chap14: p1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ga Eul lên xe chạy về...
Nửa đường...chiếc xe Ga Eul đột nhiên ko chạy nữa...Ga Eul nhìn chung quanh...đập mạnh tay vào tay lái...cô phát hiện xe mình đã hết xăng...
Thở dài đi xuống xe...trời lạnh dần hơn khi về đêm...chiếc dầm dạ hội hở vai khiến cô càng lúc càng lạh hơn...mở cửa lấy chiếc áo khóac trong xe rồi toan mặc vào...nhưng nó ko có ở trên xe nữa...cô nhìn đường phố chung quanh...ko mang tiền...cũng chẳng mang điện thoại...trang sức trên người thì có nhưng lại thôi....chẳng muốn màn đến mấy thứ đó...lái xe chỉ thêm mệt....thà đi bộ hít khí trời còn khá hơn...
Lặng lẽ bỏ đi....càng lúc càng xa nó...đôi vai cô co nhẹ lại...
.......
Yi Jung lái xe trên đường phố Seoul...anh rảo quanh khắp các ngả đường...nhưng vẫn ko có tin tức...Woo Bin đã cho người tìm Ga Eul...nhưng ko có tin tức...vì cả 2 đều ko ngờ rằng Ga Eul đi xe của mình...
"Két..." ...chiếc xe Yi Jung thắng gấp lại và tấp ngay vào bên đường...anh nhanh chóng xuống xe đi về hướng ngược lại...1 chiếc xe màu đen...BMW 760i ...là xe của Ga Eul...anh đi lại đó nhìn vào volant thì chẳng có ai...Anh nhanh trí đặt tay vào mui xe trước...máy xe đã lạnh...
Anh thầm chửi rủa đầy đực bội tức giận trong đầu...đánh mạnh tay vào mui xe đầy phẫn nộ...
Yi Jung nhăn nhó nhìn chung quanh...và rồi đi nhanh về hướng xe mình rồi chạy đi...
"Chu Ga Eul...Em tốt nhất là ko có chuyện gì...nếu ko anh thề sẽ giết em trước khi anh chết!"
.........
Ga Eul lững thững đi mãi trên suốt con đường dài...đi vô định..và theo quán tính...trời càng lúc càng lạnh...cô càng lúc càng muốn cái lạnh làm băng giá nỗi buồn trong lòng cô rồi trôi đi...
Chậm rãi dừng lại...Ga Eul ngước mắt lên nhìn...1 sự khó hiểu và bối rồi trong đầu Ga Eul...chân mày cô hơi nhíu lại...bản thân ga Eul tự dưng chỉ biết im lặng nhìn về cánh cổng to trước mặt mình...
-Sao mình lại đến đây ... - Ga Eul thở dài nói
Dựa lưng vào tường...cô liền bật ra ngay...nhăn nhó nhìn bước tường...
Lạnh!
-Ya...quá đáng...sao lại dùng đá làm tường ở cổng chứ - Ga Eul đá mạnh vào bức tường...rồi quay lưng lại...cau có - Bản thân băng giá nên nhà cũng băng giá theo! Grừ!
Nhưng chân mày Ga Eul chợt giãn ra ngay lập tức...cô liền sờ xuống bên dưới chân mình...- Cái gì đây...
Ga Eul tháo nhanh chiếc giày ra...trợn tròn mắt nhìn...
-Gãy rồi sao...- Ga Eul nhăn nhó - Ngay cả ông trời cũng ko thương mình...- Ga Eul đảo mắt nhìn chung quanh..bất lực...cô tháo lun chiếc giày còn lại ra...
Ngồi xuống trước cổng nhà "ai đó"...Ga Eul nhìn vào trong...đắn đo ko biết có nên vào ko...
Cuối cùng...cô chọn giải pháp...
-Chắc đang qua đêm cùng 1 chân dài nào đó - Ga Eul bứt rứt nói - Mình vào...phá chuyện người ta...
Khó chịu!
Nó cứ dấy lên trong lòng Ga Eul ko yên...đôi chân mày Ga Eul cứ nhíu lại rồi giãn ra...2 bàn tay đan lồng vào nhau...ánh mắt cứ đắn đo suy nghĩ...cái môi hơi bĩu ra...Rối bời!
