Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Levi như không tin vào mắt mình. Trước mặt anh, bằng chính con mắt này, đó thực sự là một thiên thần. Giống y như những mô tả trong truyền thuyết về thứ sinh vật siêu nhiên nửa thực nửa ảo này. Thiên thần đó quay lại, khuôn mặt hoàn mĩ cùng mái tóc màu nắng ấm áp đến hút hồn nhìn anh

- Tôi cảm nhận được sức mạnh từ cậu đó chàng trai trẻ, có vẻ như cậu đã từng là thiên thần nhỉ?

Levi không hiểu hắn vừa nói gì. Từng là thiên thần ư? Sao lại có thể như vậy chứ, anh chỉ là một học sinh bình thường thôi, sao có thể là một sinh vật cao siêu như vậy được, thật vô lý!

- Này con người, hãy ghép đôi với ta và trao toàn bộ sức mạnh của ngươi cho ta, ta sẽ cho ngươi mọi thứ mà ngươi muốn trên thế giới này

Thiên thần đó nhẹ nhàng vung cánh tay lên. Cơn buồn ngủ ập đến xâm chiếm bộ não của Levi, anh buồn ngủ quá. Đôi mắt anh mờ dần, nhạt dần. Cả người như mất đi sức lực theo quán tính mà đổ về phía trước, hình ảnh dần nhoè đi

" Xoẹt "

Một cái gì đó vụt qua với tốc độ xé gió. Nó lao đến mãnh liệt và găm vào đôi tay trắng trẻo của thiên thần kia, và... Cậu ta nổi giận la hét thách thức chủ nhân của đợt tấn công bất ngờ vừa rồi. Không hiểu sao, anh có thể cảm nhận rằng có gì đó đang đến, một luồng khí bức trời như muốn bóp nghẹt đối phương

Ý thức anh mờ dần đi cho tới khi anh không còn nhìn thấy bất cừ thứ gì nữa

........

- Levi - san, anh tỉnh chưa?

Levi lim dim mắt, anh vừa có một giấc ngủ dài. Bóng Eren dần hiện lên trước mặt anh cùng hình ảnh ngôi nhà quen thuộc của mình. Là cậu đưa anh về ư?

- Em nhìn thấy anh ngất đi trong công viên nên đưa anh về đó!

Eren mỉm cười tinh nghịch nhìn Levi vô tư nói. Levi đầu vẫn hơi choáng một chút, anh cố hắng lờ đi thật nhanh mọi việc cho, quá nhanh để tiêu hoá luôn đi. Cậu bưng bát cháo nóng hổi ra để trước mặt anh

- Anh ăn đi khi cháo còn nóng! Để em thổi cho

Eren múc một ít lên thổi nhẹ nhẹ. Levi chậm rãi quan sát từng cử chỉ, từng đường nét trên khuôn mặt của Eren. Hoàn toàn không có góc chết, nét mặt sắc sảo cũng không kém phần hiền hoà

- Anh nói " A " đi!

Eren đưa thìa cháo lại gần khuôn mặt của Levi mỉm cười. Anh cũng miễn cưỡng mở miệng ra. Sau một thìa thì anh nói mình có thể tự ăn được nên cậu cũng thôi

- Mà này! - Levi quay qua Eren - Sao cậu biết đường đến nhà tôi?
- Erwin - san chỉ đó ạ!
- Erwin?!?!
- Vâng!

Levi hơi nghi nghi. Tính cách của y rất kĩ càng và sẽ chẳng dễ gì nói chuyện với người khác huống chi là người mới quen như Eren. Trên lớp, cậu và y cũng không mấy thân thiết. Cậu được học sinh trường chú ý bởi vẻ ngoài và học lực khá tốt của mình, thậm chí có cả fan club riêng nữa. Trái lại, Erwin thì nhận được nhiều sự chú ý từ các giáo viên hơn trước khả năng lãnh đạo và các phương hướng giải quyết triệt để của mình

- Levi - san, anh đang nghĩ gì vậy? - Eren kéo sát mặt mình lại gần - Anh đang nghi em à?
- Không có! - Levi nhanh chóng cắt dứt suy nghĩ và đáp lại - Cậu mới là người nghi tôi đó!
- Hahaha, em đùa thôi!

Eren cười cười, hôm nay tâm trạng cậu thực sự rất tốt

........

- Levi - san, em về đây! Anh nhớ cẩn thận đấy!
- Ờ ờ, về lẹ đi!

