Chapter 1:Beautiful Star

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảng Martia-Bến cảng đông đúc bậc nhất thành phố Zopelous-Trông thật nhộn nhịp.Tàu bè đậu san sát nhau,người chen lấy người,một phong cảnh quen thuộc với dân chài nơi đây...Một gã béo bước đi nghênh ngang,gã vác trên vai một cái bao lớn.Hắn đến trước một con tàu lớn và dừng lại.Sau khi đứng ngắm nghía một lúc,gã ra vẻ hãnh diện rồi bước lên tàu.Con tàu im ắng bỗng nhộn nhịp hẳn lên từ lúc tên kia lên tàu.

-Giương buồm!!!Đón gió ra khơi thôi chúng mày!!!-Gã béo hô thật to,bước đi đầy hứng khởi trên boong tàu...Nói rồi,gã quay lưng hí hửng đi vào phòng và khoá chặt cửa lại...

***

-Shuomi,Hoa nè đẹp không chị?

-...

-Shuomi!Em thích chị!Làm ơn hãy hẹn hò với em!

-...

-Shuomi!Chạy đi!

-...

Sực tỉnh khỏi cơn mê man,Shuomi-Cô gái mới chớm tuổi 17-lờ đờ đảo mắt xung quanh phòng.Trần nhà lạ lẫm,bức tường gỗ cũ kĩ,sàn nhà cọt cẹt,...

-Tỉnh rồi à cô bé?-Một chất giọng vừa khàn vừa chua vang lên trong khi cô nàng vẫn còn chưa kịp tỉnh táo.

-Ông là ai?-Shuomi dò hỏi

Chẳng nói chẳng rằng,hắn ta bước đến dí sát mặt vào Shuomi đang bị trói chặt.Mùi hôi tanh bốc ra từ hắn-đặc trưng của những kẻ đã sống lênh đênh trên biển lâu năm-bốc lên "ngào ngạt",ám khắp căn phòng cũ kĩ.Gã bóp lấy đôi gò má mềm mại của cô,hơi thở tanh hôi của hắn phả lên,khiến cô nàng cảm thấy khó thở.Đôi bàn tay hộ pháp của hắn không ngừng sờ soạng cơ thể trắng trẻo,căng mọng,tuyệt mĩ của cô nàng.Shuomi cố gắng chống cự nhưng vì bị trói nên cô nàng cũng chỉ có thể ngồi im chịu trận.

Ruỳnh!

Con thuyền bỗng nghiêng mạnh sang một bên,khiến hắn bị văng ra.Nhân cơ hội,cô nàng dùng chân cắp lấy con dao ở gần đó,phóng về phía tên kia.Con dao đâm thẳng vào cổ họng khiến tên cướp chỉ còn biết ôm cái cổ đang chảy máu như thác ấy chạy đi.Nhưng chưa bước được quá năm bước thì gã ta nằm bẹp xuống và chút cái thứ hơi thở hôi thối ấy lần cuối cùng.Shuomi đang tìm cách thoát khỏi sợi dây thường đang trói,thì bị thanh gươm gần đó đâm vào bụng.Máu của cô túa ra như mưa,Shuomi gào khóc trong đau đớn,máu và nước mắt cô hoà vào làm một.Ý thức cô lịm dần trong cơn đau đớn xé da thịt...Con tàu lắc lư dữ dội,hai cánh tay bị trói ngước lên trên của cô đứt lìa ra,cô nàng ngã người xuống nền sàn lạnh lẽo...Con tàu bị nhấc bổng lên,khiến Shuomi rơi về phía góc phòng.Tưởng như cô đã chết,nhưng bỗng Shuomi lại tỉnh dậy,dùng khuỷu tay rút cây kiếm bị vướng ở bụng rồi đạp cửa lao ra boong tàu.Trước mặt cô là một con Kraken khổng lồ,trên sàn boong là hàng chục cái xác đang nằm la liệt.Shuomi cau mày,tặc lưỡi một cái.

-HẢI VỰC!-Shuomi khai triển lãnh vực

Con tàu và con thuỷ quái bị bao trùm bởi 1 màn che màu đỏ thẫm như máu.Con Kraken thấy điều lạ lấy làm ngơ ngác,Khựng lại để xem có chuyện gì.

-Huyết Kiếm!-Shuomi niệm chú,hai cây kiếm máu "mọc" ra từ vết thương trên tay cô.Cảm nhận được nguy hiểm,con thuỷ quái lập tức tấn công cô nàng.

Bỗng từ đâu những làn sương màu đỏ bao phủ toàn bộ chiến trường nơi Shuomi và con thuỷ quái giao chiến.Như đang nhảy múa,cô nàng thoắt ẩn thoắt hiện,khiến cho con Kraken bị hoảng.Mất mọi thông tin về địch thủ,cộng thêm nỗi sợ hãi của việc kẻ đi săn lại trở thành kẻ bị săn, con thuỷ quái chỉ biết chống đỡ và rút lui,nó dùng hết sức mà bỏ chạy.Nó bơi thật nhanh xuống đáy biển,nó vận hết sức bình sinh mà đem cơ thể đầy thương tích của nó về với vực sâu của đáy biển...

-Huyết Thuật:Vô Trọng Xích!

Shuomi lẩm bẩm niệm chú rồi nhảy lên,kéo con thuỷ quái lên không trung,thoả sức chặt chém.Đến cuối cùng,những gì còn lại của con thuỷ quái chỉ là vài mảnh thịt nhỏ và mấy cái xúc tu.Cô hạ cánh xuống boong tàu,ngồi ngắm cái sắc trời đẹp đẽ nhuộm trong màu máu của kẻ thù.

-Mẹ nó,đã cạn tiền còn tí thì mất trinh.-Shuomi gàn giọng chửi bới.

Thì ra tối qua vì hết tiền,nên cô nàng đã phải ngủ ngoài đường,tên cướp biển thấy dung nhan lộng lẫy của cô liền bị hút hồn.Gã từ từ bước đến bên Shuomi,đặt cô vào trong cái bao đựng tiền mà hắn "may mắn" mang theo rồi "rước nàng về dinh" theo đúng nghĩa đen...

Đứng dậy và phủi phủi tà váy,Shuomi gom hết xác của những tên thuỷ thủ đoàn xấu số để ném xuống biển,rồi tiếp tục giương buồm đến thành phố Lior-Thiên Đường Tôn Giáo...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net