Chương 134: Cảnh trong mơ khác biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8:00 25/4/2024 HN
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!
________________

Ăn xong bữa sáng trở lại khách sạn, Diệp Thiếu Dương mở di động, gửi Tiểu Thụy một cái tin nhắn: “Tiểu Thụy, em gần đây có chú ý siêu thoại # Nhật Nguyệt Đồng Huy # không?”

Tần Thụy đã sớm lập nick phụ theo dõi, mỗi ngày đều sẽ lướt một chút.

Đối với Tần Thụy, anh mình cùng Trì Sóc là vô cùng xứng đôi, hắn khó có thể tưởng tượng ngoại trừ Trì Sóc ra, còn có Alpha nào có thể cùng anh mình ở bên nhau?

Chưa nói đến Trì Sóc bề ngoài cao ráo không thể bắt bẻ, mấu chốt là hắn đối với anh mình đặc biệt tốt, cho nên, từ lần trước phát hiện siêu thoại # Nhật Nguyệt Đồng Huy # xong, Tần Thụy liền trộm manh thượng này đối CP.

Đương nhiên, hắn chỉ dám trộm theo dõi.

Cho dù anh mình nói “Bọn anh chỉ là bạn bè”, Tần Thụy cũng nửa tin nửa ngờ.

Dù sao anh mình tùy tiện, có lẽ là thích Trì Sóc, lại không ý thức được đâu?

Thấy Diệp Thiếu Dương sáng tinh mơ đã gửi tin nhắn, Tần Thụy trong lòng ngẩn ra, lập tức trả lời: “Em ngẫu nhiên cũng sẽ xem siêu thoại một chút, chủ yếu là xem có người bôi đen anh hay không! Anh, anh đột nhiên hỏi cái này làm gì?”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi tóc, gửi tới một đoạn giọng nói: “Tiểu Thụy, em cũng là Omega, em xem, Omega chủ động ôm Alpha có phải thật không tốt hay không á? Dễ dàng gây ra hiểu lầm đúng không?”

Diệp Thiếu Dương chính mình cũng không có tự giác thân là Omega. Dù sao ở kiếp trước, hắn là trai thẳng chân chính, đột nhiên xuyên qua, cho dù cấu tạo bên trong thân thể thay đổi, bề ngoài vẫn là con trai. Cho nên hắn vẫn luôn tự cho mình là nam giới, đối xử với bạn bè nam giới khác cũng là thái độ giống như kiếp trước, anh em tốt kề vai sát cánh gì đó, với hắn xem ra rất bình thường?

Nhưng mà, thế giới này không bình thường!

Con trai cùng con trai cũng có thể sinh con, anh em tốt cái rắm!

Cho nên, hắn quyết định hỏi Tiểu Thụy một chút.

Tiểu Thụy là Omega bản địa, hiểu biết đối với những việc này chắc chắn là so với hắn đáng tin cậy hơn.

Tần Thụy nhớ tới tuyển tập ôm ở khu siêu thoại hôm qua, hẳn là bị anh mình thấy được, hắn nháy mắt đã hiểu ý của Diệp Thiếu Dương, gửi lại: “Omega chủ động ôm Alpha còn phải xem là trong trường hợp nào. Có đôi khi, ôm xã giao là không thành vấn đề. Nhưng ngầm thường xuyên ôm mà nói, xác thật sẽ làm người ta hiểu lầm.”

Diệp Thiếu Dương vuốt cằm như suy tư gì: “Vậy Trì đội hẳn là không hiểu lầm đâu nhỉ?”

Tần Thụy: “…… Em cũng không biết.”

Diệp Thiếu Dương nỗ lực thuyết phục chính mình: “Anh đã nói với hắn, lấy thi đấu làm trọng, hắn cũng nói anh là cộng sự tốt nhất của hắn, chúng ta chỉ là quan hệ đồng đội. Thi đấu thắng, tâm tình thực kích động, ôm một chút không có gì nhỉ?”

Tần Thụy: “Ặc……”

Một hai lần thì thật ra không có gì, vấn đề là, mỗi lần hai người thi đấu xong đều phải ôm nhau một cái?

Chẳng lẽ các người không phát hiện, Trình Tinh nhìn hai người với ánh mắt rất không thích hợp sao? Cái loại ánh mắt ăn cẩu lương á!

Diệp Thiếu Dương thấy em mình gửi lại một chữ ặc, cũng cảm thấy chính mình giải thích có chút gượng ép.

Không thể đem tư duy trai thẳng ở thế giới hiện thực vào thế giới ABO, hắn là Omega, chủ động ôm Alpha đúng là không tốt. Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nói: “Lần sau anh sẽ chú ý, cùng Trì đội duy trì khoảng cách, tránh cho Fan CP não bổ quá nhiều. Sau này nếu Trì Sóc yêu đương, đối tượng của hắn nhìn thấy Fan CP não bổ linh tinh, khẳng định sẽ không thoải mái.”