Levi khua khua tay như xua đuổi Eren về. Anh đang khó chịu lắm nhưng lịch sự không muốn nói ra. Thằng oắt đã ăn trực bữa tối ở nhà anh rồi, còn thương tình làm vớ luôn 3 cái đĩa với một cái bát tô lớn để đựng canh nữa, thật là phí của trời cho mà

- Em về nhé!

Eren nhẹ nhành vén tóc mái của Levi lên hôn nhẹ vào trán anh rồi chạy đi. Anh còn không kịp phản kháng lại cậu,  lúc nhận ra thì cậu đã chạy mất hút. Anh đứng mãi ở cửa, tim đập loạn hết lên, mặt hơi hồng hồng. Khẽ đưa tay chạm nhẹ lên trán, hơi ấm vẫn còn lại. Thật dịu dàng làm sao?

- Eren... Yeager...

Levi lầm bẩm trong miệng rồi chạy vút lên phòng ụp mặt vô gối

Còn về phía Eren, cậu vừa đi vừa hát. Hôm nay thật vui quá đi! Cậu chạy vào rừng rồi biến mất

.... Địa ngục ....

Trước mặt giờ là một lâu đài cổ, cảnh cửa chậm rãi mở ra chào đón vị vua của họ trong bộ đồ Tây sang trọng

Cánh cửa cung điện bật mở. Vừa thấy Eren, các quan đại thần và các chiến binh vội vàng đứng nghiêm sang hai bên cúi chào đức vua

- Miễn lễ đi! Không cần chào ta đâu!

Cậu cứ thế ra lệnh, thản nhiên đi về phía ngài vàng đang ngự trị. Tất cả mọi người sửng sốt trước hành động đó của cậu. Họ nhìn nhau với nét mặt hoảng loạn

- Be... Bertholdt, cậu lùn đi đúng không?
- Bậy nào Reiner, tớ vẫn vậy mà!

Một chiến binh tên Reiner hoang mang cực độ nhìn cậu bạn Bertholdt cao kều của mình suy nghĩ vu vơ. Chuyện này thật quá sức kỳ lạ

- Thưa đức vua, chào là một nghi lễ tất yếu của chúng thần để bày tỏ sự cung kính và lòng trung thành của mình đối với ngài...

Một cô gái vội vàng chạy lên trước mặt Eren. Giọng cô hơi run rẩy khi đứng trước cậu

- Thế nên... Chúng thần không thể không...
- Suỵt! Trật tự đi Historia!

Eren đưa ngón trỏ lên môi. Cậu nhếch môi lên cười nhìn cô gái tên Historia trước mặt. Cậu không nổi giận hay tỏ thái độ không vừa lòng mà chỉ đơn giản là ra dấu hiệu

- Bây giờ ta nghĩ cô nên dành thời gian cho Ymir thì sẽ tốt hơn đó!
- V... Vâng ạ! Thần xin cáo lui!

Historia vội cúi đầu rồi chạy đi tìm Ymir. Mọi người lại thêm một phen hết hồn nữa. Đức vua ngày trước rất dễ nổi giận, máu lạnh và là một kẻ coi trọng kỉ cương thái quá. Chỉ cần một sự vô lễ nhỏ thôi cũng có nguy cơ bị chém đầu rồi. Vậy mà hôm nay ngài chỉ cười và nhắc nhở ư?

- Đức vua, có lẽ người đói rồi nhỉ? Thần sẽ cho dọn bàn ngay! Sasha, mang đồ ăn lên đi!
- Tôi tới ngay Connie!

Connie và Sasha, hai đầu bếp chính của hoàng gia. Tay nghề của họ vô cùng cao, nhất là khi làm việc cùng nhau. Họ luôn tỉ mỉ cắt tỉa từng chi tiết nhỏ một để làm hài lòng đức vua khó tính nhất có thể

- Không cần đâu! Các ngươi đem chia xuống cho dân chúng đi!
- Dạ! Toàn bộ số cao lương mỹ vị này á?
- Ờ, ta ăn tối rồi,  ta lên phòng nghỉ ngơi đây!

Eren đứng dậy thong thả bước về phòng. Connie, Sasha, các đầu bếp và phục vụ vô cùng kinh ngạc. Họ trợn ngược mắt lên khi nghe xong mệnh lệnh. Dù khó hiểu nhưng vẫn phải thực hiện thôi

.... Nhân giới ....

