☆³ Giao kèo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Joong: Mày thật sự nhìn thấy đám người đó cho một người uống một loại thuốc kì lạ à ?

Pond: Phải, chính mắt tao đã thấy.

Tại phòng hội học sinh, Pond cùng với Gemini và Joong đang ngồi lại bàn luận với nhau về chuyện đêm qua Pond đã chứng kiến được tại quán bar nổi tiếng Starry.

Gemini: Em nghĩ chúng ta tốt nhất đừng nên tìm hiểu nhiều, dù gì nó cũng không liên quan đến chúng ta mà.

Pond: Tao cũng nghĩ vậy, nhưng nó cứ ám ảnh tao mãi từ đêm qua đến giờ.

Joong: Tao không đồng tình nhé, tao thật sự muốn tìm hiểu về cái quán bar kì lạ này và những nhân viên trong đó. Nhớ cái đêm tao với mày được cứu khỏi đám côn đồ chứ ? Lúc say tao thấy được một người dáng vẻ rất quen nhưng không thể nhớ rõ được, hôm đó say quá không nhớ được gì cả.

Pond: Tao không chắc nữa, nhưng tao cảm thấy có một thứ gì đó thôi thúc tao tìm hiểu chuyện này.

Gemini: Em không quan tâm lắm đâu, nhưng nếu giúp được gì em sẽ giúp.

Joong: Tao sẽ tìm hiểu về quán bar đó, sau đó sẽ gửi thông tin cho chúng mày.

Pond: Được.

Joong: Mà này Pond, mày đã gặp bạn học trao đổi của mày chưa đấy ?

Pond: Vẫn chưa, chỉ biết tên là Phuwin thôi.

Joong: Là thằng nhóc hôm nhận lớp bị bắt đến phòng hội đồng vì tội thấy ẩu đả không can ngăn đấy, cái đứa mồm chửi xối xả ấy. Phuwin biết được ghép cặp với mày trông tuyệt vọng lắm cơ.

Pond: À, tao cũng không quan tâm lắm đâu, đừng ảnh hưởng đến tao là đ-

Cả ba đang trong cuộc nói chuyện vui vẻ, bỗng ngoài cửa, hai ba cậu là người trong hội học sinh lao vào, thở gấp một lúc như đang rất vội vã khiến ba người phải giật mình ngừng ngang cuộc hội thoại.

Joong: Sao không gõ cửa ?

: Xin thứ lỗi hội phó Archen, hội trưởng Naravit, chúng tôi vừa phát hiện có học sinh trong trường sử dụng xe phân khối lớn, mong hai người mau chóng giải quyết.

Pond và Joong nghe đến đây dù rất ngao ngán nhưng cũng phải đi theo họ xuống sau trường để gặp mặt những người cả gan dám gây tội tày trời.
_________

Sáng nay vẫn như thường lệ hằng ngày, Dunk vẫn là người chở Phuwin và Fourth đến trường. Nếu không phải vì trường khá xa thì họ có chết cũng không dám ngồi lên cái yên sau tử thần này đâu. Mà xui sao hôm nay có một người trực cổng lại vòng ra sau trường để kiểm tra xem có học sinh nào xả rác hoặc leo tường không. Và không hẹn mà gặp được ngay lúc Dunk vừa leo xuống khỏi con chiến mã của mình ẩn nấp sau bụi cây. Lúc đó nhờ có tán cây mà hội học sinh không phát giác ra ngoài Dunk còn có hai người khác nữa.

Dunk thấy được có người đã phát hiện ra liền ra hiệu cho Phuwin và Fourth trốn đi, cả hai cũng nhanh nhẹn chuồn đi trước trốn sau một góc quan sát Dunk đang đối chấp với người của hội.

Fourth: Chết thật, không biết P’Dunk có sao không nữa.

Phuwin: Có sao là chắc rồi đó. Ơ kìa, tên hội trưởng !

Fourth: Ơ ? Sao lại có Gemini theo sau vậy ?

Pond cùng mọi người đã xuống tới nơi. Joong hơi bất ngờ vì Dunk là người sử dụng xe phân khối lớn bị bắt gặp.

Joong: Mọi người về lớp đi, cứ để cho tôi và Pond giải quyết.

