Chương 15+16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15.

Do ngoài ý muốn nhà tranh bị cháy, vì vậy những thước phim ghi hình ngày thứ nhất cơ bản mất giá trị, tổ chương trình chỉ có thể sửa đổi lại nhiệm vụ, để bọn họ tự dựng nhà gỗ tại dã ngoại.

Bởi vì chuyện ngày hôm qua nên Park Minjun cũng thu liễm rất nhiều, không còn chĩa dùi vào một mình Han Wangho, sau đó quá trình ghi hình cũng khá thuận lợi, qua hai tuần lễ ở chung, Park Minjun cũng hiểu biết về Han Wangho, tính tình cậu ta luôn luôn thẳng thắn, có chuyện liền nói: "Anh Wangho, trước đây là em không đúng, qua nhiều ngày như vậy, nhờ có anh chăm sóc."

Han Wangho đang thu dọn đồ đạc của mình, cậu phất tay: "Không có gì, tôi lớn hơn mấy cậu, chăm sóc mấy cậu là chuyện nên làm."

Na Jaejun cũng ngồi một bên tán gẫu, cậu ta cũng có nhiều chỗ nghĩ không ra nên trực tiếp hỏi: "Anh Wangho, em mạo muội hỏi một câu."

"Cậu hỏi đi."

"Trông anh Wangho rất đẹp, cũng xem như là kiểu fan rất thích, tại sao nhiều năm qua như vậy lại không nổi tiếng ? Là bởi vì từ chối một ít lời mời đặc biệt sao ?"

Na Jaejun nói mơ hồ, nhưng cậu biết là ý gì: "Không nổi tiếng chủ yếu là do diễn xuất của tôi kém cỏi, không có ai đặc biệt mời tôi."

"Làm sao sẽ ? Điều kiện của anh Wangho tốt như vậy."

Han Wangho nhìn cả hai một mặt tìm tòi, chợt bất đắc dĩ cười nói: "Tôi cũng không thể nhận nhiều công việc, vì tôi kết hôn rồi."

Động tác trên tay cậu không ngừng lại: "Người yêu tôi rất dính người, nếu như tôi ra ngoài công tác quá lâu, người ấy sẽ không vui."

Người yêu của Han Wangho đang ngồi trong văn phòng vô cùng không vui, thư ký tiểu thư nơm nớp lo sợ giao văn kiện cho hắn rồi nhanh chóng chạy ra ngoài, đứng ngoài cửa là giám đốc bộ ngành muốn đi vào báo cáo kết quả công việc, thư ký tiểu thư kéo anh ta qua một bên: "Một lát nữa hẵng vào, tâm trạng của Lee tổng không tốt, tôi vừa nghe thấy tiếng nghiến răng đấy." Giám đốc bộ ngành gật đầu cảm ơn, vội vã xuống lầu.

Park Minjun: Ghi hình kết thúc, cảm ơn @Han Wangho mấy ngày nay đã chăm sóc, anh Wangho thật tốt.

Ở dưới kèm theo một tấm ảnh ba người chụp chung, Park Minjun khoát tay lên vai Han Wangho, Na Jaejun nửa ngồi nửa quỳ giơ tay chữ V, Han Wangho thì lộ ra hàm răng trắng đều cười vui vẻ.

"Trời đậu ! ! ! ! ! Park Minjun lại cùng Wangnie chung một khung hình ! ! ! ! Má ơi mị muốn xuống lầu chạy mấy vòng ! ! ! !"

"A a a a a a Park Minjun Park Minjun ! ! ! Park Minjun đẹp trai vỡi nồi ! ! ! !"

"Trời ơi, tui lại được thấy Han Wangho, gần đây mới nhảy hố Lục công tử, cực kỳ thích dung nhan của ảnh !"

"Má ơi Wangnie cùng Jaejun !!"

"A a a a a a a a a a a a a a a a CP lạ mùa xuân !! Ngọt Wangnie cùng khốc Minjun !!!"

Lee Sanghyeok nhìn bình luận bên dưới mà nổi bão, hắn hung hăn gõ bàn phím: Park Minjun xấu như vậy, rốt cuộc như thế nào làm minh tinh được ?

"@Rất ghét mấy kẻ nhòm ngó vợ của người khác, thật đáng ghét, nếu là anti fan đến đây gây war thì cút đi."

"@Rất ghét mấy kẻ nhòm ngó vợ của người khác, cái thể loại này là fan nhà Han Wangho, không thấy trai nhà chế cười vui vẻ như vậy, chế có bệnh hả ?"

"Đậu má ! ! Anti biến ! Thật vô học đi công kích người khác ! ! Có bệnh !"

"Ôm Wangnie đi, nhà em không chứa chấp loại fan như thím ấy."

"Thím ấy ếu phải fan nhà em, thím ấy là anti fan nhà em mới đúng."

