7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Aiss, đau đầu điên lên đi được"

Đó là hậu quả của cuộc vận động quên lối về hại Wang Ho hôm nay không những nghĩ làm làm tới đi đứng còn khổ sở gấp mất lần kì phát tình trước. Ngồi gặm nhấm bữa sáng cùng nỗi đau tê dại lan khắp người, cậu thầm mắng mỏ người đàn ông hôm qua không biết chừng mực, chẳng những đánh dấu vĩnh viễn lại còn cả gan khai mở khoang sinh sản, tinh trùng thượng não à? Nhỡ có thai thật thì phải làm sao? Sáng thức dậy thậm chí còn để cậu một mình ở nhà kèm lời note nhắc nhở ăn sáng, điều có lương tâm nhất mà Lee Sang Hyeok còn để lại có lẽ là thẳng tay cho cậu nghỉ phép mà chẳng cần giấy phép phê duyệt, xem như còn chút tình người đi.



Nhưng sau đó cậu liền hối hận với suy nghĩ của mình, đùa hả? Đánh dấu cũng đánh dấu rồi, chơi cũng chơi cho đã rồi giờ tính vắt chanh bỏ vỏ à, anh vậy mà đi từ sáng đến khuya không màng omega mới bị mình đánh dấu ở nhà mà chỉ quẳng mỗi đồ ăn mỗi buổi nhờ cháu anh MinHuyng mang đến rồi chẳng thèm nói lời nào, ngay cả tin nhắn hỏi thăm cũng chẳng có, đúng là đàn ông!!!

Càng nghĩ, Wang Ho càng tức, phải nói omega sau kì phát tình bị đánh dấu sẽ cực kỳ mẫn cảm chưa kể cậu vốn là người bị tổn thương rất nhiều trong chuyện tình cảm, lần đầu được yêu chiều thế mà vừa trao hết cho người ta hôm trước hôm sau liền chẳng thấy người đâu, cậu còn nghĩ có phải người kia đang ở ngoài tìm cách đuổi cậu ra khỏi nhà càng sớm càng tốt hay không, dẫu sau người ta cũng là chủ tịch tập đoàn lớn, làm sao có chuyện hoàng tử cưới lọ lem như trong cổ tích được chứ.

Không được rồi, không thể để mọi chuyện chuyển biến tệ hơn, chỉ mới đánh dấu đã bị bỏ bê cả ngày nhỡ đậu thai thật thì cậu và con phải biết thế nào, bản thân còn lo chưa xong chẳng dám đèo bồng. Rút điện thoại ra dứt khoát nhắn một tin nhắn cho người kia.

"Anh SangHyeok, nhờ người của anh mua thuốc tránh thai khẩn cấp giúp tôi, nếu mang
thai sẽ rắc rối"

Đã xem.

       Vậy mà con người này còn chẳng buồn trả lời tin nhắn của cậu cơ chứ, phiền đến vậy à, được thôi nếu anh không mua được tôi sẽ tự mua. Nghĩ là làm, Han-overthinking-Wang Ho cầm áo khoác bước ra ngoài bất chấp đang là nửa đêm. Vừa đến cửa chưa kịp mở ra thì cách cửa đã bị bật ra từ bên ngoài.

         Trước mặt Wang Ho là một Sang Hyeok quần áo chỉnh tề nhưng để ý chút thì thấy được sơ mi đã cởi 2 cúc đầu, cà vạt cũng bị nới lỏng và vest trên tay thì đang quẳng đại lên giá treo đồ.

        Không để cậu kịp phản ứng, Sang Hyeok trực tiếp chốt cửa nhà để tránh người trước mặt đang có hành động như muốn rời đi đồng thời cũng nhanh nhẹn kéo Han Wang Ho để cậu ngồi vào sofa phòng khách.

"Em định đi đâu?"

"Đi mua thuốc chứ đi đâu?"