Ga Eul nhìn lên bầu trời...
-Anh ta mà thấy mình trong tình trạng này...chắc chết vì cười - Ga Eul tự nói với mình - Sao cũng nhiều...-Ga Eul lầm bầm - Ngồi đếm thử...
Cô bắt đầu đếm...[ngây thơ quá!!! Sặc!!] ...
-1 2 3 4....- Ga Eul có vẻ lơ đễh -...5 6 7 8 9 10...11... - đôi mắt cô chợt ngưng lại
"-11h11 ... - giọng Joe vang lên trog đầu cô"
Ga Eul thôi ko nhìn lên bầu trời nữa...từ từ ngồi xuống trên đôi chân trần đang đỏ dần lên vì lạnh...cô cúi mặt xuống...nước mắt tự dưng rơi ra...lấy tay lau nhanh nó đi...cô gục mặt xuống 2 tay ôm gối...trên tay vẫn còn cầm đôi giày...
................
Yi Jung dừng xe lại...ngã người ra sau ghế...gác tay lên trán...
-Cuối cùng là đi đâu...- Yi Jung lầm bầm ...
Vẻ mệt mỏi trên gương mặt anh vẫn đó...ánh mắt lơ đễnh...dòng kí ức ùa về trong não anh...ngay lập tức...Yi Jung nhớ ngay đến Sông Hàn
Yi Jung ngồi bật dậy tiếp tục nổ máy xe...anh khựng lại...suy nghĩ vài giây rồi mở cửa xe đi ngay xuống...
Yi Jung ngờ ngợ nhìn "cái đống" ở cạnh cửa nhà anh...Yi Jung chậm rãi đi lại...bước đến gần hơn...lòng anh tràn ngập đầy hy vọng...
-Ga...Ga Eul?
Ko đáp lại...Anh chậm rãi dè chừng ngồi xuống trước "cái đống"...
-Ga Eul? - anh hỏi như xác định...
"Cái đống" từ từ ngước đầu lên nhìn anh...Yi Jung ngỡ ngàng...mắt anh mở to hơn bao giờ hết
-Anh mới về sao...- Ga Eul khẽ hỏi...hơi thở cô ra khói môi cô run run
1 cơn gió thổi nhẹ qua trong lòng Yi Jung...trút bỏ gánh nặng anh đang mang trong lòng...vai anh nhẹ hơn bao giờ hết...nhưng đầu óc anh lại giận dữ cùng ánh mắt đanh nhanh lại sau cái nhìn ngỡ ngàng...
-Em điên sao mà ngồi ở đây!? - Yi Jung bực bội hét lên - Ko biết lạnh hả? Đi đâu từ tối đến giờ? - anh hét lên với cô... - Tới rồi sao ko vào nhà mà ngồi ở đây? Muốn chết cóng sao? Có biết anh tìm em lâu lắm rồi ko hả?
Ga Eul vẫn nhìn Yi Jung đăm đăm ko hề phản ứng lại....Yi Jung đứng phắt dậy...vẻ bực dọc hiện rõ trên gương mặt anh...anh lôi điện thoại ra...
-Bin àh? - Yi Jung bực bội - Mình tìm thấy Ga Eul rồi! Cảm ơn cậu!
Woo Bin ngẩn tò te...chẳng hiểu tìm được như thế nào nhưng sao Yi Jung lại bực dọc như thế...anh bắt máy còn chưa kịp nói đượcc câu nào đã bị bắn ngay 1 tăng rùi cúp máy...anh nhìn chiếc điện thoại khó hiểu...
-Thằng này...hâm! - Woo Bin đút điện thoại vào túi quần lắc cái đầu 1 cái rùi anh lại móc ra gọi điện thoại cho người khác
-Tìm được cô ấy rồi - Woo Bin nói - Kêu anh em dừng lại đi! - anh cúp máy
......
Yi Jung quay phắt sang Ga Eul...sắc mặt anh vẫn ko khá lên được...Ga Eul vẫn đang nhìn anh...có thể thấy sự tức giận từ anh đang tăng lên chứ ko hề giảm xuống...Đứng lên đi...anh đưa em về! - Yi Jung cố dịu giọng lại
Ga Eul vẫn ko đáp ...Yi Jung cố giữ thái độ bình tĩnh của thường ngày...nhìn cô thật lâu...
