chap 12 khoan dung?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bên trên là hình của lam triệt đó, chỉ là mọi người ráng tưởng tượng đôi mắt màu xanh dương nha 😊)

Sáng hôm sau tại lam gia, mọi người gồm có lam triệt, Lam kính, vân trạch, vân vũ và vân kiệt đang ngồi trò chuyện uống trà cùng nhau mà ko có sự tham dự của lam phu nhân vì bình thường bà ko sống tại nhà chính mà sống ở một ngôi biệt thự cách đó không xa . Còn về phần vân lãng thì cậu đang ở trên phòng làm vệ sinh cá nhân buổi sáng.(nói là buổi sáng thì cũng ko đúng cho lắm, thực ra bây giờ là gần 10 giờ rồi còn gì. Nói là ngủ nướng thì đúng hơn! 😂)

- buổi đi đầu tiên của các con có thuận lợi ko?  - Lam kính

- cũng có thể xem như là thuận lợi ! - lam triệt vừa ăn hoa quả vừa nói

- hửm? Có chuyện gì làm tụi con ko vui sao? - Lam kính

- thật ra thì cũng ko có gì to tát cả, chỉ là ko ngờ họ lại cử một quân nhân tầm thường ko hiểu chuyện để làm giao dịch với tụi con thôi! Baba ko cần phải lo - vân trạch hiểu chuyện nói

- vậy sao? - lam kính

- ko chỉ vậy thôi đâu . baba, người ko biết đâu. Tên đó thấy tụi con toàn là con nít nên hắn còn khinh thường tụi con ra mặt luôn đó. Khinh thường tụi con thôi thì cũng ko sao nhưng mà hắn còn khinh thường cả lam triệt nữa . Làm sao tụi con chịu nổi? - vân vũ nói một lèo ra hết sự khó chịu từ qua tới giờ cho Lam kính nghe

- dám khinh thường các con của ta là ko đc r. Vậy......các con tính xử lý hắn như thế nào đây? - Lam kính

- con đã cho người sắp xếp hết rồi, sẽ mau chóng có kết quả thôi! - lam triệt

Đúng lúc này trên lầu vọng xuống tiếng bước chân vội vã và tiếng nói của vân lãng.

- lam triệt, cậu thật sự thật phi thường, chuyện như vậy mà cậu cũng nghĩ ra a, thật là nể phục cậu quá! - vân lãng

- tớ mà !!! - lam triệt

Vân lãng chạy xuống ko kiên nể gì mà lập tức ngồi xuống chỗ trống bên cạnh vân vũ

- có chuyện gì vậy tiểu lãng? - Lam kính

- mọi người xem tin tức của lô hàng mà hôm qua tụi con phụ trách đi giao chưa? - vân lãng

- chưa! - tất cả mọi người ngoại trừ vân lãng đồng thanh nói

- để tớ xem! - vân trạch ngồi cạnh Lam triệt lên tiếng rồi mở iPad trên tay ra. Bé vân trạch làm một số các thao tác thì lập tức trên màn hình hiển thị lên thông tin về lô hàng hóa . Sau đó vân trạch đưa máy quay ra phía ngoài để cho mọi người xem.

Bên trên thông tin đầy đủ ko thiếu một tí. Chủ yếu như sau : sau khi nhóm tiểu soái ca của chúng ta rời đi thì Lam triệt có cử một nhóm người đến để làm cho tròn nhiệm vụ luôn đó là giúp bên quân nhân vận chuyển lô hàng đi đến đích . Nhưng nào ngờ lòng tốt của lam triệt lại bị cái người quân nhân tên trần phong kia cự tuyệt. Do đối phương ko đồng ý với sự giúp đỡ nên nhóm thuộc hạ đó báo cáo lại cho lam triệt, nhưng cậu ra lệnh cho họ tiếp tục theo sát phía sau để đề phòng bất trắc. Quả nhiên ko nằm ngoài dự tính, do ko có sự chỉ dẫn nên những người bên quân nhân đã làm sai một thao tác khiến cho chiếc máy bay chiến đấu mất kiểm soát mà dẫn đến việc tự hủy. Cũng may nhờ có nhóm thuộc hạ của lam gia cứu giúp kịp thời nên ko có thương vong nặng về người nhưng bù lại thì toàn bộ số máy bay chiến đấu và toàn bộ lô vũ khí tân tiến đã bị nổ tung và rơi hết xuống biển,làm  thiệt hại nặng nề cho phía quân nhân.