: Vâng thưa hội phó.

Đợi đám người kia rời đi, Dunk liền thay đổi 180 độ. Không còn cái vẻ ngông ngông ngạo mạn cãi tay đôi với cả thế giới mà trở thành một con mèo nhỏ sáp đến lại gần Joong mà nài nỉ bằng chất giọng ngon ngọt như đường mật. Anh chàng dở cái giọng mè nheo ra mà làm nũng hết nước hết cái với Joong.

Dunk: Joong ~ làm ơn tha cho tớ đi màaaa. Tớ hứa đây là lần đầu đấy, sau này không tái phạm nữa đâu, ná ná ná ?

Vâng, và chiêu này thật sự quá đả kích với trái tim bé bỏng của Joong Archen, một chàng trai đang yêu say đắm con người ta. Cậu không thể giấu nổi gương mặt đỏ bừng của mình cùng với giọng nói đã bắt đầu lắp bắp loạn cả lên. Ai tai thính chắc cũng nghe được tiếng tim cậu đập liên hồi không kiểm soát được.

Pond đứng cạnh thấy Joong đang có dấu hiệu yếu lòng khi trúng chiêu hai điêu thuyền thì chỉ biết bất mãn thở dài. Sau đó anh tách Dunk và Joong ra để giảm sát thương.

Pond: Cậu nghiêm túc đi.

Dunk: Nãy giờ tôi vẫn đang rất nghiêm túc đấy nhé ?

Pond: Tôi nói cho cậu biết, tội này không phải nhẹ, hình phạt nhẹ nhất là đình chỉ 2 tuần, nặng nhất là đuổi học, tùy vào thái độ hối lỗi của cậu. Hội học sinh trước giờ chưa từng có ngoại lệ tha thứ cho một ai, bạn học Natachai biết điều mà chuẩn bị tinh thần nhận phạt cùng đồng phạm của mình đi.

Joong nghe thấy Pond cứng rắn như vậy có chút khó xử, kéo nhẹ tay anh thủ thỉ nhỏ.

Joong: Mày có cần nặng lời vậy không ?

Pond: Làm sao trách tao được ? Bọn trong hội thấy cả rồi chứ có phải mình tao với mày thấy đâu ? Bây giờ giả vờ không biết thế đéo nào được ?

Joong nghe Pond nói vậy cũng câm nín, đúng thật. Nếu chỉ có bọn họ biết thì có thể lấp liếm cho qua, đằng này nhiều người biết như vậy, không thể coi như không có chuyện gì được. Vả lại đám người trong hội đều là con ông cháu cha, gia đình họ ít nhiều cũng ảnh hưởng đến các công ty, tập đoàn lớn nhỏ khác. Nếu có chuyện gì không vừa ý, sẽ không may làm tổn thất đến mối làm ăn thân thiết của gia đình bọn họ.

Dunk: D-đồng phạm gì cơ ? Chỉ có tôi thôi.

Pond: Cậu còn nói dối ? Rõ ràng có ba cái mũ bảo hiểm cơ mà ?

Phuwin và Fourth trốn trong góc vẫn đang nghe ngóng cuộc nói chuyện vừa rồi bị nhắc khéo liền chột dạ. Cuối cùng họ vẫn quyết định ra mặt chứ không bỏ lại Dunk chịu hoàn toàn trách nghiệm.

Fourth: Khoan đã, mấy người đừng ăn hiếp P’Dunk.

Phuwin: Có gì từ từ nói, bớt nóng bớt nóng.

Dunk thấy hai người nãy giờ mình đang cố gắng bao che cho tự dưng lòi đầu ra thì sôi máu vô cùng.

Dunk: Hai cái thằng ngu này ! Tao bảo trốn đi rồi cơ mà ? Ăn cái chó gì mà não toàn phân thế hả ?

Pond: Lại là ba người các cậu, theo tôi lên phòng viết bản tường trình.

Và cuối cùng cả ba vẫn phải lên phòng hội học sinh viết bảng tường trình một lần nữa, và lần này nguy cơ là cả ba đều bị hạ hạnh kiểm, hoặc tệ nhất là có thể bị đuổi học luôn...

