Everlasting
Ánh sáng cùng với gió tuôn ào ạt trên những lớp tuyết phủ trên hàng cây ven đường
Dù em có mở rộng cõi lòng mình, hay cố giấu đi, mùa thời gian vẫn không dừng chân.
Mình đã ngoéo tay hứa rằng
"Tạm biệt nhé, hẹn lần sau gặp lại"
Anh đã quên những điều quen thuộc ấy rồi sau?
Hai ta đang hướng đến hai con đường (tương lai) khác nhau sao?
Nếu như sự chia xa này chỉ là một chuyến viễn du, em sẽ mỉm cười
Vì bao lần ta gặp gỡ, và những lối ta đã cùng nhau bước qua
Sẽ mãi sống trong trái tim ta
Em sẽ không bao giờ, không bao giờ quên
Dù em có cố gắng bao nhiêu để mở được cánh cửa, dù ta có xa nhau vạn lần, ta cũng sẽ không bao giờ buông tay
Và nếu em không thể ép lòng mình quên đi, làm sao em có thể đối diện với chính mình vào lần kế tiếp
Khi em rảo bước qua sân ga dường như bắt đầu chuyển động, và bóng anh dần khuất
Những khi em giận dữ, anh sẽ khóc vì em và nói rằng tất cả sẽ ổn thôi
Em sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ chẳng còn phải xấu hổ
Mình hứa nhé anh! Giấc mộng đôi ta sẽ thành sự thật
Dẫu cho những giọt nước mắt câm lặng vẫn tuôn từ trái tim này
Em sẽ ra đi, không hề nuối tiếc
Em nuối tiếc sự dịu dàng của anh, cho tới khi mình gặp lại.
Dịch bởi: Chopinnight
Đăng bởi: chopinnight
Ánh nắng tràn, và cơn gió nhẹ
Làm tan đi lớp tuyết phủ dầy trên những hàng cây
Dù cho em có mở rộng trái tim mình
Hay là em gắng cúi đầu thật thấp
Bước chân của mùa xuân vẫn lặng lẽ về gần
Mình lại ngoắc tay nhau như thuở trước
Lại cùng hứa với nhau: \"Vậy ... Hẹn gặp nhau lần khác!\"
Nhưng có phải anh đang lãng quên những điều quen thuộc?
Có phải ta đang hướng về 2 miền tương lai rất khác nhau không?
Nếu lời tạm biệt, chỉ để dành cho một chuyến đi xa
Em sẽ dành cho anh nụ cười tươi tắn nhất
Giây phút bên nhau, những lối cũ bên nhau
Sẽ mãi còn trong trái tim mình đó
Em sẽ chẳng bao giờ, chẳng khi nào quên được
Dù tương lai có ra sao
Dù mình có phải xa nhau
Em sẽ luôn nắm mãi bàn tay anh ấm áp
Nếu em không bắt mình phải quên
Em sẽ chẳng thể sống tiếp ngày mai được
Bởi khi em bước qua bậc thềm còn đọng tuyết
Em thấy bóng hình anh xa dần khỏi đời em
Mỗi khi em buồn phiền...khóc lặng
Anh lại ôm em vào lòng, lại bảo em mọi chuyện vẫn ổn thôi mà
Em sẽ mạnh mẽ hơn, để chẳng còn khó xử
Dù những giọt nước mắt lặng thầm vẫn rơi hoài trong trái tim em
Em sẽ giả bộ thế, để chẳng còn hối tiếc
Và em xin lỗi vì những âu yếm anh đã dành cho em
Đến chừng nào hai đứa mình gặp lại....
Nếu lời tạm biệt, chỉ để dành cho một chuyến đi xa
Em sẽ dành cho anh nụ cười tươi tắn nhất
Giây phút bên nhau, những lối cũ bên nhau
Sẽ mãi còn trong trái tim mình đó
Em sẽ chẳng bao giờ, chẳng khi nào quên được
Dù tương lai có ra sao
Dù mình có phải xa nhau
Em sẽ luôn nắm mãi bàn tay anh ấm áp
Light and wind pour down on the snow blanketing the roadside tree
Even if I open my heart up or try to hide it,
the season doesn't stop it's footsteps
We entwined our pinkies and made a promise, saying
"Well then... let's see each other next time!"
Are you forgetting all the fimiliar things?
Are we heading towards different futures?
If this seperation is just a trip, then I'll
smile all that I can
Because the times we met and the paths that we walked together
will be living on in our hearts
I won't ever, ever forget.
No matter how I try to open the door or how far apart
we are, our hands won't ever let go
If I don't force myself to forget then I won't
be able to face myself next time.
As I cross this moving platform, you're getting smaller
At times when I was upset, you would cry for me and say everything would be alright.
I'm going to get stronger so it won't be awkward,
so let's make a promise! Our dreams are gonna come true.
Although silent tears fall down this heart,
I'm going to go and not have any regrets
I'm sorry for your tenderness, until we meet again
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net