Chap 9Biến cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai về tới nhà mệt lữ ra chẳng ai nói với nhau câu nào mọi thứ trong phòng điều im lặng
[Y\N]: Anh đi ngủ đi tôi về phòng nhá
Jimin:......
[Y\N]:Ngủ ngon
Jimin:Này....Hôm nay cô....ngủ ở đây đi được không
[Y\N]: Hả tôi ngủ ở đây thì anh ngủ ở đâu ?
Jimin:Nghe lời tôi đi sao cô cứ thích cãi vs tôi nhỉ
[Y\N]: Ờh...tuỳ anh vậy không có chổ ngủ đừng có đổi thừa tôi
Jimin:Ờh
Jimin leo lên giường nằm xem tivi còn bạn thì lấy đồ đi tắm
Jimin:Đi tắm à
[Y\N]:Ùm có gì không
Jimin:À cái cửa phòng tắm của phòng tôi hư rồi quên kêu người sửa cô tắm được không
[Y\N]: What....thôi tôi về phòng tôi tắm vậy cho nhanh
Jimin:Ờh tắm xong nhớ về đây đấy đừng có chốn
[Y\N]:Biết rồi
Bạn đi ra khỏi phòng.Jimin đang nằm thì có 1 cuộc điện thoại điện tới
Jimin:Alo ai đấy
Hemin: Em nè Oppa anh nhớ em chứ
Jimin:À lại là cô sao có chuyện gì,nếu không có thì biến đi đừng có phiền tôi
Hemin:Anh dữ quá à~này vài ngày nữa nhà em mở tiệc anh tới dự nhé
Jimin:Tiệc tôi không có hứng thú

Hemin:Nhưng...Mà chắc anh không dám cãi ba mẹ mình đâu nhĩ
Jimin:Này cô đừng có quá đáng đấy
Hemin:ahihi em tổ chức tiệc này là vì anh đấy~anh vui chứ
Jimin:Vui cái con khỉ tôi sẽ ko đi đâu đừng có làm phiền tôi
Hemin:Anh quá đáng thiệt đấy chồng à~
Jimin:Đờ hợi....chồng...ai chồng cô hả
Hemin:em không biết đâu em cúp mấy đây mà nè anh nhớ đi tiệc đấy
Jimin:Đừng có mà ra lịnh cho tôi
Jimin cúp mấy thì bạn vừa vào phòng
[Y\N]: Ai giờ này còn điện cho anh đấy
Jimin à thì là...mà khoan sao hôm nay lại quan tâm tới chuyện này...không lẽ 'cười gian'
[Y\N]: Này đừng có nghĩ bậy tại tôi...thôi không nói chuyện với anh nữa tôi đi ngủ đây
Jimin:Ờh
Bạn leo lên giường nằm bạn không thấy thoải mái lắm nhưng không nói gì chỉ nằm im lặng
Jimin:Này...Này cô ngủ à
[Y\N]:.....
Jimin:Ngủ nhanh dậy tôi tính hỏi cô cái này thôi mà cô ngủ rồi thì thôi vậy
[Y\N]: Chuyện gì ? 'Ngồi bật dậy'
Jimin: Tưởng ngủ rồi chứ
[Y\N]: À tôi không quen nằm cạnh người lạ nên...không ngủ được
Jimin:Thế à cô có muốn tôi thành người quen để cô dễ ngủ không
[Y\N]:Anh thôi đi 'nhăn mặt'
Jimin nhìn bạn và cười
[Y\N]:Anh nói có chuyện quan trọng muốn nó với tôi cơ mà chuyện gì
Jimin:À thì...cô biết khiêu vũ chứ ?
[Y\N]: Sao tự nhiên anh lại hỏi vậy
Jimin:Cô chỉ cần nói có hay không thôi
[Y\N]:Ờh thì biết chút chút
Jimin:Vậy được rồi
[Y\N]: Ơh mà để làm gì
Jimin:Cô ngốc vừa thôi thì đi tiệc chứ gì trời
[Y\N]:Tiệc tôi...tôi....không đi đâu
Jimin:Tại sao lại không 'hét lên'
[Y\N]:Tôi tôi xin lỗi anh nhưng tôi...không thể thật sự đấy xin anh
Jimin:Tại sao nói tôi biết lí do
[Y\N]:Tôi không thể nói cho anh biết được tôi xin lỗi
Jimin:Cô...'hét lên đầy giận dữ'
Jimin bực bội ra khỏi phòng bỏ lại bạn một mình thì vô tình có cậu quản lí đến tìm Jimin để bàn công chuyện.
Quản lí: Cậu chủ
Quản lí:Ơh cô là người tình của cậu chủ phải không ạ chào cô [Y\N]
[Y\N]: Anh nói cái gì NGƯỜI TÌNH anh đùa tôi à
Quản lí:Tôi nói thật đấy ạ từ hôm hai người từ quán cafe trở về đã có rất nhiều tinh đồn về 2 người
[Y\N]: Tôi không biết gì cả
Quản lí: 'cười' vâng cho hỏi cậu chủ đâu rồi ạ
[Y\N]:Anh ấy vừa ra khỏi phòng rồi
Quản lí: vâng vậy tôi xin phép
[Y\N]:À khoan đã
Quản lí: Sao ạ
[Y\N]: Anh là quản lí thế anh quản lí tất cả công việc của tên Jimin kia đúng không?
Quản lí: Vâng ạ
[Y\N]: Thế anh biết gì về bữa tiệc gì đấy không
Quản lí: À í cô là bữa tiệc của cô Hemin ạ
[Y\N]: Hemin ?
Quản lí:Vâng đúng thế ạ
[Y\N]: Thế anh biết tại sao tên Park kia phải đi bữa tiệc của cô Hemin gì không
Quản lí: Vâng ạ nếu cậu chủ không đi sẽ bị phạt nặng ạ
[Y\N]: Phạt ? Thế anh ta chỉ cần đi 1 mình là được rồi sao tôi lại phải đi
Quản lí:Vâng vì vụ tin đồn cho nên cậu chủ mới muốn cô đi và để cậu chủ không phải kết hôn với cô Hemin ạ
[Y\N]:Kết hôn với HEMIN ?
Quản lí: Vâng ạ cô nên giúp cậu chủ đi ạ
[Y\N]:.....
Quản lí: Vậy tôi xin phép
Quản lí ra khỏi phòng
[Y\N]: Sao anh ta lại không nói với mình chuyện kết hôn mà sao mình lại quan tâm mình không quan tâm tên đó nhưng không phải mình không muốn giúp nhưng mình sợ tiệc lắm
Quá khứ của [Y\N]
Vào lúc 16 tuổi bạn bị bắt cóc và đưa đến một bữa tiệc lúc đó bạn thực sự hoảng loạn và những tên ở đó đã làm những điều cực kì khủng khiếp với bạn nhưng rất hên là cảnh sát đã đến và bạn được đưa về an toàn từ đó bạn sợ các bữa tiệc của bọn nhà giàu
Về thực tại
[Y\N]:Nhưng nếu không giúp anh ta anh ta sẽ bị điều gì đó khủng khiếp hay....
Bạn suy nghĩ và
[Y\N]:Mình sẽ giúp anh ta nếu đó là sự thật như tên quản lí nói


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net