Tần Thụy vẻ mặt mộng bức: “Anh, anh đang nói cái gì? Trì đội sau này yêu đương?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Anh cùng Trì Sóc thật sự không phải như Fan CP não bổ đâu, lúc trước anh xem nhẹ chuyện chính mình phân hoá thành Omega, thời điểm ở chung cùng hắn không để ý đúng mực, về sau sẽ không tái phạm.”

Trì Sóc hiện tại tuy rằng không có tính toán yêu đương, nhưng tóm lại tương lai cũng muốn chứ?

Bạn gái / bạn trai tương lai của hắn nhìn thấy hình ảnh ái muội của Diệp Thiếu Dương cùng Trì Sóc, khẳng định sẽ không vui vẻ gì. Cho nên tốt nhất là giữ khoảng cách, không thể lại dùng tư duy trai thẳng ở chung với Trì đội.

Diệp Thiếu Dương nỗ lực thuyết phục chính mình.

Kỳ quái chính là, nghĩ đến Trì Sóc sau này sẽ cùng người khác yêu đương, trong lòng hắn tự dưng có chút không thoải mái.

Không biết hình dung như thế nào, đại khái là, anh em tốt vì yêu đương mà xa cách với mình nên không thoải mái?

Diệp Thiếu Dương đau đầu mà đè lại huyệt Thái Dương, hắn kiếp trước là trai thẳng, vẫn là một thanh niên trong trắng chưa mảnh tình vắt vai, đối với chuyện tình cảm không rõ ràng lắm, vẫn là phân tích thi đấu đơn giản hơn.

Vốn dĩ cho rằng Trì Sóc là anh em tốt, nhưng trên thực tế, thân thể hắn hiện tại lại có thể sinh hài tử cho Trì Sóc, má nó! Hắn luôn quên cái giả thiết này.

Diệp Thiếu Dương quay ra dùng nước lạnh rửa mặt, đăng nhập trò chơi trên laptop, tùy tiện đánh mấy ván giải trí. Ăn xong cơm trưa, mọi người chuẩn bị ra sân bay, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng thu thập hành lý rồi cùng các đồng đội cùng nhau lên xe.

Con đường từ khách sạn đến sân bay  mọi người đi qua rất nhiều lần, Diệp Thiếu Dương bình thường đều ngồi cùng Trì Sóc, nhưng mà hôm nay, hắn lên xe xong thì chủ động đi tới trước mặt Khúc Giang.

Omega cùng Alpha có tin tức tố hấp dẫn nhau, thường xuyên ở bên nhau dễ dàng bị người hiểu lầm. Nhưng mà, Beta không có tin tức tố, Khúc Giang là một Beta, hắn cùng Khúc Giang dùng phương thức anh em tốt ở chung thì không thành vấn đề.

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Khúc Giang, tôi ngồi bên cạnh anh nhé.”

Khúc Giang: “?”

Trình Tinh: “???”

Mọi người nghi hoặc mà liếc hắn một cái, lại trộm nhìn Trì Sóc liếc mắt một cái, nghĩ thầm: Hai người giận dỗi?

Diệp Thiếu Dương cười tủm tỉm mà nói với Khúc Giang : “Tôi có lời muốn nói với anh.”

Khúc Giang đành phải nghiêng người nhường chỗ cho hắn.

Trì Sóc ngồi ở hàng phía sau không nói chuyện, dù sao trên xe nhiều chỗ, Diệp Thiếu Dương thích ngồi chỗ nào là quyền tự do của hắn, Trì Sóc cũng không cần thiết phải để ý chi tiết này.
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!

________________

Diệp Thiếu Dương và Khúc Giang hàn huyên: “Anh trước kia chơi Mid, đối với tướng Mid đều rất quen thuộc, kỳ thật, rất nhiều Mid cũng có thể chơi phụ trợ, hay là hai chúng ta thử đấu pháp Mid SP liên thủ giao tranh xem?”

Giao tranh Mid cùng SP liền khống không kẽ hở, đây cũng là đấu pháp thường thấy nhất trong lúc thi đấu.

Khúc Giang cười nói: “Được á, quay về có thể luyện xem. Trước tôi dùng [ Băng Sương Nữ Thần ] chơi phụ trợ, hiệu quả còn tạm. Chẳng qua, loại phụ trợ mềm này không bảo vệ tốt cho Tiểu Tinh, cũng không làm tầm nhìn tốt.”

Diệp Thiếu Dương gật đầu tán đồng: “Thật ra tôi chỉ mới có suy nghĩ này, trở về lại để tổ huấn luyện viên phân tích một chút. Đại Địa Nữ Thần, Thánh Linh Pháp Sư, những tướng này trên lý luận đều có thể làm phụ trợ.”