-Được rồi...- Yi Jung thở dài - Anh hiểu rồi... - anh tiến lại gần cô - Vào trong nhanh đi...anh ko muốn ngày mai báo chí đăng tin có 1 xác chết trước nhà mình đâu!
Ga Eul cụp mắt xuống...nắm chặt đôi tay lại...từ từ đứng dậy...do ngồi quá lâu dưới trời lạnh...Ga Eul đứng ko vững...cô hơi khuỵu xuống...
-Ối...
Yi Jung nhanh chóng đỡ cô lại...nhìn Yi Jung 1 cách bướng bỉnh...Yi Jung trợn tròn mắt nhìn cô...
-Ya...áo khoác đâu? - Yi Jung cố nhịn
-Để quên trên xe của Yang ...- Ga Eul tự dưng e dè đáp
Yi Jung nhanh chóng cởi chiếc áo khóac ngoài mình ra...khoác lên vai Ga Eul...anh chợt liếc sơ qua chân Ga Eul...
-Giày em đâu? - 1 lần nữa Yi Jung lại ngỡ ngàng hỏi
Ga Eul giơ tay mình lên...đôi giày ngự trị ngay chỗ đó....Yi Jung thở hắt ra...anh bế sock Ga Eul lên....
-Anh làm trò gì thế? - Ga Eul nhíu mày hỏi anh
-Im lặng đi! - Yi Jung lơ phản ứng của Ga Eul ... Ga Eul cũng yên vị mình chẳng dám nói hó hé thêm lời nào...ít ra...cũng ko buồn bực và nghĩ đến Joe...
Yên bình thật!
"Dường như khi anh xuất hiện...Joe sẽ ko hiện hữu trong tâm trí em...phải chăng do anh quá giống sao Yi Jung!?" - Ga Eul nhìn Yi Jung bế mình trên tay thầm nghĩ
.........
Đặt Ga Eul ngồi xuống chiếc giường...Yi Jung nghiến chặt răng nhìn cô...
Ga Eul vẫn ko nhìn anh...chỉ nhìn đăm đăm xuống đất...
-Cuối cùng là vì cái gì mà em lại như thế hả? - Yi Jung hỏi cô
Ga Eul mím chặt môi lại...2 tay cô ghì chặt ... tâm trạng cô đột nhiên thay đổi khi Yi Jung nhắc đến chuyện này...
Cô lại nghĩ đến Joe!
Ghét! Rất ghét khi Yi Jung nhắc đến Joe!
-Bỏ ra về giữa buổi triển lãm...nhưng lại biến mất sau đó...- Yi Jung cố nén giận khi nhìn đôi chân đang đỏ ửng lên của Ga Eul...bờ vai cô quá lạnh trên đôi tay của anh...- Em nhìn em đi...cuối cùng là vì cái gì hả?
Ga Eul thấy cay ở mũi...mắt cô ươn ướt...
Ko muốn...ko muốn Yi Jung tiếp tục nói nữa!
-Em...
Ga Eul ngồi bật dậy ôm chầm lấy lấy Yi Jung...nó khiến anh khựng lại...đơ người hẳn ra
Anh định hỏi nhưng thấy vai Ga Eul run lên...cô nấc lên từng tiếng...vỡ òa khóc...
Yi Jung từ từ ôm lấy Ga Eul...chặt dần...chặt dần...anh cảm thấy tim mình như chết lặng đi trong tiếng nấc đó...nó đau đau đến mức anh tưởng chừng mình đã chết đi!
Ga Eul cứ vậy...khóc ... khóc thật nhiều... giải tỏa hết nó...giải tỏa hết nỗi buồn vậy...
Yi Jung chua xót và cay đắng cho tiếng khóc của Ga Eul...đôi vai nhỏ bé lạnh dần dưới trời đêm...lần đầu tiên...anh thấy cô khóc nhiều như vậy...khóc như 1 đứa trẻ bị giàh mất đồ chơi...khóc khi 1 người lớn bị mất tất cả...Và cũng là lần đầu tiên...Yi Jung thấy Ga Eul yếu đuối mỏng manh nhiều đến như vậy!
