đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lịch thi đấu dày đặc,SangHyeok phải đối mặt với áp lực tràn trề,sau những trận đấu căng thẳng,người hâm mộ cũng chẳng thể yên vị.

Tôi đóng máy lại,cuộc họp kết thúc,đến trước sảnh T1,tôi ngồi đợi anh,nhìn mưa rơi,càng thêm nặng hạt,tôi càng lo lắng,bối rối.

"sao lại lâu đến vậy?"-lòng tôi xuất hiện hàng ngàn nghi vấn,bủa vây khắp tâm trí.

Bánh mì ấm nóng trong tay cũng nguội dần.

Xe đến,anh bước xuống,dù mở ,anh khẽ cười nhẹ,ngắm nhìn tôi,mãi cho đến lúc ấy,trái tim tôi mới thoả mãn đập mạnh.

Một tay cầm cây dù nhỏ,một tay cầm bánh tart trứng tôi thích ăn,miệng không giấu nổi nụ cười,lon ton chạy đến bên tôi.

-Min Jae,vẫn còn ấm lắm.

-cẩn thận trơn trượt,anh vội cái gì chứ.

Những thành viên khác cũng bước xuống,hầu hết đều mắt tròn mắt dẹt.

-em mua cho anh hả?

-không cho anh thì cho ai đây.

Anh lại cười rồi,nụ cười ấm áp ấy,bao lần đốn tim tôi.Mỗi lần anh khúc khích,anh cất giọng hỏi thăm tôi,nhẹ nhàng,bước vào thế giới u tối tẻ nhạt này.

-Trời ơi!!!!!!

-Trời oiiiii!!!! Hyeok-hyung,đây là sự thật saooo????!!!

-Áaaaaaaaaaaaa

Một cậu đầu bạc và một cậu tí hon xí xớn lại gần,biểu cảm sốc không khó để nhận ra,hai người còn lại,lạc ở phía sau thì đứng hình luôn rồi.

-chuyện gì vậy?

-chắc tại vì em xinh ấy mà.

-YÊU NHAU KÌAAAAAA!!!!!!!!!

-ANH TÔI LÀM ĐƯỢC RỒIIIIII

Hai người trước mắt không hiểu sao,hết gào thét,lại quay ra ôm nhau rồi nhảy cẫng lên.

Tôi nhìn họ một hồi,sau đó SangHyeok liền bị lôi ra một góc tra hỏi,khi đang ăn,tôi bị gọi vô tình,giọng lớn đến hoảng hồn

-CHỊ DÂUU

Bánh trong miệng giòn ngọt,bọn trẻ con bên cạnh cứ mải í ới nịnh nọt,anh chỉ đứng một chỗ,cười dịu dàng.

-em là Moon Hyeonjun

-em,em là Choi Wooje

-cháu là Lee MinHyung,bạn nhỏ đây là Ryu Minseok.

Đứa nào cũng lễ phép giới thiệu,ánh mắt không giấu nổi tò mò.

-Ừm..chị là-

"Bọn em biết hết rồi ạ"

-người mà Hyeok-hyung phải tắt chế độ không làm phiền và check tin nhắn liên tục chỉ có chị Min Jae thôi.

-hoá ra "trái tim đỏ" trong danh bạ ai đó lại xinh đẹp đến vậy.

-anh giấu chị dâu kĩ dữ vậy,anh sợ người ta cướp của anh hả.

Bọn nó nhìn nhau,rồi lại hi hí cười,mặt đứa nào cũng vui đến tít mắt,như thể mấy đứa nó mới là người hẹn hò chứ không phải anh cả nhà Tê.

-em không biết anh sến vậy đó.-Tôi trêu chọc

Anh cũng chỉ gãi đầu,cười ngượng.

Tôi để lại mẻ bánh cho lũ trẻ.Bọn tôi quay đi,anh dẫn tôi đến kí túc xá của anh,vào trong phòng,từ dáng vẻ người anh cả nghiêm túc,liền biến thành mèo con thiếu hơi người,lao vào ôm tôi rít đến hỏng cả mũi.

