Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng cung Thiên Long Quốc...

- Huynh tìm ta có chuyện gì?_Đông Phương Ma Kết một thân lam y sẫm màu, điềm nhiên ngồi thưởng trà trong Ngự hoa viên với Thiên Yết.

- Không có chuyện ta không thể gọi đệ sao, dù gì đệ cũng là con nuôi của thúc thúc._Thiên Yết nhướn mày nói, cố nhấn mạnh hai chữ "con nuôi"

Siết chặt ly trà trong tay, Ma Kết mỉm cười lạnh lùng: "Đừng nhắc lại chuyện đó."

- Chắc hẳn đệ đã biết vụ thảm sát của Kỳ tướng quân._Thiên Yết nhàn nhã uống trà, thưởng hoa, đều đều nói.

- Vậy huynh muốn ta tìm ra hung thủ._Ma Kết nhíu mày, không lần nào hắn đến là tên hoàng đế này nhờ hắn làm một viêc. Hắn giúp Thiên Yết chỉ vì cha nuôi_Đông Phương Thần, thúc thúc bên mẫu thân của Thiên Yết. Những việc hắn làm là muốn giữ ngôi vị cho cha, sự tín nhiệm của tên Ma Đế này và cũng vì một âm mưu mà hắn ấp ủ bao lâu nay.

Thiên Yết gật đầu không nói. Không khí trong Ngự hoa viên lúc này thật tĩnh mịch, mỗi người một tâm trạng, một suy nghĩ khác nhau.

************

Phong đỏ rụng như mưa, tạo nên cơn mưa lá phong đẹp đến dị thường.

- Không ngờ muội muội còn có tâm trạng để thưởng phong.

Thượng Quan Thiên Bình giễu cợt nhìn nữ nhân mặc huyết y nổi bật đang ngồi gảy đàn. Hắn tự hỏi muội muội còn độc ác hơn Vô Ảnh La Sát hắn đang nghĩ gì.

Đôi con ngươi đen sâu thăm thẳm nhìn Thượng Quan Thiên Bình, Thượng Quan Bảo Bình nhàn nhạt đáp:

- Chuyện của ta huynh không nên xen vào. Dù gì ta cũng không còn là muội muội của huynh nữa.

- Thượng Quan Bảo Bình!!!_Thượng Quan Thiên Bình gằn từng tiếng, hắn không hiểu sao muội muội không thể từ bỏ được quá khứ đó.

Đó là quá khứ đen tối của hắn và Bảo Bình...

Thượng Quan phủ chìm trong sự hỗn loạn. Quan binh đạp cửa xông vào, trên tay cầm đao gương sáng loáng. Gặp ai bọn chúng đều giết, tiếng kêu la thảm thiết vang lên không ngớt.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Thượng Quan Nam_cha của hắn và Bảo Bình đã hoảng loạn khi thấy quan binh triều đình đang chém giết người trong Thượng Quan phủ.

- Ngươi không biết Hoàng đế ra lệnh giết hết phủ Thượng Quan sao Thượng Quan tướng quân?_Kỳ tướng quân nhếch mép cười đầy khinh bỉ nhìn cha hắn, kiếm trên tay chĩa thẳng phía cổ cha. Thiên Bình nấp sau cây cột muốn xông ra cứu cha nhưng hắn thấy cha ra ám hiệu đằng sau lưng:"Không được cứu cha, mau cùng Bảo Bình chạy trốn"

- Thiên Bình huynh, cha đâu rồi?_Tiếng nói nho nhỏ vang lên làm hắn giật mình. Bảo Bình khi ấy chỉ là một tiểu cô nương năm tuổi, hắn định đưa Bảo Bình vào trong thì..

Tiếng chém của kiếm rất sắc nhọn vang lên, Thiên Bình đang quay lưng nên không thể thấy gì. Nhưng Bảo Bình thì khác, muội muội của hắn đã nhìn thấy Kỳ tướng quân chém chết cha. Qua đôi mắt của Bảo Bình, hắn có thể thấy nỗi đau đớn và sợ hãi của muội muội.

- CHA!!!!!!!!

*********

- Song Tử, đây là bánh gì?

- Song Tử, con gì nhìn lạ thế này?

- Song Tử....

Mộ Dung Cự Giải từ khi tỉnh dậy luôn tò mò về mọi thứ xung quanh khiến Song Tử đau hết cả đầu khi phải trả lời các câu hỏi cho nàng.

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

- Ngươi lắm mồm quá đấy!!!

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

- Ui da, tác giả phải đi WC, bye bye nha!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net