Ga Eul từ từ buông lỏng vòng tay mình ra ... Yi Jung cũng dần nới lỏng thả dần Ga Eul ra...Ga Eul nhìn Yi Jung ... nước mắt còn đọng đầy trên đôi mắt...đôi mắt anh dịu dàng nhưng là cả 1 sự tổn thương sâu sắc...
Đôi mắt Ga Eul dần đi xuống...dừng lại...Ga Eul nhìn thẳng vào bờ môi anh...
Từ từ...hơi thở Ga Eul dần gấp gáp hơi...ko gian im lặng tĩnh mịt chỉ còn có tiếng thở liên hồi cùng nhịp đập con tim...
1 nụ hôn nhẹ lướt trên môi Yi Jung...rồi dứt ra ngay sau đó...
Anh nhìn cô...ánh mắt lộ rõ sự ngạc nhiên...
Ga Eul chồm người thẳng dậy...
Môi cô lại chạm vào môi anh 1 lần nữa rồi dứt ra trong quyến luyến ... anh vẫn nhìn cô trong ánh mắt ngỡ ngàng ... đáp lại là 1 cái nhìn bình thản...chờ đợi 1 sự cho phép từ anh của Ga Eul
Đôi tay Ga Eul vòng ra sau cổ Yi Jung...anh hoàn toàn có thể cảm nhận sự hồi hộp từ trong hơi thở gấp gáp của cô...điều duy nhất Yi Jung làm lúc này...là im lặng nhìn cô...
Lại 1 nụ hôn nữa từ Ga Eul...nhưng nó sâu hơn...mắt Ga Eul khép lại...trước ánh mắt ngỡ ngàng của Yi Jung...
Làn môi cô lướt trên bờ môi Yi Jung thật dịu dàng và kiên nhẫn...Ga Eul rũ bỏ mọi khoảng cách từ anh và cô lúc này...tiến sát người mình vào anh hơn...ôm anh chặt hơn và bắt đầu cuồng nhiệt trong nụ hôn của chính mình...
Đôi tay Yi Jung bất giác chạm vào chiếc lưng trần trắng ngần của Ga Eul...thận trọng...nhẹ nhàng và siết chặt nó...kéo cô sát gần anh hơn...cả 2 dường như ko có 1 bất kì 1 khoảng cách nào...anh bắt đầu đáp lại nụ hôn ngọt ngào từ Ga Eul 1 cách vô thức...đôi tay Ga Eul miên man khắp lưng anh...như 1 dòng điều kiện kích thích anh ngay lúc này...bàn tay Ga Eul dần di chuyển và nắm chặt lấy bờ vai mạnh mẽ của Yi Jung...
Chìm càng lúc càng sâu...nụ hôn dần mãnh liệt hơn...nỗi khao khát trong anh về cô lại dấy lên 1 lần nữa...lí trí bảo anh dừng lại...nhưng Ga Eul...quá mạnh quá ngọt ngào để anh ngừng nó lại...sự ngọt ngào đê mê cứ cuộn chặt lấy họ nơi đầu lưỡi...
Họ hôn nhau càng lúc càng nồg nhiệt hơn...những dòng điện cứ chạy dọc sống lưng của cả 2 con người mang trong mình những nỗi khao khát ...tiếg nhịp tim anh hòa lẫn vào tiếng nhịp tim đập 1 cách vội vã liên hồi của Ga Eul lúc này...Ga Eul đẩy Yi Jung về hướng có chiếc công tắt đèn rồi tắt nó ... vẫn trong nụ hôn dài mãnh liệt và nóng bỏng giữa 2 người...
Yi Jung đặt nhẹ dần Ga Eul xuống giường...cô vẫn hôn anh...mãnh liệt cùng vòng tay siết chặt quanh cổ anh...
-Ga Eul...- Yi Jung cố dứt người mình ra khỏi Ga Eul - Bình tĩnh 1 chút!
Anh thở gấp nhìn cô...ánh mắt như đang cố ngăn chặn sự ham muốn đang nóng bừng trong anh lúc này...anh cố kiếm chế tình cảm của mình lại...
-Ko thể như thế được...cả 2 chúng ta đều phải bình tĩnh lại...- Yi Jung ngồi bật dậy - Anh ko thể mất tự chủ với em!
