Chap 11 : PHIM BUỔI TỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối thứ bảy là buổi tối để xem phim.

Một buổi tối với bỏng ngô và xem mọi thứ mình thích, rồi ngủ gật ở đi văng lúc nào không hay, đến lúc tỉnh lại đã thấy được bố mẹ đắp chăn cho đàng hoàng.

Túm lại, những buổi tối như vậy thật là vui.

À, có một vài tối có chút ngoại lệ.

Aoko cảm thấy không thoải mái vào lúc này. Chẳng phải lỗi của ai cả, chỉ là cô cảm thấy không thoải mái thôi. Bởi vì ngọn nguồn của sự khó chịu này xuất phát từ người đang ngồi cạnh cô lúc này. Và cũng thật rõ ràng, cô cảm thấy đau khổ chính là bởi vì anh.

Bộ phim đang chiếu, đèn điện lờ mờ. Trời tối muộn. Chỉ có hai người họ ở đây. Đáng lẽ ra đây hẳn là một cảnh thật lãng mạn, nhưng người kia lại hoàn toàn không nhận ra họ cần phải thay đổi phần không khí có chút gượng gạo này. Nhưng thế nào thì thế, Aoko vẫn giữ nụ cười trên môi và kín đáo nhìn anh.

Anh vẫn chăm chú xem phim, rồi thỉnh thoảng lại cười khoái trá khi đến một phân đoạn nào đấy. Đây là một bộ phim hài, càng xem càng thấy thú vị. Cô không muốn làm phiền anh vì anh quá mê mải với bộ phim. Aoko nhìn anh trong một phút. Có một vài thứ gần đây cô mới nhận ra, và cô thực sự muốn hỏi anh, nếu anh quay đầu lại, dù chỉ một chút.

Cô ra hiệu . Tớ đang đùa ai vậy. cậu sẽ không nhìn tớ, không phải ánh mắt mà tớ mong muốn được nhìn thấy từ cậu, thật sự...

"Hey", Kaito ngẩng lên, giật giật một lọn tóc của Aoko.

Aoko lắc lắc đầu, kéo bản thân khỏi dòng suy nghĩ miên man, và nhanh chóng nhận ra rằng, cô đang nhìn chằm chằm vào ai đó, rất rõ ràng. Aoko cảm thấy mặt mình nóng lên. "Hả?" Ôi không, cậu ấy đang nhìn mình,...

"Cậu thích chứ?" Anh nhe răng cười, tay vẫn nghịch ngợm những sợi tóc mai của cô.

Khuôn mặt Aoko đỏ lừ. "Baka" _ cô gắt lên với anh.

"À, tớ không có trách cậu chỉ vì cậu ngưỡng mộ vẻ đẹp trai của tớ đâu" Anh vẫn cười tinh nghịch, chạm đầu ngón tay trỏ vào trán cô. "Làm thế nào để cậu đừng nhìn khuôn mặt này say sưa như thế bây giờ?"

"HMPH" Aoko vung tay, quay ngoắt đi, bĩu môi, không nhìn Kaito nữa, giống như một cô bé đang giận dỗi người yêu. "Sao cứ khẳng định là tớ nhìn cậu chứ?"

"Cậu đã nhìn vào mắt tớ bao giờ chưa?" _ Anh cười "Thật sự rất rực rỡ đó nha"

"Thế nào cũng được" cô lẩm bẩm, không muốn thừa nhận suy nghĩ trong đầu mình lúc này.

"Được rồi, sau đó?" anh đột nhiên quay sang ngồi trước mặt cô.

"Cậu đang làm gì thế?"

"Cậu đang giận dỗi" _ Anh nói như đó là một điều hiển nhiên bao gờ cũng đúng vậy _"Đừng bắt tớ làm cậu vui lên như thế này chứ"

"Kaito, cậu làm gì vậy?" giọng nói của cô có vài phần hốt hoảng khi cô nghiêng người về phía sau.

Kaito chỉ nhếch mép cười rồi lao vào cù lét cô.

Aoko thét lên. Nhưng không kịp chạy trốn. Kaito đã bắt được chân của cô (một cách rất cẩn thận), khống chế chân cô bằng đầu gối của mình, hai tay anh cũng bắt đầu công cuộc cù lét. Anh cười rồi lải nhải như một nhà khoa học dở hơi trong khi cô rít lên cười không ngừng và quằn quại xoay nửa người nhằm tránh khỏi sự tấn công từ anh.

Cuộc tra tấn vui vẻ kéo dài khoảng mười lăm giây, anh nghĩ lại và dừng cù lét cô, nhưng anh vẫn giữ chặt lấy cô. Anh chỉ nhìn cô thở hổn hển rồi cười toe toét. Cuối cùng, khi cô lườm yêu anh một cái, anh mới cười đầy hạnh phúc: "Cảm thấy tốt hơn chưa?"

