Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: Esper9

Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/34055371

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong mọi người thông cảm.

Tóm tắt:

Người hàng xóm mới trong thị trấn thích đàn ông. Eren đã nghe rất nhiều tin đồn về anh.

*Bác bỏ định kiến, tôn trọng đồng tính luyến ái

*BGM: Dakota - Stereophonics


Eren năm nay chín tuổi, sống đối diện một con hẻm vắng. Gia đình nghèo khó nên cậu không cần đến trường, hàng ngày chỉ chạy khắp phố với bạn bè, cãi nhau với những người mình không thích và suốt ngày mơ mộng. Một buổi sáng, khi thức dậy duỗi người, cậu nhìn thấy một chiếc áo sơ mi phơi ở con hẻm đối diện với cửa sổ.

Eren đem chuyện này nói với Armin và Mikasa. Hai người bạn thân của cậu, những người biết chuyện này sớm hơn và chi tiết hơn cậu, không thêm không bớt mà nói cho cậu biết: có một nữ nam nhân mới chuyển vào ngõ.

"Tất cả mọi người đều nói như vậy," Armin nói, "vì anh ta thích đàn ông." Đôi mắt to hoạt bát của cậu khiến từ ngữ đó có chút u sầu, nhưng Mikasa thậm chí còn tàn nhẫn hơn: "Họ nói hắn là kỹ nam. Có người nói bạn trai hắn đã bắt hắn phải bán thân lấy tiền."

Bình thường thôi, đây là chuyện không còn cách nào khác. Suy cho cùng, Mikasa lớn tuổi hơn, biết nhiều hơn bọn hắn, mà lại suýt nữa đã gặp phải chuyện như vậy - điều này khiến lời nói của Mikasa trở nên rất thẳng thắn và gay gắt. Nhưng Mikasa sẽ không nói dối, ít nhất là trước mặt Eren. Tuy nhiên, Eren vẫn bị sốc trước câu nói này.

"Bán thân...? Vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành một người tàn tật sao!" Eren hét lên, "Phương pháp này quá là ghê!"

Mikasa không nói gì, chỉ nhìn anh bằng ánh mắt như đang nhìn một chú cún con ngây thơ. Armin thở dài và giải thích: "Ý Mikasa là người đó kiếm tiền thông qua tình dục".

"Đó là điều mà Eren và tớ sớm muộn cũng sẽ làm," Mikasa nói thêm.

Vì lời nói của Mikasa mà Eren lẻn vào con hẻm một mình. Cậu muốn nhìn xem tên kỹ nam kia trông như thế nào, nhưng lại không muốn bị mẹ bắt gặp hay bị đàm tiếu nên Eren đi một đường vòng rất lâu và đi đến cuối con hẻm - đó là một ngõ cụt.

Cậu trèo qua tường và rơi vào một ngõ cụt vuông vức. Ngõ cụt sạch sẽ không rác. Eren không biết đây có phải là do người đàn ông kia dọn dẹp hay không, trong ấn tượng của cậu đàn ông không làm công việc dọn dẹp. Nhưng đây là một người không giống đàn ông, một nữ nam nhân. Có lẽ anh ta cũng ngăn nắp như Carla, sẽ ném quần áo bẩn của Eren vào mặt cậu, mắng Eren còn ngái ngủ tại sao lại nhét chúng xuống gầm giường.

Eren tiếp tục đi về phía trước, tay phải cầm một con dao. Cậu nín thở bước đi và nhìn thấy một bộ quần áo mới đang được phơi khô ở đầu ngõ. Đó là một chiếc quần kaki, màu vàng xanh, trông giống như một loại đồng phục nào đó, vì ống quần có in số, trên áo còn có một chiếc huy chương viền bạc.

