Đám cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày tốt, hai bà mẹ quốc dân của chúng ta lần lượt lôi những đứa con quý tử của mình dậy để chuẩn bị. Sau khi mọi thứ xong xuôi, mọi người đến trường cưới. Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm ra phía sau hội trường để trang điểm. Thợ trang điểm nhìn một lượt từ trên xuống dưới của Đinh Trình Hâm, tấm tắc khen:

- Chậc! Cậu này quá xinh đẹp rồi, trang điểm làm gì nữa. Tốn mĩ phẩm!

Một lúc sau, một người mang đến hai bộ lễ phục thật đẹp mắt. Vải polyester đen bóng, trước ngực có gắn hình một bông hoa nhỏ xíu. Áo sơ mi trắng tinh, phẳng lì. Hai người thay lễ phục xong rồi bước ra. Mọi người ai cũng khen đẹp. Sau đó, ai cũng phải đi làm việc của mình chuẩn bị cho lễ cưới.

Đinh Trình Hâm đứng trước chiếc gương lớn, cầm hai vạt áo kéo kéo cho phẳng, tạo dáng các thứ trước gương, miệng cười mỉm:

- Haha, đúng là đại soái! Ta đẹp số hai không ai số một!

Mã Gia Kỳ thấy vậy, cà khịa:

- Xời! Thứ đã không có nhan sắc thì chớ tự cao. Chẳng bằng cái móng chân của người ta mà còn bày đặt...

Đinh Trình Hâm quay ngoắt lại:

- Gì đấy? Anh nói gì? Tôi mới đẹp nhất nhá! Đại soái thế này, gái theo hàng đàn!

- Đẹp á? Tôi cười vô mặt cậu. Tôi mới là soái ca!

- Tôi thì có! Tên đê tiện!

- Đê tiện? Nhìn lại mình đi rồi hãy phán!

Hai người lao vào túm áo nhau, vừa cãi vừa đánh. Đinh Trình Hâm dẫm vào chân Mã Gia Kỳ, anh cũng không vừa, đạp một phát vào đùi cậu. Cậu nắm tóc anh, anh cầm hộp phấn áp vào mặt cậu. Cậu đạp vào bụng anh, vớ lấy cây lau sàn chĩa vào mặt, hét lớn:

- Cấm động thủ! Anh làm gì tôi đánh gãy chân!

Mã Gia Kỳ cầm thỏi son ném về phía Đinh Trình Hâm làm cậu quay mặt nhìn theo, rồi nhanh tay tước vũ khí của đối thủ. Đinh Trình Hâm bây giờ mới kịp nhận ra, nghiến răng ken két:

- Tiện nhân!

Đinh Trình Hâm chạy tới nắm cà vạt của Mã Gia Kỳ, xoay ra đằng sau và kéo:

- Hahaha, chết chưa?

- Ặc... ặc... ng... cậu làm gì thế? Ch... chết... tôi... rồi...

- Chịu thua đi là vừa!

Vừa dứt lời, bỗng một người hầu chạy vào. Đập vào mặt cô ấy là hình ảnh Mã Gia Kỳ đang la hét í ới, đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch, còn Đinh Trình Hâm mặt trắng bệch do phấn, áo khoác bị rách, hơn hết, cậu còn... thắt cổ Mã Gia Kỳ. Cả hai nhận ra có người đang nhìn thì lập tức trở về trạng thái bình thường, nói khẽ:

- C... cô đừng nói chuyện này cho ai biết nhé! Chúng tôi sẽ đưa thêm tiền lương cho cô. Thật đấy! Nhỉ Gia Kỳ?

Mã Gia Kỳ gật gật đầu:

- Đ... đúng đúng! Chúng tôi sẽ trả thêm. Chỉ cần cô đừng nói với ai là được...

Cô hầu thấy tiền ngay trước mắt cũng gật đầu rồi lủi đi.

Mã Gia Kỳ nhìn đồng hồ, hoảng hốt:

- Chết rồi! Còn 30 phút nữa là tiến hành lễ cưới, làm sao bây giờ?

- Phải tự xử lí thôi chứ làm sao!

Đinh Trình Hâm vào nhà vệ sinh rửa lại mặt, khuôn mặt hoàn hảo lại hiện lên. Mã Gia Kỳ sau khi chỉnh lại đầu tóc xong cũng ngời ngời soái khí. Đến phần thắt cà vạt, anh hơi lúng túng vì có biết thắt đâu. Loay hoay một hồi thì nó ra cái hình thù kì lắm. Hết cách, anh đành cất giọng rời rạc vì mệt mỏi của mình:

- Đinh... Trình... Hâm... giúp tôi thắt cà vạt với... tôi không biết thắt!

Nói xong anh mới sực nhớ ra, lỡ đang thắt cà vạt cậu ta thắt luôn cổ mình thì sao? Chết rồi! Mặt của Đinh Trình Hâm tối sầm, chầm chậm tiến tới. Mã Gia Kỳ xanh mặt, lắp bắp:

- Th... tha cho tôi! Tôi không chọc cậu nữa, thề đấy!