Hắn chỉ cảm thấy, Khúc Giang đã từng là Mid ổn định nhất, chuyển sang phụ trợ xong bị mai một. Kỳ thật, Khúc Giang hoàn toàn có thể phát huy ra ưu thế của bản thân, lấy một ít tướng Mid, đánh cho đối phương không kịp trở tay.

Trì Sóc nhàn nhạt chen vào nói: “Thiếu Dương nói không sai, luôn là Mid-JG liên động mà nói, chiến đội khác phá giải tiết tấu Mid-JG của chúng ta, late game cũng sẽ rất khó đánh. Thử thêm một ít đội hình cũng có chỗ lợi.”

Khúc Giang gật đầu: “Có lý, trở về cùng huấn luyện viên thảo luận.”

Hàn huyên một lát, Diệp Thiếu Dương nói: “Tôi ngủ một lát, đến sân bay gọi tôi nhé.”

Khúc Giang cười nói: “Ừ, cậu ngủ đi.”

Diệp Thiếu Dương dùng tay chống đầu ngủ.

Trì Sóc ngồi ở hàng phía sau ngẩng đầu liếc hắn một cái, chỉ thấy đầu hắn lúc ẩn lúc hiện, ngủ đến mơ mơ màng màng, không còn hình tượng, khóe miệng Trì Sóc không khỏi hơi cong lên.

Xe lên cao tốc, 1 tiếng sau tới sân bay, Trì Sóc thấp giọng nói: “Dương Dương, dậy đi.”

Diệp Thiếu Dương mơ mơ màng màng tỉnh lại, xoa đôi mắt hỏi: “Tới rồi sao?”

Nghe thấy thanh âm quen thuộc, hắn vội vàng đứng lên.

Bởi vì đứng dậy quá vội vàng, đầu “bịch” một tiếng đụng vào nóc xe.

Diệp Thiếu Dương che lại đầu đụng đau, cảm thấy chính mình thực không thích hợp —— vừa rồi ở trên xe ngủ nửa tiếng, hắn thế mà mơ thấy hình ảnh Trì Sóc đánh dấu hắn.

Trong mơ tình tiết đặc biệt rõ ràng, Trì Sóc nhẹ nhàng ôm hắn, thực ôn nhu mà giảo phá tuyến thể của hắn, hắn thật hưởng thụ mà híp mắt, còn đang nói: “Trì đội, lại cắn một phát”……

Thật mẹ nó điên rồi.

Diệp Thiếu Dương ngượng ngùng không nhìn Trì Sóc, nhanh chóng xuống xe cùng các đồng đội đi qua cửa an ninh.

Mỗi lần ra ngoài thi đấu hắn lấy hành lý không nhiều lắm, không cần gửi vận chuyển. Đi đến cửa kiểm tra an ninh, Diệp Thiếu Dương đột nhiên cảm thấy tay trái trống trơn giống như thiếu chút cái gì. Hắn nhìn túi laptop trong tay các đồng đội, đột nhiên vỗ trán: “Chết rồi, tôi quên máy tính ở khách sạn!”

Chiều nay lúc ngủ dậy tâm tình bực bội, khi thu thập hành lý không để ý, đem túi laptop xếp gọn tùy tay ném trên sô pha, dẫn đầu cùng mọi người xuống lầu tập hợp, hắn chỉ cầm ba lô tùy thân, bỏ quên luôn máy tính.

Diệp Thiếu Dương vẻ mặt ảo não.

Trì Sóc nhìn hắn bộ dáng sốt ruột, nhẹ nhàng đè lại bờ vai của hắn, thấp giọng nói: “Đừng vội, khách sạn kia cùng Liên Minh có hợp tác, tôi có điện thoại của khách sạn, gọi qua hỏi một chút.”

Trì Sóc gọi điện thoại cho khách sạn, lễ phép mà nói: “Chào ngài, tôi là khách phòng số 702, vừa rồi đi quá vội vàng, để quên máy tính ở khách sạn. Xin hỏi mọi người có phát hiện một notebook  ở phòng 702 hay không? Có sao? Cảm ơn, phiền mọi người chuyển phát nhanh một chút, bưu phí nơi đến. Địa chỉ là……”

Trì Sóc đem địa chỉ chiến đội Thiên Hoàn nói cho lễ tân khách sạn.

Diệp Thiếu Dương nghe thanh âm Trì Sóc bình tĩnh, tâm tình có chút phức tạp.