Trong ngõ không có ai. Cả con đường chỉ có một gian phòng nhỏ xiêu vẹo. Cửa sổ rất cao, chắc được sử dụng để lấy ánh sáng. Ngoài ra còn có một cửa thông gió được nối với tầng hầm để thông gió cho lòng đất. Eren dựa sát vào cửa lắng nghe một lúc nhưng không nghe thấy gì. Cậu nhảy lên, vừa đủ tới gần cửa sổ cao, bên trong mơ hồ có một chiếc ghế gỗ, một chiếc giường nhỏ. Vẫn không nhìn rõ được gì. Người kia có quan hệ tình dục với người khác trên chiếc giường này không? Nhưng điều đó quá... Eren không nói nên lời. Cậu ngủ trên giường riêng, Carla thậm chí không được phép đụng vào. Nếu phải chia sẻ giường của mình với người khác, chịu đựng việc người khác tùy ý sử dụng nó và làm bừa bộn ga trải giường – điều đó thật quá đáng thương.

Eren vẫn đang chìm đắm trong cảm thông, cổ áo liền bị thô lỗ túm lên. Eren đang kiễng chân lên thì bất ngờ bị cổ áo giật một phát, cả người ngã lùi lại, suýt trẹo mắt cá chân. Cậu hét lên "A" một tiếng, quay lại và nhìn thấy một người đàn ông có mái tóc vàng óng. Người đàn ông sắc mặt thẳng thắn hỏi: "Cậu đứng trước nhà tôi làm gì?"

"Anh có phải là người đàn ông đó không?"

"Đừng trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi," người đàn ông nói, như thể anh ta nghĩ mình đã nói cái gì thông minh. Tiếng cười của anh trầm thấp, trầm như tiếng động cơ máy bay. Eren luôn mơ ước sở hữu một chiếc máy bay. Tim cậu đang đập thình thịch như động cơ nên cậu đổi câu hỏi.

"Anh là ai?"

"Tôi là Reiner Braun, cậu có thể gọi tôi là Braun. Cậu là ai?"

"Em gọi anh là Reiner, anh có quyền nói cho em biết, em có quyền không nói cho anh." Eren tuyên bố, sau đó hỏi: "Rốt cuộc anh làm nghề gì?"

Eren không nói thẳng cái từ kia ra, cậu là một chàng trai thông minh.

"Trước kia tôi là lính." Reiner nói, lúc này, trên mặt anh hiện lên một tia đau đớn, ngăn cản anh tiếp tục. Eren cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao ngủ chung giường với người khác cũng rất đau đớn. Nhưng đợi rất lâu, cậu vẫn không có nhận được lời giải thích của đối phương. Cậu không khỏi truy vấn.

"Hiện tại thì sao? Bây giờ công việc của anh là gì?" Eren nói, cậu không thể nhịn được nữa, "Anh có quan hệ tình dục với người khác không?"

Reiner giật mình trước lời nói đó, Eren nhìn thấy râu trên cằm anh run rẩy. Cậu đợi một lúc và nhận ra Reiner đang mỉm cười.

"Tôi không biết cậu nghe từ này ở đâu, nhưng nó được gọi là 'làm tình'". Reiner nói, "Làm sao tôi có thể tùy tiện làm tình với một ai đó được? Đó là điều người ta làm khi họ yêu một ai đó."

Eren đã đổi "quan hệ tình dục" thành "làm tình". Theo Reiner, anh ta có yêu cầu rất cao và sẽ không tùy tiện làm tình, và ý tưởng kiếm tiền thông qua làm tình càng trở nên vô căn cứ. Nhưng những tin đồn ở khu phố đều có cơ sở. Họ nói rằng Reiner là một con quái vật bất nam bất nữ nên thích đàn ông; họ nói rằng Reiner có cơ quan của cả phụ nữ và nam giới, có thể có sữa; họ nói rằng Reiner sẽ quyến rũ đàn ông mạnh mẽ và hút rơi hồn phách của hắn. Đàn ông đi đường đùa nhau bảo rằng đừng tiêu tiền vào nam kỹ nữ! Những người phụ nữ đi đường với ánh mắt cảnh giác, không buông tha bất kỳ sinh vật sống nào bước vào ngõ. Có lần, mảnh quần áo của nhà hàng xóm bị thổi bay, thổi sâu năm sáu thước xuống con hẻm nhưng không ai thèm quan tâm. Bộ quần áo nằm trên nền đất trong ngõ suốt ba ngày, đến sáng ngày thứ tư, cuối cùng cũng không còn nữa. Eren đoán rằng nó đã bị một con mèo lấy mất, mèo hoang thích sưu tầm những thứ đó làm ổ. Nhưng mọi người lại không nghĩ như vậy, người ta nói: Reiner đã trộm bộ quần áo đó và dùng nó xem như đàn ông để thủ dâm...