-Em đang rất bình tĩnh! - Ga Eul kéo sát Yi Jung lại...và hôn anh 1 lần nữa
Sự mê hoặc vô hình từ đôi môi cô luôn khiến Yi Jung trở thành 1 kẻ tham lam...từ 1 kẻ từ chối anh trở thành 1 người tiếp nhận nó...Anh càng lúc càng ôm chặt lấy Ga Eul...cô cũng vậy...hôn anh mãnh liệt hơn...
Cả 2 dường như ko thể thoát khỏi sự mê hoặc của đối phương vậy...Yi Jung cố gắng đẩy mình ra khỏi sự mê hoặc đầy quyến rũ từ người con gái này...nhưng Ga Eul lại càng lúc càng kéo anh sát gần với cô hơn...cuốn anh vào mình bằng chính nụ hôn của cô...
Đôi tay anh kéo nhẹ chiếc váy Ga Eul rơi xuống giường và rớt trên sàn nhà ...chiếc áo sơ mi trắng của anh 1 lần nữa lại vương vãi trên sàn cùng chiếc cravat anh đang mang...
Đôi tay anh lướt 1 cách dịu dàng êm đềm qua từng đường nét trên người Ga Eul...cô nóng bỏng và cuồng nhiệt trong nụ hôn của 2 người...cùng những khoảnh khắc yêu đương cháy bỏng trong đêm tối mịt mù giá lạnh...
Khao khát là sai lầm...nhưng sự đê mê là đúng đắn!
"Hãy cho em 1 cơ hội...em muốn mình đủ sức chịu đựng để nói ra câu đó...Yi Jung àh!" - Ga Eul nói thầm trong cơn đê mê giữa khoảnh khắc của cô và Yi Jung ngay lúc này...
"Anh rất muốn dừng lại...nhưng em quá ngọt ngào khiến anh mất dần tự chủ sẽ là gì đây...1 lần nữa em khiến anh mất chính anh" - Yi Jung tự nói với chính bản thân mình...
Trong đêm tối đen kịt...cơ thể lạnh giá của Ga Eul đang nóng lên dần theo những nụ hôn nóng bỏng...đôi tay Yi Jung như 1 bàn tay ma thuật...làm tảng băng bên trong Ga Eul biến mất dần trong lòng cô...trôi dần đi theo những đê mê trong chính bản thân họ!
"Đó là thứ em muốn tìm nơi anh ngay lúc này!" - Ga Eul thầm nghĩ.
" Trên người cô lúc này chỉ còn độc chiếc sì líp và cái coocxe còn vướng trên ngực. Cô vừa rồi để yên cho ji jung cởi quần chỉ vì cô không muốn mọi người nghĩ cô là trẻ con. Nhưng giờ gần như trần truồng, cô lại hoảng sợ. Rồi cô lại lo lắng, không biết nếu mình không. Chắc là có. Ji jung nằm đè lên trên , hôn cô say đắm. Cái lưỡi của anh tham lam khua khoắng khắp miệng cô. Cô thấy tay anh vuốt ve cơ thể cô, nắm vú cô bóp nhè nhẹ, trườn xuống bụng rồi dừng lại ở đũng quần cô. Môi anh rời môi cô, từ từ đi xuống cổ, nhẹ nhàng hôn cổ, hôn gáy cô. Đầu anh tiếp tục di chuyển xuống dưới ngực cô. Anh ngậm vú cô mà bú. Lưỡi anh đánh vòng quanh núm vú cô. Cô thấy từng đợt từng đợt khoái cảm từ đầu vú lan toả đi khắp cơ thể. Nhưng anh không chỉ dừng lại ở đó. Anh chỉ dừng ở vú cô một lát rồi tiếp tục cuộc hành trình đi xuống khu rừng rậm. Lưỡi anh quét dọc bụng cô. Gặp rốn, lưỡi anh ngoáy ngoáy làm cô sướng tê người. Tay anh lúc này kéo silíp cô xuống, ngón tay anh quệt vào hai bờ môi ẩn trong lớp cỏ dại của cô làm cô rùng mình, toàn thân nổi da gà. Cô ưỡn mông lên cho anh dễ dàng tụt quần ra. Anh đã cúi xuống háng cô. Lưỡi anh quét từ dưới quét lên làm cô rùng