Niềm_Vui_Hoài_Bão_Về_Những_Ước_Mơ_Lớn_Lao_Được_Xây_Dựng_Nhờ_Idol_Kpop.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#
Hôm qua đọc một trang báo nói về tình trạng giới trẻ hiện nay quá quá là quan tâm đến một thần tượng Kpop. Và điều đó cũng đồng nghĩa với việc ủng hộ một thần tượng solo hay một nhóm nhạc không cùng chung một nước.

Bài báo nói chuyện cảm thấy rất là căm phẫn vậy! Họ bảo " Thời nay giới trẻ thật là phản động, yêu thương một thần tượng Kpop là Phản Quốc, chỉ là một con người với nhau chưa từng gặp mặt bằng da bằng thịt nhưng sao có thể khóc hay cười vì họ? Vì sao giới trẻ lại vì một người hay một nhóm thần tượng nào đó mà chửi nhau trên các trang mạng xã hội như Facebook, IG hay Twitter? Thậm chí là hẹn nhau đánh đập, chế nhạo?" - Trích.

Có lẽ mọi người ai cũng nghĩ fan-Kpop là những lũ ngốc, phản quốc này nọ nhưng ai biết được nội tâm của một đứa trong đám chúng tôi? Phản Quốc? 😊 một cụm từ rất ngắn gọn nhưng chứa trong đó bao nhiêu là gai góc nhọn không ngừng chỉa vào! Vì cớ gì lại kêu chúng tôi bằng một cái tên như vậy? Yêu thưong hay giành trọn tất cả cho thần tượng Kpop là sai sao? Là phản quốc sao?

Tình yêu của những cặp đôi trẻ luôn luôn có ủy thế ích kỷ riêng nào là cho đi là phải nhận lại được một thứ gì đó. Nhưng fan-Kpop như chúng tôi không cần, tình yêu của chúng tôi cứ trao trọn cho một người rất nhiều nhưng hoàn toàn không cần nhận lại bất cứ thứ gì cả. Nhiều lúc chỉ cần họ mỉm cười vui vẻ bên nhau, hạnh phúc, suôn sẻ thành công trong sự nghiệp thì chúng tôi đã mãn nguyện lắm rồi.

Hằng ngày chỉ ngắm anh qua cái màn hình điện thoại, theo dõi theo cái show thực tế mà các anh đã tham gia mãi không thấy chán. Nhiều lúc thấy các anh khóc thì không biết vì sao nước mắt cứ rơi theo, con tim cũng đập liên hồi nhưng lại trở nên đau nhói, đau lắm đấy. Còn thấy anh cười, những nỗi mệt nhọc vất vả đều tan biến, những tiết học mệt mỏi trôi qua tẻ nhạt, về nhà bị mẹ mắn nhưng chỉ cần thấy anh thì đều không sao cả vì đã có một người đứng ở đó làm điểm tựa phấn đấu cho chính mình. Liệu mọi người có hiểu?

Ở cái cuộc chiến gây gắt của hai hay ba fandom war với nhau trên các mạng xã hội là không bao giờ thiếu. Lí do chỉ là họ đòi lại công bằng cho idol, ai cũng muốn idol chúng ta được nâng lên mà không ngừng dìm nhà khác xuống. Đó cũng chỉ là một quy luật, còn về vụ đánh nhau thì ....

Nhờ họ, nhờ những con người đứng trên sân khấu hiểu diễn các ca khúc rực rỡ đấy đã cho chúng tôi một tuổi thanh xuân đẹp đế đáng trân trọng mà cất giữ trong lòng. Một tuổi trẻ đầy nhiệt huyết vì một người, những con người không quen không biết nhưng chỉ cần chung một thói quen hay sở thích đã quen biết nhau! Mấy bạn biết không? Chúng tôi ban đầu là những người xa lạ không biết sự tồn tại của nhau nhưng bây giờ đã là một gia đình mang tên "EXO EXO-L WE ARE ONE" cùng nhau vượt qua mọi khó khăn chông gai thử thách đấy, khóc cùng nhau cười cùng nhau theo từng ngày cũng đỡ phải cô đơn biết bao.

Cho dù xã hội có kỳ thị mấy đi nữa, chỉ trích bao nhiêu đi nữa nhưng chỉ cần chúng tôi hiểu và nắm tay nhau đi trên con đường đó à được rồi. Từ những người không quen không biết nhưng bây giờ đã là một nhập thể, đúng một nhập thể chẳng thể tách rời.

Nhờ có anh, nhờ có các tỷ trong fandom nên đã cho ta một ước mơ hoài bão chất chứa sâu sắc trong tim. Chỉ là cố gắng học thật giỏi, sau đó có thể vác vali lên đi du học tại cái nước Hàn Quốc mà idol mình sinh sống. Cuộc sống của con người ngắn ngủi lắm nên hãy làm những hì mình thích, hít chúng bầu không khí với idol, sáng dậy đi làm tối lại nằm xem show hay concerts, chẳng phải rất tốt sao? Có khi lúc đó sẽ thành công trở thành một người giỏi giang để idol chúng ta tự hào.

Chúng tôi ai cũng có nỗi ước mơ trong lòng, tất cả đều giống nhau " Ước gì một ngày nào đó không xa, tất cả các EXO-L trên thể giới có thể tổ chức một buổi gặp mặt giao lưu, ngồi cùng nhau trò chuyện, vui đùa hay kể về idol chẳng hạng, thật ấm lòng phải không? Chỉ cần như thế, vui vẻ như thế cứ nhở như một gia đình là mãn nguyện rồi".

______________________________________________
Đọc bài báo đó mà tức muốn khóc rồi đây.

#Dâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net