Eren được mở rộng tầm mắt bởi những lời đàm tiếu nghe đồn này, cậu không biết Reiner còn có năng lực này, cậu cũng không hiểu ý nghĩa của việc làm tình. Khi một người làm tình thì có được tính là làm tình không? Tình yêu có thể được sản sinh một mình? Cậu dễ dàng quen đường lẻn vào con hẻm, dạo này cứ vài ngày cậu lại đến gặp Reiner.

Reiner tình cờ đang ngồi trong phòng và mở cửa cho Eren. Eren lao nhanh vào để tránh không cho ai nhìn thấy, suýt xô đổ ghế nhưng Reiner đã nhẹ nhàng ngăn lại. Trên ghế có hai chiếc cốc đang bốc khói đựng cà phê đang pha. Eren vẫn chưa uống cà phê bao giờ, bố mẹ không cho cậu uống vì nghĩ rằng còn quá sớm đối với trẻ em. Cậu nhìn quanh phòng, bốn phía không thấy ai khác.

"Reiner, cốc này dành cho em phải không?" Eren hỏi.

Reiner lắc đầu giả vờ bất lực. "Theo thói quen, tôi pha hai cốc." Anh nói: "Không thể lãng phí bột cà phê phải không?"

Eren cầm cốc nhấp một ngụm. Cốc cà phê của cậu có rất nhiều đường, khiến nó dễ uống hơn cậu nghĩ. Cậu nhấp một ngụm rồi đặt xuống, câu hỏi còn nóng hơn cả cốc cà phê khiến cậu nóng lòng buột mồm.

"Reiner, anh..." lời nói đến miệng lại quay lại, "Anh trước đây thế nào?"

"Ý cậu là cuộc sống của quân nhân?... Cậu sẽ không muốn trải nghiệm nó." Mỗi lần Reiner nhắc đến chủ đề này, anh đều lộ ra vẻ mặt nghẹn ngào. "Chúng ta còn có thể làm gì nữa? Ngoài việc chiến đấu mỗi ngày."

"Chiến đấu bằng cái gì?"

Reiner nói: "Không có nhiều vũ khí lắm. Chiến đấu bằng mọi thứ. Chúng ta dùng tay, dùng súng, dùng lưỡi lê, dao găm, quần áo. Dùng... cà phê mà cậu đang uống."

Eren nhanh chóng đặt cà phê xuống, nhìn vũ khí kỳ lạ mà không đáng chú ý này. Cậu cầm chiếc cốc, duỗi dài tay và nhìn lên từ dưới chiếc cốc, cố gắng nhìn thấy một chút sức mạnh giết người kỳ diệu, nhưng Reiner đã lấy cốc cà phê khỏi tay cậu.

"Điều đó rất nguy hiểm." Reiner cảnh báo, "Tôi có một người bạn thân, cũng bởi vì làm vậy... mà đã không thể quay về từ chiến trường."

"Chết như thế nào?"

Reiner bị sặc trước những lời này. Cậu tựa hồ muốn cười, nhưng sau đó nhận ra rằng đây là một vấn đề nghiêm trọng. Người lớn luôn coi cái chết là một vấn đề nghiêm trọng, nhưng sẽ quá nhàm chán nếu trạng thái duy nhất của mọi người là sống. Eren nhìn Reiner không chớp mắt, nhìn nỗi đau trên khuôn mặt đó được thay thế bằng sự hài hước đen tối, nổi lên là nỗi u sầu lặng lẽ, xa xăm.