Fourth: Không thể tin được, mới đi học được ngày đầu tiên sau khai giảng, phòng học còn chưa nhớ đường mà nhớ đường lên cái phòng quái quỷ này rồi.

Phuwin: Mẹ nó, đến trường ba ngày thì viết bản tường trình hẳn hai lần.

Dunk: Im mồm hết cho tao, ai bảo chui đầu vào hang cọp rồi than.

Fourth: Không xong em rồi... lần này mà bị hạ hạnh kiểm nữa là xác định chim cút luôn. Hay là mình đánh thuốc hết đám người trong hội học sinh nhỉ ?

Phuwin: Mày điên à ? Lão Jimmy biết lại ăn cức cả đám.

Dunk: Bây giờ số phận của ba đứa nằm trong tay mày đấy Phuwin, cố lên !

Phuwin: Wtf ? Mắc gì nằm trong tay tao ?

Fourth: Đúng rồi, Phuwin là bạn học trao đổi của hội trưởng mà ? Anh giúp em năng nỉ ảnh xóa tội đi mà, xin đấyyyy.

Phuwin: Không là không !

Dunk: Một năm không làm việc nhà, sửa chữa bàn dj miễn phí.

Phuwin: Chốt, nhớ mồm !

Pond: Bàn dj gì cơ ?

Ba người đang ngồi trước phòng hội học sinh thì giật bắn mình khi từ đằng sau Pond mở cửa ra lúc nào không hay.

Phuwin: K-không có gì, anh nghe lén đấy à ?

Pond: Các cậu ngồi trước phòng nói chuyện gây ồn ào, tôi ra để nhắc nhở.

Dunk: Rồi rồi, không cần đuổi khéo, bọn này đi đây.

Nói rồi cả ba xách cặp rồi khỏi đó, để lại Pond với đống nghi hoặc.

Mình vừa nghe họ nhắc đến đánh thuốc và bàn dj đấy à ? Có nghe lầm không nhỉ ?

Joong: Pond, mau vào đây nhanh lên.

Pond: Có chuyện gì ?

Joong: Mày nghĩ cách cứu Dunk của tao đi, không biết đâu. Dunk mà có chuyện gì là tao cạch mày luôn đấy !

Gemini: P’Pond đừng phạt Fourth mà, Fourth là bạn của em đấy ạ.

Pond: Chúng mày muốn cứu thì tự đi nghĩ cách mà cứu, nói tao làm gì ?

Joong: Đúng là con người ác độc, không có nhân tính mà !

Pond: Chửi đủ rồi thì mau cút về lớp đi trước khi tao đá mày ra khỏi phòng.

_______

Đến giờ ra chơi, cả năm người Fourth, Dunk, Phuwin, Joong và Gemini ngồi tại căn tin bàn luận với nhau cách để giúp cho ba con báo của họ thoát khỏi kiếp nạn này.

Dunk: Vậy là cậu ta thật sự sẽ không bỏ qua sao ? Sao mà cứng nhắc quá vậy không biết.

Joong: Tôi cũng khuyên cậu ta rồi, nhưng có vẻ không lung lay là bao.

Fourth: Mà em thật sự thắc mắc đấy, sao Gemini lại đi cùng mọi người thế ?

Gemini: T-tớ...

Joong: À, Gemini chuẩn bị năm sau có ý định tham gia hội học sinh nên lên tham khảo ấy mà.

Fourth: Cậu định tham gia vào cái hội ác ma đó thật hả ?

Cái hội ác ma ?

Gemini: À không, không hẳn, chỉ lên tham khảo thôi.

Dunk: Nào, quay lại vấn đề chính đi thôi. Chiều nay có tiết tự học giữa các bạn học trao đổi, Phuwin, mày nhân cơ hội này dỗ ngọt cậu ta đi, cố gắng bám dính vào, cậu ta sẽ mủi lòng thôi.

Gemini: Em không chắc là nó sẽ hiệu quả đâu.

Phuwin: Không thử làm sao mà biết được, vì một năm không làm việc nhà và bàn d-

Chưa nói hết câu cậu đã bị Dunk nhanh tay bịt miệng lại.

Joong: Bàn gì cơ ?

