Chương 16 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Cô lườm cậu với ánh mắt lạnh lẽo .
      Chả hiểu sao , lúc đấy cô kiệt sức nên không thể đánh lại bọn dâm tặc được.  Rõ là cô có được đầu tư học võ năm 12 tuổi mà tự thấy mình yếu đuối quá . Bởi do cô lâu ngày không vận động gân cốt mới vậy mà .
    Tự trách thân mình yếu đuối ,cũng chả ích gì.  Chỉ tức là khi cậu ta dồn cô vào tường cô bất động.  Giờ nghĩ lại cô chỉ muốn cho tên đó một cú đấm mạnh.  Dám trêu đùa với tình cảm của cô.
   ~~~~~~~~~~~~~~
    Nãy Cậu ta thì thầm giải thích với em gái , mà cô em gái không ngừng cười . Khiến cô tò mò , cay cú vì cậu không cho cô biết.
    Và giờ chả hiểu sao cô lại đứng trên xe bus với tên mà cô cho là đồi bại biến thái này.
Vì điện thoại cô hết pin nên không thể gọi tài xế riêng được , mà chỗ cậu ở 5-6 cây số.  Nếu đi bộ thì muộn mất.
     Xe bus thì chật chội , hết chỗ ngồi . Cậu và cô đành đứng nắm lấy tay vịn trên cao  . Cậu thì cao mét 85 không nói  , cô chỉ vỏn vẹn cao 3 mét bẻ đôi thôi  nên lấy làm tức tối vì không với tới . Trên xe hai người không ai nói một lời , cô quay phất đi như không quen biết cậu . Nãy do cùng lên một xe và xe đông quá nên hay người đứng cạnh nhau. Xe lắc dữ quá , chân cô loạng choạng  trụ được lúc thì xe dừng , lượng người vào đông hơn rồi cô bị xô ngã nhào về phía cậu .
     Cô kêu lên " Á"
     Sợ bị ngã sấp mặt nhưng cuối cùng lại ngã về phía cậu.  Hai tay nãy còn khua khua để thăng bằng giờ như bấu được vật gì liền ôm chặt . Cậu bị cô đè dựa vào vách xe. Cậu bất giác đỏ mặt lên , lát sau cô cảm thấy như nghe được nhịp tim ai đó đang dập , cô mở mắt ra , ngước lên nhìn thẳng vào mặt cậu.  Người cô ghét.  Trời sao oan gia ngõ hẹp quá vậy . Suốt ngày cứ bị dính với cậu ta từ khi mới quen.
       Cô liền buông tay , lùi lại đằng sau .
        Anh nắm tay cô đặt lên bắp tay anh  , vì lùn cô chỉ có đủ tầm với đến đó.  Cô lấy làm ngượng ngùng nhưng đành phải chấp nhận sự thật.
       Chẳng bao lâu sau, xe dừng trước cổng trường Royal Wonder . Xuống xe,  cô thở hít thở thật sâu , vì trên xe như bị hút hết không khí. Hai tay giơ lên trời thốt lên :
    " Không khí thật là dễ chịu ."
     " Cô bị ngốc à  , lần đầu đi xe bus chắc " - Shade cười nhạt trêu chọc , chân bước thẳng vào trường.
      " Nè,  ở cùng với cậu không khí của tôi như bị hút hết sạch  vậy. " - Rein chạy theo cằn nhằn.
      " Hể " - cậu tỏ vẻ thản nhiên.
      Bất chợt đằng sau đi qua,  đập vào vai cậu.  Hơi giật mình,  cậu quay phất ra . Bright đột nhiên xuất hiện đi ngang hàng với anh. 
     " Shade , đến sớm à nha " - Bright châm chọc bởi vì Shade hay đến trễ hoặc sát nút giờ chứ không sớm như vậy. 
      Cậu không trả lời lại. bright chuyển hướng sang cô.