"...Tôi và hắn rất thân thiết." Reiner cuối cùng cũng nói: "Hắn không cao hơn tôi, lúc đó tôi cùng đội với hắn, tôi phụ trách bắn, còn hắn phụ trách nạp pháo. Đầu nòng đặt sát mép chiến hào, hào rất cao, khi nạp đạn đại bác phải kiễng chân và duỗi dài cánh tay."

Eren lắng nghe. Tưởng tượng ra cảnh tượng đó - giơ một quả đạn đại bác lên cao, cao thật cao, giống như một quả bóng bowling, rồi đưa nó vào nòng, chờ Reiner tay mát lanh lẹ kéo nòng súng trường.

"Hắn có mái tóc đen và đôi mắt xanh lục." Reiner chậm rãi nhớ lại, vẻ mặt mơ màng, giống như mô tả thứ gì đó anh nhìn thấy ngang tầm với đường chân trời hơn là nhớ lại nó. "Hay mặc quần áo không vừa vặn, đeo chìa khóa trước ngực... đôi mắt rất to."

Reiner ngừng mô tả. Cuối cùng anh cũng nói: "Cánh tay dang ra của hắn đã bị xạ thủ bắn tỉa ở phía đối diện phát hiện."

Eren chạm vào chiếc chìa khóa trên ngực, cánh tay dường như được tiếp thêm sinh lực. Đó là chìa khóa dự phòng của ngôi nhà, được buộc quanh cổ để Eren không bị mất. Cậu không có thời gian để thắc mắc chiếc chìa khóa của cái xác đã đi đâu, hay hắn đã chết như thế nào. Cậu hỏi: "Reiner, anh và hắn có quan hệ như vậy à?"

"Cái gì?"

"Anh yêu hắn sao?"

Reiner sắc mặt xanh xao lại trắng bệch, trong chốc lát, anh nhìn chằm chằm Eren, tựa hồ như đang cân nhắc nên hạ dao chỗ nào. Có lẽ vũ khí mà Reiner sử dụng trên chiến trường là dao. Eren không sợ dao và thích xem người bán thịt mổ lợn. Thế là cậu hỏi tiếp: "Anh yêu đàn ông sao, Reiner?"

Eren được Reiner cho về nhà vào ngày hôm đó. Có vẻ như qua phản ứng của Reiner có thể thấy Reiner không sẵn lòng trả lời câu hỏi này: Reiner rốt cuộc có yêu đàn ông không, nhất là người có chiếc chìa khóa treo trên ngực. Có nhiều cách để lý giải sự không hài lòng này, chẳng hạn như Reiner tức giận vì những gì Eren nói là mê sảng vô căn cứ. Hay lại chẳng hạn, Reiner tức giận vì suy đoán của Eren hóa ra là đúng và anh bị đâm trúng tim đen, xấu hổ hóa giận. Tuy nhiên, đâm trúng ở đây là trúng cái nào: Reiner yêu đàn ông, Reiner yêu người kia, hay Reiner yêu cả hai? Cậu cuộn người trên chiếc giường nhỏ, cắm tai nghe và nằm ngửa nghe nhạc. Tiếng guitar, tiếng bass gầm gừ vang lên từ loa, Eren lăn qua, đè lên tiếng gầm ở phía dưới.

Reiner ở ngay bên kia đường, đối diện với cửa sổ. Eren khẽ đẩy chăn ra, ngồi dậy nửa chừng, có thể nhìn thấy trong ngõ có ánh đèn. Cậu không khỏi gối lên hai tay và bắt đầu suy nghĩ, Reiner thường ăn uống như thế nào? Có lẽ anh ta mua đồ tạp hóa hay mặc cả ở chợ. Nhưng Eren dường như không nhìn thấy nhà bếp. Có lẽ nhà bếp ở dưới tầng hầm, vậy khi Reiner đi mua đồ, liệu anh có nghe thấy những lời đó không? Những lời nói về anh ấy?