mình, cô rên lên. Lưỡi anh đưa lên đưa xuống chầm chậm dọc theo *** cô. Cô rên rỉ, hai tay ghì đầu anh mà vò tóc. Rất chậm rãi, anh lách lưỡi vào trong khe hở. cô đã rỉ nước. Vị của nó rất lạ . Chưa bao giờ anh được nếm của một người con gái nào có vị như thế. Từng cơn co giật của cô đã hướng dẫn anh chỗ nào cần liếm. Anh nhẹ nhàng đút một ngón tay vào, từ từ ấn vào sâu.anh ngừng hôn, và cô hy vọng anh sẽ cúi xuống bú vú mình. Nhưng anh đứng dậy, tháo thắt lưng. Cô nằm yên, ngước mắt lên nhìn anh tụt quần xuống. Anh nằm xuống, đạp quần ra khỏi chân. Cô nhận thấy anh cũng tụt luôn cả quần sịp xuống. Anh cầm tay cô, đặt lên tiểu quỷ mình. “Cái này tý nữa làm em . Bây giờ nó đang mềm phải không em?” anh thì thào vào tai cô , cô nắm lấy tiểu quỷ anh , thấy nó từ từ cương lên. Cô nhè nhẹ vuốt ve nó. “Đúng rồi, làm thế đúng rồi em ạ”. Trượt xuống, hôn ngực rồi hôn bụng anh . Cô đặt đầu lên trên bụng anh,  tay tiếp tục vuôt ve dương vật. Cô thổi nhẹ nhẹ lên cái đầu khất loe ra, bóng lưỡng của anh . “Ư…ư…ư, , ư.. ư…ư”anh nửa nói nửa rên rỉ. Cô chợt thấy anh rên to quá , Cô tiến xuống sát dương vật ạn và hôn phớt lên đầu khất. Cô thấy có cái gì dính dính trên môi. Cô thè lưỡi ra nếm thấy nó hơi mặn. Anh ấn đầu cô xuống và cô lại hôn đầu khất anh, . “Ư…ư…ư…” Tiếng rên rỉ phát ra từ miệng anh.

.  anh kéo đầu cô lên, nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống. Anh trườn lên người cô và cô chợt nhận ra cái gì sẽ tiếp theo.anh gắn một nụ hôn lên môi cô và lách người vào giữa hai chân cô. Cô cảm nhận được tiểu quỷ anh đang tách hai mép thịt cô và rồi từ từ tiến vào sâu. Khi đầu khất chui vào trong , cô thấy đau dữ dội. Cô giật nảy lên. Anh dừng lại, kéo tiểu quỷ ra. “Không sao, không sao” anh thì thào “Em thả lỏng người,và mọi thứ sẽ ổn cả” cô lại thấy anh ép sát người cô và cô lại đau khi đầukhất tiến vào . Cô cứng người lại nhưgn lần này anh không ngừng lại mà còn tiếp tục đẩy mạnh hơn. Cô chợt cô như bị đau đớn. Cô rên lên đau đơn. Anh dừng lại, tiểu quỷ anh lúc này đã vào được một nửa. Anh nằm yên cho tới khi thấy cô thở nhẹ nhàng trở lại, anh chậm chậm đút vào rồi lại kéo ra. Anh làm nhẹ nhàng và không tiến vào sâu hơn , cứ thế 2 người ngủ man " Ga Eul nằm quay lưng về phía Yi Jung...cứ như vậy...từ khi anh rời cô lúc ấy...chẳng 1 cái nhìn...cũng chẳng 1 lời...cứ im lặng như vậy mãi...
Yi Jung bắt đầu giải "bài toán" này...nhưng vô vọng....ẩn số quá lớn!
-Ga Eul ... - Yi Jung khẽ gọi...
-Đừng đụng vào em! - Ga Eul nói dứt khoát ...Yi Jung rụt tay mình về 1 cách từ tốn... - Anh ngủ đi...đừng để ý đến em!
-Em làm sao vậy...- Yi Jung bắt đầu chịu ko nổi thái độ của Ga Eul - Cả tối nay em rất khác lạ!
-Em đã nói anh ngủ đi đừng chú ý gì đến em mà! - Ga Eul quát lên với Yi Jung
-Em quay sang đây cho anh! - Yi Jung gằng giọng mình xuống
-Ko muốn!