Rất ghét mấy kẻ nhòm ngó vợ của người khác: Có rảnh rỗi mắng tôi, thì không bằng lo dắt Park Minjun đi sửa mặt lại đi.

Chương 16.

Han Wangho xuống máy bay nhưng không trực tiếp về nhà mà đến công ty tìm Lee Sanghyeok, cậu vốn muốn cho Lee Sanghyeok một niềm vui bất ngờ, mới vừa chuẩn bị ra khỏi thang máy thì thấy Lee thiếu gia cầm áo khoác đứng ở ngoài, Han Wangho kỳ quái nhìn hắn: "Giữa trưa anh định đi đâu ?"

Lee thiếu gia thấy cậu lại đây nên có chút vui vẻ, thế nhưng Lee thiếu gia không bao giờ biểu hiện ra, hắn bình tĩnh tiêu sái đi vào thang máy: "Anh xuống lầu lấy văn kiện, em vào văn phòng chờ anh trước đi."

Han Wangho kéo va ly đi ra, Lee Sanghyeok đóng cửa thang máy lại, tiện tay nhấn nút tầng trệt, chờ sau khi thang máy xuống dưới hắn lại bấm nút đi lên.

Lúc Han Wangho đến văn phòng, thư ký tiểu thư đang thu thập văn kiện trên bàn làm việc, Han Wangho chào với cô một tiếng, thư ký tiểu thư kinh ngạc nhìn cậu: "Wangho sao cậu lại tới đây ? Lee tổng vừa mới tan làm trở về rồi."

Lee tổng tan làm về nhà vác sắc mặt khó coi đẩy cửa đi vào, âm thanh hắn lạnh lẽo cứng ngắc nói với thư ký tiểu thư: "Cô đi ra ngoài đi."

Han Wangho nhịn cười chờ tới sau khi thư ký tiểu thư đi ra, cậu mới nhào lên người Lee Sanghyeok, hai tay ôm hắn cười ha ha: "Tên lừa gạt !"

Sắc mặt Lee Sanghyeok vẫn khá khó coi như trước: "Tại sao em cũng tới đây ?"

"Muốn cho anh kinh hỉ, nhưng mà anh ngược lại cho em một cái kinh hỉ thật lớn."

Lee Sanghyeok một mặt lạnh lùng: "Về nhà."

Sau khi chương trình được phát sóng, nhân khí của Han Wangho quả nhiên tăng vọt thẳng tắp, cậu luôn hiểu cách đối nhân xử thể, phương diện sinh tồn dã ngoại cũng lạc quan ứng đối, tính cách rộng rãi cư xử với mọi chuyện đều vô cùng thông suốt, chủ yếu nhất là do cậu rất đẹp trai.

Sau khi xem chương trình, Kim Wonjin cố ý gọi điện thoại cho cậu: "Thôi rồi thôi rồi, Wangho của tôi ưu tú như vậy, phỏng chừng sắp hot tới nơi rồi."

Han Wangho đang chuẩn bị bữa tối cho Lee Sanghyeok: "Cũng không ảnh hưởng gì đến tôi."

"Tôi không tin cậu không có chút nào vui mừng."

"Vui thì có vui, nhưng mà tôi nhận mấy chương trình này không nhiều, cũng không có tác phẩm tiêu biểu, có hot cũng chỉ là nhất thời."

"Nếu như cậu muốn nổi dài dài, cũng không phải không được."

"Tôi bây giờ như thế này cũng rất tốt."

"Thôi, biết cậu không quan tâm chuyện này, đúng rồi tuần sau tôi trở về dự tiệc sinh nhật ông nội, uống rượu với mấy cụ thật sự rất khó chịu, cậu đến chơi với tôi đi, sẵn tiện chúng ta gặp mặt một chút."

"Được." Điện thoại vừa mới cúp, Lee Sanghyeok liền đi vào, "Còn chưa làm xong ?"

"Xong ngay đây."

Lee thiếu gia nhìn một chút đồ ăn được múc ra khỏi nồi, sắc mặt biến đổi trong nháy mắt: "Han Wangho, em chọc anh?"

Han Wangho rửa sạch tay, đưa hai cái đĩa cho hắn, một mặt ngây thơ hỏi: "Làm sao vậy ?"

Lee thiếu gia tay trái một đĩa bông cải xanh xào tỏi, tay phải một đĩa bông cải xanh xào dầu hào, nét mặt có chút cứng ngắc: "Em nói xem."

Han Wangho cười híp mắt xới hai bát cơm, lấy cùi trỏ đẩy hắn cùng đi ra ngoài: "Đây là phạt anh."

"Anh làm gì ?" Lee Sanghyeok hết sức vô tội đặt hai đĩa bông cải xanh lên bàn.

Sau khi ngồi xuống, Han Wangho gắp một miếng bông cải xanh non đút tới bên miệng của hắn: "Phạt anh tối hôm qua không biết tiết chế."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net