Hoặc anh căn bản không ra khỏi cửa, khách làng chơi tự nhiên sẽ gõ cửa nhà anh với đồ ăn thức uống. Ví dụ, một dây xúc xích, một túi bột cà phê. Cần bao nhiêu cân thịt xông khói để được chơi Reiner một lần? Hoặc Reiner chơi người ta. Reiner thích đàn ông, điều này không nhất thiết có nghĩa anh là phụ nữ, nói không chừng Reiner chính là thích nữ nam nhân - chí ít thì từ ​​việc tiếp xúc với Reiner những ngày này, Eren không thể nói rằng anh có sữa mẹ hay bất cứ thứ gì khác. Reiner đứng tiểu, trong nhà cậu có một cái bồn tiểu giống hệt cái đặt dưới chân bàn của Reiner, có miệng tròn. Reiner đụ người khác trông như thế nào? Cậu bắt đầu tưởng tượng: mùi mồ hôi nồng nặc, hơi thở nóng hổi nặng nề, lực đạo rất lớn. Nếu như đổi thành Reiner bị đụ? Mùi mồ hôi nồng nặc, hơi thở nóng hổi nặng nề, lực đạo rất lớn. Theo bản năng tự nhiên nào đó, Eren đã tưởng tượng về việc Reiner bị đụ theo góc nhìn của chính mình. Bởi thế là cậu cũng sẽ có lực đạo rất lớn. Có thể hiện tại không lớn như vậy, nhưng sớm muộn sức mạnh của cậu cũng sẽ lớn như tưởng tượng.

Nhưng nếu có người trả tiền để Reiner để đụ hắn, chẳng phải điều đó có nghĩa là người đó thay vì Reiner thích đàn ông sao? Hoặc có thể không phải anh thích đàn ông, anh chỉ thích được làm tình. Thích đàn ông, thích làm tình, thích cùng đàn ông làm tình - những thứ này có thể tách rời được không? Eren có chút bối rối. Khi không hiểu thì sẽ suy nghĩ lung tung, suy nghĩ lung tung thì ngủ không ngon giấc. Nếu ngủ không ngon giấc, Eren Yeager làm sao có thể ngủ?

Eren lấy áo khoác và lẻn ra khỏi nhà. Lúc này đã là nửa đêm, Grisha và Carla đều đang ngủ ở phòng bên cạnh, họ đã ngủ say, căn bản không để ý đến. Eren đi bộ trên phố, mặc một chiếc áo khoác, bên trong là bộ đồ ngủ và đôi giày thể thao không vừa vặn mà cậu vội mang vào. Đi được một lúc, cậu nhận ra đây là đôi giày thể thao của Zeke. Zeke đổ mồ hôi rất nhiều, lại không hay phơi giày, đế giày ẩm ướt mà Eren đành phải cố chịu đựng cơn buồn nôn và tiếp tục bước đi. Trên đường không có ai, đèn đường trong ngõ vẫn sáng. Cậu trực tiếp đi vào từ ngõ hẻm và thấy đèn trong nhà Reiner đã tắt. Eren không lên tiếng, xuyên qua tấm cửa, cậu nghe thấy bên trong có người thấp giọng kêu to.

Eren ngồi đó lắng nghe một lúc, chỉ nghe thấy giọng nói bất an của một người, và tiếng ván giường cọt kẹt khi cơ thể con người lăn lộn. Vừa định mở cửa đi vào thì đột nhiên có tiếng vật gì đó rơi xuống đất. Eren nhanh chóng mở cửa thông gió, nâng người trượt vào bên trong, nhẹ nhàng đáp xuống đất, cẩn thận đóng cửa sổ thật chặt bằng tay trái, cẩn thận lắng nghe chuyện gì đang xảy ra trên lầu.