-Quay sang đây! -Yi Jung cố kiềm chế mình ko nổi cáu lên lúc này
-Đừng có ra lệnh với em! - Ga Eul cũng ko kém
Yi Jung ngồi bật dậy...anh bực bội kéo Ga Eul hướng về phía anh...
Ngỡ ngàng!
-Anh làm cái trò gì vậy!? - Ga Eul vùng tay mình ra khỏi Yi Jung...cố cúi gầm mặt xuống ko nhìn anh...
Yi Jung lấy tay từ từ chậm chạp lau những giọt nước mắt trên gương mặt kia của Ga Eul...cô rút người ra khỏi anh...
-Nói cho anh biết đi Ga Eul... - Yi Jung nhẹ giọng có chút gì đó thương tâm trong lời nói của anh
Ga Eul im lặng ko đáp...chỉ là những ánh sáng lập lòe từ những ánh trắng soi nhẹ hòa với những ánh sáng của căn biệt thự hơi len lói vào...nhưng Ga Eul vẫn biết và thấy rõ mồn một sự tổn thương sâu sắc trong tận đáy mắt Yi Jung...cô cảm thấy...tội lỗi quây quấn chặt mình...chặt đến khó thở!Anh ko thể chịu đựng được chuyện này đâu - giọng Yi Jung vẫn áp ấm như vậy- Có phải là...
Ga Eul 1 lần nữa lại đột ngột ôm chầm lấy cổ Yi Jung...
-Đừng nhắc đến người đó...- Ga Eul lại bật khóc - Em xin anh...Yi Jung....đừng nhắc đến người đó...
Yi Jung run run tay ... ôm lấy Ga Eul...cái ôm siết càng lúc càg chặt của cô càng lúc càng như bóp chặt lấy trái tim của anh...nhói đau...thật đau...nước mắt anh rơi chảy ngược vào trog con tim đang ứa máu...anh từ tốn vuốt nhẹ tóc Ga Eul...vỗ về cô...ko muốn cô im lặng mãi...thà Ga Eul khóc...khóc cho vơi đi nỗi lòng...thà cô khóc cho lòng cô bớt phiền muộn...dù điều đó làm tim anh đau đến mức nào...nhưng chỉ cần Ga Eul bớt dần mệt mỏi...anh nguyện làm tất cả!
"Ga Eul...em đã biến anh thành 1 tên playboy ngu ngốc!"
Cô khóc...khóc vì ko muốn Yi Jung biết đến Joe...từ lúc nào mà cô lại sợ Yi Jung biết đến sự tồn tại của Joe? Từ khi nào Ga Eul muốn tìm đến Yi Jung mỗi lúc nhớ đến Joe? Từ khi nào cô bắt đầu hiểu những câu hỏi lấp lửng của Yi Jung? Từ khi nào cái ôm siết chặt cô của Yi Jung khiến Ga Eul cảm thấy dễ chịu và thanh thản hơn bao giờ hết? Bắt đầu từ đâu bên anh cô lại cảm thấy có chút niềm vui trong cuộc sống tẻ nhạt của mình? Từ khi nào...từ khi nào cô phát hiện...bên anh cô ko còn nghĩ đến Joe!?
"So Yi Jung...anh là gì trong tâm trí em!?"
.................
Ga Eul đi nhanh vào văn phòng mình...cô ngồi xuống bàn làm việc...dễ thở hơn so với 2 tháng trước...tài liệu ko còn ngập đầu nữa...nó chỉ bằng 2/10 so với lúc trước....
Gạt bỏ chuyện riêng qua 1 bên...cô chú tâm vào các xấp tài liệu và giải quyết nó...
...
"Cốc...cốc" ...
-Mời vào! - Ga Eul vẫn chú tâm vào xem xấp tài liệu
-Thưa...giám đốc có điện thoại ạh! - cô thư kí từ tốn nói
-Nối máy giúp tôi! - Ga Eul cười nhẹ...cô thư kí cúi đầu rồi đi ra ngoài...
Ga Eul bắt điện thoại lên nhấn nút nghe...
-Xin chào, tôi Chu Ga Eul đang nghe - cô vẫn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vanvy