Đinh Trình Hâm giật phắt cái cà vạt, tức tối:

- Tên ngốc! Có cái cà vạt cũng không biết thắt. Đưa đây!

Ngón tay của Đinh Trình Hâm khéo léo thắt chiếc cà vạt đen. Đột nhiên, Đinh Trình Hâm thấy lưng nhoi nhói, đau lắm. Cậu nói:

- Này Gia Kỳ! Anh đấm đấm giúp tôi chỗ lưng được không? Đột nhiên thấy đau đau...

- Ok!

Mã Gia Kỳ đưa tay ra sau,nhẹ nhàng bóp bóp nhấn nhấn vào chỗ Đinh Trình Hâm thấy đau. Đúng lúc này, bà Mã bước vào, thốt lên:

- Trời ơi! Tôi có nhìn nhầm không vậy? Thật tình tứ!

Đôi vợ chồng ( chưa cưới ) giật thót, vội buông nhau ra nhìn mẹ. Đinh Trình Hâm vội vàng phân bua:

- Kh... không phải như bác nghĩ đâu... Bác hiểu lầm rồi!

Bà Mã phẩy tay cười:

- Gọi mẹ đi! Nhưng mà hai đứa không phải ngại, yêu nhau mẹ biết mà. Cứ tự nhiên đi, mẹ không làm phiền nữa. Ơ! Đinh Nhi! Áo của con...

Đinh Trình Hâm ngoảnh mặt ra sau, phát hiện có một cái lỗ to đùng trên lưng áo khoác. Có lẽ lí do cậu bị đau lưng là vì bị cái gì đó đâm qua đây cũng nên. Cậu cởi áo ra, giọng tiếc rẻ:

- Chết rồi, rách mất rồi! Làm sao đây?

Bà Mã liền gọi thợ cấp tốc đưa một cái áo khác đến. Sau đó quay mặt lại:

- Chút nữa thợ mang áo đến, con chịu khó chờ nhé Đinh Nhi! Mẹ đi đây, nhường lại không gian riêng cho hai đứa. 

Rồi bà Mã đi mất. Đinh Trình Hâm liếc Mã Gia Kỳ:

- Mẹ anh kì cục nhỉ?!

- Tôi phát mệt với bà ấy mất!

Ngồi chờ một lúc, thợ cũng mang áo đến. Đinh Trình Hâm khoác chiếc áo mới vào. Cậu trông rất đẹp dưới lớp áo tinh tế. Đã đến giờ lễ cưới tiến hành, Mã Gia Kỳ tất bật chạy ra hội trường trước, không quên để lại một câu:

- Gặp lại ngoài kia!

-  Ừm...

Lễ cưới bắt đầu.

Ba Đinh dẫn Đinh Trình Hâm lên phía bục lễ đường. Lúc này, cậu và anh đứng mặt đối mặt. Tiếng cha xứ vang lên:

- Với sự đồng ý của gia đình, hai con chính thức là vợ chồng. Mã Gia Kỳ, con có nguyện yêu vợ mình - Đinh Trình Hâm đến khi đầu bạc răng long không?

Đinh Trình Hâm sực tỉnh. Gì? Cậu là vợ á? May mà đang ở trên lễ đường chứ không thì ông cha xứ xác định ăn chuối cùng tổ tiên. Mã Gia Kỳ nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Đinh Trình Hâm thì khoái lắm, dõng dạc:

- Có ạ!

Cha xứ hướng sang Đinh Trình Hâm:

- Còn con thì sao?

- Không!

Cả hội trường xôn xao. Ai cũng rỉ tai nhau thì thầm to nhỏ. Bà Đinh trừng mắt lườm Đinh Trình Hâm, làm cậu sợ hãi. Cậu đành trả lời:

- Có ạ! Lúc nãy con đang nghĩ sang chuyện khác nên nói nhầm!

- Được rồi! Bây giờ hai con chính thức là vợ chồng của nhau, hãy trao cho nhau nụ hôn nồng thắm!

Những vị khách vỗ tay ầm ầm, lên tục hét "Hôn đi! Hôn đi!" Mã Gia Kỳ vòng tay qua eo của Đinh Trình Hâm, kéo cậu lại sát mình. Mặt hai người sát sau, một chút nữa là chạm rồi. Đinh Trình Hâm đưa tay che lại, miệng thì thầm:

- Phải giả làm thôi! Anh làm gì thì chết với tôi!

- Tất nhiên! Hôn cậu làm tôi tởm đến già...

- Anh...

Cha xứ thấy hết nhưng cũng không nói gì. Các vị khách tưởng hai người hôn nhau thật, hét ầm lên. Sau nụ hôn giả ấy, cả hai phải chạy đi chạy lại tiếp khách mệt cả người.

--------------------------------------------------------------

Bộ này mãi giờ mới ra chap. Au không hay xem đám cưới nên những gì ông cha xứ nói đều là au tự sắp xếp. Ủng hộ au naof~ 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net