Có tiếng bước chân nhẹ nhàng trên lầu, theo sau là tiếng đập mạnh từ cửa sổ. Sau đó là những tiếng nói ngạc nhiên mơ hồ, những lời nói bị bóp nghẹt, tiếng đánh đập, tiếng thịt va chạm, tiếng đồ đạc bị đẩy kéo ken két khó chịu, rồi đột ngột dừng lại. Có tiếng gầm của đàn ông, hơi thở nặng nề, tiếng gầm rú không rõ ràng, kéo dài biến điệu gọi. Eren đoán rằng bọn họ quá mãnh liệt, giày vò nhau đến ngã gục trên giường. Cậu chán nản ngồi một lúc, chờ âm thanh qua đi. Cùng lắm chắc cũng không quá hai mươi phút đi? Không ngờ, tuy cử động đã yếu đi rất nhiều, nhưng gần bốn mươi năm mươi phút sau, những âm thanh đó mới dừng lại. Thời gian chờ đợi kéo dài đến mức Eren tìm thấy một chồng thư không dấu thư tin dưới tầng hầm, mở ra đọc một lúc. Khi âm thanh cuối cùng đã kết thúc, Eren nhìn thấy một bóng người mơ hồ qua khung cửa thông gió, giữa những vết bẩn và mạng nhện chạy trốn về hướng khi nãy cậu đến.

Eren nhét chồng thư lại vào hộp và dành chút thời gian bò ra khỏi tầng hầm. Khi cậu mở cửa, Reiner đang nằm trên giường, đắp chăn dày, hô hấp rất nông, trông như sắp ngủ quên. Mọi thứ trong phòng đều bừa bộn, những mảnh sứ vỡ vương vãi khắp sàn nhà. Eren vừa nghe thấy tiếng vật gì đó bị ném, nhưng cậu không ngờ rằng chiếc cốc bọn họ uống cà phê đã bị vỡ. Nó là cái cốc in hình chú chó con yêu thích của cậu. Eren vốn có ý tốt và không muốn làm phiền công việc của Reiner, nhưng Reiner và vị khách đã hợp sức làm vỡ cốc cà phê yêu thích của cậu. Eren cảm thấy hơi buồn nên lựa chọn đợi Reiner nói.

Reiner mím chặt bờ môi tái nhợt. Eren kiên nhẫn chờ đợi. Một lúc lâu sau, Reiner đột nhiên, môi run lên như phát điên, vội vàng hét lên: "Eren!"

Eren giật nảy mình trước tiếng gọi. Reiner biết tên cậu khi nào? Cậu cảm thấy bị theo dõi, rùng rợn, bư thể bị đuôi rắn vờn, lại có một niềm hạnh phúc thầm kín khi được người ta để ý đến. Reiner ngừng nói, nhìn rất không thoải mái. Eren chạy đến tủ lấy ra một chiếc cốc khác và rót một cốc nước cho Reiner.

"Nghe này, Reiner, anh vừa hành động rất dũng mãnh." Eren nói, với vẻ kiêu hãnh như một vị vua, "Em nói đúng rồi. Người ta nói không sai, anh kiếm tiền bằng việc làm tình - đừng ngụy biện, em thấy khách của anh rồi - công việc của anh là làm tình, nhưng anh không có những thứ đó, phải không Reiner? Anh không có ngực to hay cơ quan phụ nữ."

Reiner từ từ nhắm mắt lại không nói gì, coi như là chấp nhận. Eren nói tiếp: "Em không có làm gián đoạn công việc của anh. Nhưng anh mệt quá rồi, thật sự rất mệt mỏi, Reiner - hãy ngủ một giấc thật ngon nhé. Trông anh không ổh chút nào."

Eren kéo ghế từ trong góc tới và đặt cốc nước lên ghế. Reiner dường như không muốn đứng dậy uống cốc nước, anh quá yếu. Reiner muốn ngủ thật ngon, Eren cũng buồn ngủ, quyết định không quấy rầy Reiner nữa, trước khi rời đi còn đóng kỹ cửa sổ cho Reiner.