Levi lăn qua lăn lại trên giường. Anh không ngủ được, cứ nhắm mắt là lại nghĩ về cậu. Anh ngồi dậy, vào bếp uống một cốc sữa nóng xem sao. Tóc anh rối bù lên, quần áo cũng hơi nhăn, anh không thể tập trung nổi nữa

- Cậu rốt cuộc là gì vậy Eren Yeager?

Levi tự hỏi chính mình. Anh không hiểu nổi thứ cảm xúc mà anh đang nghĩ tới khi ở gần Eren nữa. Đầu anh hơi nhói một chút, anh day day trán. Tập trung nào, điều khiển lại nhịp thở trước đã!

- Ác quỷ...

Levi trầm mặc. Đôi mắt anh tối lại. Đột nhiên anh thốt ra câu nói đó, câu nói mà chính anh còn không hiểu có ẩn ý gì

Nhưng đột nhiên, một cảm xúc ập đến. Anh không thể định nghĩa rõ nó được. Đau đớn, thù hận và tuyệt vọng, đã có chuyện gù xảy ra, anh chả muốn biết làm gì cả

- Thiên thần...

Có gì đó rất lạ. Anh cảm nhận được nó, ở ngay xung quanh anh. Từ sau khi anh gặp thiên thần kỳ lạ kia trong công viên. Có gì đó đã xuất hiện. Một thứ gù đó đang dần trở lại với anh

- Gãy cánh...

Anh thấy đau đớn. Có cảm giác như anh đang rơi tự do từ trên cao xuống mặt đất vậy. Có cảm giác như mình sắp chết vậy, cái chết ở ngay bên cạnh, rất gần thôi

.... Thiên đường ....

- Thôi nào Erwin, có đi nữa thì cũng vậy thôi!
- Thôi đi Hanji, cô biết tôi lo cho cậu ta mà
- Ồ, sao tôi quên được chứ! Levi Ackerman

Hanji tiến về phía đại sảnh, ngay sau ngai vàng của nhà vua là một bức điêu khắc bằng những viên đá cẩm thạch được chạm khắc tinh xảo được ghép lại vào nhau. Hình ảnh của một thiên thần hiện lên đứng hiên ngang giữa đất trời với dáng vẻ dũng mãnh của người chỉ huy. Thật đáng tiếc, cậu ta là một thiên thần sa ngã

- Chỉ huy!
- Ồ, Mikasa! Armin!

Từ ngoài, có hai con người bận bộ giáp bước vào. Mikasa Ackerman và Armin Arlet - hai chiến binh xuất sắc trong quân đội thiên đường bước vào

- Chúng tôi đã tìm được mục tiêu rồi đó ạ. Có cần giám sát không?
- Không cần đâu, ta có thể chắc rằng tên ác quỷ đó sẽ không đụng tới Levi đâu!

Mikasa và Armin miễn cưỡng nhìn nhau

- Mikasa Ackerman, nếu Eren Yeager làm hại đến Levi Ackerman, cô sẽ làm gì?

Erwin nhìn Mikasa hỏi. Armin nghe xong cũng lo lắng nhìn Mikasa. Nét mặt cô nhăn lại, ánh mắt tối sầm

- Tôi sẽ giết chết hắn nếu hắn dám manh động, tên ác quỷ đó!

( Tin chấn động bà con ơi, Mikasa dám giết Eren vì Levi kìa 😱😱😱 )

- Ta hiểu rồi! - Erwin quay lưng - Hai người có thể đi!
- Rõ!!!

Mikasa và Armin cùng nhau ra ngoài. Càng đi, Mikasa xàng tỏ rõ thái độ bực tức, tay cô siết chặt chiếc khăn choàng màu đỏ trên cổ

- Mikasa, cậu ổn chứ! - Armin lo lắng
- Ừ, tớ ổn mà Armin - Mikasa đáp
- Mà này Mikasa, cậu thực sự sẽ giết Eren sao?
- Ừ, tên ác quỷ đó là nguyên nhân khiến anh trai mình chết. Nếu tên Eren dám có ý đồ gì đó, tớ sẽ cắt bay đầu hắn. Thậm chí kể cả khi hắn đã từng cứu tớ và tặng tớ chiếc khăn này

Tay Mikasa siết chặt chiếc khăn lại. Cô sẽ không tha cho kẻ đã hại chết anh cô đâu, không bao giờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net