Hắn trước kia cũng đã làm đội trưởng, các đội viên ra ngoài thi đấu không cẩn thận để quên đồ vật ở khách sạn, loại chuyện này xảy ra rất nhiều lần, mỗi lần hắn đều có thể bình tĩnh xử lý. Hôm nay không biết làm sao, đầu óc lộn xộn, một khắc phát hiện chính mình quên mang máy tính, trong lòng sốt ruột, còn muốn trở lại tìm, nhưng lại quên phương pháp đem chuyển phát nhanh.

Trì Sóc xử lý xong, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thiếu Dương: “Đừng lo lắng, tôi bảo bọn họ gửi đường hàng không, máy tính của cậu ngày mai là có thể gửi đến căn cứ.”

Diệp Thiếu Dương xấu hổ mà vò đầu: “Tôi, tôi hôm nay không biết sao lại thế này, cả người như đang mộng du, có thể là bị ác mộng tối hôm qua ảnh hưởng.”

Trình Tinh lo lắng nói: “Sư phụ sáng tinh mơ hôm nay lên nói là bị ác mộng bừng tỉnh. Dương ca anh cũng gặp ác mộng sao?”

Lão Tần vẻ mặt hoang mang: “Ngày hôm qua thi đấu thắng, các cậu gặp ác mộng gì? Đúng rồi, mơ là thấy điều ngược lại, nếu các cậu mơ thấy trận thi đấu tiếp theo thua trận, chúng ta đây tiếp theo nhất định sẽ thắng!”

Khúc Giang dùng ánh mắt nhìn người ngu ngốc nhìn hắn một cái.

Trình Tinh hơi lo lắng mà nhìn Diệp Thiếu Dương: “Dương ca anh không sao chứ?”

Diệp Thiếu Dương cười gượng: “Ha ha ha không có việc gì, ác mộng thôi, hôm nay tinh thần không tốt lắm, trở về nghỉ ngơi một chút là được. Ngày mai cứ theo thường lệ huấn luyện, không cần lo lắng.”

Trì Sóc cái gì cũng chưa nói.

Thiếu Dương, em là mơ thấy tôi sao? Bằng không vì cái gì muốn tránh né tầm mắt tôi?

Dùng “ác mộng” để che giấu, là ngượng ngùng nói ra đi?

Cảnh trong mơ tối hôm qua, những thứ đó không thể miêu tả làm Trì Sóc thực tủy biết vị, sáng nay dậy phản ứng kịch liệt, vọt tắm nước lạnh nửa giờ mới đem dục niệm của mình áp xuống.

Thiếu Dương hôm nay tinh thần không tốt lắm, thời điểm ăn bữa sáng liền không thích hợp, lúc gần đi lại mơ hồ bỏ quên máy tính ở khách sạn, có phải là bởi vì, trong mơ hắn cũng có một đoạn quá mức ái muội hay không?

Nghĩ đến chính mình xuất hiện trong cảnh mơ của Diệp Thiếu Dương, ngực Trì Sóc liền một trận nóng lên.

Alpha cùng Omega có độ phù hợp rất cao, nằm mơ cũng sẽ tâm hữu linh tê sao?

Bên cạnh, Diệp Thiếu Dương chột dạ mà cúi đầu.

Hắn mơ kỳ thật không có gì, buổi tối mơ thấy cùng Trì Sóc gắt gao ôm nhau, vừa rồi ở trên xe lại mơ thấy cảnh tượng Trì Sóc đánh dấu hắn —— đều là sự tình đã phát sinh trong thực tế, ở trong mơ tái hiện một lần.

Có thể là mấy hôm nay vẫn luôn nghĩ đến vấn đề quan hệ chính mình cùng Trì Sóc, mới có thể thường xuyên mơ thấy Trì Sóc.

Trong tình huống không ảnh hưởng quan hệ đồng đội, duy trì khoảng cách nhất định, bao gồm: Ra ngoài, ngồi trên xe/ máy bay không cùng Trì Sóc ngồi ở cạnh nhau, thi đấu xong cố gắng không chủ động ôm Trì Sóc?

Omega cùng Alpha, về mặt tiếp xúc thân thể xác thật yêu cầu tránh đi.

Nhưng lén bài vị vẫn là như cũ, thời điểm thi đấu, như cũ là đồng đội tốt ăn ý mười phần?

Hắn cùng Trì Sóc càng thẳng thắn, người ngoài mới có thể cảm thấy trong lòng hai người bọn họ không có quỷ, chính là quan hệ đồng đội bình thường.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ cẩn thận điểm này, cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra.

Tuy rằng sau khi xuyên qua thân thể hắn biến thành Omega, nhưng trên tâm lý vẫn là trai thẳng. Hắn không cong, hắn sẽ không thích con trai cứng còng còng, tuyệt đối sẽ không!
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!
________________
PS:
manh thượng này đối CP???
lén bài vị???
ngạnh bang bang: cứng còng còng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net