      " A Rein , chào buổi sáng. Em quen Shade à,  nãy anh thấy em có nói chuyện với anh ta . Xin lỗi đã xen vào. "- Bright cười nụ cười toả nắng quay sang hỏi cô.
       " Không có chuyện đó đâu " - Rein xua tay lắc đầu gạt đi câu hỏi đó.
       " Cậu quen cô nhóc bạo lực này à?  Bright"- Shade quay sang hỏi.
      " Bạo lực ...?"- Bright thắc mắc.
      Rein nhíu mày, lay tay Shade,  đua tay tạo dấu x ngăn anh không nói gì thêm.
       Bright thấy Rein hành động kì quặc,  liền nói đỡ cô.
       " Không phải đâu,  Rein-chan là một cô bé rất hiền lành và hiểu chuyện. Đúng không Rein ."
         " Vâng " - được Bright nói về mình như vậy cô lấy làm mừng rỡ,  mặt đỏ phừng phừng.
         " Hừm "- Shade nghe xong,  cậu chỉ thấy cô nhóc Rein này đúng là nguy hiểm, rõ là hai mặt.  Với Bright thì tỏ ra là một con thỏ trắng ngây thơ.  Đối với cậu thì ngang ngạnh, kiêu ngạo . Với lại cậu thấy Bright chả hiểu hết về cô mà phán như đúng rồi. Thảm nào nhỏ lại thích Bright  thế. 
    " Ngốc thật "
    ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
     
 

   Cô tạm biệt Bright khi đến lớp học. Cô vẫn nhìn theo đến khi anh vào lớp,  thấy anh và tên mà cô cho là biến thái cô mới há hốc mồm :
    " Trời ơi,  sao hắn ta lại học cùng lớp với Senpai mình thích chứ ."
      Cô như ngã quỵ xuống. Hắn sẽ nói hình tượng cô trong mắt hắn cho senpai nghe  . Còn đâu là Rein hiền lành , xinh đẹp nữa.   Cậu ta lại còn như khắc tinh của cô nữa chứ  , khéo hắn lại nói xấu cô. 
     " Thôi,  bỏ đi.  Mình suy nghĩ nhiều quá rồi "- Rein thở dài , bước vào.
      " Chị Rein,  hôm qua sao chị không về nhà vậy.  "- Fine từ đằng sau hỏi .
       " À ....chị ngủ nhà bạn  hơ hơ "- Rein nói dối cho Fine bớt  lo , kèm theo nụ cười miễn cưỡng đây là một thói quen khi cô nói dối ai đó.
       " Vậy ạ. Làm em tưởng chị có chuyện gì. " - Fine không nghi ngờ gì. 
        Bởi bản chất Fine là một cô bé ngây thơ , hay tin tưởng chị mình và những người mà cô biết họ tốt không phải kẻ xấu. 
        " Ừm,  tại máy chị hết pin nên không gọi bảo em một tiếng.  Đừng lo lắng.  Chị là chị em cơ mà.  Ai có thể động vào chị được chứ. " - Rein nói một tràng,  rất tự tin về chính mình .
         " Vâng em tin chị mà " - Fine cười tươi như ánh mặt trời  .
         Khiến Rein chỉ muốn giữ mãi nụ cười ấy , để ánh sáng mặt trời không bao giờ tắt . Thế nên cô không muốn Fine phải lo lắng cho mình và cũng bởi cô là chị mà sao lại để em lo lắng chứ  . Cô toàn tự nhủ rằng :
     ' Phải thật mạnh mẽ . Để bảo vệ người mình trân trọng '
  ------------------------------------------
                       End
   p/s : ảnh trên au vẽ qua ứng dụng điện thoại, au vẽ Fine đóa. Ai hóng au vẽ Rein cmt phía dưới nhé.
     Chương này ngắn vì chả có ý tưởng gì hay cả.
      Thank you for reading.     (っ´▽')っ
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#rein
Ẩn QC