Fourth: Bàn đồ ăn, phải, là bàn đồ ăn, haha...

Joong: ?

Gemini: ?
________

Chiều hôm đó, tiết tự học được diễn ra theo như thời khóa biểu. Phuwin đi khắp mọi hành lang mà mãi vẫn chưa tìm được Pond để đến thư viện. Lúc cậu đang ngồi xuống nghỉ mệt vì mỏi chân thì anh xuất hiện, gương mặt đang có phần cau có.

Pond: Này, nãy giờ đi đâu thế hả ? Có biết tôi tìm cậu mệt lắm không ?

Phuwin: Này, anh tưởng t-

Cậu định bụng sẽ chửi hắn một tràng dài lại, nhưng dường như nhớ ra nhiệm vụ của mình ngày hôm nay là nịnh nọt “ tên khách hàng khó tính” này nên mọi câu từ tục tĩu đã đến cổ họng vẫn phải ấm ức nuốt vào trong ngược trở lại, nhường chỗ cho một nụ cười thân thiện không thể nào giả trân hơn.

Phuwin: Xin lỗi ạ, tôi cũng đang tìm anh đây, chúng ta cùng tới thư viện nào.

Pond thấy sự kì lạ của cậu thì hơi bất ngờ, nhưng cũng không quan tâm lắm mà cùng cậu đến thư viện.

Không may hôm nay thư viện đã chật kín chỗ ngồi, đâu đâu cũng thấy các đôi bạn trao đổi đang cùng nhau học tập vui vẻ.

Phuwin: Hết chỗ mất rồi.

Pond: Hay là lên sân thượng đi, ở đó có một bộ bàn ghế, chúng ta lên đó ngồi học tạm vậy.

Phuwin: Cũng được.

Thế rồi cả hai lại tiếp tục tiến đến sân thượng. Vừa dọn sách vở ra bàn, dù nói là trao đổi học tập nhưng cả hai ai làm việc nấy, không hề đá đụng gì đến nhau. Phuwin cảm thấy không thể bắt chuyện được liền tìm cớ để có thể mở lời.

Phuwin: Anh giúp tôi giải bài này với, tôi không biết làm.

Pond nhìn vào đề bài một lúc rồi đưa con mắt nghi ngờ lên nhìn Phuwin.

Pond: Cậu thật sự không biết làm ? Bài này là kiến thức từ lớp 10 cơ mà ?

Phuwin: A-à ừ nhỉ, lâu rồi không làm nên tôi quên.

Pond thấy biểu hiện của cậu liền tinh ý nhận ra cậu đang cố bắt chuyện với mình, liền hỏi thẳng.

Pond: Cậu muốn nói gì à ?

Phuwin: Ừ thì, chuyện cái xe với cả chuyện thằng Fourth đánh nhau đầu năm, anh có thể nào...rộng lượng bỏ qua... có được không ?

Phuwin đang gào thét trong thâm tâm mình, trước giờ cậu chưa từng xin xỏ ai như vậy hết, tự nhiên thấy bản thân mình hèn hạ vô cùng. Bởi cậu là dj mà, trước giờ toàn đứng trên bục cao chơi nhạc. Không giống như Fourth hay Dunk, miệng lưỡi cậu không ngọt được như vậy.

Pond thấy dáng vẻ lúng túng của cậu thì cũng có chút lung lay nhưng câu trả lời cuối cùng của anh vẫn là

- Không.

Phuwin: Này, tôi xin anh đấy, anh muốn tôi làm gì cũng được, miễn là anh chịu bỏ qua thì tôi đều làm hết, xin đấy.

Pond: Gì cũng làm ? Cậu chắc chứ ?

Phuwin: Chắc chắn !

Pond: Tôi sẽ bỏ qua nếu cậu chịu thực hiện ba điều kiện của tôi.

Phuwin: Hẳn ba cái ? Có nhiều quá không ?

Pond: Ba người ba điều kiện, quá công tâm rồi, cậu đừng có trả giá

Phuwin: Ừ, thôi được rồi, nói đi. Chắc là anh muốn tôi giúp tán tỉnh ai đó chứ gì, hoặc là làm chân sai vặt chẳng hạn.