"Tại sao lại phải uống thuốc chứ, nó có hại lắm đấy em biết không"

"Biết thế thì từ đầu đừng có bắn vào bên trong chứ, nhỡ có con thì biết làm sao"

"Có thì nuôi thôi"

"Anh nói dễ nghe quá nhỉ, chỉ mới đánh dấu tôi thôi anh đã bỏ đi cả ngày mốt có con anh tính bỏ đi cả đời hả"

      Càng nói càng uất ức, hai mắt cũng theo đó mà ửng đỏ, tay bấu chặt vào ống quần mà cúi gầm mặt xuống, cậu khi nhỏ thiếu hơi ấm của gia đình, lớn lên lại gặp tra nam lừa gạt tình cảm sớm đã không còn đủ tin tưởng nhân sinh trên đời, gì mà sẽ lo sẽ nuôi chứ, trong mắt Wang Ho tất cả chỉ là lời lừa bịp mà thôi.

     Dường như đã phát giác ra được vấn đề bất thường ở đây, Lee Sang Hyeok cảm thấy bản thân đã quá tất trách khi để một omega vừa trải qua kì phát tình đang cực kỳ nhạy cảm ở nhà một mình, đã vậy còn là người trải qua rất nhiều tổn thương trong quá khứ, dẫu có là người mạnh mẽ thế nào thì giờ phút này cũng sẽ sụp đổ mà thôi. Ngồi hẳn xuống ghế sofa kéo người đẹp kế bên đang sụt sịt mít ướt vào lòng dỗ dành.

"Anh xin lỗi Wang Ho, hôm nay công việc bận quá đến tận tối phải tan ca mà quên nói với em"

"Anh biết em đã trải qua rất nhiều tổn thương nhưng anh xin em lần này hãy tin tưởng anh, anh cam đoan sẽ cho em được hạnh phúc Wang Ho a~"

"Nói hay quá, anh lấy gì để cam đoan" Người đẹp trong lòng là thôi nức nở bắt đầu một tràng khiêu khích.

"Em muốn liền đi ra mắt gia đình, kết hôn ngày mai lên phường ký kết, nhà cửa, xe cộ đều đứng tên em hết vậy đủ an tâm chưa"

"Anh..anh.., cũng quá vồ vập rồi đó"

"Miễn có Wang Ho bên cạnh, thế nào anh cũng chấp nhận hết"

"Khoan đã, vừa nảy anh bảo biết tôi trải qua nhiều tổn thương, anh biết kiểu gì????"

"À thì..." đôi mắt Lee Sang Hyeok hiện tại đảo điên liên tục, chẳng đúng đắn chút nào.





"GÌ? ANH ĐIỀU TRA TÔI Á????"

"Ừ, do lần lượt nghe những lời kì lạ từ em nên sinh nghi, vì sao lại không có pheromone, vì sao lại không thể mang thai"

Wang Ho bất ngờ khi không ngờ người kia vậy mà lại quan tâm lời nói vu vơ của cậu, xem ra cũng đáng để đánh cược đấy chứ.

" Lý do hôm nay tôi về trễ ngoài công việc thì là để hoàn thành việc tra cứu thông tin của em"

    Nói đoạn anh giữ chặt vai người trong lòng.

"Wang Ho, anh biết em không còn đủ lòng tin để đặt vào mqh sắp tới nhưng mà lần này cho anh cơ hội được không, anh yêu em là thật, muốn chăm sóc em cũng là thật, đánh dấu em cũng vì muốn em là của riêng mình vậy nên cho phép anh được bên cạnh em nhá"

"...."

"Để xem biểu hiện anh thế nào"











"Tôi thật sự không thích cậu" Kim Hyuk Kyu chễm chệ ngồi nhâm nhi tách trà hoa mà phục vụ vừa mang ra.

"Bất đắc dĩ mới phải hẹn cậu ra thôi" Lee Sang Hyeok than vãn, chẳng hiểu vì sao mà mẹ anh 5 lần 7 lượt ép anh phải đi xem mắt với người được cho là "thanh mai trúc mã" với mình. Bác gái nào biết vì cuộc gặp gỡ này mà anh nhém bị con mèo nhà bên cào chết trước khi kịp gặp tình yêu nhỏ của nó đâu.

" Đừng hòng nói với tôi về việc cưới xin giả vờ gì gì đó, JiHoonie đều không thích đâu" omega cau có bày tỏ.

" Không cần, hôm nay gặp mặt là sự cố cuối cùng, sau này tôi sẽ dẫn omega của mình về ra mắt gia đình."

"Thế thì tốt, xui thay cho omega nào thiếu may mắn thôi"

"Cũng chỉ có con mèo điên kia mới chịu nổi cậu thôi"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC