Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1/1...
Ngày đầu năm mới!
“ Chúc mừng Jo Woochan sắp 19 tủi”
“ Gọi oppa đi”
“ Đéo mắc gì phải gọi?”
Haiz.. tuổi 19, tính theo tuổi quốc tế là 18 hehe, cái tuổi thanh xuân đẹp nhất đời người với bao cảm xúc rung động ngọt ngào trong sáng.
Haneul vẫn ế=”))))
Chỉ 6 tháng nữa thôi là hết 11 lên 12 rồi. Chắc sẽ mệt lắm đây, thời gian eo hẹp phải tập trung học hành còn thi đại học nữa. Sợ vl, thi trượt là về quê chăn bò thuê é
“ Jungwon vào IT thật à?”
“ Ye..”
“ Mặt baby vl mà vào IT”
“ Baby thì kệ mẹ tao. Baby thì liên quan gì?? Baby thì khum được vào IT à?? HẢ HẢ HẢ?”
“ Hỏi tí gì căng”
“ Jayun nhắm học nổi thương mại khôm đấy? Đanh đá vl đi tiếp khách sợ mày dục mỏ khách luôn ấy”
“ Đừng để tao dục mỏ mày trước”
Jungwon lo cho cô bạn mình lắm ý. Jayun đáng ra nên vào mấy ngành liên quan đến nghệ thuật chứ nhỉ? Truyền thông cũng được mà chơi lớn hơn thì vào hẳn đại học nghệ thuật ChungAng ý. Không phải khen chứ nhỏ này hát cũng phải gọi là được đấy mọi người ạ. Nhảy cũng sương sương cơ mà nó chăm nhảy lắm.  Với gia thế của Jayun thì việc học thêm mấy lớp năng khiếu là chuyện nhỏ. Cơ mà nó lại thích học với bồ cơ nên phải xách đít đi học thêm toán để có thể đỗ cùng ngành với anh bồ.
“ Này này đừng khinh thường tao”
“ Không hề khinh tí nào. Tao lo cho tương lai của mày thôi. Chọn đúng ngành cũng là một quyết định quan trọng đấy”
" Tao nghĩ này nên lo cho chị họ mày trước. Tao vẫn chưa biết thế lực nào khiến mày chọn thương mại đấy Haneul"
Woochan hướng đến Haneul đang cặm cụi làm bài bên cạnh mà khó hiểu vô cùng. Nhìn Haneul vậy thôi chứ con bé nó trầm tính lắm. Làm sao mà đi tiếp thị được???
Tại sao nó không đi viết báo hay viết sách nhỉ? Nó học văn tốt ghê vậy mà lại chọn cái ngành cần nói nhiều gấp đôi bình thường.
" Gì??? Saooo saoooo?? Tao làm sao?? Phải tin tao. Chắc chắn tao sẽ làm được hiệu hông?"
" Tự tin vậy sao?"
" Chắc chắn zồi tao là ai chứ?"
Haneul á? Tự tin thì nó có thừa nhưng làm được không thì khum biết. Thôi cứ tin là con bé sẽ làm được đi nha.
" Nhưng mà sao mày cũng vào thương mại thế Woochan?"
" Tại thích thôi"
" Thế thôi á?"
" Ừ thương mại cho nhàn"
.....
Haneul đang liếc xéo Woochan

