cặp đôi mang thân phận danh giá.
Em mặc một chiếc váy cổ điển, thật sự phải gọi là tuyệt đẹp, kết hợp kiểu tay phồng cùng vòng eo nhỏ nhắn làm cho em lại càng đẹp hơn khi mặc chiếc váy này

Em lựa chọn những trang sức, những thứ đi kèm phải thật đẹp và đắt tiền cho chính ngày trọng đại của đời em. Còn gì vui sướng hơn khi em được cưới người mà em thầm thương trộm nhớ
Bên phía của gã thì mọi thứ đều đã được sắp xếp. Gã mặc một bộ vest màu trắng cùng tông màu váy mà em mặc, sự sắp đặt của gia đình khiến gã khá rất khó chịu
Cho dù có từ chối bao nhiêu lần thì cuối cùng gã cũng phải cưới người sau này sẽ nằm chung giường mà chẳng có yêu thương hay thiết tha gì cả.
Hôn lễ bắt đầu. Tiến nhạc du dương êm ái, hai con người bước từ phía lầu đối diện đi xuống khoác tay nhau bước xuống trung tâm của bữa tiệc. Em hạnh phúc làm sao khi người em yêu đang khiêu vũ cùng em trước bao nhiêu con mắt mến mộ, trầm trồ của người xung quanh. Mọi người cạn ly rồi bữa tiệc bắt đầu, tiếng nhạc, piano, violin, tiếng kèn cứ thế nối tiếp nhau tạo thành một bản nhạc động lòng người.

Em đã mong chờ cái ngày này từ rất lâu rồi. Từ cái ngày mà em gặp gã, hai người chỉ mới là đứa con nít, em đã nghe được gã đánh piano và kể từ lúc đó không biết từ khi nào em đã mến mộ gã. Em còn biết gã có thích một cô gái nông thôn nghèo

Ngay từ lúc đó em đã đem lòng câm thì cô gái đấy. Em đã xin ba mẹ cho em được đính hôn với gã, chờ đến khi lớn em sẽ trở thành vị hôn phu của gã

Em mệt mỏi bước về căn phòng. Thay bộ đồ cồng kềnh ra, nhìn vào gương em mới thấy em đẹp làm sao. Đột nhiên, gã bước vào phòng em mà nói linh tinh tên cô gái nông thôn đó

"merry à..em có biết tôi nhớ em đến nhường nào không..ực"

Gã đã say lắm nên em cũng đành dìu gã lại giường em nằm nghỉ

Em buồn lắm chứ khi biết vị hôn phu ngay ngày trọng đại gọi tên người con gái khác trước mặt em nhưng em cũng quen cảm giác đấy rồi. Em bảo người hầu dìu gã về phòng
Ngồi thẫn thờ trước gương. Rốt cuộc em không tốt ở đâu? Em có địa vị, học thức, tiền tài, quyền lực nhưng vẫn chẳng bằng cô gái nghèo chẳng biết có đủ tiền đủ để ăn ngày ba bữa không nữa!

2 tháng sau ngày trọng đại
Gã vẫn tỏ vẻ quan tâm em trước mặt người khác nhưng khi họ quay đi gã lại lạnh lùng với em, ngó lơ những gì em nói, em làm. Gã thường đi ra ngoài từ lúc sáng sớm đến tối mịt. Em biết gã đi đâu, làm gì, với ai. Em đã từng hỏi gã nhưng đáp lại một câu lạnh lùng

"cô chẳng có quyền hành gì để tôi phải báo cáo việc tôi đi đâu cả Emma à!"

Em đau lắm chứ. Rồi dần dần em chẳng dám hó hé dù chỉ một từ, gã thì vẫn cứ thế kể cả mưa to, gió lớn gã cũng đều đi ra ngoài đều đặn như thế
Em bệnh gã cũng thèm hỏi han một câu. Tới bây giờ việc động phòng em còn chả biết nó là gì nữa

 Một hôm nọ, một chàng hoàng tử nước láng giềng sang đây hỏi han về tình trạng hiện tại của em, chàng là một người yêu sau đậm em nhưng rồi cũng bị em từ chối. Giờ hối hận thì em cũng chả thay đổi được gì


Một hôm nọ, lúc đang ngủ. Em cảm thấy khó thở, mở mắt ra thì lửa đã lan ra khắp căn phòng. Em tìm chiếc cửa sổ nhưng đã quá muộn, em hít quá nhiều khói mà ngất ra đó. Em đã chết sau vụ hỏa hoạn mà vẫn chưa biết ai đã là người châm ngòi đốt
Chắc đây là cái giá mà em phải chịu khi chia rẽ đi một cặp đôi yêu sâu đâm và làm làm tổn thương người yêu em 

Mong là kiếp sau em sẽ lại là một cô gái nhỏ tìm kiếm tình yêu của đời mình, mong chờ cả hai sẽ thật hạnh phúc


(Xin lỗi các bạn đọc truyện này của tớ nhé. Tớ không giỏi viết truyện nên nó có cái kết lãng xẹt mong các bạn đọc với tâm trạng vui vẻ, đưa ra lời khuyên để tớ rút kinh nghiệm cho lần viết truyện tiếp theo tốt hơn)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net