Chương 50. Tình Địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày tất bật nữa lại đến. R&U hôm nay tiếp đón một vị quý nhân đã lâu không xuất hiện.

Irin vừa nhìn thấy mặt Khun Sam đã bắt đầu công kích: "Chị họ yêu dấu, mấy ngày nay chị lặn đi đâu mất tăm vậy?"

Khun Sam theo thói quen đi thẳng đến giá treo bên vách, tìm lấy tạp dề của mình đeo vào. Đợi đến khi mọi thứ đã chỉnh tề, cô mới đứng trước mặt Irin, bình tĩnh nói: "Diversity có hợp đồng quan trọng cần phải ký kết với đối tác. Chị vừa mới kết thúc phiên đàm phán vào ngày hôm qua."

"Ò." Lúc này Irin mới để ý thấy quầng thâm thật đậm dưới hốc mắt Khun Sam, ngoan ngoãn thu lại móng vuốt.

Bình thường cô hay tìm thời cơ để chọc ngoáy chị, chẳng qua là vì cô biết Khun Sam sẽ không tính toán với cô. Đối với người luôn yêu thương và chiều chuộng mình, đôi lúc Irin sẽ có chút cậy sủng sinh kiêu vậy đấy. Nhưng trước sau gì cô vẫn là một đứa trẻ hiểu chuyện. Cô biết đâu là điểm mấu chốt, đâu là thời điểm nên ngừng trêu đùa.

Becky cũng nhìn ra được sự tiều tuỵ của Khun Sam, quan tâm khuyên nhủ mấy câu: "Nhìn chị mệt mỏi vậy? Sao không tranh thủ thời gian rảnh rỗi mà nghỉ ngơi nhiều thêm chút. Chỗ này bọn em tự lo liệu là được rồi."

Lời Becky nói xuất phát từ trái tim chứ không phải mấy câu khách sáo sáo rỗng. Khun Sam đối với nàng như một người chị lớn. Cô ở bên cạnh chăm lo, bảo vệ cho nàng ngay từ ngày đầu chân ướt chân ráo đến đây. Tuy có một đoạn thời gian Khun Sam phát sinh loại tình cảm không nên có, nhưng Becky đã dứt khoát một lần chặt đứt mọi tơ tưởng và hy vọng của cô.

Cũng may Khun Sam là người lý trí và có suy nghĩ tích cực. Sau mấy ngày lẩn tránh cuối cùng đã thông suốt. Becky thật lòng rất biết ơn chị vì đã không cố chấp làm mối quan hệ của mọi người trở nên khó xử.

Khum Sam cười cười, thân thiết xoa đầu Becky: "Yên tâm đi, chị tự biết chừng mực mà."

"Chị mà còn làm vậy nữa thì em sẽ tức giận đó." Becky nhăn nhó vuốt lại đầu tóc rối bù.

Thiệt tình, Khun Sam lúc nào cũng trêu nàng như con nít vậy.

"Được rồi, chị không dám nữa." Khun Sam giơ tay làm chuẩn động tác đầu hàng, mắt đồng thời ngó nghiêng một vòng. Khi thấy khách trong quán đều đã được phục vụ xong nước và bánh, cô bèn hỏi: "Có việc gì cần chị phụ không?"

Irin dĩ nhiên là chớp ngay cơ hội ngàn vàng, hồ hở ngoắc tay với Khun Sam: "Có, đương nhiên là có. Chị mau đến đây giúp em rửa trái cây."

Khun Sam và Becky đưa mắt nhìn nhau, bật cười. Irin bị một màn phối hợp diễn xuất ăn ý này chọc cho tức chết. Cô nâng giọng cao đến quãng tám mà cảnh cáo: "Hai người đừng có liếc mắt đưa tình trước mặt em nữa. Samanan Anuntrakul, chị mau lăn qua đây."

Becky vẫn chưa ngớt cười, làm bộ đẩy vai Khun Sam: "Đại nhân nổi giận rồi, đều do chị chậm trễ."

"Ừm. Đều trách chị, là lỗi của chị. Chị lập tức đi tiếp kiến." Khun Sam cũng hùa theo, rối rích xoay đi như thể sợ sệt lắm.

Irin ở bồn rửa trợn trắng mắt, hậm hực "hừ" với cả hai một tiếng rồi không thèm đôi co thêm.