Đối với một người hướng cực nội như Haneul thì cái việc phải nói nhiều đúng là cả một thử thách.
" Sao nhìn tao?"
"..."
" Gì dza?"
Cơ mà nhanh thật đấy, thoáng cái hết 1 năm. Nếu không cố gắng từ bây giờ thì sợ rằng sẽ không đỗ được vào các trường đại học ở Seoul mất.
Aidzoo học chưa bao giờ là dễ cả nhưng học lại là con đường vững chãi nhất giúp mình gặp được mấy chồng. Vậy nên hãy ngồi vào bàn học đi!!!
“ Chị Haneul định thuê nhà ở đâu chưa?”
“ Gì sớm thế??? Năm sau mới tìm cơ”
Haneul định đại học sẽ dọn ra ở riêng á. Dù biết để mẹ ở một mình sẽ buồn lắm nhưng mà biết sao giờ, em phải học cách tự lập thôi. Không thể phụ thuộc vào mẹ mãi được. Nhưng nói thế chứ tìm chỗ không dễ tí nào. Phải tìm chỗ sao cho vừa giá, địa thế cũng phải ô kê với an toàn nữa. Sinh viên nghèo vượt khó lấy đâu ra tiền thuê nhà xịn. Thật buồn...
" Em tin chị sẽ tìm được. Chị không tìm được thì em vẫn ở với Jongseongie thui hihi"
" Ừ tình cảm chị em cũng chỉ thế thôi"
.....
1/2
Sắp tết rồi
Ờm... Chắc tầm 6 ngày nữa là Tết đến. Nhân dịp ngày đẹp lại được nghỉ Tết nên Jayun với Sunghoon cũng đú đởn kéo nhau đi mua đồ Tết. Tết thì chắc chắn không thể thiếu bánh kẹo rồi. Cứ mua một đống đi rồi về ăn dần cũng được, kẹo dẻo kẹo ngậm kẹo bạc hà kẹo linh tinh mỗi thứ một ít là ô kê. Bánh lấy ít thôi, lấy nhiều ô zề, bánh quy bánh xốp oreo, bánh từa lưa tè le lấy đại đi, đẹp thì chắc chắn ăn được.
Tết phải mặc Hanbok chứ nhể.
Ồi hanbok thì nhìu loại đẹp lắm...
Jayun là đang tia cái bộ màu hồng ý. Mà Sunghoon thì lại hơi ngại màu đó..
Cơ mà hanbok cũng phải mặc đôi mới chịu nha. Vậy nên cuối cùng 2 bộ hanbok màu xanh dương nhẹ.
Tết mặc hanbok chụp ảnh thì phải gọi là tuyệt vời, đã vậy còn mặc đồ đôi nữa, dự đoán Tết năm nay sẽ rất tuyệt đây.
Mua ít đồ trang trí cho nhà Sunghoon bớt trống trải nữa thôi rồi cả 2 phải nhanh chóng về dọn lại đống tàn dư của đợt Noel và khoác lên cho căn phòng một màu áo mới tràn đầy không khí Tết đón chào năm mới.
“ Em thấy sao?”
“ Mệc ẻ”
“ Hả?? Nói gì cơ?”
“ Em mệc”
“ Ý anh là em thấy nhà mình trang trí xong trông như nào cơ mà”
Jayun mệt đến ngốc rồi. Sunghoon muốn biết cậu trang trí đẹp không thế mà em bồ lại phán một câu nghe trầm cảm ghê luôn. Nào nào hú hú Jayun mau khen anh trang trí quá đỉnh đi!!
“ Ờm.. cũng được mà hơi rối nhờ? Chỗ kia nhiều hoa quá, chỗ này ít quá. Chỗ kia trống trơn à. Dán 2 cái này chung nhìn lạc quẻ quá”
Jayun cứ thao thao bất duyệt mà không thấy mặt anh người yêu mình dần chuyển đen. Anh dán đúng ý em mà sao em chê ỏng eo zậy? Dỗi nhé. Dỗi rồi đấy.
“ Đấy sửa đi... Ủa anh sao đấy? Sao mặt quạo thế?”
“ Em đi mà sửa”
“ Ủa sao đấy?”
Jayun vẫn chưa load được vấn đề.
“ Xì... em tự sửa đi. Anh sửa xong lại không đúng  ý em”
“ Gì?? Dỗi rồi à?”
Đấy đấy load được rồi đấy. Còn không mau dỗ người ta đi Jayun. Dỗ lẹ còn kịp á
" Thồi nhận xét thui mà. Em sửa với anh nhá. Nhá nhá nhá"
" Không thèmm"