"Sao cậu lúc nào cũng phải khiến tớ cười nhỉ?" Aoko ra vẻ cằn nhằn, nhưng nụ cười đã tràn trên môi. "Và buông tớ ra đi"

"Bởi vì tớ có thế" anh cười, lờ đi câu nói thứ hai của cô. "Bên cạnh đó, cậu sẽ không có niềm vui nếu cậu cứ cau có cả ngày, trừ lúc cậu cầm cây chổi và định cho tớ một trận" anh né người tránh cú tập kích đột ngột của cô. "Thấy không, cậu cười rồi đó. Cả một buổi tối xuống tinh thần" anh ngả người ra sau để cô ngồi dậy. có một chút lúng túng khi chân anh vẫn để giữa chân cô, khiến chúng gần sát nhau khi cô ngồi dậy.

Aoko nhìn anh một cách ngạc nhiên. "Cậu để ý thấy ư?"

"Dĩ nhiên là tớ nhận ra rồi" anh nhún vai, như thế đó là điều hiển nhiên nhất trên thế giới

"Khi nào?" cô hỏi.

"5 phút sau khi bắt đầu bộ phim, mắt cậu rũ xuống" Kaito trả lời. "Tớ đã cố gắng để tìm ra cái gì đang quấy rầy cậu, nhưng cậu lại chẳng thể hiện điều gì khác nữa. Vì thế tớ quyết định phải cổ vũ cậu như thế này" anh cười rạng rỡ, cảm thấy thật tự hào về bản thân.

"Làm thế nào mà cậu..."

Nụ cười của anh dịu lại, ngắt lời cô:"Bởi vì tớ hiểu cậu"

Aoko cảm thấy hai má mình đỏ hồng: "Có thể ôm tớ một cái được không?" cô thì thầm.

"Ừ"

Không có nhiều khoảng cách cần được kéo lại, bởi vì giữa họ thật sự đã rất gần gũi rồi. Aoko vùi mặt vào chiếc áo len màu xanh tươi sáng của anh. Có một sự ấm áp lan tỏa, trong vòng tay của anh, và trong cả...

"Cảm thấy tốt hơn chưa?" Anh hỏi, không để cô buông tay sớm.

"Ừm, cảm ơn cậu" cô thì thầm trên vai anh.

"Tốt rồi"

"Tớ không biết là cậu thấy..."

Lúc này, anh buông cô ra, ngả người, nhìn vào mắt cô. "Tại sao tớ lại không thể thấy cậu thơ thẩn?"

"Vì cậu không có nhìn tớ mà" cô buột miệng kêu lên, ngay khi phát hiện, Aoko vội vàng kéo tay lên che miệng trong sự bối rối. Cô không định nói thế với anh.

Kaito nhíu mày, rồi một tia sáng lóe lên trong đầu anh, và anh cười. " Nói ai thế?"

Làm sao mà anh di chuyển nhanh như vậy chứ. Trong một phút, cô ngả người muốn tránh ra chỗ khác nhưng chân cô vẫn bị đầu gối anh đè lên. Tiếp theo, anh lật cô lại, để lưng cô hướng về phía anh, một tay đặt lên eo cô, tay còn lại chính xác vòng lên để trên vai cô.

"Kaito, cậu đang làm gì thế?" Aoko lo lắng hỏi, cơn giận bắt đầu bùng lên.

"Xem phim" anh trả lời.

Aoko cố gắng tập trung xem phim. Nhưng thực sự rất khó khăn. Cô cảm nhận được sự ấm áp của anh, nghe thấy tiếng tim đập của anh, và nhận thấy các ngón tay của anh đặt trên vai, trên eo mình. "Kaito" Aoko lặng lẽ gọi anh sau một vài phút.

"Sao thế?"

"Cậu nhìn tớ à?"

"Cái này" _ anh trả lời _ "Là một bí mật"

"Đồ ngốc, nói tớ biết đi"

"Cậu nhìn tớ, còn tớ để ý cậu. tớ nhìn thấy mọi việc cậu làm"

"Tớ nghiêm túc đấy"

"Tớ cũng vậy. bây giờ thì xem phim nào"

"Cậu vẫn là một tên ngốc"

Kaito không trả lời. nhưng vòng tay của anh siết chặt hơn một chút, và hai người cứ như vậy cho đến cuối phim, dù cả hai đã bỏ lỡ rất nhiều tình tiết, và thực sự cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong phim cho lắm.

Đêm xem phim, Aoko đã quyết định, đây là đêm yêu thích của cô trong cả tuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net