Đối với những vị khách quen của R&U, đây là cảnh tượng hết sức bình thường. Mỗi lần bộ ba này có dịp họp mặt thì sẽ y như rằng có một trận chiến ngôn từ nảy lửa xảy ra. Có hôm sẽ là Khum Sam cùng Becky trêu ghẹo Irin. Lắm lúc cặp bạn thân Beck-Irin sẽ hợp lực cùng đối đầu với Khun Sam. Đặc sắc hơn nữa thì mỗi người một chiến tuyến, choảng nhau đến quên đất quên trời.

Nhưng đối với người vừa mới đội tuyết đến, còn đang ôm hoa đứng thẫn thờ ở cửa thì cảnh tượng Becky và Khun Sam "tình chàng ý thiếp" này chói mắt vô cùng.

Cũng không biết nên gọi là duyên phận hay oan trái, Khun Sam lại là người đầu tiên nhìn thấy Freen. Cô hơi ngạc nhiên nhằm chằm chằm vào bóng người trước cửa ra vào.

Có chút quen thuộc.

Trong tiềm thức của Khun Sam, người mà cô đang nghĩ đến sẽ không có khả năng xuất hiện ở đây. Vậy nên phán đoán của cô càng trở nên mơ hồ.

"Có khách đến hả?" Irin thấy Khun Sam cứ dán mắt nhìn về một hướng mà không nói gì, tò mò hỏi. Vừa ngẩng đầu đã bắt gặp thân ảnh cao gầy quen thuộc, Irin theo bản năng gọi một tiếng "P'Freen". Tiếng gọi này không những thành công thu hút sự chú ý của Becky mà còn khơi dậy ngờ vực càng sâu trong lòng Khun Sam.

Freen? Cái tên này Khun Sam đã từng một lần nghe bác sĩ Noey gọi qua. Chính là biệt danh thường ngày của Chủ tịch tập đoàn CKH, người nghiêm nghị cùng cô ngồi đối diện trên bàn đàm phán hôm qua - Sarocha Chankimha đúng không?

Người có thân phận đặc biệt như cô ấy, mới sáng sớm đã mang hoa chạy đến đây làm gì?

Chẳng lẽ...

Khun Sam vô thức liếc mắt sang Becky, thấy nàng cau mày nhìn Freen ra vẻ khó chịu.

Trong lòng Khun Sam âm thầm "ồ" một cái rõ to. Quả nhiên bị cô đoán đúng rồi. Chỉ là không ngờ "người vợ mà Becky đang muốn chạy trốn" trong miệng Irin lúc trước lại chính là vị phật sống Sarocha đây.

Khum Sam còn cảm thán chưa xong thì đã có một bàn tay thon dài đưa đến trước mặt. Freen chủ động chào hỏi với cô: "Samanan tổng, thật trùng hợp."

Khun Sam hồi thần, vội vàng lau khô tay vào bên hông tạp dề, lịch sự nắm lấy tay Freen: "Sarocha tổng, hân hạnh vì được gặp cô ở đây."

Lời này khiến đáy mắt Freen vụt qua tia không vui, nhưng rất nhanh đã bị sự lãnh mạc thường ngày che khuất. Freen cứ có cảm giác như mình là một vị khách qua đường được chủ nhân của nơi này là Khun Sam đứng ra tiếp đón. Thái độ, lời nói và cả chiếc tạp dề đồng phục Khun Sam đang mặc trên người đã chứng minh điều này.

Đường đường là Tổng giám đốc cao cao tại thượng của Diversity lại chấp nhận đến đây làm công việc phục vụ. Freen tự hỏi sự thân thiết giữa cô và Becky đã đạt đến mức độ nào. Vừa rồi còn không ngại phối hợp cùng nhau công kích Irin. Đáng giận hơn nữa là trong mắt Freen, màn phối hợp này của hai người là vô cùng ăn ý.

Freen không tự chủ được hơi siết chặt lòng bàn tay, trực tiếp tuyên bố chủ quyền: "Để Samanan tổng phải chê cười rồi, tôi đến đây tìm vợ của mình."

"Vợ? Sarocha tổng còn trẻ như vậy mà đã lập gia đình rồi sao?"

Khun Sam kinh ngạc thốt lên, nhưng Freen nhìn ra được là cô cố ý diễn như thế. Trong mắt Khun Sam hoàn toàn không có vẻ bất ngờ nào.

Freen kéo khoé môi ngày càng cao, tự hào nói: "Đúng vậy, cũng đã kết hôn được hơn hai năm nay rồi."

Khun Sam lúc này cũng dùng thêm sức vào cái bắt tay, miệng cười vui vẻ: "Chúc mừng, chúc mừng. Không biết quý cô nào mà lại có diễm phúc được gắn bó với Sarocha tổng đây vậy?"