" Thui đừng dỗi. Tí em nấu cơm cho nhe. Gòi em hát ru anh ngủ nhớ"
" Em nghĩ anh là trẻ con à?"
" Thôi mà... Rồi em dẫn anh đi chơi"
" Xí"
" Đi nhaaaaaa"
Sau một hồi năn nỉ gãy lưỡi thì Sunghoon cũng 'miễn cưỡng' đứng dậy sửa lại một số chỗ chưa hợp lí theo ý Jayun.
Rồi như đã hứa, Jayun dùng hết tất cả tinh hoa tích lũy suốt 18 năm cuộc đời nấu cho Sunghoon tô mì thơm nữa. Hẳn 2 quả trứng, thêm ít rau cải, à còn có cả ít thịt gà thừa hôm qua....
Nói chung là cũng ổn.
Sunghoon muốn rơi nước mắt luôn.
Lần đầu được em bồ nấu cho ăn.
Xúc động!!!
____________________
Trước Tết 3 ngày...
Đúng là Tết cận kề rồi đi đâu cũng thấy đông vô cùng. Người người tấp nập đi qua đi lại đi tới đi lui mua bao đồ sắm Tết.
Jungwon với Jongseong cũng không ngoại lệ.
Đi mua bánh kẹo mang tặng gia đình 2 bên nè, mua soju để Tết nhậu cùng nhau nè, mua quần áo đi chơi Tết với nhau nữa nè. Quan trọng nhất vẫn là phải đi rút tiền mặt còn lấy tiền mà lì xì.
Jungwon cứ như trẻ con ý. À không Jungwon đích thị là trẻ con mà. Nhìn cái gì cũng thấy thích mắt hết ý chỉ muốn mua hết về thôi. Nhưng mua thế thì sạt nghiệp mất....
Mọi năm Jungwon không đi sắm Tết đâu, toàn bố mẹ đi thui à, chẳng qua năm nay Jongseong rủ nên cậu bé mới lon ton đi theo. Công nhận đi sắm Tết thú zị hơn Jungwon nghĩ. Chỉ là hơi mệt xíu thôi. Khệ nệ vác hoa quả, quần áo, đồ ăn về đến nhà Jongseong là em bé họ Yang lăn đùng ra luôn. Phải nói là mệt xỉu ý chứ mệt xíu gì.
Thì dự định của 2 bạn trẻ trước mắt là như này
Jongseong
Mùng 1, về ăn Tết với gia đình.
Mùng 2, về thăm ông bà
Mùng 3, về nhà riêng ăn Tết một mình
Mùng 4, đón Tết với embe Jungwon hihi~~~
Mùng 5, đi ăn với bạn bè
Mùng 6, hết Tết, dọn dẹp thui
Đó, tạm thời là vậy.
Jungwon thì như nầy...
Mùng 1,2 ăn Tết ở nhà
Mùng 3, ăn trực nhà Haneul
Mùng 4, đón năm mới với anh người yêu Jongseongie~~
Mùng 5,6 giống Jongseong
Nghe nhanh gọn lẹ vậy thoii chứ 6 ngày Tết bày bừa ra rồi lại dọn dẹp mệt phết đấy.
Nói chung là Tết mà, có lúc vui có lúc không vui.
____________________
Mùng 1 Tết....
“ Park Sunghoon dậy mauuu sáng bảnh mông rồi anh ơi”
Yeji bất lực, đây đã là lần thứ 4 cô bé lên đập cửa anh trai rồi. Cái ông anh này thật là, sao mà ngủ như heo vậy chời?? Ngủ gì ngủ quài người ta làm xong hết việc rồi mà vẫn còn ngủ.
Thật muốn vào đạp thẳng Sunghoon xuống giường mà.
“ PARK SUNGHOON NHANH LÊN TÍ NỮA CÒN QUA NHÀ CHỊ DÂU ĐẤY. QUA MUỘN CHỊ JAYUN CẠCH MẶT NHA”
Như nhớ ra nhiệm vụ quan trọng của ngày hôm nay, Sunghoon chạy cái vèo vào nhà vệ sinh rồi nhanh chóng an vị tại bàn ăn. Tất nhiên phải làm thủ tục trước khi ăn chứ nhỉ

“ Bố, mẹ năm mới vui vẻ, càng ngày càng trẻ, vạn sự như ý nhe”

_______________
" Jayun lại mặc Hanbok cơ à?"
" Sim Jaeyun???"
" Haneul cậu ấy block anh chứ em thì không"
:))))





🥂🌻 Đến hẹn lại lênn

Háp pi bớt đây Chong Kookieeeee💜💜



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net