Pond: Cũng gần giống như vậy. Đầu tiên, từ giờ cậu phải giúp tôi bưng bê tài liệu, mua đồ ăn cho tôi, xách cặp,... nói chung là tôi cần, cậu đều phải có mặt. Nhưng không được để lộ cho ai biết hết, tôi không muốn bị mang danh là ỷ quyền ăn hiếp người khác đâu.

Phuwin: Được, nhưng chỉ một tháng thôi đấy nhé ?

Pond: Cậu đùa tôi đấy à? ít nhất thì cũng từ đây đến hết học kì.

Phuwin: T-thôi được... vậy thứ hai là gì ?

Pond: Cậu có thường xuyên đi bar không ?

Phuwin: Có chứ, nói về các quán bar, club, pub thì tôi đây một bụng !

Cậu dõng dạc nói, cái này không điêu đâu nhé. Cậu nhiều lần ghé đến các quán bar hoặc club nổi tiếng để thăm dò lắm chứ đùa.

Pond: Cậu biết quán bar Starry chứ ?

Phuwin: Biết chứ sao không, ở đó có cậu dj vừa đẹp trai vừa chơi nhạc giỏi, còn thân thiện nữa chớ.

Nói đến đoạn tưởng chừng mũi cậu phải dài ra cả thước.

Pond: Biết thì tốt, tôi cần cậu giúp tôi điều tra về quán bar đó.

Phuwin: Hả ? Điều tra là điều tra gì cơ ?

Pond: Tôi muốn biết các hoạt động của họ và đặc biệt là danh tính của những nhân viên ở đó.

Phuwin: Nh-nhưng tôi nghe nói là bất kì ai hiếu kì muốn biết danh tính của họ đều không có kết cục đẹp đâu. Anh không sợ à ?

Pond: Tôi không sợ.

Phuwin: Mà lí do gì anh lại muốn biết chứ ?

Pond: Chỉ là tôi muốn biết thôi, cậu không cần quan tâm.

Phuwin: Tôi không dám chắc điều kiện này đâu nhé...

Pond: Vậy cứ coi như là cậu đồng ý làm đi.

Phuwin: Đúng là tự tiện mà, thế điều kiện thứ ba là gì ?

Pond: Hmm... cái đó tôi sẽ suy nghĩ sau, trước hết cứ giao kèo hai cái trước.

Phuwin: Được, vậy hãy nói cho tôi biết cách anh sẽ minh oan cho chúng tôi đi.

Pond: Chuyện em cậu, Nattawat Jirochtikul tôi sẽ bỏ qua và coi như chỉ là một vụ ẩu đả ở mức độ nhẹ, những vụ này giáo viên thường không quan tâm tới đâu. Còn chuyện Natachai Boonprasert sử dụng xe phân khối lớn trong khu viên trường học may ra phải dựng chuyện lên lừa những người trong hội rồi.

Phuwin: Được rồi, tôi đồng ý. Giao kèo thành lập nhé, không được thất hứa đâu đấy.

Cậu nói rồi đưa ngón út mình ra, ý bảo muốn móc ngoéo để biểu trưng cho lời hứa. Pond nhìn chằm chằm vào ngón tay cậu một lúc rồi cũng giơ ngón tay mình lên đan vào ngón tay út nhỏ nhắn của Phuwin. Thấy cậu cười tươi vì sắp được xóa tội, Pond bỗng lại nhớ lại về chuyện năm xưa.

Dù chẳng thể nhớ rõ được, nhưng thỉnh thoảng trong đầu anh lại thoát ẩn thoát hiện những hình ảnh vụn vặt của bản thân lúc nhỏ trong cái đêm mưa ấy, tại căn nhà nhỏ xập xệ ấy, anh và cậu bé kia đã có một lời hứa và cả hai cũng đã ngoéo tay giống như bây giờ. Và cậu nhóc kia cũng đã cười rất tươi, anh không tài nổi nhớ nổi gương mặt cậu bé ấy, nhưng anh nhớ rất rõ rằng nụ cười ấy thật sự rất đẹp, tựa như vì tinh tú lấp lánh giữa thiên hà tăm tối vậy... xinh đẹp vô cùng.

☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚

29.07.24
3048 words


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net