Khun Sam cố ý nhấn thật mạnh hai chữ "diễm phúc", như có như không khiêu khích nhìn Freen. Khí tràng trên người Freen cũng bắt đầu rơi xuống đến mức âm độ.

Hai hổ ở chung một rừng, có lẽ bị dọa sợ nhiều nhất chính là bách thú xung quanh.

Noey vừa đỗ xe xong, chân trước chân sau đi vào thì đã nhận được ánh mắt cầu cứu của Irin. Cô mờ mịt không hiểu chuyện gì xảy ra, bần thần chôn chân tại chỗ. Cho đến khi nhìn thấy hai bàn tay đang tỏa hàn khí như băng thì mới hiểu. Vội vội vàng vàng muốn đẩy hai tiểu hành tinh sắp sửa đâm sầm vào nhau này ra.

"Ây dô, có khách quý này, mau phục vụ đi."

"Đến ngay đây."

Noey vừa ngồi vào chiếc bàn quen thuộc đã lớn tiếng gọi, Irin phối hợp đáp lại thật to. Cô cố ý chen qua khoảng trống giữa Khun Sam và Freen, cưỡng chế tách hai người ra. Quả nhiên, luồng điện tích đang đối chọi gay gắt lập tức biến mất. Irin đạt được mục đích sợ hãi lau vội mồ hôi trên trán, co chân chạy vụt đi.

"Dọa chết em rồi. Em thật sự còn nghĩ hai người họ sẽ lao vào đánh nhau nữa đó." Irin trong lòng khóc không ra nước mắt,  hấp tấp cáo trạng ngay khi vừa an toàn đến được bên cạnh Noey.

Noey nhỏ giọng nói ra thắc mắc trong lòng: "Samanan tổng sao lại ở đây?"

"Khun Sam là chị họ của em. Lần trước em trở về Thái Lan là đi cùng chị ấy. Thủ tục định cư Hàn Quốc của Becky là nhờ chị ấy giúp." Irin ngắn gọn trả lời ba câu, tóm lược mối quan hệ giữa ba người, sau đó huýt vào vai Noey: "Em ngược lại phải hỏi chị đó, các người sao lại quen biết nhau?"

"Đối tác làm ăn. CKH vừa ký hợp đồng với Diversity."

"Cái mà mấy hôm nay chị bảo cùng P'Freen đi đàm phán hả?"

"Đúng vậy."

Irin không nói nên lời.

Cứ ngỡ cuộc gặp gỡ định mệnh giữa bốn người tại quán lẩu hôm trước đã là rất rất hy hữu. Không ngờ, câu chuyện chạm trán tóe lửa đang diễn ra ở R&U-coffee còn đáng phải kinh ngạc hơn.

Irin bây giờ đã bắt đầu tin rằng: sống đủ lâu trên đời thì cái quái gì cũng có thể thấy.

Khun Sam và Freen hoàn toàn tách khỏi nhau, một người trầm ngâm ở bên cạnh Becky cắm hoa, một người lặng lẽ rửa tiếp phần trái cây còn đang dang dở.

Irin vuốt cằm, nghi hoặc nhìn nụ cười thấp thoáng nơi khoé môi Khun Sam. Bây giờ bình tĩnh ngồi nghĩ kỹ lại, phản ứng của Khun Sam hình như có chút không bình thường. Hai người là đối tác làm ăn chứ có phải tình địch của nhau đâu. Khun Sam vừa gặp đã không thèm nể nang, cố ý đi đối đầu với Freen làm gì? Chị ấy trước giờ cũng không phải dạng người bốc đồng không biết suy nghĩ.

Irin vò vò đầu, bỗng nhớ lại những lời mình từng nói với cô. Hay rồi, cái đầu đầy sạn của Khun Sam chắc chắn là đã đoán ra được, thậm chí còn đang toan tính xấu xa cái gì đấy.

Irin không chần chừ thêm được nữa, vỗ vai Noey nói: "Đợi em một chút. Em có việc cần phải xác minh lại."

Sau đó không kịp đợi Noey đồng ý hay không, Irin đã lao thẳng đến chỗ Khun Sam.

Chỉ thấy hai người thì thầm nhỏ to, cười cười nói nói.

Mấy phút qua đi, Irin hí hửng chạy trở lại bàn. Cô kề sát vào tai Noey mà thông báo: "Thân ái à, chúng ta vừa có thêm một vị trợ thủ cực kỳ, cực kỳ đắc lực."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net