-đội của anh chia theo tỉ lệ 12 3 45 hả.

-em muốn làm bụi cỏ không?

-muốn làm bông cải xanh hơn,để anh đội lên đầu đó.

-hứ,nhưng mà,nhớ em thật đấy.

-thí ghéc

-em ghét anh thì kệ em,anh yêu em là được.

Nhéo cái má thỏ của anh,hôn lên môi mèo một cái,vậy mà lại bị mèo phản công,hôn liên tiếp tới tấp một hồi.

Khi đi ăn lẩu với cả đội,anh còn quay lại,nhìn tôi lưu luyến,môi cứ bĩu ra,chịu không nổi cái dáng vẻ đáng yêu ấy,tôi dang rộng hai tay,anh thấy thế cũng bỏ đi hình tượng,nhỏ nhắn lao chầm vào vòng tay tôi,dụi đầu thỏ thẻ lời yêu.

-anh yêu bé lắm.

-anh đi ăn nha.

-bé cũng đi ăn điii,đừng bỏ bữa.

Tôi cũng gật đầu,sức hút loài mèo đây sao,càng gần lại chẳng muốn xa,cứ như mê dược vậy,dính hoài không dứt.

Anh nũng nịu,mấy đứa nhỏ đằng sau lại lên tiếng:

-Ôi trời có tôn trọng bọn này không vậy

-chưa ăn đã cảm thấy no căng rồi

-Hyeok hyung đúng là không có lương tâm mà,làm trò gì khó coi chít đii,bộ có người iu là hay lắm hả.

Anh trong vòng tay tôi,quay lại đanh đá gắt gỏng,nhưng trong mắt tôi chỉ là mèo nhỏ đáng yêu đang gừ gừ thoii.

-anh biết chú đang ghen tị mà.

Tôi xoa đầu anh,nhắc nhở nhẹ:

-đi đi,để mọi người đợi rồi.

-mèo nhỏ nhà em ăn ngon nhé.

-nhớ chụp cho em xem.

Anh gật gật,miệng nhoẻn lên cười,đáng yêu vô tận.

Lon ton chạy đi,cũng không khỏi ngoảnh lại mấy lần rồi mới lặng lẽ lên xe.

Về đến nhà,mì gói vừa úp xong,đã nghe tiếng điện thoại ting ting.

*Lsh đã gửi một ảnh*

-"hehe,anh sẽ ăn thật ngonnn,bé cũng ăn đii"

-"cấm ăn mì gói,tui dận đó"


-ok

-tớ cứ ăn đấy

-


-chuyến này cho dỗ mệt thì thôi.

*Người dùng này hiện không thể liên lạc được...*

"Vãi"-Tôi nhìn đoạn tin nhắn rồi cười khờ,vào bếp làm thêm vài món ăn kèm,cũng khéo léo chụp lại để có lí do dỗ dành.

Ngoài trời vẫn cứ mưa rả rích,rơi lộp độp trên mái hiên,xa anh chưa bao lâu mà đã nhớ anh muốn rã rời.

SangHyeok,lặng lẽ len lỏi vào đời sống hàng ngày của tôi,cũng dần hình thành thói quen không biết là tốt hay xấu,tôi cứ lâu lâu lại đem ảnh anh ra ngắm trong lúc làm việc.

Ngồi xem lại trận đấu trong lúc ăn,tôi viết vội một bức thư tay cổ vũ cho em bé nhà mình,vì anh xứng đáng với những điều tốt nhất.Yêu dấu của em.

-------------

sắp tới đội mình lại phải thở oxi rồi🙂‍↕️,mong là chiếc fic nhỏ này sẽ xua đi những lo âu của các bạn.T1 sẽ thắng thooiii.

Chúc các sĩ tử 2k6 gặp nhiều may mắn,vạn sự như ý🫶🏻.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net