- chuyện này là đương nhiên. Hắn ta đời nào lại đi nhận sự giúp đỡ của những đứa con nít nên khi nghe tớ đề nghị cho người đi theo để hộ tống thì việc hắn cự tuyệt cũng là chuyện thường tình thôi. Mà nếu như ko có sự giúp đỡ của các chuyên gia thì khả năng mất kiểm soát là rất cao. Chúng ta chỉ cần ra vẻ muốn giúp đỡ mà bị từ chối nhưng vẫn quan tâm mà đi theo thì chẳng những ko bị nghi ngờ là bên mình giở trò. mà ngược lại, mọi trách nhiệm sẽ đổ hết lên người tên quân nhân đã ngu ngốc đi cự tuyệt sự giúp đỡ.! - lam triệt nói chuyện hết sức triết lý, trông ko giống một cậu bé 11 tuổi .

- một muổi tên trúng hai đích! - vân trạch

- sao lại là hai? - vân kiệt

- ngoài vc trả đc thù thì vc này cũng giúp cho mối quan hệ giữa chúng ta với chính phủ Mỹ cũng sẽ trở nên tốt đẹp hơn - Lam kính - chiêu này của con đúng là quá hiểm nha tiểu triệt!

- con còn phải học hỏi baba thêm a! - Lam triệt

- thôi!  Gác chuyện này sang một bên đi. Nói cho ta biết, ngày sinh của các con là bao nhiêu đi, lần trước ta quên hỏi. - lam kính

(- baba à ! Người có thể đừng nói đổi chủ đề là đổi đc ko? Tốc độ chuyển chủ đề này của người khiến cho người làm con như tụi con ko biết cái đường nào mà lần a! - lam triệt thầm kêu than trong lòng )

- tụi con đều là trẻ mồ côi, làm gì biết ngày sinh của mình , baba hỏi như vậy là làm khó cho tụi con r!  - vân kiệt cười cười nói

- vậy cứ tổ chức sinh nhật chung với con luôn đi! - lam triệt

- con nói cx có lý - lam kính

-sao lại như vậy đc! Sinh nhật của lam triệt là vc trọng đại, tụi con dù gì cũng là hộ pháp của cậu ấy, sao lại dám lơ là trách nhiệm trong lúc then chốt. huống hồ chi lúc đó nhiều người ,tụi con ko dám đảm bảo đc an toàn cho chủ nhân nên làm gì còn tâm tư để mà ăn mừng sinh nhật chứ!  - vân trạch đứng đắng nói. Cậu đứng đắng quá mức so với cái tuổi 11

- chuyện này cậu ko cần lo, trước giờ sinh nhật của tớ đều tổ chức trong thầm lặng hết. Mọi người bên ngoài còn chưa biết mặt mũi của tớ chứ nói chi đến ngày sinh.! - lam triệt

- ừm......nhưng mà...... - vân vũ tuy rất vui nhưng vẫn còn hơi lưỡng lự về vấn đề này

- ko nhưng nhị gì nữa, cứ như vậy đi. Hôm nay là ngày 29 rồi. 1/9 là đến sinh nhật rồi nên ngày mai ta đưa các con đi mua sắm để chuẩn bị , sẵn tiện mua vật dụng cần thiết để đến ngày 5/9 ta đưa các con đi tham gia khai giảng luôn. - lam kính

- đúng rồi , quên mất, tụi mình sẽ quay về Trung Quốc để nhập học ở đó luôn. - lam triệt

- ủa cứ tưởng là sẽ học ở đây luôn chứ!- vân lãng

- đúng ra là như vậy nhưng dạo gần đây có một số tổ chức thấy chúng ta dạo này ít tập trung ở bên đó quá nên đã ngầm lén lút đưa thuốc phiện vào thị trường tiêu thụ bên Trung Quốc. Bây giờ cũng đã đến lúc chúng ta xây dựng trụ sở vững chắc bên đó rồi! - Lam kính.

- vậy trụ sở chính..... - vân trạch

- ta sẽ ở lại đây, chuyện bên Trung Quốc đành phải giao lại cho tụi con vậy! - lam kính

- nếu baba đã tin tưởng giao cho tụi con thì hà cớ gì tụi con lại từ chối trách nhiệm này! - lam triệt

- đc vậy các con về phòng sắp xếp đi, chúng ta sẽ đi vào buổi tối ngày 4/9 để kịp dự lễ khai giảng vào sáng ngày 5/9.- lam kính

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net