Chắc hẳn hàng xóm đã nghe thấy tiếng động nên ngày hôm sau, một người đàn ông trong xóm thề rằng đã nhìn thấy tình nhân của Reiner, một người đàn ông gầy gò, linh hoạt dễ dàng trèo qua cửa sổ và trốn thoát. Eren nghĩ bụng, hắn nói không hoàn toàn sai, Eren thậm chí đã nhìn thấy khách mà Reiner bí mật tiếp đón và làm tình với Reiner suốt bốn mươi phút. Không thấy quần áo của Reiner treo bên ngoài, có thể đã bị lấy đi. Nhưng khi Eren từ con đường cũ rẽ qua đi vào nhà Reiner, Reiner vẫn nằm bất động trên giường, cửa sổ không mở, mọi thứ vẫn như cũ. Eren nhìn một lúc, xác nhận Reiner thực sự đã bị bệnh.

"Được rồi, được rồi." Eren nói, giơ tay đầu hàng, "Anh là bệnh nhân, Reiner, em sẽ dọn dẹp." Cậu quét sàn, ném hết rác vào thùng rác, vứt túi rác, sắp xếp lại đồ đạc rồi thuốc tẩy trắng lau qua sàn nhà một lần. Thuốc tẩy của nhà Reiner đã dùng gần hết nên Eren phải mang tới một ít thuốc tẩy của nhà mình. Dọn dẹp xong, Eren rời đi, cậu thực sự rất mệt mỏi, cậu chưa bao giờ làm bất cứ việc nhà nào ở nhà. Nghĩ đến đây, Eren lập tức lên tiếng.

"Ở nhà em không làm nhiều việc nhà." Eren nói: "Reiner, anh phải đền bù cho em. Em sẽ lấy mấy lá thư nha."

Reiner đồng ý một cách rất trìu mến, Eren thấy môi anh vểnh lên một chút.

Những lá thư được nhét vào túi của Eren mang đi. Nội dung bức thư rất bình thường, chỉ là hai người lính viết thư cho nhau trên chiến trường. Eren dành một đêm để đọc chúng, nội dung câu chuyện thực sự rất bình thường, có mấy từ mà Eren không hiểu. Nhưng Eren không có ý định đưa chúng cho Grisha hay Armin. Đây là thư của Reiner, khi rơi vào tay Eren sẽ trở thành thư của Reiner và Eren. Làm sao có thể đưa thư của cậu cho người khác xem? Eren không còn cách nào khác ngoài việc mượn một cuốn từ điển từ nhà Armin và tra cứu từng chữ cái một.

"Hôn", "một vạn cái hôn", "nhớ hơi ấm của cơ thể em", những lá thư viết như vậy. Một phần khác kể lại quá khứ của họ với giọng điệu u sầu và hoài niệm, trong đó có một đoạn thế này: "Liberio bốn phía đều là biển, anh có thể ngửi thấy mùi ẩm mặn của cảng khắp nơi. Đồng bằng đối với anh quá sức khô khan!... Em nói em chưa từng nhìn thấy biển, trong lòng luôn tràn đầy khao khát, nếu em bằng lòng, sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta có thể quay lại Liberio xem..."

Liberio ở đâu? Nơi này không phải là Liberio, nơi này được gọi là Shiganshina. Khi Eren đi xuống cầu thang, cậu trượt nhanh tay vịn lao xuống bước ầm ầm, Grisha đang làm việc ở tầng dưới, Carla ngẩng đầu hét lên: "Eren, đi nhẹ thôi!"

"Bố ơi—" Eren hét toáng lên, "Liberio ở đâu?"

"Sao con đột nhiên lại hỏi vậy?" Grisha sửng sốt một chút, lấy kính xuống lau lau, "Liberio cách chúng ta một mảnh biển, còn rất xa. Chúng ta phải đi thuyền vượt biển để đến đó."

Eren hai mắt bắt đầu lấp lánh, cậu chưa từng đi thuyền bao giờ!

"Chúng ta bây giờ không thể đi thuyền." Grisha tựa hồ biết cậu đang nghĩ gì, "Chiến tranh ở thủ đô vừa mới kết thúc, mọi phương tiện rời đảo đều bị đình chỉ."

"Nghĩa là không có thuyền để đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ererei